Giám đốc Lâm mong anh gọi theo đúng chức vị của tôi,,,còn chuyện của 5 năn trước tôi không còn nhớ nữa vì Thiên Linh của 5 năm trước đã chết từ lâu rồi ,,
anh bất giác nhíu mày,, cười nửa miệng rồi đưa mắt về phía bàn làm việc của cô
trợ lí Lục kia là bàn làm việc của cô,, mời cô về chỗ của mình
bàn làm việc của cô đối điện với bàn của anh,, tuy cả hai không nói gì nhưng không khí trong phòng như bị lén xuống ngay cả hít thở cũng khó…
lúc này thư kí Triệu vội vàng vào nhìn cô có vẻ rất nghiêm trọng,,
giám đốc! Có chuyện xảy ra với lô hàng của mình,,, cô đang định nói gì đó thì ngừng lại,, mắt hướng về phía Lục Thiên Linh
anh không ngẩng đầu nhìn cô nhưng anh vẫn hiểu cô có ý gì _ anh lạnh lùng nói
nói tiếp đi,,
dạ! Lô hàng của chúng ta tất cả đều đã bị cảnh sát thu vì bị nghi hàng giả,,,
mặt anh không chút biểu cảm ” ai là người cho lô hàng đó thông qua ”
là bộ trưởng… Cô chưa nói hết thì Lục Thiên Linh không nói lời nào chạy vội ra ngoài
Lục Thiên Linh cô đứng lại – anh gầm lên
tôi phải đi ngay có việc,, nói xong cô chạy thẳng ra ngoài
anh tức giận bóp nát cả cốc nước ” nói! Người cuối cùng kiểm tra lô hàng đó là ai “
là bộ trưởng Lục Cận Đình
anh cố giữ bình tĩnh ” ra ngoài ”
sau khi nhận được cuộc gọi ba cô bị cảnh sát bắt, cô đi thẳng đến đó… Lúc đến mẹ kế và Lục Khả Vy con gái của bà đã ở đấy,,, mẹ con bà trước giờ chưa từng coi cô là người nhà..
vừa nhìn thấy cô họ nói giọng mỉa mai ” Lục Cận Đình đứa con gái qúy báu của ông đến rồi ”
cô không để ý đến họ chạy đến chỗ ông vẻ lo lắng ” ba! Chuyện này là sao, ba nói cho con biết ba có liên quan gì đến lô hàng đó không??”
ba thật sự không biết… Con chỉ cần câu nói này của ba..
vừa đến công ty cô chạy thẳng vào phòng
giám đốc Lâm tôi có chuyện muốn nói với anh ” ba tôi thật sự không liên quan gì đến vụ này ” – cô muốn tôi giúp ông ta??? Trừ phi cô qùy xuống xin tôi,,