Đọc truyện Đại Boss Xinh Đẹp: Trả Vớ Tôi Về – Chương 22: Thụ sủng….
Bây giờ là ban đêm, đáng lẽ ra sẽ đi vào buổi ngày để tắm biển, ấy vậy mà có người nào đó lại không cho cô đi, nói cái gì mà ra nắng sẽ đen da, nói cái gì mà không muốn em cảm nắng.
Quả nhiên là cái đồ ích kỉ, có ý đồ riêng!
“Này, cho tôi ra ngoài đi…ở trong phòng chán chết….”
Cô bước đến khẩn cầu nhìn anh.
Cô thật sự là muốn ra ngoài nha, ở đây rất nhàm chán a~!
“Không được…không phải anh đã nói rồi sao…”
Anh liếc mắt nhìn cô, vẫn kiên quyết không đồng ý.
Anh tất nhiên sẽ không đồng ý, vợ anh xinh đẹp như vậy, vóc dáng lại chuẩn, sẽ làm bọn đàn ông kia nhòm ngó thèm thuồng.
Anh tất nhiên sẽ không đưa mỡ đến miệng mèo!
“Ư ư…anh ơi…cho em ra ngoài đi bây giờ cũng đâu còn nắng, trời tối rồi mà”
Cô bất chợt nhoẽn miệng cười rồi bước đến ôm chầm cánh tay của anh mà làm nũng, lại dùng cái giọng điệu thập phần kiều diễm để nói chuyện với anh.
Tên này quả là điên khùng, tối rồi còn sợ sệt gì nữa.
Trong lòng cô cũng bất giác phỉ nhổ bản thân mình, chỉ vì vui chơi mà phải bày ra bộ dạng như vậy.
Quả là mất mặt!
Còn về phía anh, bỗng nhiên bị cô ôm bất ngờ lại kèm theo cái giọng điệu làm nũng kia thì cả cơ thể khựng lại, não bộ tạm thời ngưng hoạt động.
“Được…nhưng phải mặc kín vào, không được hở quá, kẻo lạnh”
Đầu óc anh mơ hồ, liền đồng ý gật đầu nhưng cũng không quên căn dặn cô không được mặc hở hang.
Dù gì trời cũng đã bắt đầu tối, mặc kín vẫn hơn.
“Xì…biết rồi”
Đạt được mục đích, cô ngoài mặt làm ra vẻ oán giận anh ích kỉ nhưng trong lòng vẫn vui mừng nhảy nhót.
Bấy quá ăn mặt kín đáo cô cũng không để tâm đi, bởi vì cô cũng không có ý định mặc đồ quá hở để ra ngoài.
Xem ra anh ta làm việc dư thừa rồi.
Suy nghĩ miên man một hồi, cô vào phòng tắm thay một chiếc quần Jean đùi, mặc một chiếc áo sơ mi trắng thế là xong.
Mặc thế này cho thoãi mái!
Tung tăng bước ra ngoài, chẳng thèm liếc nhìn anh một cái liền quay người đi thẳng ra ngoài.
Anh ú ớ chạy theo cô, trên tay cầm chiếc ác khoác vành màu xanh nhạt.
Lắc đầu bật cười thành tiếng.
“Này…áo khoác của em, mặc vào rồi hẳn đi!!!”
—
Quả nhiên là sủng vợ đến tận trời…còn chu đáo chuẩn bị áo khoác nữa chứ!
(Ta vừa sửa lại nhé, kiểm tra lại thì thấy có điểm vô duyên nên…khụ…thứ lỗi!!!)