Đại Hiệp Hồn

Chương 79: Gặp nạn trong linh đường - Mê trong mê (8)


Đọc truyện Đại Hiệp Hồn – Chương 79: Gặp nạn trong linh đường – Mê trong mê (8)

Nguồn:

Nhóm: Thanh Lạc Sắc Uyên

Biên dịch: Lúa

Hoa Vân Long vừa sợ vừa giận, trong lúc vội vàng, thân hình trầm xuống, lóe lên một cái đã lướt đi như thiểm điện mà né tránh ra. Tiết nương dồn sức công tới khoảng không, phí sức vô ích, thân hình nhanh chóng xoay chuyển, như bóng với hình, cấp bách xông lên, thiếu nữ áo đen cũng “bá” một kiếm, đồng thời đâm đến, tập kích về phía bên phải của Hoa Vân Long. Giao thủ ba chiêu này hừng hực khí thế, cực kỳ mãnh liệt, nhưng sự tình chỉ diễn ra trong nháy mắt. Đột nhiên, Tiết nương kia điên cuồng kêu một tiếng, hai cánh tay ôm bụng mà lăn lộn, lảo đảo một chốc đã lao thẳng đến trước người Hoa Vân Long.

Hoa Vân Long hơi nghiêng thân thể, bất thình lình giơ chân trái lên, một cước không nặng không nhẹ đã đá Tiết nương ngã ra trên mặt đất, tay phải vận chỉ như kích, trực tiếp điểm về mạch môn trên cổ tay thiếu nữ áo đen. Thiếu nữ áo đen vung lên đoản kiếm, vội vàng lui lại một bước, tránh đi ngón tay quỷ dị điểm tới kia. Lại nghe thấy Tiết nương đang nằm bên kia kêu gào không dứt, hai tay ôm chặt bụng, lăn lộn trên mặt đất, bộ dạng thống khổ không thôi. Hóa ra Tiết nương hạ dược vật vào trong chén trà nhằm độc hại Hoa Vân Long, hắn không si nhê mà còn tranh thủ động chút tay chân vào chén trà còn lại, thế nhưng Tiết nương không phải Hoa Vân Long, không thể miễn nhiễm với độc vật, bụng dạ Tiết nương lúc này như bị xoắn chặt lại, ruột gan tựa như đứt từng khúc, giống như vạn tiễn xuyên tâm vậy.


Tuy rằng Hoa Vân Long xảo trá cổ quái, nhưng đây mới là lần đầu tiên hắn trừng trị người khác như thế. Mắt thấy thảm trạng Tiết nương lăn lộn kêu gào, trong lòng bỗng chốc cảm thấy băn khoăn, nhún người lướt đến gần, một ngón tay đã điểm tới, dự định phong bế huyệt đạo của Tiết nương trước, sau đó lại hỏi thăm vài câu. Nhưng bỗng nhiên nghe thấy Tiết nương rú lên, kêu gào: “Cô nương liều mạng đi a, giết được tiểu tử này, tính mệnh lão gia sẽ được bảo toàn a.”

Tiết nương vừa kêu gào, vừa lăn lộn trên đất vài vòng, cánh tay vươn ra ôm chặt lấy hai chân Hoa Vân Long.

Toàn thân Hoa Vân Long nổi hết da gà, tóc gáy dựng đứng lên, tức giận hỏi ngược lại: “Sống chết của Hoa nhị thiếu ta thì liên quan quái gì tính lệnh lão gia nhà các ngươi hả?”

Một cước nhấc lên, đá Tiết nương kia văng xa hơn một trượng, cả người nàng trực tiếp bay thẳng vào trong phòng bếp, tê liệt nằm trong đó. Thiếu nữ áo đen lấn người đánh tới, dồn sức vào một kiếm bất ngờ tập kích qua.

Hoa Vân Long giận dữ không nhịn được rồi, tay trái đoạt kiếm, tay phải điểm ra một ngón tay, trên miệng đầy nộ khí quát lên: “Mau mau nói ra tất cả mọi chuyện cho rõ ràng, tính danh là gì? Nữ nhi của lão quỷ nào? Có nỗi khổ tâm gì? Vì sao nhất định phải giết Hoa Vân Long ta?”

Hắn vừa quát to, vừa huy động hai tay tiếp chiêu phản đòn, bức ép sít sao không rời.

Lúc này, đôi mắt to tròn của thiếu nữ áo đen kia đã ướt đẫm lệ cay, đoản kiếm điên cuồng vung chém, từng bước lui về phía sau, nhưng chỉ cắn chặt răng, im lặng không nói. Đột nhiên một trận khói đặc xông vào trong căn nhà tranh, trong bếp nhấp nhoáng một trận ánh lửa. Thật sự nói ra thì dùng võ công của Hoa Vân Long, xử lý thiếu nữ áo đen này là quá dễ dàng, thế nhưng sâu trong xương tủy, hắn vẫn giữ y nguyên bản tính phong lưu, động thủ với nữ tử xinh đẹp, còn trẻ tuổi như thế này, hắn không tự chủ được mà nương tay rất rất nhiều.


Hắn một lòng chỉ muốn đoạt kiếm mà không muốn làm nàng bị thương, trong lúc vội vàng lại khó có thể giữ nguyên mục đích. Trong chớp mắt, ánh lửa đã lan vào trong nhà tranh. Đột nhiên nhìn thấy Tiết nương xõa tóc ngang vai, khàn giọng kêu gào thật lớn, hai tay giơ lên cao nắm lấy hai cột lửa đang cháy hừng hực, từ trong phòng bếp mà điên cuồng bổ nhào ra tới. Hoa Vân Long kinh hãi, vội vàng tiếp đỡ, duỗi tay thành chỉ, điểm ra nhanh như gió, chớp mắt đã điểm huyệt đạo trên bả vai thiếu nữ áo đen, tay trái cuốn lên đã đoạt lấy đoản kiếm trong tay nàng.

Tiết nương hét lớn một tiếng, nắm lấy cột đám lửa mà vung lên, dồn sức đập về phía gương mặt Hoa Vân Long. Hoa Vân Long cũng vung xuống đoản kiếm, “Bá” một tiếng đã phản kích lại. Thiếu nữ áo đen ở bên kia đã bị Hoa Vân Long chế trụ huyệt đạo, hai cánh tay buông lỏng rủ xuống, không cách nào nhúc nhích, nhưng hai chân của nàng vẫn còn có thể chuyển động, lúc này cả người nàng đột nhiên bổ nhào về phía trước, trực tiếp lao thẳng đến trước đoản kiếm. Hoa Vân Long sợ hãi cả kinh, trong nhà tranh lúc này đã dày đặc khói trắng, ánh lửa chói mắt, Tiết nương kia giống như điên dại không thèm để ý đến sống chết, Hoa Vân Long chỉ lo lắng thiếu nữ áo đen chạy trốn, lại không ngờ đến nàng ý định tự sát, trong lúc vội vàng đã xoay người một cái, tránh đi đám lửa Tiết nương tập kích tới, cũng thuận thế dời đi đoản kiếm.

Thiếu nữ áo đen kia đứng ra đỡ kiếm, động tác vừa nhanh vừa dứt khoát, tuy rằng Hoa Vân Long nhanh chóng thay đổi thế công, giấu đi đoản kiếm, không tổn hại tính mạng của nàng, nhưng không thể tránh khỏi đoản kiếm đâm ra một lỗ máu trên vai xanh thiếu nữ áo đen, máu tươi tuôn chảy, thương thế hiển nhiên cũng không nhẹ. Nguyên căn nhà tranh đã sắp bị đốt cháy hoàn toàn, thế lửa hừng hực trong chớp mắt đã lan tràn, không thể cứu vãn được nữa. Trong nội tâm Hoa Vân Long nhanh chóng chuyển động suy nghĩ: “Chủ tớ hai người này hung hãn không sợ chết, thật sự là khó mà xử lý tốt.”

Hắn mơ hồ cảm giác được, hai người này cho dù không phải thuộc hạ của Huyền Minh Giáo, nhưng chắc chắn cảnh đời thê lương, là người có cảnh ngộ bi thảm. Mắt thấy thế lửa đã lớn lắm rồi, hắn vội vàng ôm lấy thiếu nữ áo đen, xoay người liền phóng về phía bên ngoài nhà tranh. Tiết nương cuồng tiếu không ngừng, lại nắm lấy một đám lửa lớn rồi vung mạnh, đã ngăn cản đường đi của hắn. Hoa Vân Long tức giận rống lên: “Kẻ điên không biết sống chết.”

Đoản kiếm chấn động mạnh mẽ, đánh một chiêu “Linh Xà Thổ Tín”, đột ngột tấn công đến.

Tiết nương vốn đã bụng đau như xoắn, hoàn toàn là dựa vào một loại lực lượng cuồng bạo mà cầm cự đến tận bây giờ vẫn không ngã, nhưng một kiếm này huyền ảo vô cùng, làm sao Tiết nương có thể ngăn cản được. Thế nhưng, ánh mắt của Hoa Vân Long đột nhiên chạm đến gương mặt chồng chất vết thương của nàng, ánh lửa chiếu sáng lên, gương mặt kia da tróc thịt bong, mồ hôi như nước khiến cơ thịt càng thêm co quắp, rung động không ngừng, màu da tái nhợt và vết sẹo đỏ máu tạo thành hai mặt đối lập to lớn, lại được ánh lửa chiếu sáng, càng lộ ra dị cảnh nhìn thấy mà kinh hoàng, khủng bố đến cực điểm.”


Hoa Vân Long đột nhiên nghĩ đến, không biết là ai đã dùng thủ đoạn tàn nhẫn đến như vậy, khiến cho gương mặt xinh đẹp của một nữ tử bị tổn thương thành bộ dạng Lệ Quỷ như thế này. Ý niệm này chỉ lướt qua như thiểm điện trong đầu hắn, chợt nghĩ đến kẻ hung ác hạ thủ tàn nhẫn kia, đoản kiếm trong tay cuối cùng cũng không đành lòng đâm chết Tiết nương, đoản kiếm vừa thu lại, tay trái đã vung lên, đột nhiên đẩy thiếu nữ áo đen bay về phía ngoài.

Tiết nương hơi nghiêng thân thể, để thiếu nữ áo đen lao ra ngoài, nghiêm nghị lạnh lùng kêu to một tiếng: “Cô nương hãy lui xuống trước đi.”

Dường như nàng nhất định phải khiến cho Hoa Vân Long bỏ mạng ở nơi này, tay nắm chặt lấy ngọn lửa, điên cuồng vung lên tấn công không ngừng, vẫn y nguyên ngăn cản đường đi của Hoa Vân Long.

Cầu chư vị đậu hũ phóng tay tiếp sức, like chương, bình luận tương tác, donate và đẩy KP chính là energy, là viagra cho DG ra chương, bạo chương!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.