Đã Hết Thời Gian Phỏng Vấn Không Yêu Đương

Chương 47: Bé Cưng Yêu Vấu


Đọc truyện Đã Hết Thời Gian Phỏng Vấn Không Yêu Đương – Chương 47: Bé Cưng Yêu Vấu


Nghiêm Cái lời ra khỏi miệng mới ý thức được câu hỏi của mình ngớ ngẩn đến mức nào, sau đó anh lên Weibo xem hot search.

Nghiêm Cái nhìn qua, ngón tay lướt trên màn hình điện thoại chợt dừng lại.

Chị Lâm chưa cúp máy, hỏi anh: “Xem chưa?”
“Đã xem.” Anh tắt bảng xếp hạng hot search rồi trả lời.

Trên giường, Lục Thú hiển nhiên là phái hành động, thấy Nghiêm Cái nghe điện thoại nên không hỏi gì, tự cầm điện thoại mình lên xem.

Hot search ở vị trí thứ ba, có vẻ vẫn đang leo tiếp.

# Nghiêm Cái đút trái cây cho Lục Thú tại phim trường #
Vì có tên Lục Thú nên chẳng mấy ai nghĩ hot search này là mua được.

Người ta chính là lưu lượng hàng thật giá thật, có tiền có tài nguyên, không lẽ lại sợ không lên được hot search?
Lục Thú vừa bị từ chối, còn đang ỉu xìu, bỗng nhiên đọc được tin này, hứng thú trỗi dậy.

Tấm ảnh động rõ ràng là chụp lén, mờ đến mức chỉ có thể nhận ra là hai bóng người.

Một người trong đó bóc bưởi xong đưa cho người còn lại, không ngờ người này đưa tay cứ thế nhét lại vào miệng người kia.

Lục Thú một thân một mình tới thăm ban, không mang thêm bất cứ người nào, hành trình vô cùng kín đáo.

Ảnh lại mờ như vậy, vốn không thể coi là thật.

Không ngờ hôm nay trên diễn đàn của đoàn phim đột nhiên có một tấm ảnh chụp chính diện được đăng lên, nhìn rõ hai người họ ở trong góc.

Khi đó không ăn trái cây, hai người chỉ nhìn nhau nói chuyện, có điều so sánh với tấm ảnh động là có thể nhìn thấy ngay sự tương đồng.

Khung cảnh, quần áo đều giống nhau, có kẻ ngốc mới nói không phải là một.

Trên Weibo đang điên cuồng chia sẻ tấm ảnh này, fan CP vui như ăn tết, tuy nhiên có không ít người lên tiếng, đặt câu hỏi về vấn đề tính hướng của Nghiêm Cái và Lục Thú.

Tin tức ngoài lề của “Vô Ý Thành Tiên” được tung ra khá nhiều, thời gian gần đây fan CP của hai người cũng tăng mạnh.

Phần lớn các tài khoản đưa ra nghi vấn đều đính kèm vài tấm ảnh thể hiện quan hệ thân thiết giữa hai người, càng nhìn càng thấy như lạc vào sương mù, mơ hồ như hoa trong gương, trăng dưới nước.

Trong giới giải trí, tính hướng của nghệ sĩ là một chủ đề nhạy cảm.

Bán hủ xào CP thì khác.

Ai thích xào thì xào.


Nhân khí cao, dễ hot, xào một hồi lại có thể tẩy trắng chúng tôi chỉ là bạn bè.

Mập mờ thế nào không quan trọng, trong lòng hiểu là được.

Xu hướng giới tính thì khác.

Bạn xào CP, mọi người sẽ khen ngọt quá, cùng lắm chỉ có vài người nói bạn chỉ biết cố tình tạo nhiệt.

Nhưng nếu bạn come out, tuy rằng sẽ được chúc phúc nhưng ngay sau đó là tầng tầng lớp lớp hạn chế, kết quả cuối cùng là không ai dám giao việc cho bạn.

Loại chuyện này cả đời cũng không thể tẩy sạch, nếu không lui về hậu trường thì về cơ bản, cuộc đời nghệ thuật đến đây là kết thúc.

Đại fan hai bên hiện tại cũng không có tâm trạng xào CP.

So với các fan bình thường, họ hiểu quy tắc trong giới hơn nên đã bắt đầu lên tiếng bác bỏ tin đồn, nói hai người chỉ là bạn bè thân thiết.

Lục Thú nhìn mấy ID quen thuộc viết “Mọi người có ai không biết Thú Thú và Nghiêm Cái chỉ là bạn bè”, bỗng nhiên rất muốn đăng Weibo, quang minh chính đại tuyên bố mình thích anh.

Dù sao thì làm fan ngầm của anh mãi cũng không tốt cho lắm.

Cuối cùng hắn vào WeChat, quả nhiên nhận được tin của chị Hoa.

Lục Thú tiện tay gửi tin trả lời, quay ra thấy Nghiêm Cái vẫn đang nghe điện thoại.

Hắn nghĩ một lát rồi lại vào Weibo, có điều đăng nhập một tài khoản khác.

Chị Lâm hỏi Nghiêm Cái: “Hiện tại Lục Thú vẫn ở cùng cậu à?”
Hình như thấy câu hỏi của mình có hơi sai sai, cô sửa lời: “Cậu ta ở đâu?”
Nghiêm Cái trả lời đúng sự thật: “Vẫn ở đây, cậu ta đang nằm trên giường.”
Chị Lâm: “?!?!!”
Cô bỗng nhiên cảm thấy máu toàn thân chảy ngược, tự vấn nhân sinh, sau cùng không nhịn được hỏi: “Cậu ta ép cậu?”
“Không —”
“Cậu tự nguyện?” Chị Lâm sắp phát điên.

Cô đột nhiên nhớ lúc mình hỏi Nghiêm Cái có thói xấu gì không, Nghiêm Cái nói không hút thuốc, không say rượu, không dùng chất kích thích.

Hay lắm, không có thói xấu gì, quả nhiên là không có thói xấu gì…!Cái khỉ, giờ là lúc nhắc đến mấy chuyện này sao!
Nghiêm Cái quay đầu nhìn Lục Thú, hắn vẫn ngồi trên giường chăm chú nghịch điện thoại.

Anh đứng xa hơn một chút rồi mới giải thích: “Chúng tôi chưa làm gì hết.”
Chị Lâm cảm thấy mình vừa dạo một chuyến qua địa ngục, không hiểu sao cứ nghĩ đến mối quan hệ giữa nghệ sĩ nhà mình và Lục Thú là lại thấy không được bình tĩnh cho lắm.

Có thể là vì…!Có một cảm giác rất kì quái…!như thể hai người họ thật sự ở bên nhau.


Cô tự cắt ngang suy nghĩ của chính mình, bình tĩnh lại rồi hỏi: “Hiện tại hai người là gì của nhau?”
“Bạn bè.” Nghiêm Cái trả lời rất kiên quyết.

Bấy giờ chị Lâm mới thấy yên tâm, hỏi tiếp: “Cậu ta có tỏ ý gì chưa, muốn rửa sạch quan hệ hay xào CP một thời gian?”
Nghiêm Cái lại liếc mắt nhìn hắn, đối phương vẫn đang nghịch điện thoại.

Lục Thú ngồi xếp bằng, áo choàng tắm đã chỉnh lại, nửa chân trần còn lộ ra ngoài.

Hắn nhìn chằm chằm màn hình điện thoại, trông vô cùng nghiêm túc.

Có điều đầu tóc lộn xộn, chỉ có tóc mái là tương đối gọn ghẽ.

Anh quay đầu về, trong chớp mắt đã đưa ra quyết định: “Tôi không muốn xào CP với cậu ấy, làm sáng tỏ đi.”
“Không xào à?” Chị Lâm thấy quan hệ hai người bọn họ khá tốt, có hơi khó hiểu, lại nói thêm vài câu: “Bên đó nhân khí cao, gần đây cậu cũng đang đà phát triển, các chỉ số đều khả quan, “Vô Ý Thành Tiên” cũng đã định lịch phát sóng.

Cậu đã hỏi bên đó chưa, tôi nghĩ cậu cũng muốn…”
“Không cần,” Nghiêm Cái lại đi vài bước về phía trước, cách Lục Thú xa hơn: “Vô Ý Thành Tiên cũng không cần xào CP, cảm ơn chị.”
“Cũng được.” Chị Lâm tôn trọng anh, không hỏi nhiều: “Tôi đi nói chuyện với công ty một lát, tạm thời cậu không cần lên tiếng.

Chuyện nghi ngờ tính hướng cũng không nhiều, thêm chút tiền là hạ xuống thôi.”
“Được,” Nghiêm Cái đồng ý, lại nghe chị Lâm nói tiếp: “Bên tôi có hỏi thăm các tài khoản marketing và nguồn tin truyền thông, bọn họ đều không biết tài khoản đăng tấm ảnh động kia.

Có thể là người trong đoàn phim, mấy ngày này cậu nên cẩn thận hơn.”
Nghiêm Cái không biết nghĩ tới chuyện gì: “Nếu kẻ tung tin là cánh truyền thông thì cũng quá ngu ngốc.”
“Sao?” Chị Lâm hiển nhiên muốn nghe anh nói tiếp.

“Nếu muốn châm ngòi chuyện xu hướng giới tính thì nên đợi Vô Ý Thành Tiên phát sóng rồi hẵng tung tin.” Nghiêm Cái tự rót cho mình một cốc nước, thong thả uống: “Lúc đó có nhiệt độ sẵn, người xem đều cảm thấy tôi và cậu ta có gì đó, hắn chỉ cần tung ảnh ra thì chính là sự đã định, ván đã đóng thuyền, muốn tẩy cũng không sạch.”
“Ừ.” Chị Lâm cũng cười: “Chúng ta nên cảm thấy may mắn, nếu có kẻ muốn chỉnh cậu thật, hắn cũng quá thiếu kiên nhẫn.”
“Tôi sẽ cẩn thận.” Nghiêm Cái đáp.

Phía Lục Thú vừa nhận được tin nhắn của chị Hoa.

Hoa: Thú Thú, cậu muốn chuyện phát triển theo hướng nào? Chuyện nghi ngờ tính hướng rất dễ đè xuống, có điều xào CP cũng được.

Phía Nghiêm Cái có muốn xào CP với cậu không?
Lục Thú cười.

Hỏi hắn có muốn không á?
Hắn chỉ ước mình và Nghiêm Cái có thật nhiều tin mờ ám, càng mập mờ càng tốt, để cả cộng đồng mạng đều cảm thấy hai người có gì gì đó.

Nói ra thì hắn thích biến giả thành thật hơn.


Chỉ là chuyện này không thể nào thành sự thật.

Lục Thú nói ý định của mình xong, chị Hoa lại gửi tin đến.

Hoa: Để tôi nói chuyện với bên Bắc Mạch, trên tiền đề là cậu đồng ý? Như vậy cũng tốt, làm CP lâu dài cũng được, không dễ xé.

Lục Thú đọc mấy câu trên màn hình, lại ngẩng đầu nhìn Nghiêm Cái đang đứng cách đó khá xa.

Sao phải đứng xa như vậy?
Rốt cuộc là có chuyện gì không muốn để hắn nghe thấy?
Chị Hoa vẫn đang chờ hắn trả lời.

Lục Thú nghĩ, một lúc sau mới gõ ra mấy chữ.

Người chơi Nhân Dân Tệ: Thôi bỏ đi.

Người chơi Nhân Dân Tệ: Nhỡ đâu người ta coi thường không muốn làm, thành ra khó xử.

Hoa: Sao lại coi thường? Cậu là lưu lượng hàng đầu, có ai không muốn cọ nhiệt? Nghiêm Cái mới bắt đầu lại chưa được bao lâu, nếu thật sự đề cập, bên kia chắc chắn không từ chối.

Lục Thú đọc xong bỗng nhiên muốn cười.

Đáng tiếc, người trong lòng hắn, anh trai tốt của hắn lại không phải người thường.

Người chơi Nhân Dân Tệ: Anh ấy không phải ai khác, anh ấy là Nghiêm Cái.

Người khác muốn cọ nhiệt, Nghiêm Cái thì không.

Nghiêm Cái độc nhất vô nhị.

Nghiêm Cái vẫn đang đứng ở kia, đã cúp máy từ lâu, đang cúi đầu xem điện thoại.

Lục Thú lại bắt đầu gõ chữ.

Người chơi Nhân Dân Tệ: Nếu người ta muốn xào CP thật thì đã tìm chị từ lâu rồi.

Chị xem bên Bắc Mạch có động tĩnh gì chưa?
Chị Hoa thấy hắn nói vậy, nhất thời không biết nên trả lời như thế nào, lại cảm giác câu chữ của hắn có hơi rầu rầu.

Không muốn thật?
Cơ hội ôm đùi tốt như vậy mà lại không cần?
Không biết phải làm sao, cô đành nói mấy câu an ủi.

Hoa: Không sao, tôi để phía công ty ra mặt làm sáng tỏ, theo con đường anh em chí cốt cũng tốt mà? Tôi thấy con đường phát triển của Nghiêm Cái không tồi, sau này người ngoài nhìn vào cũng thấy đây là một giai thoại trong giới.

Người chơi Nhân Dân Tệ: Thật ra tôi không thấy khó chịu.

Hoa: Không sao hết, chị hiểu mà.

Người chơi Nhân Dân Tệ: Tôi thật sự không khó chịu.


Hoa: Được được, cậu không khó chịu.

Hoa: xoa-đầu.jpg
Người chơi Nhân Dân Tệ: Tôi có thẻ phòng của anh ấy.

Hoa: Hở?
Lục Thú ngoảnh mặt làm ngơ, tiếp tục gõ chữ.

Người chơi Nhân Dân Tệ: Tôi đang ngồi trên giường anh ấy.

Hoa: Cậu…!ở một mình?
Người chơi Nhân Dân Tệ: Trong phòng có hai người.

Hoa:…!
Người chơi Nhân Dân Tệ: Khi nãy Nghiêm Cái còn sờ trán tôi.

Người chơi Nhân Dân Tệ: Anh ấy nói, tôi là bé cưng yêu vấu, là tâm can bảo bối, là cục đường ngọt lịm trong tim anh ấy, nói anh ấy yêu tôi nhất, cả đời này sẽ không rời xa tôi.

Người chơi Nhân Dân Tệ: Chị ơi, nói thật, tôi rất khó chịu.

Hoa:…!
Ô tô kê, không đành lòng đánh thức người trong mộng đẹp, phải làm sao?
Lục Thú thoát khỏi giao diện trò chuyện, mắt chuyển sang lịch sử trò chuyện với một người khác.

Kỳ thật cũng không lâu, vài ngày mà thôi, với Nghiêm Cái cùng lắm chỉ là mấy chục tin nhắn Wechat chưa đọc.

Chỉ là Lục Thú không nghĩ mình lại thiếu kiên nhẫn đến vậy, chỉ có vài ngày cũng không thể nhịn được.

Lập tức lùi lại mấy hoạt động với show tống nghệ, còn không dám gọi điện thoại cho Nghiêm Cái nói mình tới thăm ban.

Thật ra thì, chỉ là muốn nhìn anh một lần mà thôi.

Hắn tắt di động, nhìn về hướng kia.

Nghiêm Cái vừa xem xong Weibo, cảm giác hắn nhìn mình nên quay đầu.

Anh mắt hai người lại giao nhau.

Lục Thú bỗng nhiên không ngồi nữa.

Hắn vào lưu manh mode, dựa người vào giường, chọn một tư thế thoải mái rồi chống cằm nhìn Nghiêm Cái.

Nghiêm Cái đặt điện thoại lên bàn, nhìn hắn một lúc.

Không biết có phải hai người ngầm ước định hay không mà lại đọ mắt một lần nữa.

Hồi lâu sau, Nghiêm Cái cuối cùng chủ động phá vỡ im lặng, hỏi hắn: “Có đói bụng không?”
Hết chương 45..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.