Đã Một Thời Tình Thâm

Chương 70: Khai Mạc Mùa Giải Mới


Đọc truyện Đã Một Thời Tình Thâm FULL – Chương 70: Khai Mạc Mùa Giải Mới


Sau khi trận đấu kết thúc, Tiêu Minh Hiên trước tiên để mọi người xem lại ghi hình trận đấu với góc độ trên không, học tập một chút kiến thức và thao tác của nhóm đại thần, sau đó đưa ra kết luận đơn giản.
Thời Việt, Lục Thanh Vũ trình độ của hai vị này không kém mấy vị đại thần kia là bao, nhưng ba người còn lại bởi vì khuyết thiếu kinh nghiệm thực chiến, nên đối với nhịp đấu nhanh sẽ khó nắm bắt kịp.

Thời Việt dù sao cũng không phải thượng đế, không có khả năng xem xét tình huống tại tất cả các vị trí, anh chỉ có thể chỉ huy phương hướng chiến đấu giản lược thôi, ví dụ như tiến công hoặc là thủ tháp, nhưng tình tiết chiến đấu chi tiết của 2 tuyến đường biên vẫn phải dựa vào cá nhân từng người.

Phù Âm, Diệp Phong đều bị đơn sát không ít lần bởi vì không nắm bắt được chi tiết tình huống, khiến cho đối phương tìm được cơ hội.
Khả năng quan sát trận chiến cần phải thực chiến thật nhiều mới có thể luyện ra được, trong thời gian ngắn khó có thể tăng nhanh kỹ năng này, Tiêu Minh Hiên cũng không gấp gáp.

Anh hiện tại phát hiện ra vấn đề đội hình của đội ngũ.

Diệp Phong xuất thân streamer, còn chưa quen với nhịp đấu của KPL, mà đa phần các xạ thủ đều cần có thời gian dài phát triển, nếu cứ giống như tình huống hôm nay, đầu kỳ bị bắt mất mấy lần thì không có khả năng phát huy.
Xếp hạng xạ thủ đi đường dưới trên mạng rất nhiều, nhưng lúc tới trên trận liên đấu thì xạ thủ của phiên bản trước không được đón nhận lắm, xạ thủ tuy rằng hậu kỳ có thể bạo phát cực mạnh, nhưng đầu kỳ lực sát thương quá thấp, lại không có khả năng chịu sát thương, chỉ cần bị thích khách bắt thì sẽ bị chết, nếu cứ đợi tới khi xạ thủ thật sự phát triển thành hình thì đã thua trận từ lâu rồi.
Trận vừa rồi đường dưới bị đánh thành mớ hỗn loạn như vậy, trong lòng mọi người đều nhìn ra.
Tiêu Minh Hiên không muốn chiến đội Mục Tiêu lúc đến trận đấu chính thức vẫn bị đánh thành tôm tươi như vậy, bèn dứt khoát nói: “Tiểu Diệp, hôm nay cậu cũng cảm nhận được lực uy hiếp của chiến sĩ đối với xạ thủ rồi, đợi tới trận đấu KPL, cậu không thể chỉ biết chơi xạ thủ.”
Diệp Phong lập tức nghiêm túc nói: “Em cũng đang luyện chiến sĩ đây, còn theo Tiểu Âm học tập một chút chiêu thức.”
Tiêu Minh Hiên vỗ vai cậu, nói: “Anh không phải phủ nhận năng lực xạ thủ của cậu, xạ thủ của cậu thật sự không tệ, nhưng hệ thống đội hình của chiến đội chúng ta vẫn phải phong phú hơn nữa, ví như trong tương lai lúc Thời Việt đánh jungler trọng tâm, cậu cùng Tiểu Âm tốt nhất nên chọn chiến sĩ đường biên không cần quá nhiều kinh tế, bảo vệ Thời Việt phát triển.

nếu như Thời Việt chọn jungler dạng phụ trợ, cậu có thể chọn xạ thủ, cùng Thanh Vũ phối hợp, trở thành chủ lực carry toàn trận ở hậu kỳ.

Trên phương diện chiến thuật, chúng ta cần phải làm tốt chuẩn bị.”
Diệp Phong gật đầu biểu thị bản thân đã hiểu rõ.
Phù Âm chủ động hỏi: “Vậy hệ thống tự do, chúng ta cần luyện nữa không?”

Hệ thống tự do, là một cách đánh tương đối đặc biệt, chính là người chơi jungler chọn xạ thủ có khả năng đánh rừng hiệu quả cao, tướng sĩ đường bên chọn chiến sĩ có năng lực kháng áp tương đối mạnh, để xạ thủ có khả năng ở trong rừng phát triển.

Bởi vì khu rừng phe mình xạ thủ đối phương không thể nhìn được, phạm vi hoạt động của xạ thủ sẽ tương đối tự do, hơn nữa còn khá an toàn, không sợ bị thích khách phe địch bắt.

Nói như vậy, xạ thủ liền có thể tránh được đầu kỳ yếu thế dễ bị đánh chết, nhanh chóng chuẩn bị trang bị mấu chốt, du tẩu chi viện, giúp đỡ đồng đội đường biên tìm kiếm ưu thế.
Hệ thống tự do gần đây cực kỳ lưu hành, rất nhiều chiến đội khai phá loại hệ thống này, nhưng những đội ngũ thường đánh chiến thuật tự do chiến sĩ đường biên đều phải là người cực mạnh mới được.

chỉ cần hai đường biên đủ mạnh, mới có thể áp chế áp lực của đối phương, bảo vệ tốt lối vào khu rừng phe mình, để xạ thủ có thể an tâm thăng hạng.

Một khi một bên đường bị áp chế đến không thể đứng vững, tháp phòng ngự bị đánh vỡ, khu rừng rất nhanh sẽ bị xâm lược, chỉ cần như vậy, xạ thủ vẫn rất dễ bị thích khách đối phương bắt.
Chiến đội Mục Tiêu muốn đánh hệ thống tự do thì rất khó, bởi vì một khi Thời Việt sử dụng cách đánh tự do đánh jungler, như vậy đối thủ khẳng định sẽ dùng trăm phương ngàn kế để đi xâm lược rừng để làm phiền Thời Việt phát triển, Phù Âm và Diệp Phong cần phải áp chế được áp lực đường biên, với thực lực của hai người, khả năng cao là chưa kịp đợi Việt ca phát triển đủ, đường biên đã bị đánh vỡ rồi.
Vậy nên Phù Âm mới chủ động hỏi huấn luyện viên, muốn biết huấn luyện viên có tính toán an bài luyện chiến thuật tự do này không.
Tiêu Minh Hiên nghe câu hỏi này từ cô, mỉm cười đáp: “Em cũng biết hệ thống tự do sao?”
Phù Âm nghiêm túc đáp: “Em hiện tại cũng là tuyển thủ chuyên nghiệp, đương nhiên phải hiểu biết các loại chiến thuật rồi.”
Tiêu Minh Hiên tán thưởng gật đầu, đáp: “Hệ thống tự do sẽ rất lợi hại nếu chúng ta chơi tốt.

Anh có một cách nghĩ khá to gan, Diệp Phong vào rừng đi, đứng vào vị trí jungler, chọn ra xạ thủ sở trường của cậu.

A Việt chuyển sang đánh đường biên, cùng Phù Âm phối hợp, hai bên kháng áp —- Đây chính là chiến thuật tự do của chiến đội chúng ta.”
Mọi người đối với an bài của huấn luyện viên cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn, bởi vì Thời Việt từ khi xuất đạo tới nay, vẫn luôn đứng ở vị trí jungler, anh đối với khu rừng hiểu biết còn hơn vươn hoa nhà mình, con quái này giây thứ mấy sẽ xuất hiện anh rõ ràng hơn ai hết, đột nhiên bảo anh chuyển sang đánh đường biên, anh có thể quen được không?
Nhưng Thời Việt vẫn giữ thần sắc bình tĩnh, tựa như sớm đã nghĩ đến điểm này.
Tiêu Minh Hiên nhìn anh nói: “A Việt, cậu cảm thấy sao?”

Thời Việt bình thản đáp: “Chỉ cần đội ngũ yêu cầu, em chơi vị trí nào cũng được.”
Tiêu Minh Hiên mỉm cười đáp: “Như vậy rất tốt.

Thời Việt nếu chơi đường biên, hoàn toàn có thể năng kháng áp, Diệp Phong cũng có thể phát huy sở trường của mình, ở trong rừng nhanh chóng phát triển, chỉ cần ổn định vượt qua đầu kỳ, chiến thuật tự do của chúng ta mới có thể đánh thật sự.

Đương nhiên, hệ thống tự do yêu cầu rất cao đối với xạ thủ, Lý Nguyên Phương, Bách Lí Thủ Ước và Marco Polo là xạ thủ thích hợp nhất với loại hệ thống này, Diệp Phong, Tôn Thượng Hương sở trường của cậu đã luyện tới tiêu chuẩn quốc phục, nhưng ba tướng xạ thủ này, cậu cũng nên nhanh chóng luyện đi.”
Diệp Phong kích động nói: “Khó có khi huấn luyện viên tin tưởng em như vậy, em nhất định sẽ nhanh chóng luyện thật tốt! Nhưng mà, xạ thủ đánh jungler em chưa thử qua bao giờ, kỹ thuật trên phương diện jungler vẫn mong Việt ca có thể chỉ giáo nhiều thêm.”
Thời Việt nhìn cậu một cái rồi nói: “Không vấn đề gì, hôm nay bắt đầu, mỗi ngày tôi sẽ dành ra một tiếng luyện cùng cậu.”
Tiêu Minh Hiên tổng kết lại: “Chiến thuật hệ thống của chúng ta, bước đầu đã xác định được ba loại, loại 1 là hệ thống jungler trọng tâm, loại 2 là thu hoạch song song trọng tâm, loại 3 là hệ thống tự do, tiếp theo, chúng ta sẽ ấn theo các hệ thống khác để phối hợp đội hình.”
Ba loại hệ thống, trách nhiệm của mỗi người đều sẽ thay đổi tương ứng, giống như khi jungler trọng tâm, chính là Thời Việt chọn Lý Bạch, A Kha các loại tướng thích khách dẫn nhịp đấu; lúc xạ thủ và pháp sư thu hoạch song song, Thời Việt liền chọn tướng jungler loại phụ trợ giúp đỡ đồng đội tìm tài nguyên; hệ thống tự do, Thời Việt liền sẽ chuyển sang đi đường biên, xạ thủ của Diệp Phong sẽ đi vào rừng.
Chiến thuật trên trận đấu KPL năm hồi mười dạng , mỗi chiến đội đều có màu sắc riêng cho mình, nhưng có thể đưa ra tổng kết chung đó là: chiến thuật vô cùng phong phú.
Nếu chỉ có mỗi một chiến thuật thì tới giai đoạn lập hậu rất khó thắng.

Ví dụ như mùa giải trước chiến đội DREAM biểu hiện luôn phong độ, ở nhóm B lấy được vị trí thứ 2, không ít lần thắng được chiến đội mạnh LY.

Nhưng sau khi tới giải lập hậu lại rất nhanh bị lật bàn, nguyên nhân mấu chốt là vì chiến thuật quá ít ỏi, bọn họ chỉ có một mình Nam Kha là đại thần trọng tâm, đánh hệ thống tự do, kết quả lập hậu bị huấn luyện viên đối phương liên tục cấm hết ba tướng xạ thủ, Bách Lí Thủ Ước, Lý Nguyên Phương, Marco Polo, Nam Kha bị ép phải chọn Tôn Thượng Hương để đánh jungler, bị đối thủ từ đầu tới cuối nhắm vào, còn chưa kịp tới hậu kỳ đã thua.
Bất luận như thế nào, một chiến đội nếu như chỉ có một trọng tâm, vậy sẽ rất dễ bị người khác nhắm vào.
Vậy nên Tiêu Minh Hiên mới muốn chuẩn bị nhiều chiến thuật khác nhau như vậy, đợi tới giải đấu KPL, có thể tùy thời căn cứ theo đội hình đối phương mà thay đổi.
Chiến đội bọn họ hiện tại chỉ có năm người, lại không có thành viên bổ sung, Diệp Phong và Thời Việt đều học chơi chiến sĩ.
Cách giải đấu chính thức vẫn còn một khoảng thời gian, nhiệm vụ huấn luyện sau đó vẫn như cũ rất nặng, là một huấn luyện viên, anh bắt buộc phải yêu cầu nghiêm khắc đối với từng người.


Nhưng điều khiến Tiêu Minh Hiên vui mừng chính là các tuyển thủ không bởi vì áp lực quá lớn mà lo lắng căng thẳng, ngược lại tinh thần sục sôi, tràn đầy ý chí chiến đấu.
***
Thời gian sau đó, chiến đội Mục Tiêu tiến vào giai đoạn huấn luyện chính thức.
Mỗi ngày huấn luyện đều vượt quá tám tiếng đồng hồ, có khi còn thậm chí vượt quá mười tiếng, nhưng mọi người đều không có ai than mệt cả.
Khí thế của toàn chiến đội dần tăng cao, Phù Âm, Diệp Phong và Lưu Tư Nguyên ba người này tiến bộ cực nhanh.

Mỗi tối lúc chiến đội tập hợp đánh trận vinh diệu, mọi người bèn ấn theo chỉ đạo của huấn luyện viên tiến hành cấm tướng, luyện tập vài đội hình phối hợp, khả năng phối hợp giữa các đồng đội cũng càng ngày càng ăn ý.
Nháy mắt đã tới cuối tháng ba, giải mùa xuân chính thức khai mạc.
Ban tổ chức trận đấu mùa giải này đã điều chỉnh một vài quy tắc, trước đây là 12 chiến đội chia thành hai nhóm nhỏ A và B sau đó đấu với nhau, chỉ có 1 thành phố đứng ra tổ chức chính.

Nhưng năm nay lại phân thành khu vực phía Đông do Thượng Hải chủ trì, phía Tây do Thành Đô chủ trì, mỗi một khu vực có 6 chiến đội, sử dụng quy tắc của chủ nhà.
Hơn nữa giai đoạn BP cũng có sự thay đổi rất lớn, trước đây hai phe cùng thay phiên cấm ba tướng, nhưng mùa giải này hai bên được phép cấm bốn tướng.
Giai đoạn cấm được chia thành hai giai đoạn, đoạn thứ nhất, hai phe cấm hai tướng, được chọn 3 tướng; giai đoạn hai, cấm hai tướng, chọn hai tướng.
Cứ như vậy giai đoạn cấm tướng được chia thành hai giai đoạn mà tiến hành, đường đi nước bước về chiến thuật cũng so với trước kia phức tạp hơn nhiều, huấn luyện viên bắt buộc tùy thời căn cứ vào giai đoạn cấm tướng mà điều chỉnh đội hình phù hợp.
Đây toàn là những việc khiến các huấn luyện viên phải đau đầu, còn các đội viên vẫn như cũ giữ vững trình độ và sự phong phú của hố tướng.
Trước đây là cấm 6 vị trí, hiện tại cấm tới 8 vị trí, tướng có thế mạnh, sẽ có hết 8 vị bị đưa vào trong phòng tối, nếu như tuyển thủ không biết sử dụng nhiều tướng, lỡ như huấn luyện viên đối phương nhắm vào vị trí cấm thì sẽ chết mất, đến lúc đó chọn không được tướng, này chẳng phải rất ngại ngùng sao?
Nguyên tắc này vừa ra, chiến đội DREAM đã muốn đau đầu chết đi được, bọn họ vẫn luôn chọn hệ thống tự do, mùa giải trước đại thần Nam Kha đã đối mặt với tình thế bị huấn luyện viên cấm mất ba vị trí xạ thủ, mùa giải này còn đáng sợ hơn nữa, nếu như huấn luyện viên phe đối diện đủ tàn nhẫn, trực tiếp cấm hết Lý Nguyên Phương, Bách Lí, Marco, Tôn Thượng Hương, anh ấy chỉ có thể dùng Ngu Cơ hoặc là Công Tôn Ly đi đánh jungler thôi.
Nam Kha ở trên weibo gửi một dàn icon mặt cười, đáp trả: “Nếu thực sự không được, tôi lấy Thái Văn Cơ ra đánh jungler.”
Nhóm fan đều ở đó an ủi anh.
Tiêu Minh Hiên nhìn thấy weibo này cũng cảm thấy đau lòng cho cậu, bị các huấn luyện viên nhắm vào tới mức độ này, chỉ có thể nói là xạ thủ của Nam Kha thực sự rất mạnh.
Điều anh lo lắng hiện tại chính là, đợi chiến đội Mục Tiêu tới KPL, vị trí jungler của Thời Việt sẽ bị nhắm vào triệt để!
Vẫn may là anh đã có chuẩn bị sẵn kế hoạch phòng hờ, các đội viên của chiến đội Mục Tiêu đã luyện tập trong thời gian dài như vậy, hố tướng cũng đã đủ sâu, cho dù có cấm sạch tướng jungler trọng tâm của Thời Việt, thì anh sẽ cho Diệp Phong chơi hệ thống tự do; còn nếu cấm hệ thống tự do, tôi sẽ cho Thời Việt và Thanh Vũ kết hợp trung đơn và jungler; Cái gì? Muốn cấm trung đơn của Thanh Vũ chúng tôi? Không thành vấn đề, chúng tôi vẫn còn thượng đơn Phù Âm có thể dẫn tuyến tìm đường!
Dù sao số lượng tướng của chúng tôi đủ sâu, 8 vị trí cấm chẳng là vấn đề gì.
***
Trận đầu tiên của mùa giải mới, là trận đấu giữa Long Tộc và Thiên Hoàn.

Toàn bộ chiến đội Mục Tiêu đều ngồi trong phòng huấn luyện xem giải đấu, đứng dưới góc độ khán giả quan sát học tập.
Thời Việt rời đội, Lâm Lạc Nhiên rời đội, thượng đơn và phụ trợ giải nghệ, các thành viên hiện tại của Thiên Hoàn đều là thành viên trong thanh huấn doanh, quy tắc mới của mùa giải, huấn luyện viên Triệu tựa hồ chưa kịp thăm dò, giai đoạn đầu cấm toàn bộ đều là chiến sĩ cường thế, không chú ý tới vị trí trung đơn pháp sư, kết quả Long Tộc chọn Biên Trừng, hơn nữa giai đoạn cấm thứ hai còn liền tục cấm luôn hai vị trí pháp sư đấu đường xa Doanh Chính và Can Tương Mạc Tà, trung đơn của Thiên Hoàn chọn Điêu Thuyền, kết quả đối phương chọn ra Đông Hoàng Thái Nhất, nhìn thấy Điêu Thuyền nhào tới thì liền đánh cho Điêu Thuyền thành cái máy ATM.
Lâm Nghị và Lâm Lạc Nhiên phối hợp với nhau thực sự quá đáng sợ, Thiên Hoàn trận đầu tiên chưa tới mười phút đã bị đánh bại, trận thứ hai cũng chỉ kiên trì được mười lăm phút đã bị mất căn cứ.
Tiêu Minh Hiên là đội trưởng đầu tiên của Thiên Hoàn và Thời Việt là đội trưởng đời thứ hai của Thiên Hoàn, nhìn thấy chiến đội quen thuộc của mình đều có tâm tình phức tạp.
Tiêu Minh Hiên than nhẹ một hơi, thấp giọng nói: “Đây không còn là Thiên Hoàn của chúng ta nữa.”
Thời Việt không nói gì cả, chỉ là bình tĩnh nhìn tỉ số 2:0 trên màn hình.
Mọi người đều không hẹn mà cùng nhìn về phía Thời Việt, phát hiện sắc mặt đội trưởng bình tĩnh, hiển nhiên đã triệt để buông xuống mọi thứ.
Thời Việt của hiện tại, là đội trưởng của chiến đội Mục Tiêu, thắng bại của Thiên Hoàn đã không còn liên quan đến anh.
***
Trận đấu thường quy tại mùa giải mới dưới bao nhiêu sóng gió được tiến hành, Tiêu Minh Hiên mỗi trận đấu đều nghiêm túc xem, học kỹ thuật BP của các huấn luyện viên, đối với các huấn luyện viên quy tắc cấm tướng mới này là một loại khảo nghiệm, chỉ cần không cẩn thận một chút sẽ bị đối phương dẫn vào con đường không lối thoát.
Trận thường quy đã tiến hành được ba tuần, giải thứ cấp WGC vào tháng tứ cũng chính thức bắt đầu.
Tiêu Minh Hiên đã sớm chuaanr bị tài liệu đăng ký tham gia, nhóm tuyển thủ đều có ký hiệu AIM đặt trước tên mình: AIM – Âm Phù, AIM – Thời Gian, AIM – Thanh Sơn, AIM – Phong Hoa, AIM – Nguyên Tuyền.

Nhóm mấy người Lục Thanh Vũ có mấy cái tên “trung đơn không dễ dàng” “xạ thủ quá khó chơi” dùng cho tài khoản nhỏ trong game, nhưng trong trận đấu không thể lấy những cái tên như vậy, sẽ bị fan chê cười, vậy nên mấy người đồng đội phá phách này khó có khi đưa ra cái tên bảo vệ hình tượng chiến đội để đặt ID.
Phù Âm sau khi chọn tên xong mới phát hiện cả năm ID đều rất có trật tự, đặc biệt có tinh thần đồng đội.
Kết quả Diệp Phong đột nhiên lên tiếng ghét bỏ: “Em phát hiện, AIM rất giống ATM, sẽ không bị fan mắng chúng ta thành máy rút tiền tự động ATM không?”
Mọi người: “………..”
Trong trận đấu chỉ khi bị đối thủ đánh đến không thể chống trả, mới có thể bị dân mạng gọi thành máy rút tiền tự động ATM, đối thủ có thể tùy tiện gϊếŧ mình để lấy tiền.
Thấy tất cả mọi người đều đang trừng mắt nhìn mình, Diệp Phong lập tức làm động tác phủi miệng: “Xem như em chưa nói gì! Tên của chiến đội chúng ta rất có khí thế, rất có dáng vẻ của đại quán quân!”
Tiêu Minh Hiên lúc nà mới cười nói: “Được rồi, tuần đấu đầu tiên rất nhanh sẽ bắt đầu, mọi người làm tốt chuẩn bị.” Anh lại ngừng một chút rồi bổ sung, “Tuần đấu này, là lần đầu tiên chiến đội Mục Tiêu của chúng ta chính thức ra trận, anh hi vọng mọi người có thể chiến thắng, không thể lại để bị đánh thành con tôm tươi được.”
Mọi người: “……………..”
Huấn luyện viên, anh có thể đừng có “miệng quạ đen” như vậy không?
~~~~~~~~~~~(^_^)~~~~~~~~~~~~~~~ 
Trans: Đáng lẽ là mình up chương này vào chủ nhật rồi, nhưng mà lúc tính up thì phát hiện chưa có up chương 69, tìm chương 69 thì phát hiện mới dịch có 1 trang thôi =))) nên thành ra chậm trễ tới giờ này =)))…!Mọi người đọc truyện vui vẻ nhé! Đừng quên thả sao cho mình


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.