Đọc truyện Dạ Khúc – Trò Chơi Tử Vong – Chương 2: Kẻ phá luật
Đại Lục địa An Nam trải dài vô tận, trải qua bao tuế nguyệt tang thương, sinh linh sinh sống trên lục địa trở nên lớn mạnh và bắt đầu phân chia nơi ăn chốn ở trải khắp đại lục. Sinh vật có trí năng cũng dần xuất hiện và nhanh chóng đứng đầu trên đỉnh kim tự tháp sinh vật. Nhân tộc, Tiên tộc, Yêu tộc và Cổ tộc lần lượt phân chia địa bàn hoạt động và nơi sinh sống. Nhân số cũng chẳng mấy chốc mà tăng lên theo cấp số nhân. Nhân số, địa bàn dần dần trở thành gánh nặng cho Đại Lục địa. Men theo đó, khói lửa chiến tranh cũng bắt đầu nhen nhóm trên khắp toàn đại lục…
Đáng lẽ đến đây chính là lúc người chơi lựa chọn thế lực và chức nghiệp của mình. Thế nhưng, lần này còn có một đoạn phía sau nữa:
Trải qua bao thăng trầm, thế giới của Đại Lục địa bỗng chốc nhận phải biến cố lớn. Một con thần thú từ thế giới khác đã vô tình tiến vào Đại Lục địa, tạo nên những biến cố tang thương cho tất cả sinh linh thuộc Đại Lục địa, đồng thời mở ra cơ hội khổng lồ đến với đa thế giới song song.
Đầu tiên, Đại Lục địa phải tiếp nhận vô số yêu ma thần thú từ thế giới không biết tên tiến đến chiếm đất xưng vương. Tất cả các tộc phải bắt tay nhau để tạo dựng những pháo đài cuối cùng dành cho sinh linh Đại Lục địa, cũng vì sự sinh tử tồn vong của tất cả.
Tiếp theo, lượng ma pháp khổng lồ cùng tiên khí vượt cấp cũng tràn vào Đại Lục địa, điều này góp phần giúp cho sinh linh nơi này trở nên mạnh mẽ hơn, nói chung là trong cái rủi cũng có cái may.
Cuối cùng, có vô số cánh cổng nối liền thế giới Đại Lục địa và thế giới khác, phía sau cánh cổng là gì thì phải tự thân vận động và khám phá. Tiết lộ bí mật một chút, nơi đó là kho tàng khổng lồ mà bất kỳ ai cũng phải thèm khát.
Ngoài ra, những đồ vật muốn đem ra khỏi trò chơi phải đạt được năm điều kiện nhất định.
*1.Phải là những kẻ được chọn bởi Giới Thần Đại Nhân. Những kẻ đặc cách. Đồng thời mỗi lần chỉ được đem ra một đến hai vật. Đã từng chinh chiến ở các cổng, sau khi an toàn trở ra có thể lựa chọn vật phẩm muốn đem ra thế giới thật.
3.Dù là người hay vật phẩm cũng phải có sự đồng ý từ hệ thống mới có thể đem ra khỏi trò chơi. Mọi nỗ lực đem vật ra khỏi trò chơi không có sự đồng ý phải chịu hình phạt tương đương.
4.Vật phẩm không thể vượt quá phẩm cấp của nhân vật. Xin lưu ý điểm này, thận trọng với những gì mình muốn đổi.
5.Vật phẩm có thể được đem ngược trở về trò chơi. Nhưng ngươi phải đem vật phẩm đó thực hiện điều kiện như cũ mới có thể đem ra thế giới thật trở lại.*
Ngoài ra, nếu người chết ở thế giới này, cơ thể thật của ngươi cũng sẽ chết. Hãy thật cẩn thận.
Trong số những đặc ân từ Giới Thần Đại Nhân dành cho những người được đặc cách, đặc ân đầu tiên của ngươi chính là khả năng 100% chuyển giao sức mạnh giữa thân thể thật và nhân vật trong game. Cũng tức là ở hiện thực, ngươi sẽ có sức mạnh ngang bằng level trong game.
Đặc ân thứ hai…
Đọc tới đây, trước mặt Quân đã xuất hiện một cái bàn quay khổng lồ, bên trên có rất nhiều thẻ bài giống hệt nhau. Nheo mắt nhìn cái bàn quay, hắn quay đầu qua cô nàng hầu gái đang im lặng mỉm cười:
– Này, cái củ nợ này là gì vậy?
Cô nàng chậm rãi giải thích:
– Bàn quay thiên địa, một kẻ đặc cách có một lần quay. Quay trúng lá bài nào thì được hưởng đặc ân từ lá bài đó. Có rác rưởi, có siêu cấp khủng bố. Chúc ngài may mắn.
Hắn đưa tay lên cằm, xoa xoa vài cái. Xong rồi hắn đưa tay về phía trước, nắm lấy cái cần gạt, giật mạnh một cái. Cái bàn quay khổng lồ lập tức quay tít lên với tốc độ khó tưởng.
Ba tiếng đồng hồ sau.
– Bà chị, cuối cùng thì cái bàn quay này bao giờ mới dừng vậy.
Hóa ra là thằng nhãi này đợi cái bàn quay này dừng lại đấy. Đậu xanh, bà đây đợi ngươi cũng mỏi mòn lắm nhá. Đợi lâu thì ngươi phải hỏi chứ, bà đây có công năng hiểu ngươi muốn gì à. Thế nhưng cô nàng vẫn điềm đạm, nhẹ nhàng đáp lại:
– Phiền lòng ngài kéo cần gạt thêm lần nữa ạ. Cảm ơn.
À, hóa ra là thế đấy. Hắn giơ tay ra kéo cần gạt thêm lần nữa, quả thật bàn quay quay chậm lại rồi dừng hẳn. Một lá bài lơ lửng bay đến trước mặt hắn.
Đặc ân từ Giới Thần Đại Nhân: Kẻ lách luật. Những điều luật được ban ra đối với ngươi không có ý nghĩa.
Ế, cái kỹ năng gì thế này. Quân dụi dụi mắt mình mấy cái, rồi lại đưa mắt nhìn lên năm điều luật trên bảng giới thiệu, rồi lại đưa mắt nhìn cô hầu gái đứng bên cạnh:
– Này… cái này… giải thích chút được không?
– Kỹ năng đặc ân: Kẻ lách luật. Bất kể luật gì, ngài đều có thể lách luật mà không phải bận tâm bị trừng phạt.
– Ý là… ta có thể đem đồ vật ra thế giới hiện thực thoải mái, phẩm cấp, số lượng không quan trọng?
– Đúng vậy, ngoài ra, có những luật của Thiên cũng có thể không ảnh hưởng gì đến ngài. Chúc mừng ngài.
Móa… cái kỹ năng biến thái. Sao Giới Thần Đại Nhân lại đưa vào cái kỹ năng củ cải này vậy chớ. Cô nàng hầu gái tức giận nghĩ thầm trong bụng nhưng mặt vẫn tươi cười. Quả thật xứng đáng là một trong những NPC có hàm dưỡng và diễn xuất cao cấp nhất đó.
Mà trong lúc đó, Quân đã gần như vô cùng kích động. Thử nghĩ xem, sẽ có bao nhiêu món đồ chơi mình có thể đem ra ngoài, sẽ có bao nhiêu tiền đổ vào túi mình chớ. Ôi tôi yêu trò chơi này quá đi mất.
Trong lúc hắn vui sướng, cô nàng hắng giọng nói tiếp:
– Giới thiệu và đặc ân đã xong. Xin vui lòng lựa chọn chức nghiệp.
Quân thắc mắc:
– Chỉ lựa chọn chức nghiệp, không lựa chọn chủng tộc à?
Cô nàng nhẹ nhàng giải thích:
– Những người đặc cách sẽ được chuyển vào một tộc đặc biệt: Ngoại thế tộc. Khả năng ẩn tàng chính là kỹ năng đặc ân.
Khả năng ẩn tàng chính là điều đặc biệt của một chủng tộc. Nhân tộc sáng tạo, Tiên tộc ma pháp, Yêu tộc hóa hình, Cổ tộc mạnh mẽ. Lúc trước nhân vật của Quân chính là Yêu tộc đạo tặc, hóa hình báo thì có thể đạt đến vận tốc khủng khiếp, hỗ trợ khả năng ám sát khi PK lắm đấy. Mà nhân vật của Hạ lại là Nhân tộc sáng chế sư, một lần ra tay là pháp bảo cơ khí bay đầy trời. Quả thật là quá khoa trương. Lại nói về nhân vật của Linh lúc trước, hắn ta là Cổ tộc kiếm thủ, một kiếm xuất ra thì thế như bài sơn đảo hải. Bằng chứng chính là bảng xếp hạng hắn luôn trong top 10 cao thủ đấy.
– Được rồi, xem nào: Kiếm thủ, pháp sư, sáng chế, cung tiễn, thợ săn,… Được, chọn sát thủ đi.
Sát thủ với đạo tặc chênh lệch lớn lắm đấy, một bên chuyên giết người ám sát, tăng crit tăng dame, một bên chuyên đi mò đồ chơi của người khác, tăng khả năng rớt đồ, tăng tốc độ. Tuy cả hai đều đi đêm nhưng mà phương cách khác xa một trời một vực. Sở dĩ lúc trước hắn chọn chức nghiệp đạo tặc là bởi vì có tên Hạ kéo cấp. Mà lần này lại khác, dù sao cũng từng là kẻ đi đêm, thôi thì chuyển qua ám sát có khi cũng hay.
– Xin mời ngài lựa chọn tên nhân vật.
Trầm ngâm một lát, Quân đáp lời:
– Ám Hành.
– Tên có thể được sử dụng.
Lựa chọn xong xuôi, cô nàng đứng kế bên mỉm cười hòa ái nói:
– Cảm ơn ngài đã hoàn thành phần lựa chọn của mình. Chúc ngài có một hành trình vui vẻ.
Vừa dứt, lời, không gian màu tím bao quanh họ nổi lên một cơn lũ xoáy vĩ đại, cả không gian cũng bắt đầu những rung chấn dữ dội.
Trong khoảnh khắc ấy, Quân bất chợt nghĩ ra điều gì đó. Hắn bước nhanh về phía cô hầu gái kia đồng thời đưa tay lên nắm lấy tay cô nàng.
Chỉ trong một giây sửng sốt, trước mặt Quân đã là bầu trời cao vời vợi, những cơn gió mát lành mang theo mùi máu tanh nồng nặc phả thẳng vào mũi. Tòa thành Giang An vốn là một trong tám tòa thành vĩ đại nhất của Đại Lục địa hiện đang bị chiến tranh bao phủ, khói lửa bốc lên sáng rực cả một khoảng trời.
Đến khi hắn lấy lại bình tĩnh, hắn cảm thấy được một sự lãnh lẽo đến từ nơi tay mình.
– Đệt, có thật à?
Đúng thật là hắn đang nắm một thứ trong tay, mà thứ đó vô tình lại là cánh tay của một cô gái. Chính xác thưa quý vị, cô hầu gái vốn là NPC giới thiệu chỉ được gặp vào gian đoạn lựa chọn chức nghiệp đang đứng bên cạnh Quân với đôi mắt ngơ ngác không thể tin vào mắt mình. Cái quỷ gì đây, tại sao chuyện này lại có thể xảy ra được nhỉ.
Đáp lại sự ngơ ngác ngờ nghệch của cô nàng, Quân cất tiếng:
– Là ta thử áp dụng kỹ năng Kẻ lách luật lên ngươi đấy. Hóa ra lại là thật. Chậc, cũng không tệ.
Đúng vậy, Quân đã dùng kỹ năng ẩn tàng của mình để test xem nó có hoạt động tốt hay không. Trong giây phút ấy, trước mặt cậu ta chỉ có cô nàng NPC này, luật của NPC chính là không được rời khỏi địa bàn hoạt động của mình. Ai ngờ lại có thể kéo cô nàng ra khỏi cái không gian đăng nhập ấy được, đến cả Quân còn bất ngờ nữa là.
Bỏ qua cô nàng NPC, hắn ta nhanh chóng mở bảng tính năng nhân vật lên.
Tên: Ám Hành.
Chức nghiệp: Sát thủ.
Chủng tộc: Ngoại thế tộc.
Đẳng cấp: 1.
Kỹ năng ẩn tàng: Kẻ lách luật.
Sức mạnh: 10.
Trí tuệ: 10.
Phòng thủ: 10.
Năng lượng: 10.
Nhanh nhẹn: 10.
Bạo kích: 10.
Kẻ bảo hộ:???
Kẻ bảo hộ là cái chi ấy nhề. Đúng lúc này, cô nàng NPC cúi nhẹ đầu cất tiếng:
– Xin chủ nhân đặt tên và chức nghiệp.
– Đặt tên? Chức nghiệp?
Quân khó hiểu quay qua nhìn cô nàng. Đáp lại hắn, cô từ tốn giải thích:
– Do ngài đã kéo tiểu nữ ra khỏi không gian đăng nhập, hệ thống báo cáo là tiểu nữ đã chuyển từ NPC giới thiệu sang thành Kẻ bảo hộ. Xin chủ nhân mở bảng Bảo hộ lên và đặt tên cũng như xác định chức nghiệp cho tiểu nữ.
– À à, một dạng giống thú cưng ấy nhỉ.
Quân gật gù, ngay sau đó hắn ra lệnh mở bảng Bảo hộ lên, cái bảng này lúc trước làm gì có nhỉ.
Một bảng trạng thái khác y hệt của hắn hiện lên, thế nhưng các chỉ số bên trong làm cho hắn có chút choáng váng.