Đại Boss Có Quyền Ngược Em

Chương 13: Niềm vui nỗi buồn


Đọc truyện Đại Boss Có Quyền Ngược Em – Chương 13: Niềm vui nỗi buồn

Lâm Tương Y cùng Phong Tước đi dạo một lát nữa thì…ở đâu xuất hiện một đám người bao vây cô và hắn ta, nhìn kỹ họ ăn mặt rất chỉnh tề lịch sự không giống như là kẻ lưu manh gian xảo

_Ơ…các người…

_Cô là Lâm Tương Y

_Ơ đúng là tôi

_Chúng tôi đến từ văn phòng tìm người, gia đình cô nói cô bị một kẻ lạ mặt bắt đi đã hai ngày, nên họ lo lắng nhờ đến chúng tôi, bằng nghiệp vụ chuyên môn may mắn chúng tôi đã tìm ra cô, còn người tình nghi này có phải là thầy giáo của cô, anh đa đang bị điều tra nghi vấn cố ý lạm dụng chức quyền dụ dỗ nữ sinh bắt đi, là một tên thầy giáo gian xảo…trước sau cũng bị xử phạt, mời cô theo chúng tôi

_Không phải, mấy người hiểu lầm rồi

Lâm Tương Y xua tay, cô cố giải thích cho họ hiểu mối quan hệ giữa cô và Mộ Phong Tước là gì

_Không hiểu lầm gì cả, mời cô về nơi an toàn trước khi được đưa về nhà, còn tên này cần phải giao cho cảnh sát

_Không…mấy người không được động đến thầy giáo của tôi

Lâm Tương Y bức xúc thét lên, cô nắm chặt tay Phong Tước không để bọn người kia đưa anh đi

_Lâm Tương An có phải là chị của cô


_Đúng…

_Đây là giấy tờ chứng minh Lâm tiểu thư đến văn phòng chúng tôi, vậy đã quá rõ cô đừng chống đối ngu muội, loại người này muốn dụ ngọt bắt cóc cô đây

_Tôi không phải loại bỉ ổi đó, chúng tôi yêu nhau, mấy người đừng quá đáng

Mộ Phong Tước ôm chặt Lâm Tương Y anh cũng không để bọn người kia đưa cô đi đâu cả, muốn đi chỉ có anh mới được quyền đưa cô đi

_Cái gì? Tại sao lại là chị Tương An?

Cô bàn hoàng nghe như sét đánh bên tai, cứ nghĩ cô đau đớn đổi một đêm vì không muốn chị mình bị hủy hoại ngược lại chị ấy nối giáo cho giặc quay đầu với cô, trong lòng cô như có hàng trăm mũi dao đâm vào tim

_Mấy người muốn sao đây?

Lâm Tương Y tuyệt vọng hỏi, cô đã đau thương rất nhiều

_Cô cần được đưa về nhà, còn tên này…chắc chắn bị tống vào ngục vì tội bắt cóc

Cô run rẩy, hai chân đứng không vững muốn ngất đi, nếu có chuyện gì xảy ra với anh chắc cô không sống nổi

_Phong Tước, em xin lỗi…huhu..là do em…em nhất định không để anh bị oan, nhất định không để người nào hủy đi phẩm chất của anh đâu, đợi em..

Lâm Tương Y nhói lòng nói với anh, cô an ủi, trong lòng xót xa cảm thấy có lỗi vô cùng vì liên luỵ đến anh

_Tương Y, em đang nói gì vậy?

_Đợi em…em sẽ nghĩ ra cách

Lâm Tương Y bị bọn người kia đưa đi, cả Phong Tước cũng bị đưa đi nhưng khác với cô anh bị đưa và có lịch quảng thúc tại nhà chờ xét xử, Lâm Tương Y được đưa về khách sạn ở địa phương nghĩ dưỡng để lấy lại tin thần và đây chính là khu B cách thành phố 3h đi đường.

….

Cô thất thần dạo trên biển, từng bước chân nặng nhọc lê bước, cô không nghĩ ra được tại sao chị mình lại làm thế


_Tại sao chị Tương An lại làm vậy? Anh Phong Tước đâu có ác cảm với chị ấy…huhu…

_Nếu anh ấy vào tù thì công danh, sự nghiệp thế nào, phẩm chất của một thầy giáo?..huhu…mình hại anh ấy rồi

Cô đau khổ ngã xuống bãi cát trắng, mặt trời trên cao chói loá quá, càng nhìn càng chói mắt cũng như tâm trạng của cô càng nghĩ càng đau…

Thấp thoáng cô thấy một người đi về phía cô, nhưng là hướng ở trên đường lớn cách cả hàng cây rậm xuống bờ cát

_Hoa…Hoa Trạch Siêu???

Lâm Tương Y hoảng hốt thất thần, gương mặt méo mó sợ hãi, loay hoay một lúc cô phát hiện…hắn trông thấy cô nhưng không phản ứng, đôi mắt chim ưng hướng thẳng tiếp tục tản bộ, cô nhận ra một điều…

_Anh ta không truy đuổi mình?

Cô sững người đứng dậy, ánh mắt lúc nào cũng hướng lên đường lớn cách bãi biển cũng không xa quan sát

_Đúng rồi…chỉ có anh ta mới giúp được mình trong lúc này…

Nghĩ là làm cô đuổi theo con người đang lên xe đi mất, cô chạy đến hụt hơi, cát bụi làm cay khoé mắt, cô khó nhọc ngược chiều gió đi lên đường lớn, có chạy thế nào cũng không đuổi kịp chiếc xe sang trọng…

_Lâm Tương Y đuổi theo ạ…

Hải Đan quan sát từ đằng sau, nhìn vóc dáng nhỏ bé đuổi theo đến tội nghiệp

_…


Nghe thuộc hạ báo một tin không liên quan, hắn lườm một cái nhìn đi nơi khác không quan tâm, Hải Đan hiểu chuyện chỉ đành im lặng không nói nữa, khoé môi cong có hơi tiếc nuối cho cô gái ngốc nghếch cố sức lấy trứng chọi với đá

Chiếc xe bóng loáng của Hoa Trạch Siêu đỗ trước Trung tâm ReD, hắn đến đây tham dự hội nghị về việc đấu thầu vài khu resort, cửa xe vừa mở đã có người cúi đầu chờ sẵn, là boss lớn có khác, hắn chỉ cần cao ngạo ngẩn cao đầu bước xuống xe

_Hoa tổng…Mụi nhi giúp gì được cho ngài ạ?

Một mỹ nữ dáng vẻ thon thả trong chiếc đầm body dính chặt vào người từng đường cong quyến rũ hiện ra mời gọi

_Phiền Mụi tiểu thư tránh sang một bên

Hải Đan đẩy vị tiểu thư kia sang một bên, tiếp đến cô hai vệ sĩ ở phía trên mở đường, còn có hai vệ sĩ ở phía sau bảo vệ, hắn đến liếc nhìn mỹ nữ quyến rũ một cái cũng không cần, lạnh nhạt dập tan hy vọng của người ta mà bước đi, chân vừa đặt lên bậc thang đầu tiên đã nghe đằng sau có tiếng gọi

_Hoa…tổng…

Lâm Tương Y mệt nhọc vuốt mồ hôi khẽ gọi, con thỏ nhỏ này kiên nhẫn thật, chạy bộ đến tận đây

Tiếp theo chap 14 Đối mặt với ác quỷ

By Thuytinh103


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.