Cứu Thế Đi Nhân Vật Phản Diện

Chương 126: Ma vương bệ hạ và nghi ngờ


Đọc truyện Cứu Thế Đi Nhân Vật Phản Diện – Chương 126: Ma vương bệ hạ và nghi ngờ

Edit lảm nhảm: Máy tui bị hỏng đành mượn tạm máy chị gái edit, ko có QT, mọi người thông cảm, khi nào máy sửa đk tui sẽ sửa lỗi sớm nhất có thể. Cảm ơn mọi người đã theo dõi

Mặc dù biết một bí mật không lớn không nhỏ, nhưng cuộc sống của Mạc Vong cũng sẽ không vì vậy mà xảy ra bất kỳ thay đổi nào. Nói cho cùng, đó là chuyện giữa A Triết và đàn anh Mục, cô không có tư cách gì can thiệp trong đó.

Nhưng cùng với đó thì cuộc sống của cô lại xảy ra một điểm nhỏ thay đổi.

—— Esther vậy mà lại ném em trai làm cho người khác đau đầu của hắn tới đây.

Nói ra cho oai là “Tới bảo vệ bệ hạ để chuộc tội” , trên thực tế. . . . . .

Mạc Vong cầm trong tay Greens mới nhất làm ra, bày Amya đưa tới “Di động liên thông giữa Ma giới với Dị giới được laptop”, nhìn tin nhắn phía trên, im lặng thật lâu ——

Cô không làm có được hay không? !

—— mặc dù có một chút oán trách, nhưng dù nói thế nào tên kia cũng là em trai Esther, nên chăm sóc hay là muốn phải chiếu cố .

Sau khi Amya tới, Mal Đức định dọn sang ở cùng Thain, nhường phòng lại. Ghét bỏ lòng, như vậy có thể thấy được đốm. Cô gái vô cùng xác định, nếu như tới là Esther, nói không chừng hắn lại biết hơn nửa đêm chui cửa sổ đến gì dạ đàm. Chỉ là cũng may bạn học Amya đã thành thói quen bị đối phương ghét bỏ các loại, giống như chưa tỉnh một người chiếm gian phòng lớn, vẻ mặt thậm chí còn rất vừa lòng.

Đối với lần này, Mạc Vong chỉ có thể bất đắt dĩ nghĩ: nhìn nhau không vừa mắt còn chưa tính, ngàn vạn lần đừng gây ra phiền toái lớn gì cả!

Mà khi chuyện người lại giống như hoàn toàn không có tự giác, giống như đại gia hai tay ôm cánh tay dựa vào tường, rất là tự tin nói: “Có chuyện gì cần ta làm, liền cứ việc nói. . . . . . Không, phân phó.” Thế giới biến hóa thật là nhanh, chớp mắt một cái, người hầu nữ đã từng mặc cho cậu sai bảo biến thành Ma vương bệ hạ tùy ý có thể sai bảo cậu.

Mạc Vong: “. . . . . .” Xin hắn đàng hoàng đợi không quấy rối được sao?

Không, tám phần là không được. Người này trời sinh không phục trông nom, càng không cho cậu ta làm cái gì cậu ta lại càng muốn làm cái đó.

Cô thở dài, nhìn trái nhìn phải, linh cơ đột nhiên động một cái: “Nếu không, cậu giúp tôi nuôi thỏ?”

“. . . . . . Cô đang xem thường tôi sao?” Chàng trai đã thay quần áo của thế giới này thật bất mãn, cậu đường đường. . . . . . Được rồi, trước mắt là “Phạm nhân chờ đợi lập công chuộc tội”, nhưng cái khó đạo thì không thể cho cậu làm chút việc quan trọng  sao?

“Không có nha.” Cô gái rất là nghiêm túc trả lời, “Cậu biết Esther ở chỗ này của tôi là làm gì sao?”

“Làm gì?” Anh lời nói, nói thế nào cũng có thể. . . . . .

“Nấu cơm rửa chén giặt quần áo.”


“. . . . . . Cái… cái gì? !” Amya sợ ngây người, anh, anh hai đại nhân nhà cậu cường đại cao quý, lại, lại làm? ? ?

“A, còn có mang đứa trẻ đi rèn luyện thân thể.” Thầy giáo Thể dục chứ sao.

“. . . . . .”

“Cậu biết Greens làm gì sao?”

Chàng trai bị đả kích yên lặng nuốt nước bọt: “Cái gì?”

“Ở trên đường quét sân nhặt ve chai.” Công nhân làm vệ sinh nha, anh ta đã làm.

“. . . . . .”

“Cậu biết Thain làm gì sao?”

“. . . . . .” Amya đã không muốn hỏi lại, bởi vì cậu dự cảm mình đang “Tự rước lấy nhục” .

Nhưng Mạc Vong cũng không trông mong cậu đáp lại gì, nói thẳng: “Nhà vệ sinh tất cả thuộc về cậu ấy trông nom, à, phòng cậu chính là cậu ấy dọn sạch sẽ .”

“Cậu biết Mal Đức làm gì sao?”

Chàng trai cảm thấy người run S này quả là nhanh muốn khi dễ người chết!

“Đến bây giờ anh ấy vẫn là thất nghiệp, chẳng qua tôi tính ở trên sân thượng đáp khỏi một khối địa phương cho hắn, trồng trồng hoa thuận tiện chăm đủ loại món ăn cái gì, món ăn chính mình có thể ăn, hoa có thể bán đi mua đồ gia dụng.”

Amya: “. . . . . .” Cậu sai lầm rồi, cậu không nên cho là từ trước Mal Đức là rơi xuống người, hiện tại mới phải a!

“Cho nên, vì sao cậu không thể nuôi thỏ?” Mạc Vong cũng hai tay ôm cánh tay, hừ hừ mà cười hai tiếng, “Vậy thì căn bản là cậu không làm được? Vậy coi như xong, tôi. . . . . .”

“Tôi làm!” Chàng trai cắn răng, mất gì cũng không thể mất mặt, dù là bị S rồi, hắn cũng không thể cam tâm tình nguyện coi như M! Vì vậy lòng hắn nhất hoành, gật đầu liền ứng thừa xuống.

“Rất tốt.” Cô gái mặt vui mừng gật đầu một cái, “Tôi mong đợi thành quả của cậu đó.”


Amya: “. . . . . .” Thế nào lại cảm giác mình là bị khi dễ? Ảo giác sao?

Sự thật chứng minh, có lẽ hàng này đã từng mị hoặc cuồng quyến qua, nhưng lúc bị giáo huấn xem chừng có người xuống tay quá ác, ừ, đánh đầu hắn hơi nứt, vì vậy hiện tại biến thành loại đức hạnh này. . . . . . Thắp nến!

Không có mấy phút, mới ra lò”Quan chăm thỏ” liền đi lập tức mặc cho.

Công việc nuôi thỏ này thật ra thì không khó, hơn nữa hai con thỏ trong nhà đều là tiểu cơ trí, thông minh lại hiểu tính người, tổng thể mà nói, bạn chỉ cần cho nó ăn no, liền tuyệt đối không làm ầm ĩ với bạn. Nhưng nói đi thì nói lại, “Quan chăm thỏ” đồ chơi này thật ra thì còn gọi là “Quan hốt phân” , ý tứ không nói cũng hiểu —— thỏ nhưng thẳng tính, ăn được nhiều kéo đến nhiều. Khụ khụ khụ, cái này tựa hồ còn là nó dạ dày tốt tiêu hóa tốt dấu hiệu. Cho nên nói, mỗi nuôi thỏ người trên đời đều là gảy cánh thiên sứ a!

Cái này không, Amya mặc dù không phải là dì phiến, nhưng mà bị buộc cánh gấp khúc rồi.

Thương hại hắn một tay nắm được lỗ mũi, một tay bưng hình tam giác  thỏ nhà cầu, tự hỏi nên xử lý như thế nào mới phải.

Sắp vào trạm ở cửa thư phòng Mạc Vong mím mím môi, bên khóe miệng nâng lên một nếp nhăn trên mặt khi cười , cầm lên bút lông chim viết ở trên “Laptop” đạo ——

Mà đợi đến ban đêm, đem mình toàn thân cọ rửa vài chục lần  Amya sức cùng lực kiệt mà đi vào giữa phòng nằm vật xuống trên giường, mở ra Laptop Bổn Nhất nhìn, cơ hồ phun ra một ngụm máu tươi.

Như vậy cũng dám nói là đang “Chăm sóc cậu” ? !

Tên anh hai ngu ngốc kia hoàn toàn bị lừa gạt!

Toàn • toàn • toàn bộ • toàn bộ!

Đang ở hắn yên lặng cắn răng đầy lòng căm phẫn tự hỏi nên như thế nào vạch trần người khác”Âm mưu” thì nguyên bản là không có đóng kín cửa “Ken két” một tiếng mở ra. Một đen một trắng hai con thỏ miệng ngậm tốn hơi thừa lời thảo vòng nhảy nhảy nhót nhót chạy vào.

Chàng trai như gặp đại địch: “Bọn mày đi vào làm gì?”

Chú thỏ đen “vô cùng tà mị” liếc hắn một cái, bốn chân cùng lúc dùng sức, cả người liền rơi xuống giường, nằm xuống, nhai.

Chú thỏ trắng “núi băng lãnh nhược” dứt khoát không để ý tới người, thân thể cũng bắn ra như vậy, cả người cũng rơi vào giường, đi hai bước, tiến tới bên người người bạn nhỏ, nằm xuống, nhai.

Amya: “. . . . . . Đây là giường của ta!”

Chú thỏ đen: nhai.


Chú thỏ trắng: nhai.

Amya: “Cả hai bọn mày đều đi xuống cho ta!”

Chú thỏ đen: tiếp tục nhai.

Chú thỏ trắng: tiếp tục nhai.

Chàng trai tóc bạc trên tóc vẫn còn chảy nước yên lặng siết chặt quả đấm, đáng ghét, nếu như thật sự trong nhà, hai con thỏ chết cũng không hối cải này sớm đã bị đã nướng chín biến thành bữa tối! Nhưng vấn đề là, bắt nạt hai con thỏ mặc dù đơn giản, nhưng đứng sau lưng chúng nó cũng là. . . . . .

Đánh thỏ phải nhìn chủ nhân mà! (Lấy ý từ đánh chó phải ngó mặt chủ)

Lại nói, ban ngày cậu còn vỗ ngực bảo đảm nói “Không thành vấn đề”, buổi tối liền. . . . . . Cô ta tuyệt đối sẽ không giúp cậu giấu giếm ở trước mặt anh hai!

Amya hít một hơi thật sâu, mặc niệm mấy câu “Ta rất có kiềm chế” xong, cầm chăn cùng gối đầu lên, đi tới phòng khách nhào vào trên ghế sa lon, quyết định quyết tâm sáng sớm ngày mai ngủ dậy việc đầu tiên chính là tìm người thay mới giường đệm, sau đó mỗi giờ mỗi phút đều khóa cửa phòng.

Bởi vì tóc vẫn chưa hoàn toàn khô, cậu ngồi tê đít trên gối đầu, thuận tay cầm điều khiển lên mở TV, không thể không nói, thế giới này mặc dù không có ma pháp, nhưng rất nhiều thứ thật có thể dùng “Quỷ Phủ thần công” để hình dung, cũng khó trách cô ta từ nhỏ sống ở nơi này. . . . . . Đợi đã nào…! Đây là cái gì vậy? !

Thời gian bây giờ là mười một giờ đêm.

Cô gái cùng những người khác cũng đã nghỉ ngơi.

Mà TV cũng đến nếu nói. . . . . . Khụ khụ, đêm khuya dài, dĩ nhiên, thân ở quốc gia này, cho dù là show diễn trễ cũng sẽ không có nội dung gì không hài hòa, nhưng mà nha, phát hình phim truyền hình phần lớn không phải có nhiều tên, mà trong đó, thì có rất nhiều bộ miêu tả “Em yêu anh em không thương anh em thương cậu ta cậu ta không yêu em cậu ta yêu cô ta cô ta lại yêu. . . . . .” Quan hệ mảnh vụn phiến, lấy quan hệ vĩnh viễn phức tạp cùng rất nhiều sát biên đùa giỡn mập mờ tỉ lệ người xem TV, mỗi tập ngủ một cuộc đánh lại cá thai đó là thái độ bình thường.

Cho dù là Mạc Vong loại này hiểu biết nửa vời niên kỷ, cũng không sai biệt lắm cũng thói quen sự tồn tại của nó rồi.

Nhưng Amya bất đồng nha!

Tên này đến từ Ma giới, đến từ Ma giới cái đó “Hôn môi là có thể mang thai, mọi người tư tưởng đều rất thuần khiết”, ra mắt nơi nào trận thế này.

Mắt thấy trên TV một nam một nữ ở trên đường cái trước mặt mọi người. . . . . . Khụ, cậu ta sợ ngây người, cái này. . . . . . Cái này. . . . . . Trước mặt mọi người làm chuyện này thật sự là không có vấn đề sao? Không cảm thấy xấu hổ sao? Cái này. . . . . . Ah? Vì sao lại biến thành người khác? Này! Không phải mới vừa quyết định cùng người kia sinh con sao? Thủy, thủy tính dương hoa*! Đợi chút, vào phòng rồi, chờ một chút, bọn họ. . . . . .

*Thủy tính dương hoa(水性杨花): dễ dàng thay đổi như dòng nước, lả lướt nhẹ nhàng như hoa dương, chỉ nữ giới tác phong tùy tiện hay tình cảm không chuyên nhất.

“Phốc ——”

Chất lỏng màu đỏ phun ra.

Bị kinh tỉnh chàng trai đỏ mặt vội vàng nhấn nút điều khiển TV, cho đến TV thành công tối đen, hắn vẫn còn có chút chưa tỉnh hồn. Dĩ nhiên, điều này cũng không thể trách hắn, ban đầu lúc Esther thấy “Thuần tình đô thị yêu kịch” cũng bị hù dọa đến thế kia mà, huống chi vị em trai này nhìn thấy còn khẩu vị nặng hơn.


“Quá đáng sợ. . . . . . Quá đáng sợ. . . . . .” Amya một tay vịn cái trán, tạp, tạp giao? Loại chuyện đáng xấu hổ này. . . . . . Bệ hạ chính là cuộc sống ở loại nguy hiểm này trong thế giới sao? Loại chuyện như vậy. . . . . . Loại chuyện như vậy! ! !

“Tiền bối Amya, cậu làm sao vậy?” Thain nửa đêm rời giường đi nhà cầu bật đèn của phòng khách, trên người cậu mặc áo ngủ màu xanh dương có sao, đang vừa ngáp vừa dụi mắt, “Sao lại ngủ ở trên ghế sa lon?”

Amya lại không có tâm tình trả lời câu hỏi này: “Thain!”

“Hả?”

“Bệ hạ vị trí thế giới, thật giống như trên ti vi miêu tả nguy hiểm như thế sao? !”

“À?” Chàng trai tóc vàng rõ ràng ngẩn người, ngay sau đó nghiêng đầu, “Ngươi là chỉ?”

“Đúng là, là được. . . . . .” Chàng trai một tay bịt miệng, giống như nói ra như vậy sẽ làm bẩn linh hồn của mình, nhớ hắn hôn một em gái liền muốn kết hôn làm người phụ trách, cũng đích xác là rất khó tiếp nhận loại sự thực này, “Người người cũng tùy tiện sinh con. . . . . .” Hắn nỗ lực thật lâu, mới rốt cuộc kiên cường nói xong câu đó, chỉ cảm thấy hồn phách đều muốn bay đi.

“A, cái đó hả.” Lúc ban đầu Thain cũng vì này hung hăng khiếp sợ trôi qua hiển nhiên rất hiểu cảm thụ trong lòng đối phương, cười an ủi nói, “Không có việc gì á…, cái thế giới này mọi người hôn môi chắc là sẽ không mang thai. Trên đường cái khắp nơi đều là làm người như vậy, ngày mai tôi dẫn cậu đi ra xem một chút đi.”

Amya: “. . . . . .” Ai sẽ cố ý đi xem chuyện như vậy hả?

Theo ý hắn, cái này với rình coi người tắm không khác nhau lắm. . . . . . Không, nghiêm trọng hơn!

Cái thế giới này, người người đều ở đầu đường trước mặt mọi người tắm không? Đây thật là. . . . . .

Không đúng!

Nói đi thì nói lại. . . . . .

“Nếu như người của thế giới này hôn môi sẽ không mang thai, vậy là dựa vào cách gì mang thai đây?”

Thain sửng sốt, nửa ngày mới xoa tóc nói: “Tôi cũng không biết đâu.” Hỏi bệ hạ cô cũng ấp úng không chịu nói, cuối cùng dứt khoát thẹn quá thành giận khiến cho cậu câm miệng, rồi sau đó cậu liền bị tiền bối Esther thu thập.

“Hả? Nơi này hôn môi sẽ không mang thai sao?” Mal Đức trên người mặc đồ ngủ màu trắng chẳng biết lúc nào đi ra, tóc dài màu xanh nhạt xõa xuống, xem ra giống như một đoạn dùng xuân sắc đan thành cẩm tú, anh rất hứng thú lặp lại lời Amya nói, “Như vậy, rốt cuộc là dựa vào cách gì đây?”

Ở nơi này ban đêm trời đông giá rét, ba vị người trẻ tuổi thật sâu nghi ngờ.

Loài người, đến tột cùng là dựa vào cái gì phồn diễn sinh sống đây này?

Khụ, thật đúng là, mùa đông đã đến, mùa xuân còn có thể xa sao?

Vì vậy, ngày hôm sau Thain liền thần thần bí bí mang về một đĩa CD.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.