Đặc Thù Không Gian

Chương 57: Có chuyện


Đọc truyện Đặc Thù Không Gian – Chương 57: Có chuyện

Không biết qua bao lâu, Long Vũ từ trong nhập định tỉnh lại, hắn cảm thấy kinh mạch trong cơ thể tràn ngập đạo lực mãnh liệt, sinh cơ bừng bừng.

Long Vũ chậm rãi mở to mắt, phát hiện trời đã sáng. Tuyết Cơ đã sớm thu công, đang lo âu chăm chú nhìn mình. Thấy Long Vũ vận công xong. Vẻ mặt Tuyết Cơ lúc này mới giãn ra, khóe miệng lộ ra nụ cười vui mừng, ôn nhu nói:

– Tiểu Vũ, cuối cùng em cũng thu công, làm chị lo gần chết!

– Chị Tuyết Cơ, cám ơn chị.

Ánh mắt Long Vũ lộ ra một tia cảm kích. Khóe miệng Tuyết Cơ nổi lên nụ cười, con ngươi lộ ra một tia ôn nhu thân thiết nhìn Long Vũ, đêm qua thật nguy hiểm, tình cảm cả hai không nói cũng rõ.

– thằng nhóc này lại khách khí với chị rồi!

Tuyết Cơ đi tới duỗi tay sờ trên trán Long Vũ, dặn dò nói:

– Về sau khi tu luyện em phải cẩn thận, nếu có chuyện gì phải nói cho chị, chị sẽ đến giúp em hộ pháp.. nếu có gì không hay xảy ra, chị như thế nào nói với sư tỷ…Đúng rồi, tối hôm qua làm sao em gọi cho chị được?”

Vấn đề này. Tuyết Cơ thực là nghẹn một đêm.

Nàng rất khó tưởng tượng Long Vũ đang trong trạng thái tu luyện như thế nào gửi điện thông báo cầu cứu.

Theo như lý luận, trạng thái tại lúc ấy, phải hết sức chăm chú, tập trung toàn bộ tinh lực. Nếu không, nhẹ thì tẩu hỏa nhập ma, nặng thì thân hình cụ diệt.

– em cũng không rõ ràng, lúc ấy em đã đến hồi sụp đổ, ý thức cũng có chút mơ hồ, tại sao lại gọi điện được cũng không rõ ràng lắm…


Không có lời giải thích hợp lý, Long Vũ đành phải nói dối.

Nhìn thấy vẻ mặt Long Vũ rất đứng đắn. Tuyết Cơ cũng không sinh ra tâm tư hoài nghi.

– Chị Tuyết Cơ, không bằng chúng ta đi ra ngoài đi một chút… em cảm thấy trong cơ thể tràn ngập đạo lực, muốn thử thiên sư kiếm quyết xem thế nào

Long Vũ tương đối thông minh, vội vàng chuyển đề tài.

Tuyết Cơ vừa gật đầu, hai người lập tức đi ra phòng, đánh xe đi tới núi Hoa Lê. Nhìn xem bốn phía không người, Tuyết Cơ nắm lấy vai Long Vũ thả người nhảy lên trường kiếm phi hành, chỉ trong chốc lát công phu đã tới đỉnh Hoa Lê Sơn.

Nơi này tương đối trống trải. Khoảng cách xa nội thành. Ngày thường rất ít người lui tới. Ở trong này luyện kiếm. Phi thường an toàn. Một là sẽ không làm bị thương người vô tội. Hai sẽ không khiến thế nhân kinh động.

Long Vũ tâm thần tập trung. Nâng tay xuất ra thiên sư pháp kiếm.

Thiên sư pháp kiếm rung động. Rất có linh tính. Long Vũ thử nhập vào thiên sư pháp kiếm một tia đạo lực. Thiên sư pháp kiếm nhất thời kiếm quang mãnh liệt. Ánh sáng rực rỡ. Nhưng đây là ban ngày. Nếu là buổi tối. Khoảng cách trăm dặm trong nội thành có thể thấy ánh quang sáng chói của thiên sư pháp kiếm.

Long Vũ cảm thấy thiên sư pháp kiếm cùng với tinh thần liên hệ chặt chẽ. Ánh quang mang trên Thiên sư pháp kiếm thể thỉnh thoảng phun ra nuốt vào lóe ra.

– Phá ma!

Long vũ toát chỉ thành kiếm. Huy động thiên sư kiếm quyết. Thi triển phá ma. Gọi về Long thần. Chỉ nghe một tiếng rồng gầm. Trên thân kiếm phóng xuất ra một con Thần Long. Uy phong lẫm lẫm. Tại giữa không trung bay múa. Khí thế kinh người.


Long vũ thấy thế thì mừng rỡ trong lòng. Đây chính là một lần tính chất đột phá a.

Hắn hướng Tuyết Cơ kêu lên:

– Chị Tuyết Cơ rốt cục em cũng hoàn toàn phát huy được uy lực của phá ma.

– Chúng ta đến đối chiến!

Tuyết Cơ trong lòng cũng vui vẻ, cười một tiếng, thầm nắm kiếm quyết, xuất ra tuyết kiếm. Tuyết kiếm tuy rằng cấp bậc hơi thấp, nhưng Tuyết Cơ đã tế luyện nhiều năm, cũng hơn xa pháp kiếm bình thường.

Long vũ mắt thấy Tuyết Cơ phóng ra pháp kiếm, trong lòng nhất thời nổi lên lòng tranh cường háo thắng, toàn lực thúc dục Thần Long công kích tới.

– Tới hay!

Tuyết Cơ quát một tiếng, tuyết kiếm phóng xuất ra một đạo hàn khí đón tới.

Sau đó, nương theo âm thanh bạo liệt, hàn khí của Tuyết Cơ bị Thần Long đánh tan.

Tuyết Cơ sợ Long Vũ bị thương cho nên không xuất toàn lực. Rất nhanh, dưới thế công của Thần Long, nàng không ngờ có không trụ được. Nàng nhịn không được kêu lên một tiếng, toàn lực thúc dục tuyết kiếm hướng Thần Long phản công. Tuyết Cơ đạo lực tu vi dù sao mạnh hơn Long Vũ nhiều lắm, toàn lực thi triển, trên thân tuyết kiếm tản mát ra đạo đạo hàn quang, không khí xung quanh chợt giảm xuống.

Sau một hồi, Tuyết Cơ cũng áp chế được uy lực của Thần Long, dần dần phạm vi hoạt động của Thần Long chỉ là một không gian hẹp xung quang Long Vũ.


Tuyết Cơ thúc dục Tuyết Kiếm, cũng không nóng lòng tiến công, chỉ áp chế Thần Long. Long Vũ bị Tuyết Kiếm áp bách, chỉ cảm thấy thiên sư pháp kiếm kiếm thể không ngừng chậm dần, hình thể của Phá Ma Thần Long đang chậm rãi nhỏ đi, tựa hồ lúc nào cũng có thể biến mất.

Long Vũ trong lòng vừa động, thử rót Hỏa Hệ dị năng vào thiên sư pháp kiếm, nhất thời Phá Ma Thần Long nổi lên một ngọn lửa xung quanh thân hình, kiếm thế của tuyết kiếm nhất thời bị áp chế lại một chút.

Cỗ áp lực cường đại trước đó cũng bị giảm đi khá nhiều.

Tuyết Cơ kinh hãi thu hồi tuyết kiếm, kinh ngạc nói:

– Tiểu Vũ, đạo lực và dị năng của em lại có thể dung hợp? Quả rất thần kỳ.

Là người trong Huyền Môn, Tuyết Cơ tự nhiên biết đạo lực cùng dị năng bất đồng, cả hai tuyệt đối không thể dung hợp với nhau. Nếu không thì thể chất của Long Vũ cũng không yếu như thế.

– Chị Tuyết Cơ, có lẽ đây chính là may mắn trong bất hạnh…

Long vũ mỉm cười, nói:

– Tuy rằng thể chất của em yếu nhược, nhưng em có thể dung hợp đạo lực cùng dị năng trong cơ thể. Thật sự, em rất cảm tạ cha mẹ, cảm tạ bọn họ cho em một thể chất như vậy…

– Tiểu Vũ…. Đứa trẻ ngoan ——!

Tuyết Cơ nghe vậy, trong đôi mắt nhất thời hiện lên một tia long lanh. Long vũ thật sự rộng lượng cùng bổn sự, khiến nàng cảm thấy vui mừng.

– Sư tỷ, tỷ phu… Các ngươi rốt cuộc ở đâu? Các ngươi nghe thấy được chứ? Con trai của các người – Long Vũ, nó thực đã lớn rồi.

Tuyết Cơ ngửa mặt lên trời than dài một tiếng, tiếng huýt gió thẳng hướng tận trời.

…………………………………………� �………………………


…………………………………………� �………………………

Trong nháy mắt đã trôi qua nửa tháng, cuộc sống mấy ngày nay, Long Vũ ban ngày học tập tại trường, buổi tối cùng cuối tuần tranh thủ thời giờ đi Huyền Cảnh tu luyện. Tuy rằng chưa đột phá cảnh giới màu vàng, nhất thời đạo lực tiến lên cũng rõ ràng hơn. Dựa theo hiện tại tiến độ, tiến vào cảnh giới màu lục cũng không phải là khó.

Đồng thời, Thiên Cánh Hổ cũng được hắn tu luyện đến bộ động tác thứ sáu, khoảng bộ cách bộ động tác thứ bảy vẫn còn cách một bước xa.

Đương nhiên, để đạt được như vậy, cũng là cực kỳ khó khăn cùng vất vả.

Ngũ Cầm Hí càng về sau càng gian nan, nhất là mỗi bộ động tác cuối cùng, đã khó càng thêm khó, thường nhân nếu không có tâm chí cùng ý thức, tuyệt đối không thể kiên trì tiếp tục.

Thực chất, tập luyện Ngũ Cầm Hí cũng không phải là khó khăn gì, mấu chốt chính là thể chất của Long Vũ. Vốn bộ Ngũ Cầm Hí là dựa theo yêu cầu thể chất con người ở thời đại kỷ nguyên vũ trụ. Thể chất của con người ở thời đại kỵ nguyên vũ trụ mạnh mẽ hơn người ở đây nhiều, vì vậy tập luyện nó cũng không phải là dễ dàng.

Mà thể chất của Long Vũ lại không như người bình thường.

Bởi vậy có thể thấy được Long Vũ trong quá trình tu luyện Ngũ Cầm Hí có bao nhiêu khó khăn.

Dù vậy, Long Vũ vẫn không chịu vứt bỏ, không buông tha, không ngại trải qua cực khổ cỡ nào, hắn cũng cắn răng kiên trì tới cùng.

Đúng như câu nói rất thông thường: Để có tiền đồ tươi sáng, ắt phải trải qua chặng đường gập ghềnh.

Hôm nay là cuối tuần, Long Vũ định cùng Tuyết Cơ đi du lịch, sau đó tiến vào Huyền Cảnh tu luyện.

– Uy, nhóc con, có nghe điện thoại hay không…..( Biên:Chuông điện thoại nhé các bợn)

Hắn chuẩn bị gọi điện thoại cho Tuyết Cơ, đồng thời di động của hắn vang tiếng chuông. Tiếng chuông truyền đến thanh âm Tuyết Cơ, không hề nghi ngờ, là Tuyết Cơ gọi đến. Tiếng chuông này cũng là nàng thời gian lúc trước tự mình thu, sau đó làm tiếng chuộng điện thoại.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.