Đọc truyện Đắc Kỷ – Chương 58: Thiếu
Edit: Hiên Viên Linh
Nghiêm túc mà nói, Bạch Kỳ không thích Cấm Vũ Vực, tu vi của Triệu Tuyết Tầm thấp một chút nên không cảm thấy gì, nhưng đối với những cường giả Địa giai bọn họ mà nói, lực áp chế tu vi của họ vô cùng rõ ràng, tu vi càng cao thì lực áp chế càng lớn. Cho nên mặc dù Thiên Thượng Thành không cấm người của hai bên đại lục thăm dò Cấm Vũ Vực, nhưng nhiều năm như vậy, cũng chỉ có những võ giả cấp thấp mạo hiểm đến đây.
Cấm Vũ Vực cực kỳ rộng lớn, sau khi Vũ Đế cường giả mất phần lớn thực lực chỉ có thể miễn cưỡng ngự gió mà đi, cần mấy ngày mới có thể đi đến biên giới, Bạch Kỳ một tay ôm Đắc Kỷ, lần đầu tiên cảm thấy nhiệm vụ này từ khổ sai biến thành tốt đẹp đến không nói nên lời.
Tim đập thình thịch, mùi thơm ngát trên tóc của đại tiểu thư truyền tới chóp mũi hắn từng hồi, Bạch Kỳ muốn gì đó, lại lại không dám, Đắc Kỷ giương mắt liếc hắn một cái, hơi điều chỉnh tư thế một chút, đưa tay đặt lên lồng ngực rắn chắc của người thanh niên, làm cho gương mặt trắng nõn của thanh niên nổi lên một mảnh đỏ hồng, cặp mắt màu lam hơi đục cũng sáng lên giống như được nước rửa qua.
Thiên Thượng Thành có thành Cấm, đi qua thành Cấm mới có thể đi vào Cấm Vũ Vực, đương nhiên không cấm nổi Triệu Tuyết Tầm, nhưng lần này bọn họ mới rời đi không xa, liền có một nhóm hộ vệ của thành Cấm đã đuổi theo sau lưng, cầm đầu chính là Bạch Vũ An mới gặp tối hôm qua, Bạch Kỳ có chút cảnh giác dừng bước.
Đắc Kỷ vừa đứng lại, Bạch Vũ An liền vọt lên, vừa thấy bộ dáng nàng chui ra khỏi lòng của Bạch Kỳ, trên khuôn mặt thiếu niên xẹt qua một tia ngạc nhiên, lập tức vừa giận vừa hờn nói: “Ngươi, ngươi…..nữ nhân này rốt cục là có bao nhiêu không biết xấu hổ! Khắp nơi khinh bạc người khác cũng thôi đi, còn yêu thương nhung nhớ…”
“Ta có bao nhiêu không biết xấu hổ, ngươi phải rõ ràng hơn so với người khác mới đúng nha…” Ánh mắt của Đắc Kỷ quyến rũ như tơ,;ddl,,qd.. nhẹ lườm Bạch Vũ An một cái, giọng nói mềm mại nói: “Hay là, muốn ta giúp ngươi hồi tưởng lại một chút?”
Bạch Vũ An thoáng chốc lui về phía sau một bước, đợi đến phản ứng thấy mình đang làm gì, lập tức xấu hổ đến mức hận không thể tìm một cái lỗ chui vào, Đắc Kỷ thấy thế, trong mắt càng nổi lên ý trêu chọc, nhắc nhở: “Ngươi mang theo nhiều người như thế để đuổi theo ta, không phải là có chính sự, chẳng lẽ là đoạt ta về nhà làm tân nương tử hay sao?”
“Ngươi nghĩ tốt nhỉ!”
Bạch Vũ An hung hăng trừng mắt nhìn nàng, mới nhớ tới chính sự của mình, thần sắc lập tức căng thẳng, lạnh lùng nói: “Thành chủ tấn cấp, được tổ tiên ban ân, huyết mạch thức tỉnh, hiện giờ hàn khí nhập vào cơ thể, Bạch Ngọc Lưu Ly Châu không ép ra ngoài được, ngươi mau đi theo ta!”
Trong trí nhớ của Triệu Tuyết Tầm cũng không xảy ra chuyện như vậy, nghĩ lại có lẽ lúc này nàng đang ở Cấm Vũ Vực cùng Sở Dịch ân ái, người trên Thiên Thượng Thành không tìm được nàng, có lẽ đã dùng biện pháp khác ép xuống thay Bạch Khuynh.
Trở lại phủ Thành Chủ, bên trong quả nhiên tụ tập một đống người vô cùng đông đúc, trong đó có không ít người Triệu Tuyết Tầm đã đắc tội qua, Đắc Kỷ vừa đến, liền có mười mấy mấy ánh mắt như kim nhọn đâm đến, Đắc Kỷ đi theo sau lưng Bạch Vũ An, chỉ làm như không nhìn thấy, Bạch Vũ An mang Đắc Kỷ đi đến trước ngọc phòng, tựa như nhớ ra gì đó, dừng một chút, nói: “Ngươi đi vào đi, bất luận nhìn thấy cái gì, đừng ngạc nhiên… Không có gì phải sợ.”
Lời nói này lại dẫn theo vài phần quan tâm không được tự nhiên, Đắc Kỷ mở to hai mắt, thấp giọng cười nói: “Ngươi yên tâm, ta cái gì cũng không sợ.”
“Có ý tốt nhắc nhở ngươi, ngươi còn không coi là thật!” Bạch Vũ An tức giận nói: “Ngươi đi vào đi, đừng có bị dọa cho vỡ mật gần chết, làm chậm trễ đường ca tấn cấp!”
Trên mặt Đắc Kỷ hiện ra vui vẻ, đôi mắt sáng khẽ cong lên, dựa vào gần Bạch Vũ An, tay ngọc ấn lên trên môi hắn một cái: “Ngươi muốn ta cám ơn ngươi như thế nên mới nhắc nhở ta? Thất vọng không?”
Nàng vừa dứt lời, khẽ nghiêng đầu hôn một cái lên đôi môi thiếu niên, tư thái vô cùng thong dong thối lui, môi đỏ mọng hơi cong.
Gò má Bạch Vũ An ửng đỏ, giận trừng Đắc Kỷ, d, zđ:;leeq_us.d0n nhưng hắn đường đường là Vũ Đế cao cấp, nhưng cho dù thế nào như thế nào cũng không thoát khỏi Triệu Tuyết Tầm- một cái Huyền giai võ giả, khi phản ứng lại, cả người hắn đều ngẩn ra Đắc Kỷ đi vào từ khi nào hắn cũng không biết.
Đắc Kỷ đi vào, cuối cùng cũng hiểu Bạch Vũ An nói nàng đừng sợ là có ý gì, trong ngọc phòng chẳng hề thấy bóng dáng uyên đình nhạc trì* của Bạch Khuynh đâu, đến cả chăn đệm bằng gấm vẫn trải trên giường ngọc cũng bị người ta mang ra ngoài, trên mặt đất có một con mãng xà to lớn có vảy lân (ngân lân cự mãng) đang nằm, nghe thấy động tĩnh, cự mãng khẽ giương mắt, là một đôi mắt rắn xinh đẹp, lạnh như băng, trong
– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –