Đọc truyện Đại Boss, Ăn Trước Yêu Sau – Chương 24
Ở đây không phải nhân vật có thế lực thì là những nhân vật lắm của dư tiền. Các cô gái không là cô chiêu thì cũng là người tình hoặc phụ nữ bên cạnh đại gia. Ai cũng đeo cho mình một lớp mặt nạ mà sống, gương mặt ai cũng cười thật tươi nhưng trong lòng thật sự đang nghĩ gì, chỉ có họ mới rõ.
Anh vừa đến liền đi gặp một khách hàng quan trọng. Cô lùi về sau, tìm cho mình một chỗ ổn định để ngồi. Ở đây cô hết thảy đều không quen biết một ai cả, mà cũng chẳng có ai bắt chuyện với cô, cô chỉ biết chán nản tìm một góc để tự kỉ mà thôi.
-Kaiba phu nhân!
Cô giật mình, theo quán tính ngước lên tìm người vừa phát ra câu đó: là Rum
-Anh cũng ở đây sao?
Rum với tay lấy ly rượu vang, khẽ cười
-Nhìn tôi không giống người tốt thích làm từ thiện sao? Này, tôi là chủ tịch của hội từ thiện này đó
Cô chỉ cười, không nói gì cả.
Ánh đèn sân khấu dần tối lại. MC trên cái bục thủy tinh pha giọng hóm hỉnh nói
-Vẫn như mọi năm, đêm nay chúng ta sẽ chọn ngẫu nhiên 5 vị tiểu thư, phu nhân để đấu giá. Ai thắng sẽ được nhảy với người đó trong suốt đêm nay. Số tiền đấu giá sẽ được đem quyên góp cho những trẻ em nghèo để chúng được đến trường, được vui chơi. Có được không ạ?
Tất cả mọi người ai ai cũng đều thích tiết mục này cho nên, tràng vỗ tay phải nói là kéo dài không dứt!
Nói là chọn ngẫu nhiên, thực chất là có sắp xếp trước. Đương nhiên, chủ tiệc đêm nay là Rum, cô cũng không thể thoát khỏi số phận.
Cả hội trường phút chốc tối đen. Chợt 5 vị trí lóe sáng. 5 luồn sáng chiếu lên 5 gương mặt yêu kiều xinh đẹp. Cô có chút sợ, không biết anh có bỏ tiền ra để giữ cô bên cạnh đêm nay không hay cô sẽ phải cùng một người đàn ông xa lạ nào đó khiêu vũ. Mà cô thật sự không biết nhảy!
Rồi cũng đến lượt cô bị đem ra đấu giá. Trong phút chốc, cô có cảm giác như mình chỉ là một món đồ chơi nằm trong tay những kẻ có quyền, chỉ cần họ thích, cô vẫn có thể bị xem là hàng hóa mà đem ra mua bán
-2 triệu!
Rum kêu ngạo giơ tấm bảng, mái tóc màu đồng chợt sáng lên trong nền đèn rực rỡ
-5 triệu!
Anh nói đủ lớn, lời nói sắc như băng làm cho biết bao con tim tan chảy
-7 triệu
-8 triệu
-10 triệu
-15 triệu!
Cô hoa mắt nhìn Rum và anh đấu đá lẫn nhau. Cô đâu phải là vũ công nổi tiếng gì, bỏ ra số tiền nhiều như vậy để đổi lấy màn song diễn thảm họa cùng cô sao? Cô nhẩm tính, 15 triệu, người thường phải trúng độc đắc 5 tờ vé số mới đủ đó
Mà anh thừa biết Rum nhất định sẽ bỏ tiền ra mua cô nên cố ý nâng giá lên cao. Con số 20 triệu từ miệng Rum vang lên, cả hội trường như đóng băng lại nhìn anh, anh miệng lộ ý cười nhìn Rum rồi lại nhìn cô.
-Nhừơng cho anh vậy, Rum!
Rum nhếch môi. Bỏ ra 20 triệu chỉ để nhảy với cô đêm nay rốt cuộc có đáng không?
Cô đổ mồ hôi lạnh. Co người lại như con mèo nhỏ. Cô thảm rồi, rơi vào tay Rum. Cùng Rum nhảy múa trước mặt anh…cô chết là chắc!
Rum cúi người, đưa tay ra giữa không trung
-Nào, chúng ta cùng nhảy một điệu mở màn
Cô run rẩy, miệng lý nhí
-Nhưng..tôi không biết nhảy
-Này, tôi bỏ ra 20 triệu để mời em nhảy đó nha. Nếu không biết tôi chỉ cho, dễ lắm
-A, này
Cô giờ như một con rối trong tay Rum. Anh dìu sang trái, cô bước sang trái. Anh ném cô sang phải, ngay lập tức cô như trái bóng bị ném sang phải. Đáng nói nhất, Rum bất ngờ kéo mạnh tay cô, cô vì quán tính va vào người Rum, cả lồng ngực bao lấy thân người nhỏ bé
Trong khi cô căng thẳng đến đổ mồ hôi, Rum lại vui vẻ đến lạ. Được công khai ôm cô trước mặt biết bao nhiêu người và cả chồng cô nữa, anh không vui sao được. Kết thúc màn nhảy, Rum để mặc cho cô va vào ngực anh thật lực. Cô chưa kịp hoàn hồn đã bị anh ôm eo hạ lưng cô xuống. Bàn tay anh cố định trên đùi thon cô, tư thế ám muội vô cùng!
Cô thẹn đến đỏ mặt. Lúc Rum ôm cô trở lại vào lòng, cô kề sát tai anh mắng khẽ
-Sắc lang! Có phải anh cố ý không?
-Em tự mình đa tình rồi
-Tự mình đa tình? Anh…anh cố ý mà
Rum nâng cằm cô, thích thú nhìn biểu cảm ngượng ngùng
-Nói xem lúc nãy tôi đã làm gì em, hay bây giờ tôi thử lại em xem có đúng không?
Cô đấm vào ngực anh, không hiểu đang mắng hay đang cầu xin
-Háo sắc! Đừng có làm vậy nữa mà
-Em sợ anh ta ghen sao?
Rum nhướng mày chỉ phía Kaiba thư thả uống rượu
-Biết rồi còn hỏi?