Đại Ca Học Đường (Náo Loạn Trường Sca)

Chương 4: Chiến tranh vật vã


Bạn đang đọc Đại Ca Học Đường (Náo Loạn Trường Sca): Chương 4: Chiến tranh vật vã

“Này! Vylee chẳng lẽ chúng ta ngủ khách sạn hoài hay sao?” Royjee ngao ngán nhìn cô “Ừ phải đó! Ở khách sạn năm sao giá rẻ quá tớ ngủ không quen!” Haly vừa soi gương vừa nói (Nổ nữa rồi nè!).
“Đúng là không quen! Vì các cậu sắp ra đường tìm cuộc sống bình yên vốn có rồi!” Vylee cười hehe nói “Cậu nói vậy là sao?” Cả hai ngơ ngác nhìn cô “Còn là sao nữa! Hết tiền rồi mà bày đặt chảnh nữa hả? Hai đứa cậu chuẩn bị ra đường tìm kiếm đồng hương đi là vừa!” Vylee tỉnh bơ nói.
“Này! Không phải chứ! Hết tiền thật rồi sao?” Cả hai hốt hoảng nhìn cô và chỉ nhận lại cái gật đầu vô cùng hiển nhiên của cô bạn còn lại.
…………….
11:00 tối tại Mỹ…
“Này! Chuẩn bị xong chưa?” Kynlee nhỏ giọng nói, cả ba gật đầu. “Tụi bây chắc chắn sẽ không hối hận chứ?” Kynlee dò chừng, cả ba cũng gật đầu “Dù có phong ba bão táp cũng sẽ cùng nhau đi đến cuối chặn đường chứ?” Nhưng lần này lại không nhận được một cái gật đầu nào cả chỉ nhận được ánh mắt triều mến vô cùng thân thương của ba cậu bạn “Thằng điên! Mày nói mãi đi!” Và cả ba cái đánh vào đầu.
“Này! Zinjee! Sao nhà mày đóng cổng sớm thế?” Venjy thắc mắc nhìn Zinjee “Có lẽ nhờ phước của mày nên ba tao đã có ý định đem tao giam vào lãnh cung rồi còn gì nữa!” Zinjee liếc anh sắc lẽm.
“Trước cổng còn có mấy tên vệ sĩ nữa! Làm sao đây?” Yue giờ mới lên tiếng “Nhà mày là xã hội đen à? Sao mấy thằng đó toàn mặc đồ đen thế?” Kynlee nói tỉnh bơ và nhận lại cái nhìn cũng vô cùng tỉnh bơ “Này thằng điên! Mày bớt nói nhảm giùm tao có được hay không?” Zinjee quát lớn.

“Ê mà này! Tao nói trước! Thằng nào không kìm được sức bỏ mạng trước thì cả nhóm còn lại cũng không được quay đầu lại nha chưa! Vì an toàn của quốc gia tụi bây không được mềm lòng!” Kynlee nói và cả ba gật đầu chắc chắn.
“Xong ra!” Sao tiếng hét lớn của Kynlee thì cả ba liều mạng xong ra. Người thì nắm chân, người thì bức đầu sau đó lại lấy thịt đè người “He he chào anh vệ sĩ!” Venjy tỉnh bơ cười nói sau lưng tên vệ sĩ đến khi hắn quay sang thì “Chào cái con khỉ! Chết đi mày!” Liền nhận ngay một đấm từ anh.
“Này! Giúp tao!” Zinjee kêu lên “Cái thằng này! Người không làm sao lại làm chó thế kia! Thật tình! Chết nè con!” Kynlee chạy lại đánh vào mặt tên vệ sĩ một cú chí mạng trong khi hắn đang cắn vào tay Zinjee “Ui! Đau quá!” Zinjee kêu than nói.
“Trứng mà dám chọi với đá à! Đã ngu mà không biết lượng sức mình!” Yue cười nguy hiểm rồi đánh mấy tên vệ sĩ chết lên chết xuống.
“Được rồi Yue! Đi thôi!” Kynlee kéo tay anh nhưng chưa ra được đến cổng thì “gâu, gâu, gâu” một giọng nói đồng loại vô cùng thân thương đã truyền đến tai “Này! Anh em mày đúng là có tình có nghĩa nha!” Kynlee trêu chọc.
“Biết mày đi nên tiễn mày lần cuối đấy mà!” Venjy nói “Ê! Nhưng mà tao hỏi thật nha!” Kynlee đưa ánh mắt dò hỏi “Trong số tụi bây có đưa nào biết đuổi chó không?” Và lập tức nhận lại ba cái lắc đầu.
“Vậy còn đứng đó làm gì? Định làm mồi cho nó à? Chạy thôi!!!” Kynlee hét lớn cả ba lập tức hoàn hồn chạy bán sống, bán chết chạy như điên.

“gâu, gâu, gâu” mấy con chó bán mạng đuổi theo.
“Này! Cái quần của tao! Không được cắn!” Venjy đuổi con chó sau lưng có vẻ cực khổ còn con chó thì cứ táp bằng cả niềm tin và hy vọng “Này! Con chó kia! Trả dép lại cho tao đi chứ!” Yue đuổi túi bụi theo con chó đang quặn chiếc dép của anh mà chạy bán sống bán chết.
“Này! Đồ hiệu đấy! Không được tha! Tao giết mày!” Còn Kynlee thì đuổi theo muốn hụt mạng suy cho cùng chỉ có Zinjee là khỏe nhất “Này! Sao lại đi theo tao mãi thế! Đi chổ khác đi!” Zinjee xua đuổi con chó đang chậm rãi chạy theo mình (Người ta mê anh đẹp trai rồi!)
“Cái con kia! Mày có nghe không hả? Trả đồ lại cho tao!” Kynlee lớn tiếng quát “Đồ hotdog dép của tao cơ mà!” Yue cầm chiếc còn lại phan con chó không thương tiếc “Đã bảo quần tao không được cắn rồi kia mà!” Cả ba sau một hồi gượt đuổi đã lật ngược tình thế, bây giờ là ba con chó đang chạy bán mạng trong khi ba đồng đội đang đuổi theo sau “Mày đứng lại cho tao!!!!!”
“Haiz! Cực thân ghê vậy đó! Là người ai lại đi làm chuyện như vậy chứ!” Zinjee lấy tay xoa càm điềm tĩnh nói, một lát sau cảm nhận cái gì đó cựa nguậy dưới chân mới hốt hoảng nhìn xuống “Đã bảo không được theo tao cơ mà! Con chó biến thái! Đi dùm đi!” Trong số đó chỉ còn mỗi anh là bị chó rượt (Cho cái tội đẹp trai quá làm chi).
Sau một hồi vật vã và lăn lộn với mấy đồng nghiệp cả bốn người đã dành lại sự sống cuối cùng từ tay tử thần nhưng mà “Tao kêu nó trả dép cho tao nó lại cắn te tua!” Yue buồn rầu nhìn đôi dép “Quần tao giờ một mảnh cũng không còn!” Venjy thê thảm nói “Cả cái bóp Vylee tặng tao nó cũng xé không còn nguyên vẹn!” Kynlee thảm hại nhìn bóp tiền. Xem ra đây là cuộc chiến lỗ vốn nhất từ trước đến nay.
“Ủa! Zinjee đâu?” Venjy hỏi “Tao nhớ vừa rồi nó còn thản nhiên lắm mà!” Yue cũng tiếp lời “Chạy đâu mất rồi không biết!” Kynlee tìm kiếm.

“Đã bảo đừng có chạy theo tao mà! Trời ơi! Con chó biến thái mày có tin tao bắt mày nấu cầy tơ không hả?” Zinjee đang chạy bán mạng trong khi con chó thì mắt nổi trái tim đuổi theo quyết liệt.
“Hahaha!” Cả ba ôm bụng cười sặc sụa “Thằng này cả chó cũng không tha!” Kynlee trêu chọc nói “Làm người ai lại đi làm thế hả trời!” Venjy tiếp lời.
Cả ba ngồi cười trong khi anh thì chạy bán mạng “Ba thằng hotdog còn không mau cứu tao!” Zinjee vừa chạy vừa mắng “Fan của mày cuồn nhiệt quá tụi tao cứu không nổi rồi!” Yue vừa cười vừa nói.
“Cứu không nỗi thì chờ đến sáng ba tao về gôm xát bốn thằng chôn chung!” Zinjee la lớn, cả ba lúc này mới chợt giật mình “Ê! Nó nói cũng phải mậy!” Kynlee nhìn Venjy “Ừ! Ngồi đây hồi không chừng chết cả lũ thì sao!” Venjy nhìn sang Yue.
“Tụi tao suy nghĩ kĩ rồi!” Cả ba đứng lên nhìn anh “Sao? Cứu tao nhanh đi!” Zinjee nói “Ừ! Tụi tao sẽ cứu mày nhưng trước hết tụi tao phải trốn trước!”
“Cũng như mày nói nếu ở đây thì sáng ra cả bốn thằng chôn chung!”
“Thôi thì mày một mình mày hy sinh xả thân mày để cứu bọn tao!”
“Bọn tao vô cùng cảm ơn mày!”

“Hôm nào rảnh tao sẽ về đốt nhang xem như tiễn mày lên đường bình an!”
“Cảm ơn vì nhờ mày nhắc tụi tao mới biết! An toàn bản thân quan trọng hơn bao giờ hết! Vì hòa bình nước nhà phải hy sinh đồng đội! Cả ba ở đây xin tạ lỗi!” Cả ba đồng thanh nói rồi xách vali lên.
“Này! Mấy thằng hotdog mày định bỏ tao thật hả?” Zinjee la lớn khi thấy cả ba xách vali đi về phía trước anh đành liều mạng chạy lên phía trước con chó cũng liều mạng chạy theo. Zinjee núp sau lưng của ba người đàn ông to lớn, con chó đứng trước mặt ngơ ngác nhìn “A! Toàn trai đẹp không à!” Hai mắt nó nổ trái tim và thế là…
“Này! Không được chạy theo tao!” Kynlee cấm đầu chạy “Đã bảo tao không thích mày!” Venjy cũng chạy bán mạng “Đi tìm người cùng đẳng cấp mà chơi!” Yue cũng chạy muốn hụt hơi.
Chỉ có Zinjee là đứng cạch lắc đầu “Cũng như tụi bây nói! Tao đành phải hy sinh tụi bây thôi! Tạm biệt! Hôm nào rảnh tao sẽ đến tảo mộ ba thằng bây!” Zinjee xách vali bước đi nhưng chưa được vài bước thì phía sau lại vang lên tiếng động.
“Mày xách dây trói nó lại cho tao!” Kynlee hung hăn nắm chân con chó “Cầm hai chân nó đi!” Venjy bạo lực nắm cả bốn chân nó “Trói lại!” Yue vừa cầm dây trói “A! Mấy anh này chơi bạo lực quá!”
“Tao đem nướng giả cầy xem mày còn chạy được không?” (Chó mà còn giả cầy! Đáng sợ!) Kynlee cười nguy hiểm “Đáng chết! Nằm đây đi cưng!” Venjy đá nó “Mày mà còn động đậy tao sẽ đem mày bán sang Trung Quốc xem mày còn làm gì nữa!” Yue đe dọa.
Zinjee ở đây xem như được mở rộng tầm mắt nha! Trố mắt nhìn ba thằng đàn ông cùng vật một con chó cái, trong bộ dạng nó thật là thảm thương. Anh lắc đầu tiếc thay cho con chó “Đúng là! Cả chó cũng không tha!” Zinjee trắc lưỡi nói.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.