Đọc truyện Dạ Huyết – Chương 12: Ký ức đẫm máu tại website TruyenChu.Vip
2982 năm sau :
Như Quỳnh đã được đầu thai trở thành con gái của một nhà quý tộc giàu có tốt bụng . Cô trở thành một tiểu thư danh giá nhưng lại thân thiện với mọi người nên được mọi người yêu mến … Có một câu chuyện kể rằng khi phu nhân hạ sinh cô , bầu trời trở nên xám xịt và ngay tại nơi mẹ cô lâm bồn , có một thứ ánh sáng màu vàng chiếu thẳng lên mẹ cô . Và ngay khi cô chào đời , chim chóc cùng muông thú trong rừng chạy về phía ngôi làng , chúng quỳ bên tòa tháp lắng nghe tiếng khóc ngân vang của cô.
Khi cô vừa được ẵm ra chào đón mọi người , bọn chúng quỳ rạp xuống và một con dơi màu đen kịt với hàm răng sắc nhọn ngậm một sợi dây chuyền bằng bạc đến để vào lòng cô … Sau đó , nó ngân lên các tầng sóng siêu thanh đến nhức óc … rồi biến mất … Mọi người ai ai cũng đều hoảng sợ trước hiện tượng kì lạ này.
Bá tước và phu nhân vô cùng lo sợ cho cô con gái của mình . Họ mời những vị pháp sư tài ba đến để bấm quẻ tiên đoán tương lai . Thì rằng tất cả đều bó tay vì cứ mỗi lần chạm vào cô thì họ bị một siêu lực vô hình đẩy ra .Nhưng chợt một ngày nọ , có 1 bà lão đi ngang qua vùng đất của bá tước phán rằng:
– Tất cả mọi thứ đều sẽ bị hủy diệt ! Không 1 ai sống sót trừ người con gái của ngài bá tước, chính cô ta là mầm mống của tai họa …
Tất cả người dân rùng mình kinh sợ , họ nhanh chóng bẩm tấu với bá tước . Ngài và phu nhân bàng hoàng sửng số trước hung tin này . Họ đang trong tình trạng “tiến thoái lưỡng nan” , không biết làm gì thì có 1 quân sĩ đề nghị hãy mời bà lão vào cung để tìm cách giải quyết . Thế là bà lão được vời vào cung , bá tước và phu nhân đều ôm đứa bé trên tay mà lo lắng , bà nhìn chăm chăm đứa bé 1 hồi rồi đổ chén nước lên bàn , nước loang lỗ kì dị , bá tước nổi giận đùng đùng đứng dậy quát tháo:
– Bà lão to gan , dám đùa giỡn với ta ư ?
– Xin Người chớ vội vàng , hãy nhìn này … – Bà lão chỉ tay xuống mặt bàn nước . Mọi người nhìn trên bàn thì thấy nước tự động vẽ nên 1 lâu đài kì vĩ nguy nga và rất lạ , chưa từng được sử sách viết đến . Phu nân sốt sàng bèn hỏi :
– Thưa bà ,ý bà là sao ?
Bà lão trầm ngâm một hồi , không nói không rằng , không khí xung quanh trở nên tĩnh lặng và hồi hộp , thời gian như ngưng đọng , ai ai cũng không dám thở mạnh ,… Chợt bà lão lấy trong người ra một mảnh giấy đã vàng ố rách nát đưa cho phu nhân coi . Mẹ cô đón lấy thì thấy rằng mảnh giấy là 1 tư liệu cổ với hình vẽ là cấu trúc của 1 lâu đài hệt như trên mặt bàn , nằm ở phía Tây của vùng đất mà Bá tước đang sinh sống . Bên dưới là chỗ giấy trống không có gì đặc biệt đến khó hiểu … Chỉ có 1 dòng chữ cuối của mảnh giấy đó chép rằng : “Khi đóa hoa quỳnh ở vùng đất phía Đông nở rộ đúng ngày mặt trăng khuyết sâu nhất , trời đất sẽ bao phủ , mây lửa sẽ đốt cháy tất cả … Không ai sống sót trừ một người con gái với mái tóc nâu trầm ấm được bảo vệ bởi đôi mắt đen láy tinh tuyền . Cô gái ấy sẽ là vợ ta ….”
Mọi người kinh hoàng sợ hãi . Đứa bé đột nhiên giãy nảy lên , làm rơi chiếc dây chuyền bạc ấy … Bà lão giật mình chạy lại giựt đứt sợi dây mà nói rằng :
– Đây là khế ước của Vampire , chính chúng đã khiến con bé trở nên người của chúng . Nếu muốn bảo vệ được con bé , chúng ta chỉ còn 1 cách mà thôi …!
Mọi người nhìn sợi dây tòn ten trên tay bà lão . Hình mặt trăng khuyết màu đỏ máu nhưng lại ôm ấm đóa hoa quỳnh thơm ngát màu vàng …
– Cách gì ? – Mọi người hỏi .
– Phong ấn sợi dây chuyền vào 1 lá bùa của ta . Nhưng nó chỉ công hiệu trong 18 năm thôi . Đồng thời , các người cũng phải bảo dưỡng cho đóa hoa trên vùng đất phía Đông cho nó thật lâu nở để kéo dài thêm thời gian suy nghĩ . – Bà lão nói , tay móc ra một lá bùa ngoằn ngoèo .
Bá tước liền sai người đặt ngay 1 lồng kính đặt trong căn phòng bí mật . Lá bùa đặt lên lồng kính , sau khi xong xuôi bà quay sang dặn dò Bá tước và phu nhân :
– Như ta đã nói , sợi dây này là khế ước của con bé vs Vampire .Đợi đến khi con bé 18 tuổi , mọi người mới được đưa con bé sợi dây này . Và khi nó 18 tuổi , hãy cho nó uống viên thuốc này , cơ thể sẽ như đứa trẻ 7 tuổi nhưng vẫn không ảnh hưởng đến trí tuệ của nó .
– Nhưng nếu ta đưa sợi dây chuyền này cho con bé , chúng sẽ bắt nó đi mất ! – Phu nhân bình tĩnh hỏi bà .
– Ta đã nói chúng ta không thể diệt trừ được lời nguyền này , chỉ có thể trì hoãn . Khi lời nguyền thực thi , con bé sẽ giúp ta tiêu diệt chúng .
Bá tước cùng phu nhân lo lắng tột cùng , họ sai những chuyên gia đến vùng đất phía Đông để tìm và ngăn ko cho đóa hoa quỳnh nở . Đúng như lời sấm truyền , họ tìm thấy 1 đóa hoa quỳnh thât to , thật đẹp đang e ấp nụ . Trong khi đó , Như Quỳnh của chúng ta lớn lên trong sự dạy bảo khắc nghiệt nhưng đầy yêu thương của cha mẹ . Bá tước sai người dạy võ thuật , súng đạn và độc dược cho cô . Còn mẹ cô thì cung cấp tri thức cho cô , dạy cô những ngôn ngữ khác nhau của từng loài . Cô ngày một lớn lên , ngày 1 xinh đẹp và giỏi giang . Thời gian thấm thoát đã qua 18 năm . Hôm nay là sinh nhật thứ 18 của cô , chợt có thư mật báo với họ rằng đêm nay , hoa sẽ nở … Họ bàng hoàng sửng sốt .
– Làm sao bây giờ ? – Phu nhân khóc lóc , đôi mắt bà ánh lên vẻ tuyệt vọng …
Cha cô chau mày suy nghĩ một lúc lâu . Một lúc lâu sau , ông mới nói rằng :
– Chi bằng đem giấu nó dưới hầm kín bí mật của lâu đài . Để đến khi qua hết đêm nay , ta sẽ giấu con bé đi nơi khác .
– Chàng nói chí phải . Thiếp sẽ làm ngay . – Nói đoạn , mẹ cô bước lên phòng cô.
CỘC CỘC CỘC … – Tiếng gõ cửa vang lên …
– Cửa không khóa , mời vào – Như Quỳnh cất tiếng trả lời .
– A mẹ yêu của con ! – Cô chạy lại ôm chầm lấy bà . Thấy thế , bà không khỏi xót xa . Đôi tay nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc nâu trầm của cô , bà chợt nghiêm mặt lại và nói :
– Hôm nay con đã được 18 tuổi rồi , mẹ sẽ nói cho con nghe 1 sự thật ! – Nói đoạn , bà cầm tay cô dẫn đến 1 góc thư phòng , đẩy nhẹ 1 cuốn sách gần đó , thì xuất hiện 1 tầng hầm . Băng băng xuống hầm sâu thì có 1 gian phòng . Cô và mẹ bước vào . Mẹ cầm tay cô dẫn đến chiếc bàn kính năm xưa , cô ngạc nhiên không thốt thành lời . Trong lồng kính cô thấy có 1 sợi dây chuyền bằng bạc được chạm khắc rất tinh xảo . Với mặt dây là hình một mặt trăng khuyết mang màu sắc của máu và nó đang ôm ấp 1 đóa hoa quỳnh vàng ấm đang nở rộ . Tim cô khẽ đánh thịch 1 cái , hình ảnh của ai đó thấp thoáng trong tâm trí cô .
– Quen thuộc quá ! – Cô khẽ kêu lên …
– Con nói gì cơ ? Đây là lần đầu tiên con thấy nó mà ? – Bà mẹ thảng thốt kêu lên .
– Không đúng , sợi dây chuyền này con đã thấy đâu đó rồi . Cùng với những ký ức khác …. Ôi , nhức đầu quá …- Cô bóp trán suy nghĩ , đầu đau nhức đến cùng cực .
– Thôi được rồi , đây của con này ! – Bà đưa cho cô mảnh giấy vàng ố đã cũ nát lắm rồi . Bên trong đó là kết cấu của 1 tòa lâu đài kì lạ … Cùng với mảnh lời nhắn “Khi đóa hoa quỳnh ở vùng đất phía Đông nở rộ đúng ngày mặt trăng khuyết sâu nhất , trời đất sẽ bao phủ , mây lửa sẽ đốt cháy tất cả … Không ai sống sót trừ một người con gái với mái tóc nâu trầm ấm được bảo vệ bởi đôi mắt đen láy tinh tuyền . Cô gái ấy sẽ là vợ ta ….” … Cô mở to mắt nhìn …
– Mẹ , chuyện này là sao ?
Mẹ cô kể hết mọi chuyện . Cô ngày càng không tin vào lỗ tai của mình nữa .
– Hoang đường , thật hoang đường !!! – Cô hét lên trong sợ hãi …
– Mẹ cũng chỉ mong là như vậy …- Chưa kịp nói hết , những tiếng hét vô vọng vọng từ bên ngoái :
– Cháy , cháy rồi ….!!! Tận thế rồi … – Người dân la hét sợ hãi
– Không còn nhiều thời gian nữa , con hãy trốn trong phòng này . Căn phòng đã được phong ấn rồi nên không ai có thể xâm nhập được . Và đây – Mẹ cô chìa 1 lọ thuốc ra … – Đây là lọ thuốc để cải trang , uống nó , cơ thể con sẽ nhỏ lại thành đứa trẻ 7 tuổi nhưng trí tuệ vẫn là hiện tại . Con hãy dùng trí thông minh của mình để có thể triệt tiêu lời nguyền ấy nhé !!! À , đây , hãy đeo sợi dây chuyền này , nó sẽ dẫn con đến chỗ lũ Vampire … – Nói xong bà mẹ chạy ra khỏi phòng , trước khi đi lên trên , bà khẽ cười mấp mấy bờ môi :
– Vĩnh biệt , con gái … của mẹ … Chúc …con sống… hạnh phúc ! – Một giọt nước khẽ tràn bờ mi . Bà vội lau rồi tất tả đi lên trên thành cố thủ với chồng…
Xung quanh cứ như là chiến tranh . Lửa từ đâu cứ bén vào mái nhà rồi lan ra khắp nơi …. Tất cả đều chìm trong biển lửa … Bỗng trong biển lửa xuất hiện thân ảnh tuyệt đẹp với mái tóc hung đỏ đen cùng với đôi mắt đỏ rực hướng về tòa thành … Người đó nhếch môi cười :
– Gặp lại nhau rồi , Như Quỳnh ….
Về phần cô , sau khi đã thoát ra được căn phòng ấy thì thấy mọi thứ tan hoang , tất cả đều đổ nát … thây người cháy khét . Cô nhận ra có 2 thi thể đang ôm nhau , đó là cha mẹ cô . Nhờ chiếc nhẫn của hoàng tộc ! Cô nghiến răng , tay vò nát mảnh giấy . Đôi mắt đen hỗn loạn ánh lên vẻ hận thù …
– Tên vampire kia , mi là aiiiiiiiiiiiiii ???? – Cô hét lên , giọng hét vang vọng khắp nơi …
Nước mắt cô tuôn như suối , nhỏ lên mảnh giấy vàng đó thì chợt khoảng trống bên tờ giấy hiện ra dòng chữ : “Gửi Như Quỳnh , chắc hẳn em sẽ không còn nhớ tôi … Nhưng tôi lại rất nhớ em … Mong sao gặp lại được em … Kí tên : Tư Kỳ Phong ”
Bàn tay cô run run . Đầu cô xẹt qua hình ảnh rồi vỡ òa ra :
– Tư Kỳ Phong …. tôi tôi … HẬN ANH !!!!!!!!!!!!!!!!!!!! – Đôi mắt cô ánh lên đầy hận thù. Hàm răng như muốn nghiến nát tất cả. Cô vò nát tờ giấy rồi nhanh chóng lấy trong ba lô 2 khẩu súng lục đặc chế, cùng với cây roi da thẳng tiến bước về khu rừng phía Tây …