Đại La Thiên Tôn

Chương 21: Địa ngục cuồng vũ


Đọc truyện Đại La Thiên Tôn – Chương 21: Địa ngục cuồng vũ

Chương 21: Địa ngục cuồng vũ
Hư minh trấn
Tinh Hồn mất thời gian hai tháng để ra khỏi Ám minh sâm lâm.
Hiện giờ hắn đang nghỉ ngơi ở một khách điếm ở Hư minh trấn.
Trong hai tháng luyện tập trong Ám minh sâm lâm, thực lực của Tinh Hồn tăng lên khá nhiều, vô hạn tiếp cận Linh anh kỳ. Trong Ám minh sâm lâm hắn thu được rất nhiều ma hạch của Ma thú tứ cấp và Ma thú ngũ cấp.
Trên đường đi Tinh Hồn cũng mua được một số tài luyện dùng để luyện chế lại Quần tiên các và Vạn thú đỉnh.
– Vẫn còn thiếu Hương thiết thạch và Nhật tịch thiết. Xem ra phải ra ngoài tìm kiếm rồi.
Hương thiết thạch và Nhật tịch thiết cũng không phải là tài liệu gì quý hiếm, có thể mua gặp được ở các cửa hàng bán vũ khí. Tinh Hồn cũng cần mua một số dược thảo để luyện chế Linh dược để đề thăng tu vi nên dự định đi ra phố.
Hư thiên trấn là một thị trấn khá lớn, người ra vào nườm nượp. Trên đường có thể thấy được nhiều cường giả Võ tông, Võ tôn.
Tinh Hồn sau khi đặt một phòng khách điếm rồi ra phố, tiến đến một cửa hiệu bán nguyên liệu luyện khí.
– Ông chủ, lấy cho ta 5 mẩu Hương thiết thạch và 5 mẩu Nhật tịch thiết.
Chủ tiệm nghe Tinh Hồn nói mua Hương thiết thạch và Nhật tịch thiết liền lấy ra cho hắn
– Hết 15000 kim tệ.
Tinh Hồn lấy ra 15000 kim tệ đưa cho chủ tiệm, thu Hương thiết thạch và Nhật tịch thiết vào Quần tiên các. Sau đó hắn tiếp tục đến một tiệm Dược liệu mua một số dược thảo, sau đó trở về khách điếm.
Sau khi bày ra cấm chế, Tinh Hồn lấy ra Vạn thú đỉnh, sau đó kết pháp quyết triệu hồi Phần thiên hỏa nung nóng Vạn thú đỉnh.

Vạn thú đỉnh đỏ rực lên, hắn liền lấy ra Hương thiết thạch và Nhật tịch thiết ném vào. Sau gần ba giờ mới luyện chế thành công Vạn thú đỉnh.
– Cuối cùng cũng đạt đến Địa phẩm trung giai. Hầy, còn thiếu tài liệu để luyện chế lại Quần tiên các, chán thật.
Tinh Hồn buồn bực trong lòng. Hiên giờ trong người hắn không còn nhiều tiền, hơn nữa tài liệu cần thiết để luyện chế lại Quần tiên các là Hương hải tinh thạch, Viêm hải khoáng thạch và Thâm hải thận quan thạch khá hiếm và khá đắt.
– Xem ra phải kiếm một phòng đấu giá nào đó để đấu giá linh dược rồi.
Cũng chỉ còn cách đó. Hiện giờ Tinh Hồn chỉ còn cách là luyện dược đấu giá mới kiếm được tiền.
Sau đó Tinh Hồn ngồi xếp bằng trên giường, bắt đầu tu luyện Hỗn Độn đại la chân quyết, dùng Thôn phệ thần thông hấp thụ năng lượng trong Ma hạch của Ma thú.
Sáng hôm sau
Tinh Hồn trả tiền phòng rồi cưỡi Hãn huyết bảo mã tiến đến Thiên phong Đế đình.
…………….
– Bắt chúng lại cho ta.
Một đám người tay cầm vũ khí hung hãn đuổi theo hai mẹ con.
– Để xam ngươi chạy được bao lâu. Tỏa thiên chưởng.
Ầm ầm…..
Một tên mặc y phụ mày vàng, mặt mày hung dữ, cầm đại đao tiến đến chỗ của hai mẹ con nọ.
– Hắc hắc, Trương phu nhân, mau theo bọn ta về Vũ gia.
Nữ nhân ôm một đứa trẻ khoảng chừng mười một mười hai tuổi trong tay, giọng run run nói với tên áo vàng kia:
– Phí Toàn, cầu xin ngươi tha cho hai mẹ con ta.
Nam nhân áo vàng tên Phí Toàn kia cứng rắn nói:
– Bọn ta chỉ làm theo mệnh lệnh. Ngươi mau theo chúng ta về Vũ gia, dừng bắt bọn ta dùng vũ lực.
– Tên khốn. – Đứa bé được Trương phu nhân ôm trong tay lớn tiếng chửi mắng Phí Toàn.
Phí Toàn mắt trợn lên. Hắn cực kỳ tức giận khi bị đứa bé kia chửi.
– Thằng nhóc kia, nếu muốn chết thì ta cho toại nguyện.
– Không. Vô Thường.
Trương phu nhân liền đầy cậu bé qua một bên, nhận lấy đường đao của Phí Toàn. Đao khí vô tình, chém thẳng vào người của Trương phu nhân, chết ngay tức khắc.
– Mẫu thân.
Cậu bé ngồi dậy, nhìn mẫu thân của mình vì mình mà chết, nước mắt đầm đìa thét lên đau đớn.

– Hừ, đúng là ngu ngốc. Thằng nhóc kia, giờ đến lược ngươi.
Phí Toàn lại cầm đại đao chém về phía cậu bé. Bỗng nhiên một chưởng khí từ xa bay đến, chưởng vào ngực Phí Toàn. Hắn bay ngược về phía sau, phun ra một ngụm khí huyết.
– Kẻ nào to gan dám chỏ mũi vào chuyện của bọn ta. – Đám người phía sau liền quát lên.
– Là ta.
Người vừa xuất thủ cứu đứa bé không ai khác chính là Tinh Hồn.
Tinh Hồn cưỡi Hãn huyết bảo mã đến trước mặt cậu bé. Nhìn cậu bé ôm mẫu thân mà khóc, ký ước thuở nhỏ lại ùa về.
Lúc ấy hắn chỉ mới bảy tám tuổi, mẫu thân hắn bị người nhà Sở gia hại chế. Nay nhìn thấy tình cảnh của đứa bé này cũng giống hệt mình, liền ra tay tương cứu.
– Tiểu tử, ngươi biết bọn ta là ai không mà dám xía vào.
Đám người sau khi đỡ Phí Toàn đứng dậy, liền quát Tinh Hồn.
Tinh Hồn lạnh lùng đáp:
– Là ai?
– Bọn ta là người của Vũ gia ở Vực tinh thành. Xem ra ngươi chán sống rồi mới đụng vào chúng ta. – Một tên giọng điệu kênh kiệu nói.
– Còn gì nữa không?
– Ngươi. – Đám người Phí Toàn thấy vẻ mặt không quan tâm của Tinh Hồn thì phát hỏa.
Vũ gia ở Vực tinh thành là một gia tộc có tiếng, người nào nghe qua cũng phải nể bảy tám phần. Thế nhưng từ đâu xuất hiện một tên tiểu tử kiêu ngạo, biết chúng là người của Vũ gia mà vẫn thản nhiên đến thế.
Phí Toàn quát bọn thuộc hạ
– Các ngươi xông lên giết chết hắn cho ta.
Đám người đứng sau lưng Phí Toàn khi nghe hắn quát lên, liền xuất ra vũ khí theo hướng Tinh Hồn mà lao tới.
– Chỉ là Võ Tôn sơ kỳ mà cũng dương oai trước mặt ta.

Thấy chúng lao đến, Tinh Hồn liền vận chuyển chân khí trong người.
– Cuồng ma chân quyết. Địa ngục cuồng vũ.
Âm thanh của Tinh Hồn giống như đến từ địa ngục, đám Phí Toàn cảm thấy toàn thân như rớt vào hầm băng. Chỉ thấy đôi mắt của Tinh Hồn biến thành đỏ rực, bàn tay cũng đỏ như máu, đột ngột vỗ ra một chưởng.
Bọn chúng kinh sợ, bầu trời bỗng đỏ rực, không một dấu hiệu báo trước.
Hơn nữa khí lưu di chuyển trong không gian biến đỏ rực giống máu, đỏ đến yêu dị. Những khí lưu yêu dị này cuồng múa, gào thét, giống như ác ma địa ngục hướng đánh đám người của Phí Toàn .
Bọn chúng đôi mắt trợn trừng, vẻ mặt kinh hoàng, hốt hoảng.
– Không, không!
Nhưng bọn chúng chưa hét xong thì bị lực lượng cường đại trùng kích, hét thảm một tiếng bay ngược ra ngoài, mạnh đập vào mặt đất.
Đất xung quanh chấn động.
Một mảnh tĩnh lặng.
Yên tĩnh như chết.
Phí Toàn vẻ mặt kinh sợ nhìn Tinh Hồn một chiêu giết chết mười mấy người.
Hắn nhìn khí lưu đỏ như máu quay quanh bóng dáng kia tựa quân vương chúa tể sinh tử địa ngục.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.