Đọc truyện Đại Chúa Tể – Chương 1532: Một Đế một Tổ chiến Tà Thần (thượng)
sau khi Viêm Đế, Võ Tổ hạ bút, thương khung bảng như thùy vân cũng bắt đầu dần dần tiêu tán, ngắn ngủi vài hơi thở đã biến mất sạch sẽ.
Chỉ còn uy áp kinh khủng sót lại trên thiên địa kia, nhắc nhở cho mọi người hiểu lúc trước ở nơi đây vừa phát sinh ra một chuyện kinh thiên động địa…
Trong bắc hoang khâu, vô số đạo ánh mắt nóng bỏng tôn sùng dừng lại trên hai thân ảnh vĩ ngạn trên hư không, lúc này, dao động tản ra từ trẽn người Viêm Đế, Võ Tổ đã mạnh hơn lúc trước không biết bao nhiêu lần.
“Mặc dù Viêm Đế, Võ Tổ chẳng qua chỉ để lại họ, nhưng cũng coi là thành công một nửa, nói về thực lực, cũng không kém bất hủ đại đế năm đó!”
“Đúng là trời không bỏ đại thiên thế giới ta, thời thượng cổ, thời khắc nguy cấp có bất hủ đại đế động thân ra, mà ngày nay lại xuất hiện nhân vật như Viêm Đế, Võ Tổ.”
“Có Viêm Đế cùng Võ Tổ, đại thiên thế giới ta cuối cùng cũng có cường giả đủ chống lại thiên tà thần!”
Trong bắc hoang khâu, đông đảo thiên chí tôn sắc mặt vui mừng, lúc trước, khi thiên tà thần xuất thế, đã khiến bọn họ rơi vào vực sâu tuyệt vọng, dù gì thì thực lực như thế cũng quá mạnh mẽ, đủ để nghiền ép tất cả thánh phẩm hậu kỳ của đại thiên thế giới.
Mà bây giờ, Viêm Đế cùng Võ Tổ đều có tên trên bảng, tuy nói chỉ là hoàn thành một nửa, nhưng cũng coi là bắt đầu lột xác, nắm giữ thế giới lực thần bí kia.
Có tồn tại như 2 vị bọn họ, thiên tà thần hiển nhiên cũng không phải là không thể chống lạl được nữa.
vốn đang chìm trong tuyệt vọng u ám, rốt cục thì nghênh đón ánh rạng đông.
Mà trong lúc đông đảo thiên chí tôn trong bắc hoang khâu hân hoan, ngoài hư không, thiên tà thần, thánh thiên ma đế cùng tất cả cường giả ngoại vực tà tộc, sắc mặt trở nên khó coi.
đặc biệt là thiên tà thần, ánh mắt âm ế, hắn âm trầm nhìn Viêm Đế, Võ Tổ, hiển nhiên việc này hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của hắn.
Hắn như thế nào cũng không ngờ tới, vốn cho rằng cùng với việc bất hủ đại đế vẫn lạc, đại thiên thế giới đã không còn ai có thể ngăn cản hắn, vậy mà giờ đây lại mọc ra 2 kẻ có thể đề tên trên thương khung bảng…
“Thật đáng chết!”. THánh thiên ma đế cắn răng nghiến lợi, trong mắt tràn đầy vẻ tức giận, cục diện trước mắt hiển nhiên đã vượt ra khỏi kế hoạch của bọn họ, vốn cho rằng sau khi thiên tà thần xuất thế, đại thiên thế giới này sẽ phải toàn quân tan tác, giống như dê non, mặc cho ngoại vực tà tộc bọn họ giết mổ mới phải, nhưng hiện giờ Viêm Đế, Võ Tổ ghi tên trên thương khung bảng, cũng trực tiếp khiến cho chiến lực đỉnh cao của đại thiên thế giới còn cường hoành hơn cả thời viễn cổ.
dù sao, ở thời thượng cổ, đại thiên thế giới cũng chỉ có một vị bất hủ đại đế có thể ghi tên trẽn thương khung bảng, nhưng ngày nay lại có tới 2 vị.
Dưới đông đảo ánh mắt bất động, Viêm Đế cùng Võ Tồ cũng ngẩng đầu lên, xa xa nhìn về phía thiên tà thần, thanh âm bình thản, tựa như sấm rền, vang vọng trong thiên địa: “Xem ra ý đồ xâm chiếm đại thiên thế giới của ngoại vực tà tộc các ngươi hôm nay không có cách nào hoàn thành rồi”
Hai mắt như hắc động của thiên tà thần tản ra tia sáng nguy hiểm, hắn âm trầm nói: “Hai người các ngươi chẳng qua cũng chĩ hoàn thành một nửa mà thôi, có cái gì to tát mà nói chuyện với ta như vậy?”
“Đã như vậy…mời thiên tà thần chỉ giáo”
Viêm Đế cùng Võ Tổ cũng không nhiều lời nói nhảm, chỉ lãnh đạm cười một tiếng, sau đó ánh mắt của 2 người đột nhiên trở nên lạnh lùng, thiên tà thần chính là lãnh tụ tinh thần của ngoại vực tà tộc, chỉ cần trấn áp được hắn, ngoại vực tà tộc xâm lược tự nhiên sẽ không đánh mà tan.
Còn nữa, lúc này thiên tà thần vừa mới phá phong, chính là lúc thực lực suy yếu nhất, lúc này không trấn áp thì còn đợi khi nào?
Viêm Đế cùng Võ Tổ cũng không phải loại người cổ hủ, cho nên căn bản cũng không cho thiên tà thần cơ hội hồi phục, hai người một bước bước ra, nhất thời tựa như cỏ vô biên vô tận linh lực hội tụ tới.
Viêm Đế nắm chặt tay, chỉ thấy một thanh trọng xích màu đen xuất hiện trong tay, trọng xích đột nhiên phách chém xuống, trong khoảnh khắc, hừng hực đế viêm mênh mông mãnh liệt phun trào ra, hóa thành một đạo xích mang vạn trượng, bắn ra.
xích mang xẹt qua, phân chia thiên địa.
Võ Tổ nắm chặt 5 ngón tay, một quyền đánh ra, hẳn là có tiếng long ngâm rung trời vang lên, chỉ thấy một đạo thanh long quyền quang phóng lên
Cao.
Thanh long gầm thét, trong long chùy hiện lên bát sắc linh quang, cuồng bạo vô cùng, tựa như có thể hủy thiên diệt địa.
Lúc này Viêm Đế, Võ Tổ đồng thời xuất thủ, thanh thế không nghi ngờ gì là còn kinh khủng hơn trước, uy năng tản ra, cho dù là mạnh như thiên tà thần, sắc mặt cũng lần đầu trở nên ngưng trọng.
“Hừ bản thần lại muốn xem thử xem, 2 kẻ ghi danh trên bảng như các ngươi rốt cục có bao nhiêu năng lực!”
Thiên tà thần hừ lạnh lên tiếng, chỉ thấy giữa trán, viên tà mục kia lúc này điên cuồng lóe lên, vô biên ma khí tràn vào trong đó, chớp mắt sau đó, chợt xì ra.
“Thôn Giới Tà Thú!”
Ma quang từ trong tà mục kia bắn ra, thoáng chốc bành trướng, tiếp sau đó một tiếng gầm hừ sắc bén vang lên, biến thành một con hắc ám cự thú cực lớn vô cùng.
quanh thân cự thú kia phát ra ánh sáng tà ác, trong mắt thú càng là tràn đầy hung ác cùng chém giết, tựa như muốn hủy diệt vạn vật, cắn nuốt tất cả.
soạt!
Hắc ám cự thú vừa mới xuất hiện, đạo xích mang phân chia thiên địa kia dẫn đầu bạo chém tới.
Hắc ám cự thú gầm thét, hắc ám cự trảo hung hăng vỗ xuống xích mang, sức mạnh trong một cái vỗ kia đủ để mạt sát dễ dàng bất kỳ thánh phẩm hậu kỳ nào, thậm chí ngay cả bột cũng không còn sót lại.
xoẹt!
Thế mà, khi xích mang xẹt qua, thân thể hắc ám cự thú kia dường như cứng ngắc trong chớp mắt, một khắc sau, tiếng gầm thê lương vang lên, hắc ám cự trảo trực tiếp bị cắt lìa ra.
Hống!
Thanh long lướt tới, long chủy mở ra, bát sắc long tức phun ra, không chút lưu tình đánh lên trên thân thể cao lớn của hắc ám cự thú.
uỳnh uỳnh!
Hắc ám cự thú điên cuồng gầm thét, thân thể bay ngược ra, trên thân thể, ánh sáng tà ác nhạt đi rất nhiều, hiển nhiên là bị trọng thương.
Giao phong trong chớp mắt này, thiên tà thần trực tiếp rơi xuống hạ phong, hiển nhiên đối mặt với 2 vị tồn tại đã ghi danh trên bảng, thiên tà thần hiện giờ cũng có chút không địch lại.
Trong bắc hoang khâu, bộc phát ra tiếng hoan hô đinh tai nhức óc, đông đảo các thiên chí tôn đều phấn chấn vô cùng.
Mà trái lạl về phía ngoại vực tà tộc thì hoàn toàn yên tĩnh, thánh thiên ma đế cùng tất cả các thiên ma đế, đều là sắc mặt âm trầm.
“Hảo, thật sự lấn bản thân trạng thái suy yếu sao?”
Thiên tà thần ánh mắt rét lạnh nhìn hắc ám cự thú liên tiếp bại lui, trong mắt thoáng hiện vẻ hung tàn, chợt hắn quay đầu, tay áo vung lên, chỉ thấy cuồn cuộn ma khí trực tiếp quét về phía vô số ma ảnh phía sau.
Ma khí quét qua, vô số đạo ma ảnh trực tiếp bị nghiền nát, tinh huyết bị cuồn cuộn ma khí cắn nuốt, trong khoảnh khắc bắt đầu nhanh chóng lớn mạnh.
a!
đột nhiên xuất hiện một màn này, khiến cho cường giả chư tộc ngoại vực tà tộc kinh hãi thất sắc, tiếng kêu thảm thiết không ngừng truyền ra, nhưng bất luận bọn họ tránh né như thế nào, khi ma khí cuốn tới, bọn họ chỉ có thề hóa thành cuồn cuộn tinh huyết.
Hiển nhiên, để nhanh chóng khôi phục thực lực, thiên tà thần đã bắt đầu không chừa thủ đoạn nào.
Thánh thiên ma đế cùng các thiên ma đế thấy vậy, ánh mắt ngưng lại, nhưng cũng không ngăn cản, sắc mặt lãnh khốc, bởi vì bọn họ hiểu rõ, chỉ khi thiên tà thần khôi phục thực lực mới có thể đối phó Viêm Đế, Võ Tổ của đại thiên thế giới.
“Các tiểu tộc còn lại nghe lệnh, mỗi tộc dâng ra một vị ma đế làm huyết thực!”. Thanh ảm lãnh lệ của thánh thiên ma đế truyền ra, khiến cho tất cả ngoại vực tà tộc phía sau biến sắc.
Đối với những tiểu tộc này mà nói, tổn thất một vị ma đế hiển nhiên là thương gân động cốt.
Có điều, đối mặt với cái nhìn chăm chú lãnh khốc của tất cả các tộc trưởng đại tộc, bọn hắn không có chút tư cách phản đối nào, vì thế sau khi rối loạn một lúc, liền có từng đạo ma ảnh bất đắc dĩ bay lên.
Thiên tà thần thấy vậy, hài lòng gật đầu một cái, tay áo vung lên, kinh khủng ma khí gào thét tới, bao phủ lấy những ma đế này, trực tiếp nghiền nát thành cuồn cuộn tinh huyết.
“Yên tâm đi, đợi tới khi xâm chiếm đại thiên thế giới này xong, đóng góp của các ngươi, bản thần sẽ bồi thường”. Thanh ảm băng hàn của thiên tà thần vang dội, chợt hắn hút mạnh một cái, chỉ thấy cuồn cuộn tinh huyết tràn ngập thiên địa kia bị hắn nuốt vào trong cơ thể.
uỳnh uỳnh!
sau khi nuốt chửng tinh huyết hùng hồn như thế, tà quang trong viên tà mục của thiên tà thần đột nhiên đại thịnh, từng vầng ma khí hào quang không ngừng hiện lẽn sau gáy, ma khí quanh thân cũng tăng lẽn với tốc độ kinh người.
ngắn ngủi vài hơi thở, cỗ ma uy do ma khí tạo thành kia, đã làm cho toàn bộ bắc hoang khâu trở nên run rẩy kịch liệt.
Trong bắc hoang khâu, sắc mặt hân hoan của tất cả thiên chí tôn đều thu lại, thậm chí ngay cả Viêm Đế, Võ Tổ, ánh mắt đều ngưng lại sắc mặt hiện lên vẻ ngưng trọng.
Ma khí cuồn cuộn tràn ngập, lại mơ hồ có xu thế kháng cự lại được với uy áp linh lực mênh mông của Viêm Đế, Võ Tổ.
Mà cùng với việc ma khí trong cơ thể thiên tà thần ngày càng kinh người, đám người Mục Trần kinh hãi nhìn thấy, 2 viên tà mục khác đang nhắm chặt của thiên tà thần, cũng vào lúc này chậm rãi run rẩy, sau đó từng chút một mở ra.
Năm viên tà mục đồng thời mở ra, trong thoáng chốc, vô biên ma khí cổ đãng, khiến cho lúc này thiên tà thần nhìn qua giống như Diệt Thế chi ma, khiến người ta cảm thấy sợ hãi vô ngần.
“5 viên tà mục đều mở…”
bất tử chi chủ run rẩy nhìn cảnh này, khàn khàn nói: “Thời thượng cổ, khi đại chiến với bất hủ đại đế, thiên tà thẩn này cũng chỉ mở ra 4 con mắt..””
Trong lòng mọi người đều rùng mình, nói cách khác, thiên tà thần hiện giờ còn mạnh hơn so với thời thượng cổ sao?
dưới đông đảo ánh mắt kinh hãi, hai tay thiên tà thần chậm rãi mờ ra, hắn cảm giác sức mạnh hủy diệt mênh mông trong cơ thể, trên khuôn mặt cũng hiện lên vẻ hài lòng.
Hắn hơi cúi đầu, 5 viên tà mục hiện lên vô biên tà quang, xa xa khóa lấy 2 người Viêm Đế, Võ Tổ.
Cùng lúc đó, thanh âm bạo lệ tràn đầy hủy diệt cũng vang vọng lên trong thiên địa này.
“Có thề ép bản thần mở ra 5 con mắt, các ngươi chết cũng không tiếc!”
***
Dịch bởi zero