Đại Công Lý Hệ Thống

Chương 22: Mạnh mẽ Long Nhất Minh


Đọc truyện Đại Công Lý Hệ Thống – Chương 22: Mạnh mẽ Long Nhất Minh

Long Nhất Minh lao lên với tốc độ cực nhanh,không gian cũng bị tốc độ của y làm rung động, một đấm cường cương hung bạo được y thi triển.

“”Bất Động Minh Vương Quyền – Thường Trụ Kim Cang Đại Tôn Quyền.””

Long Nhất Minh cả cơ thể tỏa ra phật quang hạo hãn thiên địa,sau lưng phật luân xuất hiện chuyển động,pháp tướng Bất Động Minh Vương hung dữ ác sát phía sau hỏa diễm bùng cháy hiện nên bao phủ y,tay trái Bất Động Minh Vương đấm ra một quyền cương mãnh chấn trời đất.

Phía trên chiến hạm người,chỉ cảm thấy một tia sáng vàng kim tỏa rực bắn từ mặt hồ lên.

“”Ừ.””

Hoàn Khiết Ung ngạc nhiên ừ một tiếng,sau đó y nhảy lên cao,một kiếm bổ xuống.

“”Kiếm Ma Tà Thiên.””

Hoàn Khiết Ung ma khí thao thiên tỏa ra ngưng kết ra một ác ma cầm kiếm,theo âm thanh của y vang xuống ác ma cầm kiếm chém thẳng ra một đường,một kiếm phách thiên phệ địa.

“”Oành.””

Đấm cùng kiếm gặp nhau,sóng kình nổ văng ra tứ phương,chiến hạm nhanh chóng khởi trận pháp đón đỡ,người người trên chiến hạm nhìn về đấm nơi người ra đòn,phát hiện là một tiểu hòa thượng tuấn mỹ.

Âu Dương Vân Thiên nhìn hòa thượng tuấn mỹ,y khó tin chấn kinh nói:”Sao có thể được,hắn sao có thể phát triển nhanh như này!””

Dứt câu,Âu Dương Vấn Thiên ghen ghét trong lòng thầm nói:”Chết tiệt,khí vận con người thật khác nhau,truyền thừa Thiền Phật Tự hẳn rất lớn,mới có thể khiến hắn lên mạnh như này,nhất định phải cướp đoạt được!””

Bên kia sau một kích, Hoàn Khiết Ung lùi lại năm trượng,chấn hãi hùng nhìn về Long Nhất Minh,hòa thượng này dĩ nhiên vượt hai đại cấp đánh y lui lại.

Long Nhất Minh lúc này cũng ngạc nhiên Hoàn Khiết Ung,mặc dù y không hề lui lại,còn chiếm hạ phong đẩy kẻ địch lui năm trượng,nhưng y cường độ phật khí hiện tại rất hùng mạnh,tu thành ba đại võ học phật môn Bất Động Minh Vương Quyền,Bất Động Kim Cang Minh Vương Kinh và Kim Trung Trạo,còn có Xá Lợi Tử của chúng tăng Thiền Phật Tự,phật khí của y đã mạnh hơn rất nhiều Đại Đạo Thần Vương,nhưng tên này có thể chỉ bị lui năm trượng,có thể thấy y cũng không phải hạng xoàng xĩnh Đại Đạo Thần Vương.

Không chỉ riêng hai người thất kinh lẫn nhau,trên chiến hạm người cũng kinh hãi không kém,đặc biệt là Âu Dương Vân Thiên lòng ghen ghét càng nổi lên mạnh,y càng mong muốn truyền thừa của Long Nhất Minh.

Âu Dương Vân Thiên nhìn về Khắc Đạt Ly cùng Bạch Luyện Phong,ra lệnh nói:”Cùng đi lên giúp Hắc Tổng giết chết hắn.””

Chưa dừng lại,Âu Dương Vân Thiên nhìn về Vu Khánh Bình cùng đang suy ngẫm Ứng Hạo tiên sinh,y ra lệnh nói:”Hai ngươi cũng đi lên đi,hắn được truyền thừa rất lớn,chỉ cần giết hắn,các ngươi sẽ không thiếu đồ tốt.””


“”Tuân lệnh.””

Bốn người đồng thanh cung kính đáp,họ cũng đỏ mắt truyền thừa của Long Nhất Minh.

“”Vù.””

Bốn người đồng thời gia nhập chiến trận,bốn người bao vây tứ phía Long Nhất Minh.

Long Nhất Minh không chút áp lực,y nhìn về sau lưng ba người Kim La Hán,Lão Tà Thần cùng Tuyệt Vô Thần nói:”Ba ngươi hãy ra xa chờ ta.””

“”Vâng!””

Ba người đồng thanh cung kính tuân lệnh,làm binh bỏ tướng là rác,nhưng ba người biết,họ ở lại cũng không giúp được gì.

“”Giết!””

Hoàn Khiết Ung cất cao giọng sát ý mạnh mẽ một chữ hô,dẫn đầu đi lên một kiếm đánh về Long Nhất Minh.

“”Thiên Ma Tu La Kinh – Tu La Vạn Tuế.””

Hoàn Khiết Ung cả người tỏa ra sát khí mãnh liệt kinh thiên,sau lưng ngưng tụ một tu la ác quỷ mặc áo giáp,tay cầm kiếm,như thể sát khí bá chủ,tu la ác quỷ đi đầu một kiếm rạch thiên địa uy lực bổ về Long Nhất Minh.

“”Lôi Đình Ma Pháp – Chấn Cửu Tiêu.””

Vu Khánh Bình thả ra tinh thần lực ngưng kết ra một dải lôi điện kinh hãi tục thế,dải lôi điện trải rộng trên bầu trời,theo lệnh của Vu Khánh Bình lao về Long Nhất Minh.

“”Hỏa Luyện Thiên Ngục – Hỏa Long Vạn Thế.””

Ứng Hạo tay cầm một viên tinh cầu,cả người tinh thần lực tăng cao tỏa ra hỏa kình liệu thiên địa,hỏa kình vũ động ngưng đi ra hàng chục con rồng lửa,hàng chục con rồng lửa hung bạo khí tức bay về Long Nhất Minh.

“”Sát Luyện Phần Ma Quyền.””

Khắc Đạt Ly một quyền ma khí cùng sát khí lẫm lệ đánh ra,quyền thế hung bạo liệt hư không hướng Long Nhất Minh công tới.


“”Nhất Thương Định Ma.””

Bạch Luyện Phong trong tay trường thương màu đen tỏa ra ma khí vũ bão,một thương rạch trời rẽ đất uy thế trảm xuống Long Nhất Minh.

“”Khai hỏa.””

Trên chiến hạm đại bác cũng oanh nổ,hàng chục quả đại bác hướng về Long Nhất Minh bắn tới.

Đứng trước thế công mãnh bạo hung khí này,Long Nhất Minh điều động phất khí trong Xá Lợi Tử của chúng tăng Thiền Phật Tự,y cả người tỏa ra kim quang kinh hãi thế tục.

“”Thiên Phật Chưởng – Vạn Phật Triều Tông.””

Long Nhất Minh hiển lộ ra pháp tướng Đức Phật cao đỉnh bầu trời,phật quang tỏa chói lóa trăm dặm,chư tiên chúng phật hư ảnh cùng xuất hiện đỉnh Đức Phật,song chưởng Đức Phật hạo hãn thiên địa đánh ra.

“”Đoành.””

Chưởng lực Đức Phật cái thế vô song đánh tan mọi công kích về Long Nhất Minh,không những thế chường kình thế không mất tiếp tục đập tới,đánh vào Vu Khánh Bình, Hoàn Khiết Ung, Ứng Hạo, Khắc Đạt Ly cùng Bạch Luyện Phong thổ máu bắn như tên lửa bật lại đằng sau,chiến hạm người cũng bị đập cong vếnh nát bét bật mạnh,máu tươi xương cốt bắn ra như mưa.

“”Rầm.””

Tiếng va đập vang lênh động thiên nhân,năm người năm hố,chiến hạm nát vỡ,Âu Dương Vân Thiên gãy chân gãy tay,ngực sụp đổ,thương nặng nằm dưới mặt đất,y kinh hãi Long Nhất Minh sức mạnh,y lần này thật sự sợ hãi,cuộc đời y như thể chỉ là đá lót đường cho Long Nhất Minh,từ khi gặp Long Nhất Minh cuộc đời y luôn xúi quẩy.

Ở bên kia năm hố lớn,Ứng Hạo,Vu Khánh Bình,Khắc Đạt Ly cùng Bạch Luyện Phong đón nhận đầu chưởng kình,cả bốn người cơ thể nát như tương chết.

Hoàn Khiết Ung tu vi cao hơn còn sống,nhưng y chân tay gãy nát,ngực bụng rách tung tóe,thương rất nặng.

Long Nhất Minh mỉm cười nhìn thảm trạng y vừa gây ra,hiện tại y đã có sức mạnh coi như là tích xúc lớn rồi.

Như đã hạ gục toàn bộ địch,Long Nhất Minh cũng liền đi thu thập kết quả,y xuất hiện chớp mắt đã tới chỗ Hoàn Khiết Ung,đưa tay chộp vào đầu,hút lấy tinh khí thần cùng bản nguyên sinh mệnh.

Đây chính là chỗ cường đại của Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp,hút lấy tinh khí thần cùng bản nguyên sinh mệnh đến thành tựu kim cương bất hoại cơ thể,cùng bất tử bất diệt dương thần.


Đứng trước Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp,Hoàn Khiết Ung mặt đờ đẫn vô thần từ từ biến thành điểm điểm tinh quang nhập vào Long Nhất Minh,không lâu sau cả cơ thể Hoàn Khiết Ung tan biến.

Long Nhất Minh như uống thuốc lắc giống như,y cảm thấy cơ thể trở nên mạnh mẽ cùng rắn chắc,tinh thần lực trở nên minh mẫn hơn,một cảm giác khoan khoái không biết diễn tả như nào.

Như xong việc người đầu tiên,Long Nhất Minh hướng về nằm thoi thóp Âu Dương Vân Thiên đi tới,đưa tay chụp vào đầu y,nhưng tay chưa chạm tới,Long Nhất Minh lông mày bỗng dựng nên,y như nhận ra điều gì,nhanh chóng vận khí tạo ra một chuông vàng.

“”Kim Trung Trạo – Thập Nhất Quan.””

Long Nhất Minh vận ra một chiếc chuông vàng cổ kính.

“”Keng.””

Một thanh kiếm đâm vào chuông,âm thanh lanh lảnh kim loại va đập vang lên,đầu cầm kiếm là một tuổi trẻ nam tử,thân mặc bạch phục,y mắt sáng đẹp,khí chất lạnh lùng hung mãnh.

Âu Dương Vân Thiên nhìn thấy nam tử này,miệng đọc hô:”Sư huynh!””

Người nam tử gọi sư huynh của Âu Dương Vân Thiên này,y không phản ứng đáp lại Âu Dương Vân Thiên,ánh mắt y vô cảm lãnh khí rét buốt nhìn về Long Nhất Minh,giọng nói lạnh lùng:”Ngươi rất mạnh,thiên phú cũng rất mạnh,nhưng nếu hai ta đấu ta sống ngươi chết,cả hai cũng cần bỏ ra thảm trạng lớn bất kể thắng thua,ngươi nghĩ rằng với tiếng động lớn như vậy,sẽ có người chạy đến không,Sát Đạo Hội bọn ta tin tức thông linh nắm!””

Long Nhất Minh ánh mắt nhìn nam tử này,kẻ này tu vi Đại Đạo Thần Vương,sức chiến đấu cũng không phải hạng xoàng xĩnh,nhưng hắn đề cao bản thân quá đấy.

“”Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp.””

Long Nhất Minh tỏa ra tinh thần công kích,điên đảo thật giả.

Nam tử bạch phục rơi vào ảo ảnh,trong ảo ảnh Long Nhất Minh đã đồng ý cùng y dừng chiến.

Nam tử bạch phục rất nhanh tỉnh khỏi ảo ảnh,y đã trở về hiện thực,nơi mà một cú đá đang nhắm thẳng vào ngực y đá tới,y hiện kinh hoảng thần sắc,không kịp bất cứ phòng thủ gì,y chỉ biết sợ hãi nhìn một đá này sút vào cơ thể mình.

“”Bá Thối – Nhất Tướng Công Thành Vạn Cốt Khô.””

Long Nhất Minh chân trái đá ra một cước khí thế hàng vạn cốt khô,cường kích mạnh mẽ hung hãn cú đá.

“”Phập.””

Cú đá sút thẳng vào ngực của nam tử bạch phục,máu tươi bắn ra,ngực da thịt vỡ nát,xương ngực tan gãy,nội tạng chấn động kịch liệt,thương thế cực nặng.

Nhưng chưa dừng lại ở đó,Long Nhất Minh đắc thế không tha,một quyền được y đấm ra.


“”Hoàng Quyền – Thiên Tử Lệnh.””

Long Nhất Minh tay trái tạo thành nắm đấm,một chiếc thiên tử lệnh màu vàng xuất hiện ở nắm đấm,một đấm mạnh hung bất thế quyền lực.

“”Bành.””

Một cú đấm khác cực nhanh xuất hiện đối chiến cùng Long Nhất Minh,một đầu trọc tráng hán,khuôn mặt lầm lì lạnh lùng,khí thế hung bạo mà mãnh liệt.

“”Phập.””

Long Nhất Minh bị tráng hán đẩy lui năm trượng,tráng hán không tiếp tục công kích Long Nhất Minh,y vác lên nam tử bạch phục cùng Âu Dương Vân Thiên,sau đó nhanh chóng chạy trốn khỏi đây.

Long Nhất Minh không tiếp tục công kích,vì kẻ này tốc độ rất nhanh,lực đạo rất mạnh,y có cản hắn cũng đánh mệt người chưa chắc thắng được,có thắng cũng thảm nặng thương,mà y lo sợ là sẽ lại có thêm Sát Đạo Hội cao thủ đến nữa.

Long Nhất Minh ghi nhớ hình dạng của nam tử bạch phục và tráng hán,về phải tìm kiếm tư liệu hai kẻ này.

Long Nhất Minh tự nhiên nói:”Ra đi!””

Âm của y dứt,từ trên bầu trời cao xuất hiện một nữ tử áo trắng xiêm y,khuôn mặt đường nét ngũ quan kỳ diệu đẹp đẽ,làn da trắng đẹp hồng hào,nàng có mái tóc màu xám trắng dài mượt mà,theo sau nàng còn có hai nữ tử.

Nàng hạ người từ trên cao xuống,hướng về Long Nhất Minh,cúi đầu tôn kính nói:”Tiểu nữ là Thẩm Ngọc Hồng,là người đứng đầu của yêu thú Man Yêu Cảnh!””

Long Nhất Minh ngạc nhiên,không ngờ đây lại là kẻ đứng đầu của Man Yêu Cảnh,vị nữ tử này tu vi Đại Đạo Thần Vương,như đã biết trước lý do vị nữ tử này xuất hiện ở đây,y khiêm tốn nhận lỗi nói:”Ta xin lỗi đã phá mất hiệp định hòa bình giữa hai bên,ta biết không có gì để bồi lỗi lầm ta gây ra,ta hứa sẽ giúp các vị tương lai một việc,chỉ cần việc đó nằm trong khả năng cho phép của ta,ta sẽ làm!””

Thẩm Ngọc Hồng cùng sau nàng hai nữ tử đều bất ngờ,họ không nghĩ rằng hòa thượng này lại nhận lầm,thế giới này vốn là kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu,yêu thú còn tín nhiệm tư tưởng này hơn nhân loại,nên họ đến đây cũng chỉ ôm hi vọng vị hòa thượng này rời khỏi đây,náo dám đòi hỏi người ta cái gì bồi lỗi.

Thẩm Ngọc Hồng ổn định lại tinh thần,nàng tôn trọng nói:”Vâng,cảm tạ cao tăng!””

Long Nhất Minh gật đầu nhẹ,khiêm tốn cười nói:”Không cần quá câu tiết,như đã không có việc gì,ta nghĩ là mình nên đi!””

Thẩm Ngọc Hồng tôn kính nói:”Vâng!””

Dứt lời của nàng,Long Nhất Minh đạp không bay biến mất khỏi đường chân trời.

Thẩm Ngọc Hồng nói nhẹ lẩm bẩm:”Đúng là một kỳ nhân,hòa thượng này nếu như trưởng thành,nhất định là một vị thánh tăng.””

Nói xong,nàng cùng hai nữ tử sau lưng cũng bay đạp không rời khỏi đây.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.