Đọc truyện Dạ Tôn Dị Thế – Chương 182: Chiến báo chi vương
Chiến báo chi vương uy vũ hùng tráng, thân mình cao lớn, xa xa mà đứng. Một đôi mắt bạc tựa như bảo thạch, lóe ra nhè nhẹ ngân mang, thẳng tắp bắn về phía mấy người Nguyệt Vũ. Một thân khí phách vương giả cao quý khí phách nhìn không sót chút gì.
“Nhân loại, là các ngươi đả thương chiến sĩ của ta?” Ánh mắt đảo qua, cuối cùng đem tầm mắt dừng ở trên người chích chiến báo vô cùng thê thảm nằm trên mặt đất kia, biểu tình Chiến báo chi vương không chút thay đổi, giọng điệu cũng lạnh nhạt nghe không ra cảm xúc.
Nghe xong, mấy người Nguyệt Vũ đều không nói gì. Nhưng thật ra tên nhãi con Thanh La này, làm ra chuyện đuối lý, lại hạ thấp đầu rất là sợ hãi. Dù sao chích Chiến báo này cũng là Lục Nguyệt tôn thượng, so với Thanh La Nhị Nguyệt quả thực lợi hại hơn rất nhiều! Cho dù đứng ở chỗ kia, uy áp vẫn ảnh hưởng đến.
“Không sai, chích Chiến báo này thật sự là bị chúng ta đả bại.” Lúc này trên mặt Nguyệt Vũ rút đi vẻ ngưng trọng, lập tức đổi thành một bộ cao thâm.
“Ân? Vì sao?”Chiến báo chi vương cũng không bởi vì cảm thấy lời nói của Nguyệt Vũ kiêu ngạo mà tức giận, vẫn như cũ thực bình tĩnh.
“Là bản thân hắn không bằng người, thực lực không đủ, đánh không lại chúng ta thôi! Thua liền thua, chẳng lẽ bộ tộc Chiến báo các ngươi lấy chiến làm thần, thua không chịu đựng được sao?” Nguyệt Vũ tuấn mi một điều, giọng điệu lạnh nhạt. Không bởi vì khí thế Chiến báo chi vương oai hùng cùng thực lực một trăm chích chiến báo làm cho người ta sợ hãi trước người mà cảm thấy e ngại, nhún nhường.
Khí thế đế vương nàng đã gặp qua, Cửu Sắc có, Triệt cũng có! Một trăm chích tôn thượng tuy rằng thực lực làm cho người ta sợ hãi, nhưng một đường này, nàng khi nào thì không phải dầm mưa dãi nắng? Còn trường hợp gi chưa thấy qua? Chẳng lẽ còn sợ mấy con Báo tử?
Hô ~
Nguyệt Vũ vừa nói xong, một trăm chích Chiến báo trong miệng liền vang lên tiếng vang không hờn giận. Đôi cũng là hung hăng trừng mắt Nguyệt Vũ, hiển nhiên là bị Nguyệt Vũ trong lời nói chọc giận.
“Đó là đương nhiên. Bộ tộc Chiến báo ta lấy chiến làm thần, sùng bái chiến đấu. Nhưng, đối với thắng bại cũng nhìn thông thấu. Bởi vậy, tự nhiên thua cũng cam chịu.” Chiến báo chi vương sắc mặt hơi ngưng, bất quá lập tức trở lại bình tĩnh.
Bộ dáng bình tĩnh như vậy, thật ra lại làm cho Nguyệt Vũ rất là thưởng thức. Chích Chiến báo chi vương này thực không sai, cư nhiên không tức giận. Nếu đổi làm là mấy huyền thú khác, chỉ sợ giờ phút này đã sớm “Nhân loại đáng giận, ngươi muốn chết!”, hoặc là “Nhân loại ti tiện, đi tìm chết đi!” đi? Chích Chiến báo này không phải là tính nhẫn nại rất tốt, mà chính là tâm cơ quá thâm trầm.
“Nhưng, ngươi đã tới địa bàn của ta, đả thương chiến sĩ của ta, cũng phải trả giá đại giới!” Đôi mắt bạc của Chiến báo chi vương lúc này hiện lên một chút tàn khốc, trên người mạnh mẽ phóng xuất uy áp cường hãn của tôn thượng thú. Hắn không phải đứa ngốc, cũng biết vài tên nhân loại này nhất định còn có con bài chưa lật, bằng không làm sao sẽ an an ổn ổn xuất hiện trong địa hạ rừng rậm nơi đây?
Nhìn Chiến báo trước mắt, ánh mắt Nguyệt Vũ chợt lóe. Hảo một chích Báo tử tâm cơ thâm trầm, nhưng thật ra lại là một tên thông minh! Thế nhưng biết giỡn tâm cơ, đùa mưu trí.
“Đại giới? Chẳng lẽ Chiến báo bộ tộc các ngươi, là muốn… Quần ẩu sao?”Nguyệt Vũ khóe miệng khinh câu, trong giọng nói có vài phần khinh thường.
Quần ẩu? Chiến báo chi vương khi nghe đến từ này, trên mặt rõ ràng xuất hiện một chút không hờn giận, quần ẩu luôn luôn là điều bộ tộc Chiến báo hắn khinh thường. Bọn họ nếu lấy chiến làm thần, tự nhiên sẽ tôn trọng đánh giá công bình.
Nhìn đến sắc mặt hiến báo chi vương hơi hơi không hờn giận, ý cười nơi khóe miệng Nguyệt Vũ càng ngày càng sâu sắc. Thông qua linh hồn Triệt truyền âm giải thích, Nguyệt Vũ đã biết quần thể Chiến báo này rất hiếu chiến, bởi vậy đối với quy tắc chiến đấu vô cùng chú ý. Quần ẩu, không hề nghi ngờ là điều mấy tên cao ngạo bọn hắn khinh thường!
“Đương nhiên sẽ không quần ẩu.” Chiến báo chi vương trả lời thực quyết đoán.
“Nga, sẽ không quần ẩu, thật sự sẽ không để một đám cùng lên đi? Xa luân chiến* không thuộc phạm vi quần ẩu a.” Nguyệt Vũ vẫn như cũ mang theo thản nhiên khinh bỉ.
(*) Xa luân chiến: là một loại chiến thuật, chia nhỏ quân đối phương ra vây đánh. Cũng khác mấy quần ẩu đâu ╮(▽”)╭)
“Hừ, yên tâm, chúng ta còn không thèm dùng phương thức như vậy!” Chiến báo chi vương bị lời nói của Nguyệt Vũ kích thích, có chút uất giận. Hơi hơi nhướng mày, lạnh lùng nói.
“Nga, nếu như vậy, nói cách khác các ngươi phái một người lên? Như vậy, không biết báo vương có dám nhận lời khiêu chiến của ta?” Nguyệt Vũ hơi hơi ngẩng đầu, nhìn Chiến báo cao lớn trước mặt, giọng nói mang theo khiêu khích cùng tràn đầy tự tin.
Nghe được Nguyệt Vũ nghiêm túc khiêu chiến, cùng với tự tin tràn đầy, thái độ khiêu khích kia, dù là Chiến báo bình tĩnh như vậy lúc này cũng bị kích thích có chút tức giận, hắn cư nhiên bị một nhân loại nho nhỏ khiêu chiến, thật sự là khinh thường hắn!
“Nhân loại, một Huyền đế nho nhỏ ngươi cũng dám cùng ta khiêu chiến, quả thực chính là muốn chết!” Trong mắt Chiến báo chi vương trồi lên một chút khinh thường.
“Nga? Bộ tộc Chiến báo các ngươi không phải nói chiến đấu công bình sao? Nếu ta là Huyền đế, như vậy ngươi không phải nên áp chế cấp bậc của bản thân cùng ta chiến đấu? Đương nhiên, ta sẽ không sử dụng khế ước thú của chính mình!” Nguyệt Vũ đối với sự khinh thường Chiến báo không cho là đúng, vẫn như cũ thản nhiên mở miệng nói.
Lời nói của Nguyệt Vũ, khiến cho Chiến báo hơi hơi nhíu mi. Đôi mắt bạc nhìn chằm chằm Nguyệt Vũ, tựa như đang nghĩ đến cái gì.
“Như thế nào, báo vương đây là không dám sao? A, ta còn tưởng bộ tộc Chiến báo lấy chiến làm thần rất giỏi đâu. Nguyên lai cũng chỉ là đám nhát gan yếu đuối! Nhân loại Huyền đế nho nhỏ ta hướng ngươi khiêu chiến, ngươi cũng không dám nhận, ta thật hoài nghi các ngươi trong phần đông các huyền thú rốt cuộc là sống như thế nào!” Thấy Chiến báo trầm tư, Nguyệt Vũ khinh thường cười lạnh một tiếng. Mỗi câu nói đều tràn đầy nghi ngờ đối với tinh thần chiến đấu của Chiến báo.
Sự thật chứng minh, phép khích tướng của Nguyệt Vũ thật sự là vô cùng hữu hiệu.
“Câm miệng! Bất quá cũng chỉ là một nhân loại Huyền đế nho nhỏ thôi, bộ tộc Chiến báo chúng ta còn không đặt ở trong mắt! Tinh thần chiến đấu của bộ tộc ta, một nhân loại nho nhỏ ngươi cũng có thể nghi ngờ?” Chiến báo chi vương lúc này đã không còn bình tĩnh như lúc nãy. Nguyệt Vũ nói một phen, không thể nghi ngờ là càn quét vào cấm khu của Chiến báo.
Bình ổn tức giận bị Nguyệt Vũ kích thích, trên mặt Chiến báo chi vương lập tức trồi lên thần sắc lãnh liệt:“Đương nhiên, nếu ngươi thật sự muốn khiêu chiến, ta cũng sẽ không cự tuyệt. Nhưng, nhớ kỹ, hậu quả không phải ngươi có thể gánh vác!”
“Cái này không cần báo vương lo lắng!”Ha ha, hậu quả rốt cuộc là như thế nào, còn không biết đâu! Chiến báo, hiện tại ngươi kiêu ngạo như vậy, không khỏi quá sớm đi?
“Nếu là chiến đấu, chúng ta đánh cuộc, như thế nào?” Trong mắt Nguyệt Vũ xẹt qua một chút giảo hoạt.
“Đánh cuộc cái gì?” Chiến báo chi vương hơi hơi nhíu mi, trong lòng ẩn ẩn có một loại dự cảm bất hảo.
“Nếu ngươi thua, để ta khế ước, làm huyền thú của ta.” Chích Chiến báo chi vương này, thật sự là cực phẩm trong cực phẩm. Nếu bắt hắn khế ước, thực lực của nàng hẳn là sẽ tăng lên một bậc thang!
“Vậy nếu ngươi thua thì sao?” Chiến báo có chút không hờn giận. Dựa vào cái gì nói hắn thua, mà không nói chính hắn(nàng) thua?
“Ta sẽ không thua! Đương nhiên, điều kiện của ta là sẽ làm cho mỗi thành viên Chiến báo của ngươi đều thăng một cấp!” Chê cười, nàng làm sao có thể thất bại? Tôn thượng thú đánh không lại, nhưng chí tôn thú thì nàng thừa sức!
Trả lời tự tin có chút tự phụ kia làm cho Chiến báo chi vương trong lòng lửa giận thẳng tắp dâng lên, hừ hừ hừ, thầm nghĩ đi lên đánh bay thiếu niên trước mắt. Bất quá, khi Chiến báo chi vương nghe được lời nói kết tiếp của Nguyệt Vũ, hơi hơi sửng sốt.
Hắn nói cái gì? Làm cho mỗi chích Chiến báo bọn họ đều có thể thăng một cấp? A, đây là đang nói giỡn đi? Mặc kệ là một trăm chích Chiến báo, hay Chiến báo chi vương, đều tuyệt không tin tưởng lời nói của Nguyệt Vũ nói. Một nhân loại nho nhỏ, dựa vào cái gì có thể làm cho bọn họ thăng cấp? Một trăm chích tôn thượng thăng cấp, cho dù là tất cả thiên linh địa bảo trên đời này nện xuống cũng không đủ đi?
Phần đông Chiến báo rõ ràng không tin, Nguyệt Vũ lại không cho là đúng. Thảnh thảnh thơi thơi nâng phải lên:“ Dạ Phù Phong ta thề với trời, nếu ta bại bởi báo vương, nhất định sẽ khiến cho chúng Chiến báo mỗi vị đều thăng một cấp. Nếu không làm được, nguyện chịu hậu quả hôi phi yên diệt.” Thanh âm trong trẻo, đột nhiên vang lên, nghe được lời này trong mắt chúng Chiến báo hiện lên kinh ngạc.
Dứt lời, thiên địa quy tắc buông xuống, lời thề hoàn thành.
Nhìn đến ký hiệu thiên địa quy tắc rực rỡ ánh vàng trước mắt, trong lòng phần đông Chiến báo cũng bắt đầu tin tưởng, có lẽ thiếu niên trước mắt thật sự có thể giúp bọn họ thăng cấp!
Vì thế, phần đông Chiến báo đều dùng ánh mắt cực nóng nhìn Nguyệt Vũ, trong lòng chờ mong Nguyệt Vũ nhanh nhanh thua đi…
“Báo vương, ngươi xem, ta đã thề, ngươi sẽ không là không dám đi?” Nguyệt Vũ chỉ ký hiệu còn chưa tán đi dưới chân, thản nhiên mở miệng nói.
Chiến báo chi vương tuy rằng vô cùng không tình nguyện thề, nhưng tình huống trước mắt cũng là vạn bất đắc dĩ. Vì thế, Chiến báo chi vương cũng nâng tay hướng lên trời, phát ra lời thề…
Nhìn đến ký hiệu rực rỡ ánh vàng dưới thân Chiến báo, trên mặt Nguyệt Vũ lộ ra một chút tươi cười rất là hồ ly. Ha ha, mặc kệ là thua hay thắng, kết quả đều đối với nàng có lợi mà không có hại. Thắng, Chiến báo chính là khế ước thú của nàng. Thua, về phần làm như thế nào khiến trăm chích Chiến báo này thăng cấp sao, àiz, đương nhiên là dùng phương thức khế ước a! Nàng nghĩ, chích Chiến báo này nhất định sẽ không chủ động cùng nàng khế ước. Nếu đám Chiến báo cũng không đáp ứng cùng nàng khế ước, thì chính là tự mình chủ động buông tha cho cơ hội thăng cấp, haha, thiên địa quy tắc cũng sẽ không trách nàng đi?
Lúc này, một đám Chiến báo chỉ cảm thấy một trận gió lạnh thổi qua, vô cùng lạnh lẽo. Nói đi, làm sao lại cảm thấy lạnh như thế?
Chiến báo chi vương đem thực lực của mình áp chế ở cấp bậc chí tôn, tuy rằng thoạt nhìn thực lực vẫn là tôn thượng, nhưng cường độ lại chỉ ở trình độ chí tôn. Bất quá, ngay cả như vậy, nguyên tố chiến khải của tôn thượng, cùng với bản thể siêu cường hãn của hắn. cấp bậc chí tôn cũng khó có thể với tới.
Cho nên nói tóm lại, chiến đấu như vậy, tính ra vẫn là Nguyệt Vũ chịu thiệt. Đương nhiên, Nguyệt Vũ tự nhiên sẽ không để bản thân ăn điểm mệt ấy!
“Nhân loại, ngươi ra chiêu trước đi.” Chiến báo rất là khó chịu nhìn người nào đó giờ này vẫn như cũ thản nhiên bình tĩnh, tựa như căn bản không đem hắn để vào mắt. Bộ dáng như vậy, làm cho Chiến báo rất là căm tức. Nếu không phải bộ tộc Chiến báo bọn họ đối với chuyện ỷ cường lăng nhược (ỷ mạnh hiếp yếu) khinh thường làm, hắn đã sớm như đám huyền thú kia đi lên một cước đá bay tên trước mắt này, làm cho hắn nếm mùi lợi hại!
Lập tức, Nguyệt Vũ cũng không đa tạ. Vươn tay phải nắm chặt, Nguyệt Sát Tiên liền rõ ràng xuất hiện trong tay Nguyệt Vũ. Nguyệt Sát Tiên trong suốt phát sáng, thời điểm Nguyệt Vũ tiến giai Huyền đế liền càng thêm trong suốt oánh nhuận, linh khí lại tinh thuần hơn không ít.
Nhìn Nguyệt Sát Tiên đột nhiên xuất hiện trong tay Nguyệt Vũ, Chiến báo hơi hơi sửng sốt, trong mắt hiện lên kinh ngạc. Đây là cái gì? Vũ khí sao? Xem như vậy có lẽ là do linh khí ngưng tụ mà thành. Nhưng hắn chưa từng nghe nói qua có phương pháp ngưng khí thành binh? Tuy rằng không biết, nhưng trong lòng Chiến báo cũng là khiếp sợ. Dù sao có thể tùy ý sử dụng thiên địa linh khí làm vũ khí, đó là một chuyện nghịch thiên cỡ nào!
Vì thế, thái độ Chiến báo lúc này đã trở nên có chút ngưng trọng.
Cầm Nguyệt Sát, Nguyệt Vũ đột nhiên vung lên. Nguyệt Sát ở trên hư không phát ra tiếng vang phá không. Tốc độ cực hạn cùng với hình thái vốn đã trong suốt khiến cho nó càng như ẩn hình, nhìn không ra quỹ tích vận động.
Ba!
Một tiếng cực vì réo rắt vang lên, Chiến báo trở tay không kịp bị Nguyệt Sát quất trúng thắt lưng trái. Lực đạo thật lớn khiến cho thân hình Chiến báo lảo đảo một cái. Linh nguyên ngưng tụ trong Nguyệt Sát Tiên đánh lên nguyên tố chiến khải của Chiến báo, khiến nó vỡ tan! Nếu không phải thực lực Chiến báo đã là tôn thượng, nguyên tố chiến khải đã trở nên siêu cấp cường hãn, phỏng chừng lúc này đã sớm bị đánh thành mảnh nhỏ!
Chiến báo lúc này rốt cục cũng phục hồi lại tinh thần. Vừa rồi hắn bị Nguyệt Sát Tiên làm rung động, cho nên hơi hơi phân thần một lát thế nhưng lại không kịp tránh thoát công kích của nhân loại trước mắt.
“Báo vương, không có ai nói cho ngươi, đánh nhau là không thể phân thần sao?” Nhìn Nguyệt Sát Tiên đánh lên người Chiến báo tạo thành hiệu quả như vậy, trong lòng Nguyệt Vũ lại có chút vừa lòng. Quả nhiên, bản thân sau khi tiến giai, hiệu quả công kích của Nguyệt Sát Tiên cũng tăng lên một cấp bậc!
“Hừ, nhân loại, không cần quá kiêu ngạo. Bất quá cũng chỉ là một cái roi, đối với ta mà nói căn bản không tính là cái gì.” Chiến báo chi vương đối với lời nói của Nguyệt Vũ cười nhạt một tiếng. Nghĩ chỉ bằng một roi là có thể gây nhiều ảnh hưởng tới hắn sao? Hừ, độ mạnh như vậy còn không phải đối thủ của hắn!
“Nga, là như thế sao? Vậy ngươi nếm thử mấy chiêu này xem?”Nguyệt Vũ không cho là đúng lạnh lùng cười, lập tức thân hình chợt lóe, cầm Nguyệt Sát mạnh mẽ hướng về Chiến báo chi vương thẳng tiến mà lên.
Theo bóng dáng Nguyệt Vũ rất nhanh tiêu bắn, Nguyệt Sát Tiên cũng huyễn hóa thành trăm ngàn hư ảnh, biến hóa vạn vạn, giống như thiên la địa võng từ trên trời hạ xuống.
Chiến báo hơi hơi nheo lại đôi mắt nhìn chằm chằm thiên la địa võng cấp tốc mà tới, trong mắt hiện lên kinh diễm. Chiêu thức như vậy tuy rằng được kích phát từ một Tứ Nguyệt Huyền đế, nhưng đối với cao nguyệt Huyền đế cũng khó mà ngăn cản. Hắn không thể không nói thiếu niên nhân loại trước mắt này, quả thật là kinh tài tuyệt diễm, cường hãn làm cho hắn cũng cảm thấy khó tin! Bất quá, dùng chiêu thức như vậy đã nghĩ đối phó được hắn thì vẫn còn kém một chút.
“Chút tài mọn thôi!” Chiến báo chi vương hừ lạnh một tiếng, lập tức thả người một cái hướng về phía trước nhảy lên. Đồng thời, nguyên tố chiến khải trên người Chiến báo chi vương đã xảy ra thay đổi. Vô số trường đao bén nhọn từ trong chiến khải dài ra. Mỗi một cái đều lóe ra ánh sáng màu bạc chói lóa, vừa thấy liền biết là sắc bén vô cùng!
Đối mặt với thiên la địa võng của Nguyệt Vũ, Chiến báo không lùi mà tiến. Thân hình như tên, nhanh đến khó có thể bắt giữ. Thân hình lượn vòng, lúc này Chiến báo chi vương giống như một đạn pháo uy lực mười phần!
“Muốn chính là hiệu quả này!” Nguyệt Vũ thấy Chiến báo nghênh thân mà lên, một chút cũng không kinh ngạc. Tựa như đã sớm biết Chiến báo chi vương phải làm như vậy.
Tê ~
Thân hình Chiến báo chi vương sau khi đụng tới Nguyệt Sát Tiên đang hình thành cự võng, liền phát ra một trận tiếng vang kịch liệt giống như nổ mạnh, mà thiên la địa võng Nguyệt Sát Tiên giờ phút này cũng đột nhiên vặn vẹo!
Mắt thấy cự võng đang bị trường đao bén nhọn trên người mình cắt ra, Chiến báo chi vương không chỉ không cảm thấy thành tựu, mà ngược lại trong lòng càng phát ra cảm giác không đúng. Đang lúc Chiến báo chi vương chuẩn bị lui về phía sau rời xa chiến cuộc, chỉ cảm thấy phía sau nóng lên, một loại cảm nhận nóng rực đến từ linh hồn trải rộng toàn thân.
Nóng rực đau đớn, trải khắp toàn thân, tựa như muốn làm cho máu của hắn cũng bị thiêu đốt theo! Linh hồn giống như sắp sửa thoát ly thân thể, hôi phi yên diệt!
Thần thức đảo qua, Chiến báo nhất thời kinh hãi vạn phần. Thiên địa lúc này thế nhưng tràn ngập hỏa ma, hỏa diễm phi vũ đỏ như máu, thoạt nhìn giống như một mảnh biển lửa!
Nhưng cái đó cũng không phải là vấn đề trọng điểm, mà trọng điểm là hỏa diễm này cùng với uy áp nó sinh ra thế nhưng lại là khắc tinh của hắn!
Ngũ hành vốn là tương sinh tương khắc, mà hỏa khắc kim chính là định luật mãi mãi không thể thay đổi. Có lẽ hỏa diễm bình thường cũng không gây ra ảnh hưởng gì đối với Chiến báo, nhưng hỏa diễm này lại là Phần Thiên hỏa trong truyền thuyết. Tuy rằng chỉ là một bộ phận mỏng manh của thất thải Phần Thiên hỏa, nhưng cũng làm cho Chiến báo khó có thể ngăn cản!
Bản thể tôn thượng cũng bị áp chế ở thực lực chí tôn. Tình trạng như vậy, Chiến báo chi vương căn bản là không có khả năng thoát ra ngoài! Trốn không thoát, nói cách khác chính là hắn nhất định sẽ thất bại! Nếu hồi phục thực lực tôn thượng, hắn mặc dù không thể ngăn cản Phần Thiên hỏa, nhưng vẫn có thể né tránh, chẳng qua nề hà tình huống trước mắt, một khi hắn khôi phục thực lực tôn thượng chính là phạm ước!
Chiến báo chi vương lúc này thật sự là vạn phần rối rắm.
Nhìn Chiến báo chi vương vẫn như cũ ra sức giãy dụa trong hỏa võng, khóe miệng Nguyệt Vũ câu ra một chút độ cong thỏa mãn. Lúc trước Phần Thiên hỏa có lẽ không phải đối thủ của tên này, nhưng lúc này nàng đã là cấp bậc Huyền đế. Huyền đế kích phát ra Phần Thiên hỏa, một tên Chiến báo thực lực áp chế ở chí tôn có thể ngăn cản sao? Đương nhiên, nếu Triệt tự mình kích phát ra thất thải Phần Thiên hỏa, đừng nói Chiến báo chi vương áp chế thực lực, cho dù là khôi phục lại, cũng sẽ bị đốt thành tro tàn!
Đây là chỗ kiêu ngạo, bá đạo, cường hãn, biến thái của thất thải Phần Thiên hỏa!
“Thế nào, báo vương vẫn không chịu thua sao? Nếu cứ giãy dụa như vậy, ta cũng không dám cam đoan ngươi có thể bị đốt thành tro tàn hay không đâu?” Thanh âm Nguyệt Vũ lạnh nhạt mang theo ý cười chậm rãi vang lên.
“Đây rốt cuộc là loại hỏa gì?” Rốt cuộc loại hỏa gì, đã vậy còn thật biến thái! Kim hệ nguyên tố chiến khải của hắn, cho dù là hỏa chủng hi hữu cũng không thể tạo thành ảnh hưởng gì lớn đối, lại càng không nói là hỏa chủng bình thường, thế nhưng hỏa diễm trước mắt này lại cường hãn như vậy, làm cho kim hệ chiến khải của hắn dần dần bắt đầu hòa tan! Không chỉ có như thế, lực lượng nguyên tố cùng huyền lực cũng bị xói mòn rất nhanh!
“Loại hỏa gì? Chẳng lẽ đường đường là báo vương mà ngay cả Phần Thiên hỏa trong truyền thuyết cũng chưa từng nghe nói qua?”
“Cái gì? Ngươi nói đây là Phần… Phần Thiên hỏa?” Chiến báo chi vương nghe xong, rõ ràng sửng sốt, lập tức trong lòng tràn đầy khiếp sợ. Đây thế nhưng chính là Phần Thiên hỏa trong truyền thuyết, đế vương của hết thảy hỏa diễm, căn nguyên chi hỏa! Nhưng Phần Thiên hỏa không phải thất thải sắc màu sao? Làm sao sẽ là đỏ như máu?
“Không cần hoài nghi, đây chính là một loại màu sắc của thất thải Phần Thiên hỏa. Loại này ngươi còn ăn không tiêu, nếu toàn bộ đều phóng ra, ngươi cho là ngươi vẫn còn là cái dạng này?” Tựa như biết nghi hoặc trong lòng Chiến báo, thanh âm Nguyệt Vũ thản nhiên truyền đến.
Thì ra là thế! Phần Thiên hỏa thất thải màu sắc, một loại hắn cũng không thể ngăn cản, huống chi là thất thải hỏa diễm đều phóng xuất toàn bộ? Nếu như vậy, hắn đã sớm bị thiêu thành tro tàn!