Đọc truyện Đại Chúa Tể – Chương 1180: Địa chí tôn đại viên mãn
Biên soạn Lão Bảo – Hội fan đại chúa tể
– Xem ra Già Lâu La cũng thua ở trong tay của ngươi.
Giọng nói ôn hòa chầm chậm truyền đến, không vui không giận, thản nhiên, nhưng Mục Trần lại cảm giác được một cổ áp chế đầy nguy hiểm bao phủ thân thể của hắn, lỗ chân lông toàn thân đều khít lại…
Hắn ngẩng đầu, nhìn về phía bóng người đang đạp không mà đến kia, đây là đối thủ sinh tử đại địch của Mạn Đồ La, và cũng là tọa kỵ trong truyền thuyết của vị Thiên Đế đứng đầu Thượng Cổ Thiên Cung.
Đó là một nam tử cực kỳ nho nhã, khuôn mặt hắn anh tuấn, ngũ quan tựa như được điêu khắc từ đá cẩm thạch mà thành, ánh mắt đen kịt đầy mị lực như bầu trời đêm.
Hiển nhiên, vị nho nhã nam tử này, chính là Thánh Ma Hoàng của Thánh Ma Cung, Lục Hằng!
Toàn thân Mục Trần căng cứng, đề phòng nhìn chăm chú Lục Hằng, một đạo thân ảnh kiều bỗng xuất hiện đứng trước hắn, trực tiếp là đem khí tức nguy hiểm đang vây Mục Trần cản lại.
Nhìn thấy Mạn Đồ La, Lục Hằng cũng ôn hòa cười một tiếng, nói:
– Yên tâm, Già Lâu La tài nghệ không bằng người, thất bại là chuyện hiển nhiên, bản tọa không có chèn ép hắn.
Ánh mắt nhìn về phía Mạn Đồ La, nói:
– Ngược lại là ngươi Mạn Đồ La, chúng ta nhiều năm như vậy không gặp nhau, vừa thấy mặt lại giống như là tử địch vậy?
Mạn Đồ La thản nhiên nói:
-Ngươi đã từng là tọa kỵ của Thiên Đế, thế nhưng trong trận chiến kia lại sợ chết mà bỏ trốn, quả nhiên là mất hết mặt mũi Thiên Đế.”
Lời này vừa nói ra, rất nhiều cường giả tức kinh dị nhìn về phía Lục Hằng, hiển nhiên bọn hắn không nghĩ tới, người này lại có thân phận này.
Lục Hằng này trong cuộc chiến khi ngoại vực tiến công Thượng Cổ Thiên Cung, lại vứt bỏ chủ chạy trốn? Điều này cũng thật sự là có chút mất mặt.
Mạn Đồ La vừa mở miệng, chính là trực tiếp ngôn ngữ tàn nhẫn đâm tại Lục Hằng nội tâm chỗ sâu nhất, đồng dạng cũng là làm cho cái kia ôn hòa khuôn mặt đều là trở nên có chút cứng ngắc xuống tới.
Bởi vậy, thần sắc trên khuôn mặt hắn thu liễm cười một tiếng, nói:
– Mạn Đà La, xem ra ngươi thật là tự tìm đường chết, năm đó ngươi may mắn chạy trốn bảo toàn tính mệnh, lần này sẽ không có vận khí tốt như trước.
Oanh!
Tiếng cười nhẹ rơi xuống, trong nháy mắt một cỗ linh lực kinh khủng, giống như vạn trượng sóng lớn từ thể nội Lục Hằng quét ra, không gian chung quanh vào lúc này vỡ nát, hóa thành vô số mảnh vỡ không gian, gào thét quanh thân hắn.
Cỗ linh lực cường hãn này bạo phát ra, làm cho không ít cường giả đỉnh cao hơi biến sắc, loại linh lực trình độ kia là từ một vị thượng vị Địa Chí Tôn.
– Hạ Hoàng, xem ra chúng ta có thể tạm thời liên thủ một lúc.
Lục Hằng đứng lơ lửng trên không, quay đầu nhìn về phía Hạ Hoàng khẽ cười nói.
Một khi Thánh Ma Cung cùng Đại Hạ Hoàng Triều liên thủ, thì Bắc Giới Liên Minh vô pháp ngăn cản.
Khuôn mặt Hạ Hoàng vẫn như cũ mặt trầm như trước, quan hệ của hắn cùng Lục Hằng không quá sâu, bất quá tình huốn trước mắt hắn sẽ không cự tuyệt lời đề nghị, lúc này hắn lạnh lùng nhìn về phía Mạn Đồ La nói:
– Giao tiểu tử kia cho ta, nếu không hậu quả ngươi có thể biết được.
Sau lưng Mạn Đồ La, sắc mặt năm vị hạ vị Địa Chí Tôn Bắc Giới Liên Minh có chút khó coi, bọn hắn hiển nhiên là không nghĩ tới, Mạn Đồ La lại còn có một đại địch là Thánh Ma Hoàng.
Mà trước mắt, nếu như Thánh Ma Cung cùng Đại Hạ Hoàng Triều liên thủ, trận chiến liền sẽ khó khăn cho Bắc Giới Liên Minh, dù sao, đối phương có hai vị hàng thật giá thật thượng vị Địa Chí Tôn, đến lúc đó, chỉ cần một người cuốn lấy Mạn Đồ La, một vị thượng vị Địa Chí Tôn khác có thể hủy diệt bọn hắn.
Cho nên, bọn hắn đều là không nhịn được nhìn về phía Mạn Đồ La, dựa theo ý nghĩ của bọn hắn, lúc này đem Mục Trần giao ra hiển nhiên là tốt nhất, dù sao vì một tên Cửu phẩm viên mãn liền cùng hai phe thế lực đỉnh tiêm giao chiến, đó thật sự là không quá sáng suốt.
Bọn hắn có chút khẩn trương nhìn soi mói, khuôn mặt nhỏ non nớt của Mạn Đồ La l không có nửa điểm ba động, nàng chỉ là bình thản quét nhìn Hạ Hoàng một chút, nói:
– Giao người ra là không có khả năng, muốn khai chiến vậy việc ra tay đi.
Năm vị hạ vị Địa Chí Tôn Bắc Giới Liên Minh nghe vậy, sắc mặt ngay lập tức thay đổi như đang ăn ớt cay, bọn hắn thật sự là không rõ, Mạn Đồ La vì cái gì nhất định phải bảo vệ Mục Trần, thực lực Cửu phẩm viên mãn, căn bản cũng không quá quan trọng.
– Ha ha, tốt! Tốt!
Hạ Hoàng nghe vậy, cũng là từ giận hóa thành bộ dáng tươi cười, hắn không nghĩ tới Mạn Đồ La vẫn ngu xuẩn trước tình thế này vẫn muốn bảo vệ Mục Trần.
Nếu như chuyện hôm nay, hắn dàn không ổn thỏa vậy danh tiếng Đại Hạ Hoàng Triều bọn hắn trên Thiên La đại lục, cũng sẽ giảm nhiều, ngay cả Thái tử đều bị giết, mà bọn hắn đều không thể trả thù, thì còn ai vào dám đầu nhập vào Đại Hạ Hoàng Triều bọn hắn để cầu che chở?
– Ngươi đã ngu xuẩn mất khôn vậy hôm nay bản hoàng sẽ thử ngươi một chút, Bắc Giới Liên Minh ngươi, đến tột cùng có bao nhiêu lực lượng!
Hạ Hoàng âm trầm lên tiếng, sau đó linh lực quanh thân gào thét.
– Không có sao chứ?
Lâm Tĩnh vẫn đang đứng sau lưng Mục Trần nhìn thấy tình cảnh này nhẹ nhàng hỏi, dù sao tình cảnh trước mắt cho thấy Đại La Thiên Vực đang mất ưu thế.
– Yên tâm.
Mục Trần nghe vậy, thì là mỉm cười, sau đó hắn nhìn về phía Mạn Đồ La, lúc này cái sau cũng là quay đầu nhìn về phía hắn.
Hắn hướng về phía Mạn Đồ La nhẹ nhàng gật đầu, tay áo vung lên, nhất thời u quang vô tận phát ra, trước người biến ra một gốc Thượng Cổ Thần Hoa yêu diễm U Ám.
U Ám Chi Quang vô phát ra, làm cho ánh sáng xung quanh đều lu mờ như bị thôn phệ.
Thượng Cổ Thần Hoa đột nhiên xuất hiện, vô số ánh mắt chấn kinh và kinh ngạc từ các cường giả đỉnh cao xung quanh Thiên Đế trong nghĩa, từng sắc mặt kịch biến, hiển nhiên là phát giác được cái bên trong đóa hoa kia ẩn chứa ba động kinh khủng.
– Ngươi!
Con ngươi Lục Hằng vào lúc này co rụt lại sau đó hắn nghẹn ngào, nói:
– Ngươi đã tìm ra bản thể!
Sắc mặt của hắn trở nên âm trầm, vì quấy nhiễu Mạn Đồ La đạt được bản thể, hắn đã phái một vị hạ vị Địa Chí Tôn, bỏ ra cái giá khổng lồ làm cho hắn tiến nhập Thượng Cổ Thiên Cung, nhưng dù đã làm những điều đó vẫn không thể quấy nhiễu Mạn Đồ La đạt được bản thể?
– Đúng vậy đúng là Thượng Cổ Mạn Đà La Hoa?!
Lúc này, những cường giả đỉnh cao đang đứng xung quanh cũng đã nhân ra đóa hoa U Ám kia cùng thất thanh nói:
– Bản thể của Bắc Giới Liên Minh Minh lại là Thượng Cổ Mạn Đà La Hoa?!
Mặc kệ tất cả đang chấn kinh, Mạn Đồ La vẫn bình tĩnh, nàng nhìn chăm chú đóa hoa yêu diễm trước mặt, khuôn mặt nhỏ nhắn xưa nay vốn lạnh như băng vào lúc này lại hiện lên vẻ kích động.
Nàng thận trọng vuốt ve Mạn Đà La Hoa, mà cảm giác được nàng đang vuốt ve, đóa hoa kia cũng không có bất kỳ chống cự, ngược lại là U Ám quang văn quanh thân, càng ngày càng rõ nét, tựa như là đang dần dần khôi phục.
– Tạ ơn.
Mạn Đồ La quay đầu nhìn Mục Trần trịnh trọng nói.
Mặc dù nàng chưa từng đi theo Mục Trần, nhưng cũng là có thể biết được, Mục Trần vì mang bản thể nàng về, cũng đã trải qua bao nhiêu gian nguy, phần tình nghĩa này thật là quá sâu nặng.”Ngươi không đột phá, thì với năng lực của ta, sợ là không gánh nổi.” Mục Trần lắc đầu cười nói, hắn trêu chọc Đại Hạ Hoàng Triều, nếu như không có người chống lưng, thì chắc chắn rằng hắn sẽ lâm vào tình cảnh bất lợi.
Mà đã gây ra tất cả mối họa này, Mục Trần cũng phải làm gì đó để bồi thường Mạn Đồ La đã tương trợ.
Mạn Đồ La cũng cười cười, sau đó nàng không do dự, trực tiếp đi hướng về đóa hoa yêu diễm kia, mà đóa hoa vào lúc này cũng mở rộng ra như đón chào Mạn Đồ La đi vào tâm hoa.
– Ngăn nàng lại!
Lục Hằng quát lên một tiếng.
Oanh!
Hắn cùng Hạ Vũ cùng xuất thủ, hai dòng lũ linh lực, từ trên trời giáng xuống như một dòng sông quán xuyên hư không, trực tiếp đánh về phía đóa Mạn Đà La Hoa.
Nhưng mà đối kháng lại công kích của bọn hắn, cánh hoa Mạn Đà La Hoa mở rộng ra, U Ám Chi Quang phát ra, quang mang lướt ra, tia sáng thôn phệ xuất hiện tiêu diệt mọi thứ, mà hai dòng lũ linh lực cùng đụng vào thì trong nháy mắt, liền tan biến không một tiếng động.
U Ám Chi Quang bá đạo bạo phát, sắc mặt Lục Hằng cùng Hạ Hoàng đều trở nên vặn vẹo khó nhìn.
– Đó là U Ám Chi Quang phát ra từ Thượng Cổ Mạn Đà La Hoa, nghe nói có thể phá tan hết thảy công kích, bá đạo vô cùng.
Có vài vị cường giả đỉnh cao không nhịn được lên tiếng, dù sao Thượng Cổ Mạn Đà La Hoa cũng cực kì hiếm có, mà muốn tu luyện tới loại tầng thứ này càng hiếm thấy.
– Ngay cả hai vị thượng vị Địa Chí Tôn công kích, đều dễ dàng ngăn cản, năng lực của Vực Chủ thật đúng là khó lường, xem ra sau này bên trên Thiên La đại lục, lại có thêm một vị đại nhân vật.
Năm vị hạ vị Địa Chí Tôn của Bắc Giới Liên Minh, đồng dạng cùng trợn mắt hốc mồm nhìn qua một màn này, bọn hắn thật sự là nghĩ không ra, mấy năm trước Mạn Đồ La còn cùng bọn hắn ở cấp độ hạ vị Địa Chí Tôn, mà giờ đâyđã mạnh đến loại trình độ này.
U quang không ngừng từ bên trong Mạn Đà La Hoa tỏa ra, thân ảnh Mạn Đồ La dần dần trở nên mờ đi, cuối cùng là dung nhập vào bên trong đóa hoa.
Ông!
Khi cả hai bắt đầu dung hợp, một đạo u quang khổng lồ ước chừng mấy chục vạn trượng, đột nhiên xông lên trời, linh lực đáng sợ tàn phá bừa bãi ra, một cỗ áp bách không cách nào hình dung tràn ra.
Giữa thiên địa, phảng phất có Phạn âm từ trong hư không truyền ra, cánh hoa của đóa hoa yêu diễm, tựa như đang vui sướng mà khiêu vũ, nương theo mỗi lần nhảy múa, mảnh Thiên Địa này tựa như mặt trống chấn động và run rẩy.
Tất cả cường giả đỉnh cao đều cảm ứng được áp bách tán phát bên trong u quang, sắc mặt mọi người đều triệt để để kịch biến, chấn động chi sắc, một cảm giác lo sợ xông lên đầu.
Bởi vì, nguồn linh lực áp bách thình lình xuất hiện đã siêu việt vượt qua khỏi năng lực của cấp độ thượng vị Địa Chí Tôn!
Đó là lực lượng của Địa Chí Tôn đại viên mãn!