Bạn đang đọc Đại Chiến 4Princes – Chương 31: Sóng qua bão đến
Hôm nay là chủ nhật, ai ai cũng bận rộn lo bài vở tranh thủ học bài vì tuần sau tất cả đã vào kì kiểm tra tháng thứ hai. Duy chỉ có 5 con người đó là khỏe khoắn Tiểu Anh chỉ ngồi thư thả ở nhà ăn với ngủ sau bữa ăn như thường ngày Tiểu Anh vẫn uống thuốc điều đặn để trị cho đôi mắt mình hôm nay cầm hộp thuốc lên con bé ko còn thấy viên nào nữa rồi tự nhiên con bé nhớ đến lời bác sĩ nó mừng đến nỗi nhảy dựng lên trời “yeah, Tiểu Anh hết bệnh rồi, heheh đã bảo là mình khỏe lắm mà có bệnh tật nào làm khó mình” thật may cho con bé thế là từ nay nó lại ăn ngon ngủ yên rồi, con mọt sách Tuấn Anh từ sáng đến tối chỉ sách sách sách, Đ.Tuấn vừa chơi ghi ta vừa thả hồn theo cơn gió ở ngoài vườn nhà anh chàng, T.Nhân thì khỏi nói suốt ngày cứ nhốt mình trong phòng thí nghiệm hóa học từ cái này đến cái nọ, T.Khanh là người nói nhiều nhất trong nhóm cho nên một ngày anh chàng ko nói là ko được. Hôm nay ước tính anh chàng đã điện thoại cho Jacky gần 20 lượt, hơn 30 tin nhắn đa số là mắng, dày xéo Jacky. Trong khi đó hội điệu đà và hội siêu quậy vẫn đang sống chết với đóng bài vở(tội thật). Bạn biết tại sao 5 người đó khỏe như thế ko, thông minh là một chuyện người ta biết cách học là một chuyện nữa, vì họ luôn ôn bài thường xuyên chăm làm bài tập từ a-z luôn cho dù bài khó nuốt cỡ nào họ vẫn làm ra nhờ sự hợp tác lẫn nhau cộng thêm sự thông minh đã được rèn luyện từ nhỏ.
Sáng thứ hai đẹp trời….
Tại lớp đặc biệt…..
-Tiểu Anh, tớ sẽ cố gắng hết mình làm bài kiểm tra cho thật tốt!
K.Dung đại diện tất cả mọi người tuyên bố trước mặt Tiểu Anh, Yến Vi tràn đầy tinh thần:
-Đúng, chúng ta phải cố gắng cho họ biết lớp đặc biệt là như thế nào!
Tiểu Anh ko nói gì chỉ mỉm cười tươi, Tuấn Anh đi đến nhìn Tiểu Anh có vẻ thách đấu:
-Chuẩn bị chưa, để xem tháng này cậu còn lớn lối nữa ko!
T.Khanh chạy đến kề vai Tuấn Anh:
-Tuấn Anh cố lên nhé, cậu phải phục thù ình!
Tiểu Anh cười nham nhở:
-Có hết á! T.Khanh à mơ tưởng à, trừ khi cậu hơn mình đi cậu còn mơ tưởng nhờ Tuấn Anh phục thù.
-Dám cá ko?-Tuấn Anh tự tin
-Cá gì!
-Như tháng trước nhưng mà cậu và tớ cá được chứ!
-Cũng được luật như cũ à!
-Ừ, nhưng mà thời hạn kéo dài cho đến cuối năm học này được chứ.
Tiểu Anh tự tin:
-Ok!
-Mọi người làm chứng nha(T.Khanh)
Yến Vi và K.Dung đứng lên vỗ vũ:
-Tuấn Anh cố lên nhé, bọn mình sẽ ủng hộ cậu hết mình
Tuấn Anh mặc hai người họ quay đầu bõ đi lạnh lùng vô cảm. Hê…….ko biết lần này ai sẽ đứng đầu bảng xếp hạng đây cầu mong là Tiểu Anh nữa nhưng khổ cho Tuấn Anh, nếu là Tuấn Anh thì tội cho con bé vì cái tên này thấy vậy thôi chứ đủ trò phá phách. Hôm nay tất cả sẽ thi hai môn quan trọng nhất đó là môn Toán và Ngữ Văn, ai ai cũng tràn đầy hứng thú với bài kiểm tra, cả 7 người họ ai cũng muốn kiểm tra liền ngay thôi. Dĩ nhiên cái gì cũng có cái giá của nó cả 7 họ đã đánh đổi mồ hôi và nước mắt để đuổi kịp chương trình học chỉ trong 10 ngày, thành công hay không còn tùy vào mỗi người.
Sau 5 ngày kiểm tra hết tất cả các môn học, tại phòng hiệu trưởng thầy cô họp lại với nhau, tất cả ai nấy trong tay cầm sẵn 7 bài kiểm tra của học sinh lớp đặc biệt theo lệnh của các tổ trưởng bộ môn. Thầy HT mỡ đầu cuộc họp:
-Trước hết tổ toán, xin mời các thầy cô báo cáo tình hình!
Thầy Quang đứng dậy:
-Thưa các thầy cô, tôi có một tin vui cho các thầy cô. Khi 7 học sinh lớp đặc biệt đạt điểm cao trong môn Toán 2 em 10 điểm 5 em còn lại điểm từ 8,5-9. Đây là dấu hiệu đáng mừng.
Các thầy cô xì xào hoài ghi cô Hồng tổ toán nhìn thầy Hùng với nửa con mắt khinh biệt:
-Thầy Hùng, đưa bài các em ấy cho tôi xem.
Cô Hồng xem xong giật mình, ko tin nổi cô ta hoài ghi:
-Ai chấm bài này.
Thầy Quang dõng dạc:
-Là tôi! Cô Hồng bộ có vấn đề hay sao.
-Có chứ! Thầy có chấm kĩ ko vậy? Trong khi bài làm của học sinh lớp 11F của tôi chỉ có điểm 8 là lớn nhất tại sao lớp đặc biệt lại nhiều người lớn điểm như thế chứ, Một Lũ Ngu như bọn nó thì làm sao có thể chứ.
Thầy Hùng tức giận dùng tay đập bàn đứng dậy:
-Cô Hồng cô ăn nói cẩn thận chứ, bọn chúng là học trò của tôi trước mặt tôi cô dám mắng bọn nó hay sao.
-Tôi chỉ nói đúng sự thật thôi thầy làm gì dữ vậy, suốt hai năm nay theo tôi biết thì thầy có dạy gì bọn chúng đâu chứ cuốn vở của chúng chưa chép đủ hai trang tờ giáo án của thầy chưa được một trang nữa mà.
-Vậy cô muốn cái gì chứ.
-Tôi ko muốn gì cả khi ko cam tâm thấy lớp của tôi lại thua lớp đặc biệt của thầy.
-Vậy cô muốn so đo sao, cô hãy nhớ trong đó có đứa từng là học trò của cô đó năm xưa cô nhẫn tâm đuổi nó đi hại nó ra nông nỗi vậy rồi bây giờ nó muốn đứng lên cô ko cho nó cơ hội sao.
-Nực cười, học trò của tôi thì sao. Tại đó là do nó giành lấy thôi, ai bảo nó là kẻ cắp đã làm mà ko chịu nhận.
-Cô….cô ác quá đó lớp 11F của cô cũng tưởng ngon lắm hả…..ừ thì học giỏi thật nhưng đứng sau hàng trăm học sinh giỏi khác kìa.
-Thầy……….tôi nói cho thầy biết lớp tôi cho dù có dở đến đâu cũng ko có chỗ cho học sinh của thầy chen chân vào đâu.
Thầy HT và các thầy cô ở đấy ai cũng phải ngồi chịu trận nghe hai người họ cãi nhau, thầy HT ngồi hết chịu nổi thầy cáu gắt:
-Đủ rồi đó! Hai thầy cô im hết cho tôi.
Thầy Hùng nhẫn nhịn ngồi xuống tức tối, cô Hồng nhìn thầy Hùng với vẻ mặt khinh rẻ. Thầy Khiêm tiếp tục lời thầy Quang:
-Thưa các thầy cô thầy Quang nói đúng đó là điều đáng mừng không những môn Toán, 11 môn còn lại các em ấy đạt điểm rất cao. Có lẽ lần này đã ko phí công sức của thầy cô.
Các thầy cô xì xào bàn tán một số thầy cô tỏ vẻ rất hài lòng nhưng một số lại tỏ vẻ nghi ngờ ko tin. Cô Hồng ko dừng lại đó cô tiếp tục:
-Thầy HT à! Tuần trước thầy tái lập lại lớp đặc biệt bằng cách cho thầy cô mới dạy các em ấy, chúng tôi ko nói gì nhưng mà thầy còn cho bọn chúng kiểm tra cho chúng những cái đặc quyền của một học sinh đằng này thầy còn dám cho bọn chúng đứng chung bảng xếp hạng như các lớp khác là sao vậy thầy.
Cô hiệu phó thở dài mệt mỏi:
-Cô Hồng à! Việc sắp lại thầy cô dạy lớp đặc biệt chúng tôi đã báo cáo việc này cho các thầy cô và được tất cả hội đồng thầy cô thông qua, trong đó có cô nữa đó. Cô thừa biết trường chúng ta là một ngôi trường như thế nào mà, một trường tầm cỡ quốc tế tại VN này học sinh đa số là con nhà giàu, hay được tuyển từ những trường khác thông qua học bổng mà nhà trường chúng ta tài trợ, trong 3 môn Toán, Ngữ Văn, Lí trong 3 môn ấy các em phải có điểm từ 9 phẩy theo tôi biết 7 em ấy ko phải là đồ ngu như cô nói, điển hình như em T.Hương top 10 học sinh có điểm tuyển cao nhất khi mới vào lớp 10, Eric qua cuộc điều tra IQ toàn trường chỉ số em ấy gần 180, hay YP em ấy đã được thầy cô tuyển chọn cấp học bổng hỗ trợ em ấy khi vào trường này mà điều kiện của một học sinh được học bổng như thế nào cô biết rồi đó,….
Cô Hồng chặn lời cô phó HT lại:
-Khoan cô cho tôi hỏi nhé! Đó là chuyện học hay ko học của bọn nó, nhưng tại sao thầy cô lại đặc cách cho bọn chúng khi các thầy cô thừa biết trường chúng ta hằng năm tỉ lệ học sinh giỏi đạt 100%, kể từ khi lớp đặc biệt đến nay ngay cả một danh hiệu thi đua chúng ta còn ko đạt được nữa, tôi ko nghĩ bọn chúng sẽ học ở đó thay vì nhà trường đuổi học bọn chúng cho rồi đi chứ.
Cô Lan khiển trách:
– Có lẽ lời nói của cô vượt quá đạo đức của một giáo viên rồi đó. Vì ko cam tâm lớp mình bị lép vế lớp đặc biệt thay vì cô ngồi đây la lối vậy tại sao cô ko về dạy kĩ lại kiến thức học sinh của mình để chúng đạt điểm cao đi. Chuyện đuổi học hay ko cần cô nói hay sao!
-Cô đang tạt nước lạnh vào mặt tôi à! Bọn chúng thường ngày đã phá phách nghịch ngợm chúng còn tệ hơn khi tẩy chai 11 thầy cô có lẽ ở đây cũng ko ít thầy cô nếm mùi đâu há, thường ngày bọn chúng đã như vậy rồi biết đâu trong lúc kiểm tra bọn chúng còn làm cái quái gì nữa đây, vạch bùa, trao đổi, ném phao, 5 em học sinh mới chuyển xuống hay có khi chúng ăn cắp đề kiểm tra hay đáp án cũng ko chừng. Cho nên tôi kiến nghị thầy cô nên xem xét lại năng lực của học sinh lớp đặc biệt.
Tất cả thầy cô nhìn nhau hết nói nổi gì với cô Hồng này, mình xin giới thiệu với các bạn về cô Hồng. Chủ nhiệm 11F, trong 7 lớp chuyên thì lớp này đứng hàng cuối cùng phải chịu lép vế lớp A,B1, B2, C, G1, G2 giáo viên dạy toán tình tính khó ưa là con người tính toán chi li nhỏ nhặt, thiên vị ai mà học bả rồi thì tới số 1 năm 12 tháng mà ko có quà cho bả hay nịnh bợ là chỉ có đường chết tới bị thương. Là em của thầy phó HT nên bà ta rất là lộng hành trong trường. Nhìn người chỉ nhìn gia thế trước rồi thái độ đi sau.