Đại Ca Học Đường (Náo Loạn Trường Sca)

Chương 22: Mắng không thương tiếc


Bạn đang đọc Đại Ca Học Đường (Náo Loạn Trường Sca): Chương 22: Mắng không thương tiếc

“Này! Cậu cừ lắm!” Royjee đưa ngón tai cái ra tỏ ý ngưỡng mộ “Nếu khen tớ cừ thì bảo vệ tớ đừng để nhừ trước con kia!” Vylee liếc mắt qua trong khi Haly đang sắc lẽm liếc cô.
Thầy Văn bị tăng xông nên cả lớp được một trận náo loạn vì trống đến cả hai tiết văn. Vylee thì vẫn gật gù trên bàn, bỗng có một cô gái chạy đến đứng trước Vylee “Vylee! Cho mình xin chữ ký nha!” Cô gái có mái tóc bồng bềnh màu hạt dẻ cùng nụ cười đáng yêu đến hút hồn người khác.
“Muốn xem Tây Du Ký thì về nhà mà xem!” Cô vẫn nằm dày trên bàn đưa tay ra phất phất “Này! Người ta xin chữ ký cậu đấy!” Royjee huých huých tay cô “Gì?” Cô ngước lên nhìn cô gái đứng trước mắt.
Cô nhìn cô gái rất lâu, khóe miệng chợt cong lên. Vylee đứng dậy, tiến sát mặt cô gái “Remi đúng không?” Giọng nói dọa người khiến người ta phát sợ, cô gái trước mắt gật đầu.

Vylee càng tiến lại gần như muốn nhìn rõ cả lỗ chân lông, xong cô khẽ cười “Xinh nhở?” Cô nói xong liền quay ra rồi cúi xuống ký tên đưa cho cô gái.
Cô gái vui vẻ cầm tờ giấy lên nhưng khó hiểu nhìn tờ giấy khi ở trên đó là nét chữ láu vô cùng và ý nghĩ thì “Vylee xinh xẹo!” (Viết láu quá nên lộn chữ xinh đẹp thành xinh xẹo mất rồi!) Remi khó hiểu gãi đầu rồi bước đi.
Remi bước đi trong khi bên đây có người từ nãy giờ nhìn cô muốn rớt con mắt ra “Hai lùn! Lượm con mắt lên kìa!” Vylee bổng tiến đến trước mắt chắn ngang mặt anh nói khiến anh giật mình.
“Mê gái cũng không cần phải quá vậy đâu cưng ơi!” Venjy lắc đầu nói.
*Remi: Đặng Khánh Ly mười bảy tuổi, cao 1m67 là một trong những hotgirl siêu dễ thương của trường. Nụ cười dịu dàng cùng đôi mắt hút hồn khiến đám con trai nghiên ngã và sau này là bạn thân của cả nhóm.
“Thằng điên! Mày biết gì mà nói hả?” Kynlee đánh sau gáy Venjy một cái điếng người.
……………

“Vylee! Đôi boot của mình đâu?” Royjee chạy khắp nhà tìm kiếm “Trên kệ để dép trong nhà, kế nhà kho và dưới bàn ti vi đó!” Vylee nhìn trên ipad nói “Trời ạ! Giày, dép mà cậu giấu chi mà kĩ thế!” Royjee lắc đầu nói.
“Vylee! Khăn tắm của anh đâu?” Venjy hỏi “Trong phòng tắm trên lầu bốn dưới kệ đồ đó!” Vylee vẫn tỉnh bơ nói “Có cái khăn cũng giấu kĩ!”.
“Vylee! Áo sơ mi của hai đâu?” Kynlee chạy đến nhìn cô “Trong phòng hai, trên lầu ba nằm nghỉ mát trong kệ quần áo!” Vylee trả lời “Sao em giấu chi mà…” Chưa đợi Kynlee nói hết câu cô đã chịu không nổi mà cải lại.
“Mấy người vừa thôi! Tôi là quản gia hả? Giữ đồ giùm mấy người mà còn la! Không giấu kĩ mất đồ rồi trần như nhộng ra đường à?” Vylee tức giận nói.
Cả ba bỗng xụ mặt xuống rồi bước đi.

Vylee tức giận ngồi xụ xuống sofa chưa được mấy giây thì điện thoại lại reo lên, cô nhanh chóng chụp lấy chưa nhìn đến tên thì “Cái thằng khốn khiếp ma xuôi quỷ khiến gì mà gọi giờ này vậy hả? Có biết bây giờ là mấy giờ không? Sáu giờ chiều rồi bộ còn sớm lắm sao mà gọi! Không để người ta nghỉ ngơi thì cũng phải để người khác trùng tu nhan sắc một chút chứ! Hở cái gọi là sao? Tôi nói mấy người chưa nghe rõ đúng không? Còn một lần nữa là ra đường nghe cưng!” Cô nói xong rồi cúp cái rụp không để đối phương có cơ hội trả lời.
Chưa cúp được bao lâu thì điện thoại lại reo lên chỉ tiếc là không phải của cô mà là của Kynlee vừa rồi quên nên để trên bàn, lửa nóng sôi trào không cần biết đó là điện thoại của ai cũng bóc đại “Tôi đốt nhà mấy người, ăn ở không quá không có chuyện gì làm thì vào sở thú mà tìm đồng hương đi sao cứ gọi mãi thế, thật ra là có lỗ tai hay không? Trả lời coi! Mấy người là ai mà gan thế? Tôi cho ba giây để trả lời, một hai ba, hết rồi còn dám không trả lời hả? Đừng để chị gặp lần sau không thì xé xác cưng ra!” Vả tiếp tục gác máy.
“Thằng nào để mình chửi xướng miệng dữ ta!” Cô ngồi khoanh tay trước ngực cười cười nói. “Ơ! Nhưng mà cuộc gọi vừa rồi hình như không phải điện thoại mình!” Cô chợt nhìn lại rồi há hốc mồm.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.