Đọc truyện Đại Đạo Vĩnh Hằng – Chương 29: Gia Nhập Cự Kiếm Môn
Phía trên bảy tên thiên tài liên hợp lại tạo thành uy áp , hóa thành thực chất đè xuống Trần Phong , hiện tại hắn đã ở bậc 97 , áp lực của cường giả Hóa Thần cùng với áp lực Linh Hồn.
Song trọng áp bức , làm Trần Phong khụy một gối xuống đất , nhưng vẫn không bỏ cố gắn ngẩn đầu lên nhìn chằm chằm vào Nhạc Tử Phong , hắn đang bị trọng thương Linh Hồn đến giờ vẫn chưa hồi phục lại bao nhiêu , nhưng hắn vẫn lộ ra vẻ mặt hung ác , toàn bộ phóng ra tu vi muốn áp chế Trần Phong quỳ xuống đất.
Trần Phong nhếch mép , cười khinh thường nhìn Nhạc Tử Phong , từ từ đứng dậy bước tiếp , vẻ mặt ấy như muốn nói với tất cả”các ngươi quá yếu”.
.
-Đinh! phát động nhiệm vụ chính tuyến Giẫm Đạp Thiên Tài.
Do tâm tình của công tử xảy ra biến hóa , phát động nhiệm vụ chính tuyến Giẫm Đạp Thiên Tài , Nhạc Tử Phong vì đố kỵ không cho ai có khả năng mạnh mẽ hơn hắn ,tâm lý xảy ra lệch lạc , công tử cần làm ra hành động phá hủy danh vọng , hình tượng của hắn , giết luôn cũng không sao.
Thưởng 10,000 exp , một rần rút thưởng ngẫu nhiên vũ kĩ , một lần rút thưởng ngẫu nhiên pháp khí , 10,000 Danh Vọng
.
Nghe Hằng nhi thông báo nhiệm vụ , Trần Phong quyết định hôm nay phải chơi lớn một phen , chỉ có thể giở ra tất cả thủ đoạn trèo lên mới được.
Hiện tại bảy đại thiên tài , hay toàn thể người quan sát bên dưới đều nín hơi , ngưng thần mà nhìn Trần Phong trèo lên 100 bậc , bọn họ cũng muốn nhìn xem con ngựa ô này có thực lực gì mà cũng dám khiêu khích uy nghiêm của đại đệ tử thất đại môn phái.
-Toái Thể ” mở”
-Chiến Thân “khai”
Tại hàng vạn cái ánh mắt nhìn chăm chú , Trần Phong mở ra Thể Thuật “Tử Lôi Toái Thể Quyêt” cùng Đế Thiên Chiến Thân , hắn gầm lên một tiếng , sử dụng toàn bộ sức mạnh , toàn bộ Đế Văn vận chuyển, hư ảnh sau lưng không ngừng cung cấp lực lượng , nhanh chóng nhảy lên bậc thang thứ 99 đứng đối mặt với bảy đại đệ tử.
Cả quảng trường kinh hô , nhìn về Trần Phong như gặp quỷ , lúc này Trần Phong trên người lôi điện lập lòe , thân hình cường tráng hơn không ít , một mái tóc hoàng kim tung bay giữa không trung , đôi mắt bắn ra kim quang nhìn chòng chọc vào Nhạc Tử Phong.
Hắn cũng định làm việc điệu thấp đến tầng 90 làm đệ tử hạch tâm là vừa , nhưng tên Nhạc Tử Phong không cho hắn điệu thấp , hắn đành ra rút ra tất cả át chủ bài nhất định phải trèo lên cắn Nhạc Tử Phong một phát.
-Cút xuống!
Nhạc Tử Phong lạnh lẽo phun ra hai chữ , trong ánh mắt đều là lửa giận , từ trước đến nay không ai dám làm hắn bị thương , mà tên này không những dám còn chà đạp uy nghiêm của hắn.
Sáu tên Đại đệ tủ còn lại cũng thu hồi uy áp , người thiếu niên trước mắt này không biết tu luyện cái gì có thể chống đỡ được bảy người bọn họ ,nếu tiếp tục bộc phát chỉ sợ càng thêm mất mặt.
Nhưng lúc này , Nhạc Tử Phong tức giận nào còn quan tâm mặt mũi , nếu để Trần Phong bước lên bậc cuối cùng đứng cùng hắn , thì đây sẽ là sự sỉ nhục lớn nhất của hắn.
-Tiểu tử , nếu ngươi dám đạp vào một bậc cuối cùng , ngươi biết hậu quả.
Nhạc Tử Phong hung dữ nói , lúc này hắn đã trọng thương linh hồn , thực lực giảm chỉ còn 1/10 cần thời gian tĩnh dượng khôi phục , nhìn Trần Phong đưa ra uy hiếp , hắn cũng sợ lỡ đâu tên này làm liều cho hắn ăn thêm một cái Thương Mệnh Tiêu Hồn có khi hồn phi phách tán.
-Khanh khách , tiểu đệ năng lực bất phàm ,có muốn gia nhập Cực Lạc Môn của tỷ tỷ không.
Nhan Như Ngọc , nhìn cảnh này che miệng cười nói , ánh mắt đưa tình nhìn Trần Phong , làm Nhạc Tử Phong như muốn phát điên.
-Hừ..nếu ta không bước xuống thì sao? chẳng lẽ ngươi định đẩy ta xuống.
Trần Phong nhìn thẳng Nhạc Tử Phong không sợ hãi chút nào , những đệ tử khác cũng khoanh tay trước ngực xem trò vui , họ cũng không vừa mắt tên Nhạc Tử Phong này , ỷ vào thực lực cường hãn mà cao cao tại thượng.
-Nếu như bây giờ ngươi bước xuống , ta cho ngươi gia nhập Huyền Minh Tông , môn phái đứng đầu Tây đại lục này , nếu như ngươi không bước xuống thì đừng trách ta ra tay.
Nhạc Tử Phong nhắm mắt lại bình phục tâm tình , ném ra cành ô liu cho Trần Phong, hắn nghĩ một khi Trần Phong vào môn phái của hắn , hắn muốn bóp như thế nào đều được , cũng còn không quên uy hiếp.
Những người Huyền Minh Tông tới đây thì nhíu mày , từ khi nào Nhạc Tử Phong này có quyền hành như vậy , có thể tự tiện cho một người gia nhập tông môn , dù là Nhan Như Ngọc cũng chỉ là mời lơ , còn tên này quá trực tiếp.
….Chát….
Trần Phong không nói một lời , nhảy lên bước cuối cùng Khinh Vân Tế Nguyệt nhanh như chớp tiếp cận Nhạc Tử Phong , một tay đưa ra hung hăn cho hắn một cái tát.
Nhạc Tử Phong cảm nhận được Trần Phong đánh tới , muốn làm ra né tránh nhưng thật sự là quá nhanh , linh hồn lại bị trọng thương thực lực đại giảm , nếu lúc trước hắn không sơ ý để Trần Phong sử dụng Hồn Kĩ đánh trúng thì giờ đâu có ăn một tát vang dội như vậy.
-Khụ , xin lỗi không có ý tứ , ta cũng không có hứng thú gia nhập.
Trần Phong tu tay về , xoa xoa tay chà vào y phục , cười lạnh nói bộ dáng làm người ta nhìn là muốn lao lên đánh hắn một trận.
Nhạc Tử Phong bị một tát đánh té xuống đất , cái tát này rất thiếu lực không gây tổn thương cho hắn , nhưng cái này còn vang dội , nhục nhã hơn cái tát toàn lực của Trần Phong , hắn lồm cồm bò dậy hung ác nhìn Trần Phong đã bước lên 100 bậc , cắn răng oán hận nói.
-Ngươi tên là Trần Phong , ta nhớ kỹ ngươi rồi , hãy tự cầu phúc cho mình đi.
Nói xong hắn cũng chẳng còn mặt mũi nào ở lại , nhảy xuống Lăng Thiên Thê lẩn khuất vào trong đám người , hắn biết với thực lực hiện giờ của hắn không phải là đối thủ của Trần Phong , nên cái nhục này hắn nghi lại.
Những tên đệ tử đứng trên đỉnh Lăng Thiên Thê cũng kinh ngạc trợn mắt ngoắc mồm “tên này ngay cả Nhạc Tử Phong cũng dám đánh” , Nhan Như Ngọc thì đôi mắt càng sáng rực nhìn Trần Phong từ trên xuống dưới , cái bá khí không sợ trời , không sợ đất này là mẫu người nàng đang tìm.
Dương Phi Vũ nhìn Trần Phong , nhẹ nhàng đưa ngón tay cái , hắn cũng đã được thông tri là phải chiêu mộ Trần Phong về Cự Kiếm Môn , nên hắn ủng hộ Trần Phong hết mình , lúc bạo phát uy áp thì cũng chỉ dùng 1/10 sức mạnh , cũng như diễn cho có.
Trần Phong cũng ngây người tại chỗ , cái tên này cũng thật là biết ẩn nhẫn đi , bị ăn một tát như thế đáng lẽ ra với tính tình của tên kia phải liều mạng với mình mới phải , tự nhiên làm ra bỏ chạy , làm Trần Phong cũng là ngạc nhiên đến khi nghe Hệ Thống thông báo mới tỉnh dậy.
-Đinh! chúc mừng công tử hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến Giẫm Đạp Thiên Tài
Thưởng 10,000 exp , một rần rút thưởng ngẫu nhiên vũ kĩ , một lần rút thưởng ngẫu nhiên pháp khí , 10,000 Danh Vọng
Cùng lúc đó Trần Phong cũng từ Nguyên Anh trung kì , tấn thăng Nguyên Anh hậu kì.
-Cho ta xem thông tin Trần Phong trong đầu phân phó.
.
Ký chủ « Trần Phong ».
-Chủng Tộc : Nhân Tộc!”
-Tu Vi : Nguyên Anh hậu kì (exp 11,2500/ 130,000)
-Công Pháp / Vũ Kỹ: “Hỗn Nguyên Đế Thiên Quyết”(??) , Tịch Diệt Tam Thiên , Tử Lôi Toái Thể Quyết (??) , Thái Cực Kiếm Ý Vạn Kiếm Quy Tông
-Thân Pháp / Hồn Kỹ : Khinh Vân Tế Nguyệt , Thương Mệnh Tiêu Hồn
-Hồn Lực : Tứ Tượng Cảnh
-Huyết Mạch : Phàm nhân
-Thần thông : Đại Thiên Cơ Thuật
-Thiên Địa Dị Vật : Lôi Đình Chân Hỏa
-Pháp Khí/Bảo : “Cửu Tôn Tháp” (??) Ám Dạ Phần Thiên Kiếm , Sí Diệm Viêm Long Dực , Bàn Long Kiếm
-Danh Vọng : 89,000 điểm
– Hành Trang : một rần rút thưởng ngẫu nhiên vũ kĩ , một lần rút thưởng ngẫu nhiên pháp khí.
.
Đúng là thực lực Trần Phong càng tăng , Hệ Thống cũng tùy theo đó mà nâng cấp , càng rõ ràng thông tin và chức năng khác.
.
Trần Phong cũng mừng rỡ , lúc trúc mua hết 5 viên Long Phụng Đại Hoàn Đan hết 20,000 chỉ còn 28,000 nhưng trong hôm nay đã tăng lên 89,000 , nhưng nghĩ lại hắn vẫn còn thiếu nợ một đợt Thiên Kiếp lúc đột phá Nguyên Anh , nhớ Hằng nhi áp chế đến nay , nghĩ đến là hắn cảm giác sợ hãi.
Không ít người vui vẻ kinh hô , chỉ riêng đám người Huyền Minh Tông là mặt không ánh sáng , một tên đệ tử kiệt xuất của họ vậy mà bị đánh mặt trước bao người , còn mặt mũi nào ở lại chọn đệ tử , tất cả phất tay áo ra về.
-Trời ạ , hắn vậy mà đạp vào 100 bậc Lăng Thiên Thê.
-Không những vậy , hắn còn dám đánh mặt của Nhạc Tử Phong , tương đương với đánh mặt Huyền Minh Tông a.
-Yêu nghiệt , có lẽ tên hắn sẽ được ghi vào sử sách của đại lục Tây Mạc chúng ta.
Sau khi quan sát một màn , mọi người vỡ tổ nhao nhao nghị luận , cũng không ai để ý đến người của Huyền Minh Tông rời đi.
Tất cả mọi người vì Trần Phong mà bội phục đầu rạp xuống đất , dám đánh mặt đệ nhất thiên tài của Tây đại lục để hắn phải nuốt hận bỏ chạy , Trần Phong là người đầu tiên làm được.
Tiếp đó lão già chủ trì tuyên bố đợt khảo hạch kết thúc , từng vị đại lão của các tông phái bắt đầu tuyển chọn đệ tử cho mình , nhưng hầu như không nơi nào chiêu mộ Trần Phong, dù hắn có đứng cao nhất trên Lăng Thiên Thê lần này.
Phần thưởng hạng 1 của Trần Phong là tư cách tuyển chọn làm đệ tử hạch tâm của các môn phái , chứ không phải là các môn phái chọn hắn , cùng với 1000 khối thượng phẩm linh thạch , một thanh Địa Cấp pháp khí.
Trần Phong nhẹ nhàng bay khỏi đỉnh Lăng Thiên Thê rơi xuống quảng trường ,vô số người quăng đến ánh mắt ngưỡng mộ và e sợ , những người châm chọc lúc trước không dám ho một tiếng , cường giả Hóa Thần hậu kì hắn còn dám đánh , mình tính là thứ gì nếu chọc giận hắn thì chết cũng không biết lý do.
Tổng kết lại là tên Trần Phong này là tên điên , tuyệt không thể trêu chọc, đây là ý kiến chung của tất cả mọi người
Trong kinh mạch Trần Phong hiện giờ đã có 900 cái Đế Văn , muốn đột phá “Hỗn Nguyên Đế Thiên Quyết” Nhị trọng thiên chắc phải đạt Hóa Thần.
Trần Phong vừa xuống ba người Mặc Thiên Ca , Hàn Lưu , Mục Giang kết bạn mà tới , vỗ vỗ vai Trần Phong đưa ngón tay cái lên nói.
-Trần huynh đệ , thật là hảo thủ đoạn , ngay cả Nhạc Tử Phong ngày thường trưởng lão các môn phái cũng cho hắn vài phần mặt mũi mà ngươi dám đánh mặt hắn , bọn ta bội phục , bội phục.
-Không có gì , ta chưa chọc hắn bao giờ , mà hắn cứ nhắm vào ta còn dùng Hồn lực công kích ,bị ta đánh trả cũng là tự làm tự chịu.
Trần Phong ung dung nói , cử như việc không liên quan đến mình.
-Nhưng dù sao ngươi cũng phải cẩn thận , thời gian này chọn môn phái mà tu luyện , không nên ra ngoài Nhạc Tử Phong đó là Hóa Thần hậu kì , một khi khôi phục thực lực chắc sẽ tìm ngươi báo thù.
Mục Giang vội vàng khuyên bảo , hắn biết tên Nhạc Tử Phong kia làm người nhỏ mọn , đố kỵ người nào tài hơn hắn nên sẽ không từ thủ đoạn chém chết Trần Phong nếu có cơ hội.
-Đa tạ Mục huynh nhắc nhở , cho ta thời gian nếu hắn còn dám trêu chọc ta, ta đảm bảo hắn sẽ biến mất mãi mãi.
Trần Phong nắm chặt tay tự tin nói , chờ hắn đến Hóa Thần thì tên Nhạc Tử Phong đó chẳng là thứ gì , đến lúc đó treo hắn lên đánh cũng không muộn.
Ba người thấy vậy lắc đầu , đành cáo biệt về tông môn của mình.
Lúc này tất cả mọi người đều chọn xong đệ tử , chỉ còn duy nhất Trần Phong là không được Môn Phái nào mời gia nhập , họ cũng cầu mong Trần Phong đừng lựa chọn bọn họ , tên này kiêu ngạo khó thuần , huống chi còn đã đắc tội Huyền Minh Tông khó mà sống yên ỗn.
Chỉ có Cự Kiếm Môn là rục rịch , các trưởng lão bàn tán sôi nổi , lão già chủ trì giật giật lỗ tai dường như nhận được tin tức nhìn Trần Phong ném ra cành ô liu béo bỡ.
-Trần Phong , ngươi đã quyết định chọn môn phái nào chưa? hay là về Cự Kiếm Môn của chúng ta làm đệ tử hạch tâm , còn có Thái thượng trưởng lão chỉ bảo tu luyện , tuy tông môn chúng ta không phải đứng đầu trong các môn phái nhưng cũng không sợ trêu chọc bất cứ kẻ nào , tài nguyên tu luyên tùy ngươi sử dụng.
Trần Phong cũng bất ngờ , thủ bút này cũng quá lớn , bọn họ nguyện ý che chở hắn , khi mà hắn đắc tội với cả Huyền Minh Tông , còn vô số tài nguyên nữa , làm sao mà không động lòng.
-Được , ta nguyện ý gia nhập Cự Kiếm Môn.
Trần Phong sảng khoái đáp ứng , mục đích hắn tới là vì Hạ Ức Mộng , còn có cái bánh ngọt từ trên trời rơi xuống ngu sao mà không ăn , còn được một cái ô dù nữa.
Rất nhanh chóng , Thất đại môn phái lần lượt ra về , cũng có không ít người cảm thán lần này quả thật đến xem không uổng phí , có người đạp vào 100 bước Lăng Thiên Thê , còn dám đánh mặt cả môn phái đứng đầu Tây đại lục.
—Cự Kiếm Môn– Thất Tinh Phong—Một trong 7 ngọn núi.
Có một thiếu nữ đứng trước một tấm màn sáng quan sát từ đầu tới cuối , đó là một dạng trận pháp dùng để truyền bá hình ảnh , trước mặt nàng là toàn bộ khung cảnh quảng trường nơi diễn ra Khảo Hạch Đệ Tử năm nay , nàng quan sát theo thân ảnh Trần Phong từ lúc khảo hạch thứ nhất không bỏ sót điểm nào.
Nàng một thân áo trắng như tuyết , khí chất siêu phàm thoát tục , trên gương mặt tuyệt mĩ kia mang theo vẻ kích động khó nói nên lời , bên cạnh là một mỹ phụ không kém gì nàng nhưng thêm vài phần thành thục.
-Sư phụ , là hắn! hắn vì ta mà đứng trên đó , hắn đã đến.
Nàng không phải ai khác đó là Hạ Ức Mộng , từ khi chia tay Trần Phong trên ngọn núi , nàng theo sư phụ nàng là Thái thượng trưởng lão của Cự Kiếm Môn tên là Ninh Cung Như sắp đột phá Hợp Thể Kỳ , bế quan tu luyện , nhưng không giờ phút nào nàng không nhớ đến dáng vẻ ưu thương của hắn , từng hành động từng cử chỉ đã khắc sâu trong tâm nàng.
-Ngươi không phải nói một tháng trước hắn chỉ là Trúc Cơ trung kì hay sao , bây giờ là Nguyên Anh còn bước lên được 100 bước Lăng Thiên Thê nữa.
Ninh Cung Như cảm thấy khó hiểu hỏi Hạ Ức Mộng , phải biết nàng sau khi phát hiện Hạ Ức Mộng đem về đây đã 12 năm , bồi dưỡng vô số tài nguyên và công sức chỉ điểm nàng mới 18 tuổi cũng vừa phá Đan thành Anh , nên lúc đó nàng biết đồ đệ nàng có mang hôn ước trên người nên đành khuyên bảo nàng đi thế tục giới từ hôn là vì muốn tốt cho tên kia.
Khi Hạ Ức Mộng về nàng tra hỏi , Hạ Ức Mộng nói hôn ước đã giải trừ , nhưng mà tên kia là Trúc Cơ trung kì , rất kiên quyết muốn đuổi theo truy cầu Hạ Ức Mộng lúc đó nàng chỉ biết cười trừ không cho là đúng.
Hôm nay chỉ mới sau một tháng tên kia từ Trúc Cơ bay đến Nguyên Anh làm sao nàng có thể tin tưởng.
-Không sai! chính là hắn , có lẽ hắn vì ta chịu rất nhiều khổ cực để tu luyện.
Nàng mò lấy tờ giấy hôn ước trong tay áo , ánh mắt mê ly thì thầm , nàng cho rằng hắn có ngày hôm nay , tất cả là vì theo đuổi nàng để chứng minh cho nàng thấy , nhưng ai biết đâu được lúc đó hắn đã là Nguyên Anh sơ kì, áp chế tu vi lừa gạt mọi người mà thôi , trong đó có cả nàng.
Ninh Cung Như ánh mắt phức tạp nhìn bộ dáng say đắm đôi mắt đầy ánh sao của đồ nhi chỉ biết im lặng không nói nên lời , nếu thật tên kia trong một tháng đột phá hai đại cảnh giới , còn nàng tốn công bồi dưỡng Hạ Ức Mộng hơn mười năm , so sánh ra nàng cũng quá vô dụng đi.
..
.