Đại Dương Của Em

Chương 52: Kí ức năm đó.


Đọc truyện Đại Dương Của Em – Chương 52: Kí ức năm đó.

Ngụy Châu trở về thì Cảnh Du đang nấu cơm tối.
– Tôi về rồi đây.
– A, về rồi ah.
Cảnh Du dọn cơm lên bàn, lau tay lên tạp dề rồi bước ra phòng khách.
Cảnh Du nhìn tổng quát Ngụy Châu. Chỉ có balo xách đi hồi chiều, trên tay cầm điện thoại. Còn bánh kem đâu?
Cảnh Du kéo Ngụy Châu sang 1 bên, nhìn trái, nhìn phải rồi mở cửa ra ngó nghiêng.
– Này, tìm gì đó?
– Bánh của anh đâu?
– Bánh? Bánh gì?
– Bánh kem phủ dâu tây em làm đó. Em nói là làm cho anh mà.
Cảnh Du há hốc mồm, mặt ngạc nhiên.
Ngụy Châu hiểu vấn đề rồi, ôm bụng cười haha.
– Tôi không nói là làm cho cậu, tôi nói là tôi trang trí dâu vì cậu thích thôi. Bánh thì chia cho fan với lại mấy người ở hậu trường rồi.
Cảnh Du xụ mặt, thở dài. Không được một cái ít nhất cũng được 1 miếng chứ. Đằng này lại không có.
Ngụy Châu buồn cười, xách balo đi vào phòng ngủ. Cảnh Du buồn bả đi vào nhà bếp mà xới cơm ra chén.
Ngụy Châu kéo ghế đi ra ngồi, tay bưng chén cơm, ánh mắt nhìn Cảnh Du mà theo dõi hành động của cậu ta.
Cảnh Du cắm mặt ăn cơm, không hề ngước lên, vẻ mặt hờn dỗi. Kêu cậu ta xem trực tiếp, còn lên TV mà xưng hô “vị nhà tôi” còn là bánh kem dâu mà lại không cho cậu ăn. Ai mà không dỗi chứ.
Liên tục gắp đồ ăn vào chén, không thèm gắp cho Ngụy Châu. Cậu ta cũng thong thả mà ăn, không bận tâm đến cái tên răng hổ đó.
Ăn xong rồi thì Cảnh Du bưng chén, đũa đi rửa. Ngụy Châu đi vào phòng mà đóng cửa lại.
Đến khi Cảnh Du dọn dẹp xong xuôi còn mang quýt ra lột được cả 1 dĩa Ngụy Châu cũng chưa thấy ra.
Cảnh Du sốt ruột đ đến gõ cửa.
– Này, ra ăn tráng miệng đi.
– Ừ, tôi ra ngay.

Cảnh Du lê bước lại ghế mà ngồi, tay bóc từng múi cho vào miệng. Ngụy Châu mở cửa đi ra, 2 tay vòng sau lưng.
Ngụy Châu đặt vật trên sau lưng lên bàn đẩy tới Cảnh Du.
Cậu ta đưa mắt liếc tới. Là bánh kem dâu.
Cảnh Du há miệng cười, quay sang Ngụy Châu, ánh mắt tràn đầy hạnh phúc.
– Tôi có cắt miếng to cho vào hộp bỏ trong balo. Tính trêu cậu 1 chút. Không ngờ cậu lại mong chờ bánh đến vậy.
Cảnh Du hí hửng, cầm muỗng lên ăn. Rất ngon ah
~. Ăn được 2 muỗng lại xắn 1 miếng to đưa tới miệng Ngụy Châu, cậu ta cũng vui vẻ mà ăn. Thoáng chốc hết miếng bánh rồi.
– Chưa đã thèm ahhh
.
Cảnh Du nhăn mặt, miệng vẫn ngậm chiếc muỗng. Ngụy Châu cảm thấy vẻ mặt của hắn lúc này đáng yêu không thể tưởng, như đứa trẻ 3 tuổi vậy.
Ngụy Châu không cầm lòng được mà tiến tới hôn Cảnh Du một cái lên má.
Cảnh Du bất ngờ, mặt ngây ngô nhìn Ngụy Châu, đến khi có phản ứng rồi lại xoay má bên kia chỉ chỉ.
– Hôn bên này nữa cho đều.
Ngụy Châu bĩu môi, nháy mày, lắc đầu nhìn Cảnh Du.
– Mơ đi nhé. Tôi đi tắm đây.
Ngụy Châu đứng lên đi vào nhà tắm, Cảnh Du tiếc nuối mà nhìn theo.
Đang thả mình trong bồn tắm pha tinh dầu thơm mát. Cửa phòng tắm mở ra làm Ngụy Châu giật mình. Cảnh Du chỉ mặc độc 1 cái quần lót mà tiến vào.
Hôm nay Ngụy Châu quên chốt cửa rồi.
Cảnh Du đứng trước vòi sen mà tắm xà phòng. Tay cậu kỳ cọ cơ thể đầy bọt. Nước vòi sen xối xả đổ xuống. Ngụy Châu nhìn Cảnh Du không chớp mắt. Bất giác yết hầu di chuyển.
Cảnh Du có cảm giác vị trong bồn tắm nhìn mình, lấy tay vuốt mặt xượt dài qua tóc rồi quay qua nhìn. Ngụy Châu bất giác bị hành động mê người đó làm cho bất động. Lúc có phản ứng thì đã thấy Cảnh Du nhe răng ra cười gian trá.
Ngụy Châu hắng giọng quay đi, giả vờ nhắm mắt không quan tâm nhưng vành tai mà má đều đỏ hết cả rồi.
– Này, sao tôi tắm cậu phải vào tắm cùng vậy hả?

– Là anh đang tiết kiệm cho 2 ta.
– Tiết kiệm?
– Ừ, bởi vì ngâm mình vừa tốn nước vừa tốn tinh dầu. Nước thì không kể đến đi nhưng tinh dầu của em là hàng Nhật ha, ở Trung Quốc không có đâu, đặt về thì mắc lắm đó nha.
Nói rồi hắn trèo vô bồn tắm, mặt đối mặt với Ngụy Châu. Tay hắn thì xoa bóp chân cho Ngụy Châu.
– Bảo bối này?
– Hử?
– Thoải mái không?
– Có. Tiếp tục đi.
– Bảo bối này?
– Hử?
– Chân em lông nhiều thật đấy? Còn nhiều hơn cả anh.
Ngụy Châu nghe thế liền ngồi dậy, chân nãy giờ đang cong liền duỗi ra mà đạp vào bụng Cảnh Du 1 cái.
– Tôi nhiều hay ít không liên quan đến cậu.
Ngụy Châu đứng lên, toan đi ra bồn tắm liền bị 1 cánh tay kéo lại ngã vào người hắn.
Cảnh Du dùng chân khóa chặt người Cảnh Du lại, một tay ôm qua vai, một tay bóp cằm Ngụy Châu xoay về phía mình, thủ thỉ.
– Muốn đi đâu? Hôm nay em không trốn được đâu. 4 ngày rồi, đã 4 ngày rồi chúng ta không được “gần” nhau.
Nói rồi lại hôn môi Ngụy Châu, say sưa mút mát.
Cổ họng Ngụy Châu phát ra những âm thanh ngắt quãng. Không thể di chuyển khớp hàm, khóe miệng Ngụy Châu có 1 dòng nước chảy xuống. Cảnh Du đưa lưỡi đến liếm sạch sẽ.
Cảnh Du buông thõng cơ thể, ôm Ngụy Châu vào lòng, đặt đầu lên hõm vai, ngưng tất cả hành động lưu manh đó lại.
– Bảo bối, mai chúng ta đi thăm ba mẹ sớm đi. Đi bằng moto đi. Đỡ bị chú ý.

Ngụy Châu ậm ờ. Đang hưng phấn bị ngắt quãng, Ngụy Châu có chút khó chịu.
Cảnh Du vỗ vỗ vai kéo tay Ngụy Châu ra bồn tắm, lấy khăn lau cơ thể cho Ngụy Châu, lau cho mình rồi mặc áo khoác ngủ cho cậu ta. Ngụy Châu vừa cột dây áo xong thì bỗng cảm giác cơ thể bị nhấc bổng lên.
Cảnh Du vác cậu ta lên vai mà đi ra ngoài.
Ngụy Châu giãy dụa.
– Bỏ tôi xuống. Bỏ tôi xuống.
– Em kêu anh 1 tiếng chồng, anh bỏ em xuống.
Cái khung cảnh này, câu thoại này sao mà quen thế nhỉ? Kí ức năm đó lại ùa về, 2 năm rồi. Trải qua 2 năm rồi, ký ức vẫn còn đọng lại trong lòng họ.
Ngụy Châu có chút xúc động, im ắng mà nằm trên vai Cảnh Du.
Cảnh Du đặt cậu ta lên giường.
– Sao vậy bảo bối?
– Tôi nhớ lại chuyện năm đó. Lúc đùa giỡn cậu còn đánh vào “bi” tôi.
Bỗng dưng cả 2 cười phá lên.
Cảnh Du đưa tay sờ má Ngụy Châu, bóp ngang má mà hôn.
Ngụy Châu không phản kháng, đưa tay ôm lấy Cảnh Du.
Cảnh Du đưa tay kéo dây cột áo. Áo ngủ mở bung, cả cơ thể trần trụi của Ngụy Châu lộ rõ ra.
Cảnh Du lướt nhìn 1 lượt. Đưa tay vuốt ve tầng tấc da thịt, cắn nhẹ vào cổ, xương quai xanh của Ngụy Châu.
Ngụy Châu mím môi, đưa tay cởi dây áo Cảnh Du. Áo ngủ bung ra nhưng hắn lại mặ quần lót.
– Gì chứ? Cậu chơi xấu sao?
– Không phải anh chơi xấu mà là nguyên tác em không mặc quần lót câu dẫn anh.
– Cậu….cậu….
Không để Ngụy Châu nói hết câu, Cảnh Du cứ hôn tới tấp. Đưa lưỡi vào khuôn miệng Ngụy Châu mà rà quét răng, lưỡi.
Tay Cảnh Du liên tục vuốt ve Ngụy Châu, chưa đủ thỏa mãn. Cậu lật cậu ta lại, úp mặt vào gối, kéo hông cậu ta lên.
Cảnh Du 1 tay vuốt ve tiểu Châu Châu, 1 tay được bôi gel xâm nhập tiểu cúc của Châu Châu.
Cảm giác rất chặt. Ngụy Châu bị kích thích, cự vật tiết ra một chút ít chất nhờn. Cảnh Du lấy tay ra mà trét dịch thể lên tay rồi cho liên tiếp 3 ngón vào.
Ngụy Châu ú ớ, tay siết chặt trải giường. “Thằng nhỏ” cũng “nhả nước bọt” rồi mà Cảnh Du chưa tiến vào.
Cảnh Du rút tay ra, dùng cự vật trong quần lót mà cạ cạ lên “miệng” tiểu cúc.

Ngụy Châu bị kích thích cao độ mà la lên.
– Đừng giỡn nữa, cho vô đi.
– Em kêu chồng đi, anh cho vô.
-……
Cảnh Du lại tiếp tục cọ quẹt.
– Ch…Ch..CHỒNG….
– sao cơ?
– Chồng!!~
Cảnh Du cười gian, lấy tay xoa xoa lưng Ngụy Châu.
– Nói:” Chồng ơi cho vào em đi”
– Cậu đừng có quá đáng.
– Sao nào?
Cảnh Du càng tăng tốc chà sát, Ngụy Châu cảm nhận được vật nóng hổi sau lưng mình căng cứng.
– Chồng, cho vào em đi.
Cảnh Du chồm người, hôn lên má Ngụy Châu.
– Rất ngoan. Ngoan là có thưởng.
Cảnh Du cởi quần lót quăng xuống giường.
Cho tất cả gel xoa lên cự vật mà tiến vào.
Tốc độ kinh người, kích thước kinh người. Bên trong Ngụy Châu đang co bóp không ngừng nghỉ. Cậu ta lại ra rồi.
Cảnh Du tức khí, biết kiềm chế không nổi nữa mà tăng tốc. Kích thích cao độ mà cho hết vào người Ngụy Châu.
Cả 2 cơ thể xếp lớp nhau mà nằm sấp trên giường. Thở hổn hển.
Cảnh Du lật người qua, ôm Ngụy Châu vào người, hôn nhẹ lên trán.
– Ngủ đi bảo bối, mai phải đi sớm nữa.
Ngụy Châu xoay người lại, nằm gọn trong lòng Cảnh Du thỏ thẻ.
– Ngủ ngon.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.