Dạ Sắc Chi Tiền (Trước Đêm Tối)

Chương 3: Cự tuyệt


Đọc truyện Dạ Sắc Chi Tiền (Trước Đêm Tối) – Chương 3: Cự tuyệt

Đây là lần đầu tiên Trương Hoàn và Triệu Trăn gặp mặt.

Triệu Trăn đứng ở trong cửa, Trương Hoàn đứng ở ngoài cửa.

Ấn tượng đầu tiên Triệu Trăn cho Trương Hoàn cũng không kém, Triệu Trăn tuy rằng qua tuổi bốn mươi, nhưng mà bởi vì được bảo dưỡng tốt, ở nhà lại ăn mặc một thân quần áo hưu nhàn rộng thùng thình, mà không phải âu phục nghiêm túc cứng nhắc, cho nên nhìn liền đặc biệt trẻ tuổi, có người cho rằng ông mới hơn ba mươi đều có khả năng.

Lúc này tuy rằng gần tám giờ, thế nhưng ánh sáng mặt trời vẫn chưa hoàn toàn tan hết, hơn nữa quầng sáng trong thành phố làm bầu trời bao phủ một tầng xán lạn màu vàng tro mỏng, đèn trước cửa cùng đèn trong sân nhà Triệu Trăn đều mở, muốn nói lúc này, ngọn đèn ở đây rực rỡ cũng có thể.

Trương Hoàn thấy Triệu Trăn dị thường rõ ràng, trong lòng cậu tràn ngập tán thưởng cho rằng Triệu Trăn là một người đàn ông cường đại thành thục có mị lục.

Cậu nhìn ra Triệu Trăn cùng Triệu Sưởng lớn lên giống nhau, cậu cho rằng Triệu Trăn là anh trai Triệu Sưởng. Bất quá, lời nói của Triệu Trăn rất nhanh liền bỏ đi câu cho rằng này.

Triệu Trăn tôn trọng con gái, khi con gái chiêu đãi bạn bè, ông thực sự một mực ở trên lần không xuống, thậm chí tự mình một mình cô đơn ăn cơm tối, ông không có xuất môn đi nơi khác, nguyên nhân là ông muốn ở lại nhìn một cái nam sinh Triệu Sưởng thích rốt cuộc là ai, bộ dáng thế nào.

Triệu Trăn từ cửa sổ trên lầu nhìn con gái ở sân sau một mực chiêu đãi bạn bè, nhưng mà thấy cô vẫn không hề đặc biệt hài lòng, hơn nữa thường xuyên nhìn đồng hồ đeo tay, lại mấy lần tìm cô nữ sinh kêu Tiết Lộ nói chuyện, hỏi cô gái gì đó, hơn nữa còn khiến nữ sinh kia không ngừng gởi tin nhắn, như là đang thúc giục người nào.

Thế này, Triệu Trăn còn có gì mà không rõ nữa.

Sợ rằng người nam sinh con gái coi trọng còn chưa tới, chờ tới sốt ruột rồi.

Triệu Trăn đối với nam sinh chưa từng gặp mặt cảm thấy phi thường không tốt, nghĩ sinh nhật con gái bảo bối của mình, lại còn dám đến muộn, thật sự là không thức thời.

Ông vừa thong thả xuống lầu đến sân trước đi một chút, liền được người giúp việc trong nhà thông báo ở cửa có một người đứng, có lẽ là bạn Sưởng Sưởng, bà ta đi hỏi Sưởng Sưởng một tiếng rồi mới trở lại mở cửa.

Triệu Trăn đi xem băng ghi hình giám thị, phát hiện đó là một nam sinh dáng dấp cao gầy phi thường tuấn tú khí chất cũng xuất sắc, ông nghĩ, chỉ sợ là người này rồi, ai, bây giờ nữ hài tử nha, thế nào đều thích tiểu bạch kiểm vừa nhìn liền không thấy dùng được.


Ông ngăn trở nữ giúp việc muốn đi báo cho Triệu Sưởng, để cho bà trực tiếp đi mở cửa, bản thân cũng theo tới.

Không giống như nhìn qua băng ghi hình, mà khi trực tiếp đối mặt, Triệu Trăn mới phát hiện nam sinh này còn muốn tuấn tú hơn một phần so với lúc mới nhìn khi nãy, ông thầm nghĩ, thảo nào con gái thích người ta, chỉ sợ là tiểu nữ sinh thấy người ta lớn lên đẹp mắt.

Triệu Trăn liền nghĩ con gái thế này là không được, xem ra, phải mang con gái đi gặp nhiều đàn ông đẹp trai hơn nữa mới được, để tránh con gái không qua khỏi cửa ải nam sắc này, tuỳ tiện đối với một nam sinh đẹp trai tình sâu thắm thiết, chuyện này phi thường không tốt.

Triệu Trăn làm xong chuyện một người ba nên làm, ông để cho Trương Hoàn tiến vào, đồng thời nói rằng, “Tôi là ba Triệu Sưởng. Tụi nó đang ở bên hồ bơi phía sau chơi đùa, tôi thấy nó một mực chờ cậu, cậu đây là bận cái gì, bận đến bây giờ?”

Trương Hoàn bởi vì lời này của Triệu Trăn mà có chút xấu hổ, thật nhanh khiêm tốn khom người với ông, nói, “Chào chú. Cháu là Trương Hoàn, trong trường học có một cuộc thi thiết kế chương trình, ngày hôm nay cùng đội viên khác mời đàn anh đến giảng giải một chút, tranh thủ có thể đạt thành tích tốt, cho nên mới đến muộn.”

Triệu Trăn bởi vì Trương Hoàn giải thích đúng lúc, coi như hài lòng gật đầu. Không có mời Trương Hoàn đến chỗ bọn Triệu Sưởng, mà là mang theo cậu để cậu cùng mình đến phòng khách nhỏ lầu một ngồi xuống, hơn nữa bảo người giúp việc dâng trà đến, sau đó đóng cửa lại.

Xem ra, ông đây là muốn thẩm định trước cậu nam sinh được con gái coi trọng.

Ông nhìn như hoà ái hỏi thăm tình huống gia đình Trương Hoàn, tuổi tác, tình hình học tập.

Trương Hoàn nghe ông hỏi vậy, liền biết chuyện gì đang diễn ra, thế nhưng nghĩ đến đối phương là trưởng bối, hơn nữa, lần này cùng ba Triệu Sưởng nói rõ ràng cũng tốt, chính mình đối với con gái nhà ông không có bất kỳ ý tứ gì, hơn nữa, sợ rằng gia đình đối phương thế này cũng chướng mắt mình, vậy thì, thế này vừa đúng.

Trong lòng cậu vốn không muốn, cũng hảo hảo trả lời, thậm chí nỗi đau mất đi cha mẹ lớn nhất ở trong lòng cũng nói cho Triệu Trăn nghe.

Cậu nói cha mẹ cậu đều đã qua đời, cậu bây giờ ở tại nhà dì, năm nay hai mươi tuổi, cùng một trường học với Triệu Sưởng, học ngành Kĩ sư thông tin máy tính.

Cậu nói sơ lược, thế nhưng cũng đã đủ rõ ràng.


Đối với chuyện cha mẹ Trương Hoàn đều mất, Triệu Trăn thoáng bày tỏ một chút bản thân xin lỗi cùng bi thương, sau đó lại nói, “Sưởng Sưởng nhà chúng tôi, nó luôn luôn tương đối mạnh mẽ, nó có thể thích người khác, tôi thật rất giật mình. Chúng tôi làm ba mẹ, đều mong muốn con cái có thể vui vẻ lớn lên, còn cậu, cùng nó lưỡng tình tương duyệt yêu đương, tôi sẽ không phản đối, thậm chí ủng hộ, thế nhưng, cậu cũng biết, con gái đều là thịt đầu tim của người cha, đúng không nào? Nếu nó ở chỗ cậu chịu uỷ khuất, tôi sẽ muốn tìm cậu yêu cầu giải thích, chúng ta đây là đang nói chuyện giữa nam nhân với nhau, tóm lại cần trực tiếp một chút, cho nên, cũng liền trực tiếp nói cho cậu.”

Triệu Trăn luôn luôn nuôi thả con gái, cái gì đều tuỳ ý, cho nên, ông chưa bao giờ muốn ngăn cản con gái cùng tiểu tử nghèo tiểu bạch kiểm hai bàn tay trắng không có tướng mạo yêu đương, dù sao, yêu thì yêu, có thể vui vẻ là tốt rồi, muốn kết hôn loại chuyện này, còn lâu dài lắm, chuyện đến lúc đó, ai mà nói được, cho nên, ông đối với chuyện Trương Hoàn, là rất bình tĩnh.

Ông cũng có thể nhìn ra được, Trương Hoàn hẳn là một tiểu tử rất có trách nhiệm, hơn nữa hẳn rất tiến tới, lại lễ phép, về tướng mạo lại càng thưởng tâm duyệt mục*, con gái cùng cậu yêu đương không có gì không tốt.

(*cảnh đẹp ý vui)

Chỉ là, ông cũng không nghĩ tới, đàng trai người ta có thích con gái ông không.

Có lẽ ông bố nào cũng đều nhất sương tình nguyện phi thường tự tin tự phụ con gái nhà mình chính là nữ nhân tốt nhất khắp thiên hạ, không có nam nhân nào xứng đôi, nếu như con gái thích người khác, người ta tất nhiên chỉ có thể thích cô, không có khả năng không thích.

Triệu Trăn thật sự nghĩ như vậy.

Triệu Trăn mới vừa nói vài câu dễ nghe, kế tiếp liền chuẩn bị lại giáo huấn Trương Hoàn mấy câu, chủ yếu là dạy dỗ cậu lần này đến muộn, dù sao, tiệc sinh nhật bạn gái, tại sao có thể đến muộn.

Thế nhưng, ông còn chưa kịp nói, Trương Hoàn đã nói rồi, hơn nữa đem Triệu Trăn đả kích, thậm chí làm ông đặc biệt tức giận.

Trương Hoàn nói, “Thưa chú, cháu nghĩ ngài hiểu lầm, giữa cháu và Triệu Sưởng không phải quan hệ bạn trai bạn gái. Cháu chỉ xem cô ấy như em gái mà đối đãi.”

Triệu Trăn bị cậu nói sửng sốt, nghĩ lẽ nào người con gái thích không phải người này, chính mình tìm lộn người.


Nhưng ngay sau đó Trương Hoàn liền cho ông biết, con gái ông đích thật say mê người này.

Trương Hoàn tiếp tục giải thích, “Tuy rằng cháu biết ý tứ của Triệu Sưởng, thế nhưng, cháu cảm thấy chính mình không thể làm được bạn trai cô ấy, hơn nữa, cháu không cha không mẹ, còn phải dựa vào dì, thật sự không xứng với cô ấy, chú, xin ngài khuyên nhủ cô ấy, để cô ấy chọn nam sinh khác tốt hơn!

Tuy rằng Trương Hoàn nói chân thành, nhưng mà vẫn chọc Triệu Trăn tức giận không nhẹ, nghĩ con gái mình là ai, lẽ nào một tiểu tử nghèo chỉ có bề ngoài còn coi thường. Ông nghĩ đây là vũ nhục lớn nhất đối với ông, dù sao, trên thế giới này còn có vũ nhục nào lớn hơn so với người khác chướng mắt con gái mình.

Triệu Trăn liền muốn phát hoả ngay tại chỗ, nhưng nỗ lực áp chế, ông sợ mình làm cái gì, cuối cùng con gái lại tới tìm ông tức giận, vì vậy lúc này liền tận lực làm vẻ hoà ái, nói, “Chỉ cần cậu đối tốt với nó là được, chúng tôi không coi trọng gia thế như vậy. Tôi đây làm ba, làm sao nhìn không ra tâm tư con gái mình, nó thật thích cậu…”

Triệu Trăn còn chưa có cùng ai ngoài con gái nói lời mềm nhẹ thế, huống chi cái người này con là một hậu bối.

Nhưng Trương Hoàn cư nhiên tuyệt không nể tình, vẫn như cũ nói, “Thực sự xin lỗi, chú, cháu nghĩ cháu thực sự không được.”

Triệu Trăn muốn phát giận mắng cậu không biết thức thời sau đó cưỡng bức lợi dụng, không nghĩ tới cửa phòng lúc này lại mở ra, hơn nữa còn là Triệu Sưởng đứng ở đó, Triệu Trăn đoán chừng người giúp việc nói cho cô có khách mới đến, cửa phòng nay thật ra cách âm rất tốt, chỉ là Triệu Trăn lo lắng con gái nghe được hai người mới vừa nói chuyện, ông rất sợ con gái thương tâm.

Triệu Sưởng một thân trang phục thục nữ, nghĩ đến cô xác thực nghe lén một phần, cho nên trên mặt cô không có thần sắc cao hứng bừng bừng khi thấy Trương Hoàn, mà là trầm mặc, nhìn Trương Hoàn.

Trương Hoàn khá xấu hổ, từ nhỏ đến lớn, bởi vì bộ dáng dễ nhìn cậu nhận được không biết bao nhiêu thư tình cùng tỏ tình của con gái, nhưng cậu chưa bao giờ đồng ý, những thời điểm đó, cậu đều không xấu hổ, thế nhưng ở trước mặt Triệu Sưởng, đặc biệt dưới tình huống ba Triệu Sưởng còn đang ở đây, cậu có chút không được tự nhiên, dù sao, cậu biết Triệu Sưởng kiêu ngạo, Triệu Sưởng cùng các cô gái khác đều không giống nhau.

Triệu Trăn thấy con gái đứng ở đó trầm mặc, liền đứng lên, nói, “Sưởng Sưởng, vị bạn học Trương Hoàn này, baba vửa giúp con tiếp đãi cậu ấy….”

Nói còn chưa dứt lời, Triệu Sưởng liền nói với Triệu Trăn, “Baba, ba trước đi ra ngoài một chút được không? Con muốn cùng đàn anh nói mấy câu.”

Triệu Trăn cho Trương Hoàn một vẻ mặt cảnh cáo, lúc này mới đi.

Vài phần ấn tượng đầu tốt đẹp Triệu Trăn cho Trương Hoàn, sau cuộc nói chuyện mới vừa rồi, liền tiêu tán không ít, Trương Hoàn nghĩ người này cũng không phải một người dễ chọc, hơn nữa tương đối ỷ thế hiếp người, hơi co chút bức bách theo ý mình.

Sau khi Triệu Trăn đi, Triệu Sưởng khoá trái cửa mới đi đến bên người Trương Hoàn, nhìn Trương Hoàn nói, “Đàn anh, em ngày hôm nay đặc biệt vì anh mà mặc váy, bắt đầu từ sáng sớm, thử hơn mười cái váy mới lựa được cái này.”


Cô nói, còn ở trước mặt Trương Hoàn rất thục nữ đi hai bước, cái váy này đích xác đem ưu điểm vóc dáng cô đều triển lộ ra, xinh đẹp.

Trương Hoàn chỉ cảm thấy rất không được tự nhiên, mở miệng nói, “Triệu Sưởng, em thật sự không cần như vậy. Em đáng giá người tốt hơn, anh cũng không tốt.”

Triệu Sưởng nói, “Anh vì sao luôn nói anh không được, cho em một cơ hội không được sao? Chỉ là yêu đương một chút mà thôi.”

Trương Hoàn rất bất đắc dĩ, đây là lần đầu tiên cậu gặp phải người khó đối phó như vậy, hết lần này tới lần khác em họ Tiết Lộ còn dính vào, một mực muốn đem hai người hợp thành đôi.

Nhưng bọn họ càng như vậy, Trương Hoàn nội tâm kiêu ngạo càng không nguyện ý, chỉ nói, “Anh thật sự chỉ coi em như em gái, giống như với Lộ Lộ. Hơn nữa, anh cũng xác thực không có thời gian bồi bạn gái, em đến lúc đó sẽ hối hận.”

Ban đầu làm sao Triệu Sưởng thích Trương Hoàn, là bởi vì Trương Hoàn bộ dạng đẹp, tính tình vừa ôn nhu tài giỏi, cậu thường xuyên đến đưa đón em họ Tiết Lộ, hơn nữa thậm chí giúp cô ấy giặt quần áo, đưa thức ăn, mua đồ cô ấy thích, vô luận cô ấy có yêu cầu gì, cậu đều dỗ dành.

Có lẽ cô say mê cái này, sau đó, cô không ngừng ám chỉ tình cảm cho Trương Hoàn, Trương Hoàn luôn cư tuyệt, làm cho người luôn luôn kiêu ngạo như cô càng không buông được cậu, nghĩ chính mình nhất định phải chinh phục mới được.

Triệu Sưởng kiên quyết nói, “Em hối hận cũng là chuyện của em, thế nhưng anh không đáp ứng cùng em giao du chính là anh nhu nhược.”

Cô cho rằng phép khích tướng hữu dụng, nhưng Trương Hoàn chỉ trả lời, “Anh đích xác là người nhu nhược, em đi tìm người tốt hơn đi.”

Nói, từ trong túi cầm ra một cái hộp nhỏ đóng gói xinh đẹp đưa cho cô, nói, “Sinh nhật vui vẻ! Đây là quà. Anh đi ra ngoài trước, xin lỗi!”

Đưa quà tới trên tay Triệu Sưởng, cậu liền đến mở cửa đi ra ngoài.

Triệu Sưởng sững sờ đứng đó, vừa tức giận vừa không có biện pháp.

—–

Lúc đầu Trương Hoàn gọi Triệu Trăn là chú, sau này phải sửa thành cái gì đây Щ(º̩̩́Дº̩̩̀щ) “ông – em”??


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.