Đại Chúa Tể

Chương 1535: Cửu Mục Tà Thần


Đọc truyện Đại Chúa Tể – Chương 1535: Cửu Mục Tà Thần

“Cửu Mục Tà Thần!”

Khi thanh âm âm trầm quỉ dị của thiên tà thần truyền ra trong thiên địa, trực tiếp khiến cho bắc hoang khâu một mảnh tĩnh mịch, tất cả các thiên chí tôn đều sắc mặt trắng bệch, toàn thân lạnh lẽo.

Thiên tà thần hiện tại chỉ là trạng thái ngũ mục, cũng đã kinh khủng tới mức này…nếu quả thật đúng như lời hắn nói, thời kỳ toàn thịnh của hẳn là 9 con mắt, vậy là là tồn tại cấp bậc nào?

Trong hư không, con ngươi của Viêm Đế, Võ Tổ lúc này cũng cấp tốc co rụt lại, vẻ mặt trở nên vô cùng lãnh túc, ánh mắt của bọn họ gắt gao nhìn chằm chằm thiên tà thần, phân biệt lời ấy thật hay giả.

“Thế nào, không tin phải không?”

Thấy ánh mắt ấy của Viêm Đế, võ tồ, thiên tà thần khẽ mỉm cười, chợt thân thể hắn hơi chấn động một cái, y phục nửa thân trên hóa thành bụi bay xuống, lộ ra thân thể cường tráng, chỉ thẩy phía trước ngực hắn, huyết nhục hơi ngọ nguậy, sau đó đông đảo thiên chí tôn hoảng sợ nhìn thấy, nơi buồng tim trước ngực hắn, khi huyết ngục ngọ nguậy, một viên tà mục nhắm chặt chậm rãi xuất hiện.

ở bụng hắn cũng có một viên tà mục xuất hiện.

cùng lúc đó, hắn lại mờ 2 lòng bàn tay ra, trong 2 lòng bàn tay rõ ràng lả 2 viên tà mục đang nhắm chặt.

4 viên tà mục mặc dù đang nhắm, nhưng mơ hồ tản ra dao động kinh khủng, cũng khiến cả thế giới đều hơi rung động.

Tất cả thiên chí tôn đều khó có thể tin nhìn 4 viên tà mục đang đóng kia.

Thiên địa tĩnh mịch, tựa như bất kỳ âm thanh nào cũng sẽ đều biến mất dưới 9 con mắt đó, một cỗ ma uy không cách nào hình dung, chậm rãi từ trong cơ thể thiên tà thần tản ra, như uyên như ngục, sâu không lường được.

“CHẳng lẽ đại thiên thế giới…thật sự tới ngày tận thế sao…”. Đông đảo thiên chí tôn phát ra thanh âm tuyệt vọng, đối mặt với trạng thái 9 mắt của thiên tà thần, bọn họ thậm chí ngay cả dũng khí chống cự cũng không có.

Thiền tà thần nhìn không khí tuyệt vọng tràn ngập bắc hoang khâu, sau đó hướng về 2 người Viêm Đế, Võ Tổ, cười nói: “Nếu 2 người các ngươi thông minh mà nói, có thể đầu nhập ngoại vực tà tộc ta, ta đảm bảo người thân của 2 người các ngươi toàn bộ bình an, thậm chí còn để các ngươi thống lĩnh đại thiên thế giới”


khóe miệng Viêm Đế nở nụ cười mỉa mai, nói: “Ngươi có can đảm giữ lại 2 người chúng ta? Ngày nào đó chỉ cần 2 người chúng ta để lại tên hoàn chỉnh trên thương khung bảng, ngươi sẽ lả kẻ đầu tiên xui xẻo.”

Nụ cười của thiên tà thần ngừng lại, chợt nhẹ nhàng gật đầu, thở dài nói: “Đúng là hai người các ngươi là uy hiếp quá lớn…cho nên nhất định vẫn phải diệt trừ là tốt nhất”

Võ Tổ nhìn chằm chằm thiên tà thần, ánh mắt chợt trở nên hung ác, lạnh lùng nói: “Ngươi hiện giờ, không mở được 9 con mắt!”

Mặc dù 4 con mắt kia của thiên tà thần tản ra dao động kinh khủng, nhưng Võ Tổ lại mơ hồ cảm giác được, lúc này thiên tà thần dường như cũng không thể mở chúng ra.

Nếu không, hắn cần gì phải nói nhảm nhiều như vậy, lúc trước càng sẽ không bị bọn họ áp chế.

Thiên tà thần 2 mắt híp lại, chợt nở nụ cười, nói: “cảm giác thật nhạy bén…đúng là hiện giờ ta còn chưa thể mở ra 9 con mắt, dù sao ta vừa mới thoát khỏi phong ấn, khôi phục lại trạng thái 9 mắt cần năng lượng cực kỳ khổng lồ, theo suy đoán của ta, sợ rằng phải mất chừng 5 năm mới có thể khôi phục lại 9 mắt”

“cho nên, các ngươi hẳn là may mắn, còn 5 năm có thể sống tạm”

Thiên tà thần cười như không cười, chỉ là trong mắt cũng lóe lên vẻ tàn nhẫn lãnh khốc.

“Mà 5 năm sau, khi ta một lần nữa hàng lâm, đại thiên thế giới nằm, vô số sinh linh đều sẽ bò lổm ngổm dưới chân của ta, mặc cho ngoại vực tà tộc ta nô dịch”

Trong bắc hoang khâu, đông đảo thiên chí tôn sắc mặt ảm đạm, 5 năm, chẳng qua chỉ chớp mắt mà thôi, mà cho dù lấy thiên tư của Viêm Đế, Võ Tổ, muốn để lại tên hoàn chỉnh trên thương khung bảng, sợ rằng tối thiểu cũng cần 50 năm, xa xa vượt qua thời hạn 5 năm.

cho nên, 5 năm sau, đại thiên thế giới cũng sẽ không có bất cứ thay đồi nào, khi thiên tà thần khôi phục 9 mắt hàng lâm, cũng chính là ngày tận thế của đại thiên thế giới.

Viêm Đế cùng Võ Tổ cau mày, một hồi lâu sau, chợt có vô tận sát ý từ trong mắt bọn họ bộc phát ra, họ nhìn chằm chằm thiên tà thần, lạnh lẽo nói: “Đã như vậy, hôm nay bỏ ra bất cứ cái giá nào cũng không thể để ngươi rời đi”


Nếu thiên tà thần cần 5 năm mới có thể khôi phục lại 9 mắt, như vậy bây giờ bọn họ liền khiến hắn nằm lại đây vĩnh viễn!

“Giữ ta lại sao? các ngươi không làm được”. Thiên tà thần sắc mặt lãnh đạm, nếu hắn đã nói ra những điều này, tự nhiên cũng không để Viêm Đế, Võ Tổ mạnh mẽ lưu lại hắn.

“Vậy 2 người chúng ta phải thử một chút xem!”. Trong mắt Viêm Đế, Võ Tổ có hàn quang lưu chuyển, lạnh lùng nói.

ong!

Võ Tổ xuất thủ trước tiên, chỉ thấy 8 đạo phù văn cổ xưa ngưng tụ trong lòng bàn tay, cuối cùng dung hợp một chỗ, hẳn là biến thành một chiếc lưu ly bát cổ xưa, trên đó có lôi đình, hỏa viêm, hàn băng quanh co chảy xuôi.

“Bát Tổ Lưu Ly Bát!”

Võ Tổ quát nhẹ một tiếng, lưu ly bát phóng lên cao, hóa thành một cái lồng to lớn, trực tiếp trùm xuống thiên tà thần.

Lưu ly bát này công phòng một thể, nếu bị giam trong đó, cũng sẽ cực phiền toái đối với thiên tà thần.

“Đế Viêm Phược Ma Thừng!”

hai tay Viêm Đế chà xát một cái, hừng hực đế viêm điên cuồng ngưng tụ, trực tiếp biến thành một dây thừng lửa hoa mỹ bắn ra, dây thừng này có sức trói buộc cực kỳ cường đại, một khi bị dính vào, coi như là thiên tà thần cũng sẽ chịu nhiều đau khổ.

lúc này, Viêm Đế cùng Võ Tổ hiển nhiên không dám có chút coi thường nào, vừa ra tay chính là không chút lưu tình.

Thiên tà thần nhìn 2 đạo thế công gào thét tới kia, hai mắt cũng khẽ híp lại một cái, hắn biết, hôm nay không thể bị giữ lại, cũng không biết Viêm Đế cùng Võ Tổ này có điên cuồng giống như bất hủ đại đế,cuối cùng thiêu đốt sinh mạng cùng hắn tương bác hay không.


Thiên tà thần cắn nát ngón tay, huyết dịch đen sì chảy xuống, sau đó ngón tay của hắn xẹt qua viên tà mục đóng chặt trước ngực, để lại ở đó một đạo huyết phù đen nhánh.

hắc quang nở rộ, tựa như xuyên vào trong viên tà mục kia, sau đó, viên tà mục thứ 6 kia hơi rung động, chậm rãi hé ra một chút.

mặc dù chỉ là một chút, nhưng ma khí trong cơ thể thiên tà thần lúc này cũng đột nhiên tăng vọt, một khắc sau, hai tay hắn huy vũ, trong miệng phát ra tiếng ma khiếu bén nhọn.

“Phân Giới Ma Quang!”

Một đạo ma quang đen nhánh từ trán thiên tà thần bắn ra, nhanh chóng khuyếch đại, trong chớp mắt đã hóa thành vô biên vô tận, hắc quang xẹt qua hư không, trực tiếp chia thiên địa ra làm 2.

Một phương là bắc hoang khâu, một phương khác chính là đại quân ngoại vực tà tộc.

Lưu Ly Bát cùng đế viêm thừng bắn thẳng tới, va chạm lên phân giới ma quang, nhưng cũng không thể tiến vào, tựa như bị ngăn chặn bên ngoài một cái thế giới khác.

Con mắt nơi buồng tim của thiên tà thần một lần nữa đóng lại, mà ma khí tăng vọt của thiên tà thần cũng nhanh chóng suy yếu, thậm chí còn không bằng lúc trước.

hiển nhiên, lúc trước hắn dùng bí kíp kích phát viên tà mục thứ 6 mờ ra, nhưng đồng thời cũng khiến hắn phải trả giá không nhỏ.

Lúc này, thiên tà thần hiển nhiên đã tương đối suy yếu.

mặc dù biết đây là thời cơ tốt nhất để chém giết thiên tà thần, nhưng Viêm Đế cùng Võ Tổ cũng không có cách nào, một đạo ma quang kia tựa như là phân chia thế giới, chu dù là bọn họ cũng không thể đánh vỡ.

“Chỉ mở ra viên tà mục thứ 6, sức mạnh của hắn cũng đã đáng sợ như vậy, nếu 9 con mắt hoàn toàn triển khai thì sẽ còn kinh người bực nào?”. Viêm Đế cùng Võ Tổ nhìn nhau, đều nhìn thấy trong mắt đối phương vẻ lo lắng cùng kiêng kỵ.

Ánh mắt âm trầm của thiên tà thần, xa xa nhìn Viêm Đế, Võ Tổ, hờ hững nói: “Thứ hôm nay các ngươi tặng cho, 5 năm sau ta sẽ trả lại toàn bộ, đến lúc đó, đại thiên thế giới các ngươi nhất định máu chảy thành sông, sinh linh diệt tuyệt”

Thanh âm rơi xuống, bàn tay hắn vung lên, tiếng nói lạnh như băng truyền tới tai tất cả cường giả ngoại vực tà tộc: “Rút lui!”

Mệnh lệnh của hắn vừa ra, nhất thời mênh mông ma khí cuộn trào, vô biên vô tận cường giả ngoại vực tà tộc bắt đầu cuồn cuộn không ngừng tràn vào những vết rách không gian kia…


Thiên Tà Thần, Thánh Thiên Ma Đế cùng tất cả các thiên ma đế đứng lại sau cùng, ánh mắt châm chọc nhìn tất cả các thiên chí tôn đại thiên thế giới đang rục rịch nhưng lại không thể làm gì.

Ngắn ngủi thời gian một nén hương, vô biên ma ảnh biến mất sạch sẽ, ngập trời ma khí cũng theo đó mà tiêu tán.

Nhìn đại quân rút lui xong, đám người thánh thiên ma đế cũng chui vào trong vết rách không gian, chỉ còn lại một mình thiên tà thần đứng chắp tay, nụ cười quỷ dị nhìn Viêm Đế, Võ Tổ một cái.

“Quý trọng quãng thời gian cuối cùng này đi, cũng coi như ta cho đại thiên thế giới các ngươi một phần từ bi cuối cùng”

Hắn khẽ cười, sau đó xoay người bước chân, bước vào trong vết rách không gian kia, tay áo vung lên, vết rách không gian biến mất.

Cùng với việc thiên tà thần rời đi, vệt ma quang tựa như phân chia thế giới kia cũng dần dần tiêu tán, lưu ly bát cùng đế viêm thừng bắn tới, nhưng lại không còn mục tiêu…

Viêm Đế, Võ Tổ nhìn trong hư vô trống rỗng kia, sắc mặt cũng có chút âm trầm, thiên tà thần này đúng là quá nguy hiểm.

hai người liếc mắt nhìn nhau, đều lộ ra vẻ bất đắc dĩ, cuộc chiến hôm nay, bọn họ đã dốc toàn lực, nhưng ai ngờ tới, thiên tà thần lại ẩn giấu sâu như thế…

Thân hình bọn họ từ hư không rơi xuống, đáp xuống bầu trời bắc hoang khâu.

Tần thiên, bất tử chi chủ, chân long đế cùng tất cả các thánh phẩm đều nghênh đón, mặt mũi bọn họ hơi chút tái nhợt, trong mắt cũng hiện vẻ bàng hoàng.

“Viêm Đế, Võ Tổ…chúng ta nên làm cái gì bây giờ?”

Viêm Đế, Võ Tổ liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng than nhẹ một tiếng, nói: “Triệu tập chúng thiên chí tôn, tiếp thu ý kiến quần chúng, thương thảo làm sao ứng phó ngày diệt thế 5 năm sau đi…”

***

Dịch bởi zero


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.