Đọc truyện Đại Chúa Tể – Chương 1556: Tái chiến Thiên Tà Thần
Linh quang mênh mông chói mắt nở rộ trên thương khung bảng, mà phía bên dưới, 3 Mục Trần đứng sóng vai, ở giữa trán bọn hắn, đều có linh quang hội tụ tới, cuối cùng biến thành quang văn thần diệu.
Quang văn đó tựa như là điểm sáng do 3 câu ngọc hình thành, mũi câu ngọc hướng về trung tâm, 3 miếng câu ngọc dường như chậm rãi xoay tròn, tản ra một loại dao động kỳ diệu, đồng thời cũng hàm chứa uy nghiêm thần bí nào đó.
bởi vì loại quang văn này, chỉ có người lưu danh trên thương khung bảng mới có thể có.
Dưới tiếng hoan hô tràn ngập đất trời, ánh sáng trên thương khung bảng kéo dài một lúc lâu, sau đó dần dần biến mẩt, cuối cùng hoàn toàn biến mất trong thiên địa, không cách nào cảm ứng.
“Cuối cùng cũng thành công”
Tần thiên cùng tất cả các thiên chí tôn ánh mắt kích động nhìn cảnh này, vào giờ phút này, uy áp tản ra từ cơ thể Mục Trần, không kém chút nào so với Viêm Đế, Võ Tổ.
hơn nữa, khiến người ta cảm thấy vô cùng phấn chấn nhất là, Mục Trần cũng không phải một mình hắn, mà là 3 người!
3 Mục Trần thực lực giống hệt nhau, nói cách khác, lần này Mục Trần, tương đương với 3 người cùng lưu danh trên bảng!
Như vậy tính ra, đại thiên thế giới bọn họ hầu như lập tức có 5 vị trên bảng!
Đội hình như vậy, thanh thế như vậy, không nghi ngờ gì khiến cho lực lượng của đại thiên thế giới đạt tới mức mạnh nhất từ trước đến nay.
Mà 5 đấu 1, có lẽ dù là thiên tà thần hẳn cũng sẽ thấy có chút khó giải quyết đi!
Trên đỉnh núi, Mục Trần lúc này cũng ngẩng đầu lên, sau đó 3 Mục Trần thân hình vừa động, liền giống như thuấn di, xuất hiện bẽn cạnh Viêm Đế, Võ Tổ.
Mênh mông linh quang từ trên thân thể 3 người bộc phát ra, tựa như 3 vầng đại nhật, từ từ dâng lên, linh quang chiếu rọi, sau đó vô số sinh linh đại thiên thế giới vô cùng kích động nhìn thấy, hắc ám phát ra từ cơ thể thiên tà thần, lúc này đang bắt đầu bị đẩy lui từng chút một.
cuối cùng, hắc ám rút lui khỏi một nửa linh ma đại lục, không cách nào xâm chiếm thêm nữa.
Toàn bộ thế giới, dường như lúc này bị chia làm hai.
giờ khắc này, lực lượng của đại thiên thế giới rốt cục đạt tới mức phân đình kháng cự lại với thiên tà thần.
“Mục Tôn!”
“Mục Tôn!”
Toàn bộ sinh linh đại thiên thế giới nhìn thấy khung cảnh phấn chấn lòng người này, áp lực lúc trước nhất thời quét sạch, tinh thần dâng cao, từng tiếng hoan hô đinh tai nhức óc vang dội mỗi ngõ ngách đại thiên thế giới.
Dưới vô sô thanh âm hoan hô bạo phát, bên phía ngoại vực tà tộc lại là xuất hiện một ít ngưng trệ, khí thế cũng không còn hùng hổ như trước.
“Đáng chết, không ngờ đại thiên thế giới vẫn còn thủ đoạn này”. Thánh thiên ma đế sắc mặt âm trầm, con mắt gắt gao nhìn chằm chằm 3 Mục Trần tựa như đại nhật bay lên.
“Ta nhớ tiểu tử này, Tà Linh Tộc Khương Nhai chính là chết trong tay của hắn, chỉ có điều lúc đó hắn chẳng qua mới chỉ tiên phẩm mà thôi, không ngờ ngắn ngủi 5 năm, hắn lại đạt tới bước này!”. Ám thiên ma đế cũng âm lãnh nói.
Những thiên ma đế khác cũng rối rít lên tiếng, nhất thời tỏ ra có chút hỗn loạn.
có điều, bọn họ nháo nhác chỉ vài hơi thở, liền cảm nhận được một ánh mắt hờ hững quét tới, lúc này đều rùng mình, không dám nói thêm nữa.
Thiên tà thần lãnh đạm quét họ một cái, nói: “Vần chỉ là nửa bước mà thôi, chỉ là số lượng nhiều thêm một ít, có thể thay đổi được gì?”
Thanh âm vừa dứt, hắn cũng không để ý tới chư ma nữa, mà lả đưa mắt xa xa hướng về phía 5 đạo thân ảnh tản ra linh quang bàng bạc.
“Xem ra đây chính là 5 lá bài tẩy các ngươi chuẩn bị đi?”. Thanh âm không chút dao động của thiên tà thần nhàn nhạt vang lên.
“có điều, các ngươi cảm thấy, số lượng tăng lên là có thể thêm mấy phần ưu thế sao?”. Khóe miệng thiên tà thần dâng lên vẻ cười như không cười, có chút chế giễu.
Võ Tổ mí mắt hơi cụp, thanh ảm trầm ổn, bất động như núi: “Có thể thắng hay không, phải đánh mới biết”
“haha, lời ấy cũng cỏ lý”
Thiên tà thần khẽ cười một tiếng, giữa trán, 3 viên tà mục quỷ dị lóe lên tia sáng âm lãnh, khiến người ta không rét mà run.
“Đã như vậy thì khai chiến đi, nếu các ngươi thua trong tay của ta, ức ức sinh linh đại thiên thế giới này tự sẽ thành nô bộc của ngoại vực tà tộc ta, coi như súc vật, tùy ý giết chóc”
khuôn mặt thiên tà thần lộ ra nụ cười, nụ cười có vẻ từ bi ôn hòa, thế mà lời lẽ nói ra lại tràn ngập hung lệ không tan, khiến vô số cường giả đại thiên thế giới trở nên biến sắc.
uỳnh!
ức vạn đạo ma khía đột nhiên từ trong cơ thể thiên tà thần bộc phát ra, mỗi một đạo ma khí tựa như ma long gầm thét, chớp mắt sau đó, ma khí che khuất thế gian, mà thiên tà thần lúc này đứng phía trước cuồn cuộn ma khí, thật sự giống như Diệt Thế Ma Thần hàng lâm.
“Ma nhật diệt thế”
Theo thanh âm trầm thấp vang dội của thiên tà thần vang lên, chỉ thấy vô số đạo ma khí tựa như ma long hội tụ đến, cuối cùng ở phía trước người hắn, biến thành 9 vầng hắc nhật.
Trên ma nhật, bốc lẽn ma viêm, một cỗ dao động hủy diệt tản ra, vẻn vẹn chỉ một tia sót lại cũng khiến cho tòa linh ma đại lục này bắt đầu có dấu hiệu sụp đổ.
ong!
chín vầng hắc nhật chợt bắn ra, nhắm thẳng vào Mục Trần, Viêm Đế, Võ Tổ.
ở phía sau, tần thiên cùng tất cả các thiên chí tôn thấy vậy, da đầu đều tê dại, bởi vì uy năng mà ma nhật phát ra, khiến bọn họ cảm giác vô lực tựa như con kiến gặp dòng nước lũ.
giao phong ở tầng thứ này, đã là hủy thiên diệt địa, bọn họ căn bản không có cơ hội nhúng tay.
Mà 3 người Mục Trần, Viêm Đế, Võ Tổ thấy thiên tà thần rốt cục xuất thủ, sắc mặt cũng ngưng trọng xuống, không dám có chút coi thường, liếc mắt nhìn nhau, đều nhẹ nhàng gật đầu.
uỳnh!
Viêm Đế xuất thủ trước tiên, chỉ thấy bàn tay hắn nắm chặt, một thanh hắc sắc trọng xích hừng hực đế viêm thoáng hiện ra, ánh mắt hắn bén nhọn, hai tay cầm xích, đột nhiên phách chém xuống.
“Diễm phân phệ lãng xích!”
Một xích rơi xuống, trong thiên địa tựa như có tiếng sóng cuồn cuộn vang lên, chỉ là cũng không có bọt nước, ngược lại dẫn tới ngập trời hỏa viêm, đế viêm hóa thành một đạo xích quang lướt ra, dưới một xích, không gian đốt hủy.
Một xích này chính là Viêm Đế thời niên thiếu tu thành, chỉ là đạt tới tầng thứ hiện giờ, uy năng thi triển ra sợ rằng đều mạnh hơn tuyệt thế thần thông đỉnh tiêm đại thiên thế giới.
Võ Tổ cũng xuất thủ ngay sau đó, chỉ thấy bên trên lôi đế quyền trượng, lôi đình quấn quanh, một khắc sau, quyền trượng nặng nề giậm xuống, trực tiếp hóa thành 3 đạo lôi quang gào thét ra, tạo thành lôi long khổng lồ vô cùng.
Viêm Đế cùng Võ Tổ vừa ra tay, mỗi người chặn lại 3 vầng ma nhật, còn lại 3 vầng, chính là gào thét về phía Mục Trần.
Mục Trần ngẩng đầu, trong con ngươi phản chiếu hủy diệt ma nhật, chợt hắn quay đầu, hướng về phía bạch bào Mục Trần khẽ gật đầu, người sau cười một tiếng, bước ra một bước.
ong!
Trong khoảnh khắc bạch bào Mục Trần bước ra một bước kia, trong thiên địa dường như có vô tận quang minh tụ đến.
“quang minh bích!”
bạch bào Mục Trần nhàn nhạt lên tiếng, chỉ thấy quang minh ngưng kết, hẳn là biến thành một bức tường ánh sáng, ngăn cản lại 3 vầng ma nhật đang gào thét tới.
bức tường ánh sáng kia sừng sững giữa hư không, dường như dù thiên địa sụp đổ cũng không thể lay chuyển.
Đó là sức mạnh của vô tận quang minh thể, nguyên thủy pháp thân có sức phòng ngự cường đại nhất, lực phòng ngự của nó, dõi mắt khắp đại thiên thế giới, không thứ gì có thể sánh bằng.
uỳnh uỳnh!
Trong hư không, thế công hủy thiên diệt địa va vào nhau, âm thanh to lớn vang lên, dư âm trùng kích ra, không gian toàn bộ vỡ vụn, có điều may mắn là, song phương đều tránh cho dư ba tác động tới linh ma đại lục, dù sao nơi đây vẫn còn đại quân 2 bên.
có điều dù như vậy, linh ma đại lục vẫn bị một ít dư âm rất nhỏ đánh vào, trực tiếp khiến đất rung núi chuyển, từng cái khe to lớn như vực sâu lan ra.
cường giả 2 bên, đều là ánh mắt gắt gao nhìn bên ngoài hư không.
Nơi đó, đối diện với 3 người Viêm Đế, Võ Tồ, Mục Trần ngăn cản, ma nhật toàn bộ vở vụn, ma khí quét ra.
“hôm nay, vì ức ức sinh linh đại thiên thế giới, bọn ta cũng chỉ có thể ỷ đông hiếp ít rồi!”. Viêm Đế thét dài một tiếng, tay cầm huyền trọng xích, đột nhiên vọt ra, nhắm thẳng vào thiên tà thần.
Võ Tổ cùng lúc xuất thủ, lôi trượng quấn quanh, tản ra ức vạn đạo lôi quang, mỗi một đạo lôi quang đều hàm chứa hủy diệt chi uy, đánh về phía thiên tà thần.
soạt soạt soạt!
Mục Trần cùng hắc bạch Mục Trần cũng ăn ý xuất thủi, 5 người tạo thành trận hình bao vảy, vảy quanh thiên tà thần, từng đạo thế công hủy thiên diệt địa cuồn cuộn không ngừng đánh về phía thiên tà thần.
uỳnh uỳnh uỳnh!
Ngoài hư không, kinh khủng giao phong điên cuồng đánh thẳng vào, đối mặt với thế công liên hiệp của 5 người Mục Trần, Viêm Đế, Võ Tổ, thiên tà thần nửa bước không lùi, ngửa mặt lên trời cười dài, lộ ra ma thần chi uy, ma khí hội tụ, trực tiếp lựa chọn tư thái cường mãnh nhất, cứng rắn đối chiến với cả 5 người một lúc.
âm thanh hủy diệt không ngừng vang lên.
Mỗi lần thanh âm truyền tới, đều khiến cho nội tâm vô sô cường giả 2 bên nhảy lên, bọn họ đều hiểu, trận giao phong đỉnh cấp này sẽ quyết định vận mệnh 2 bên.
Trong hư vô, sức mạnh mênh mông tạo thành một kết giới to lớn, đó là lực lượng 2 bên tạo thành, tránh cho dư âm truyền ra.
suốt một nén hương thời gian.
Trong một nén hương này, 2 bên đều ra hết thủ đoạn, giao phong tới hơn vạn hiệp, mà sức mạnh của mỗi hiệp cũng đủ phá hủy một tòa đại lục, như vậy có thể thấy chiến đấu kịch liệt ra sao.
uỳnh!
Lại một lần kinh khủng trùng kích.
Thiên tà thần đứng trên không trung, hắc bạch Mục Trần bị ma khí đẩy lùi, hắn lúc này, tóc dài tán lạc, quần áo trên người toàn bộ rách vụn, tà mục toát ra vô biên tà quang.
Thiên tà thần lắc lắc cổ, trên khuôn mặt tràn đầy vẻ sung sướng.
hắn nhìn 5 người Mục Trần, Viêm Đế, Võ Tổ, cười to nói: “không tệ không tệ, đã bao nhiêu năm ta chưa từng chiến đấu như thế này rồi? 3 người các ngươi thật đúng là chưa từng làm ta thất vọng!”
Mục Trần, Viêm Đế, Võ Tổ đều chưa từng trả lời, chẳng qua là ánh mắt nhìn chằm chằm thiên tà thần, càng trở nên lạnh lùng.
“khà khà khà, để ta xem, 3 người các ngươi hôm nay có thể cứu được ức ức sinh linh đại thiên thế giới này khỏi tay ta không?”
“Nếu các ngươi thất bại, đại thiên thế giới này, ta liền thu nhận!”
Tiếng cười vừa dứt, 2 tay thiên tà thần đột nhiên kết ấn, một khắc kia, cùng với thanh âm lạnh lùng của thiên tà thần vang lên, toàn bộ đại thiên thế giới dường như lúc này đều hơi run rẩy.
“Con mắt thứ 9, mở cho ta!”
***
Dịch bời zero