Đọc truyện Cừu Cừu, Anh Yêu Em – Chương 22
Người mặc hoàng sam thấy Miên Miên chậm chạp không chịu hành động, sắc
mặt trầm xuống, đi về phía trước vài bước: “Thế nào? Chẳng lẽ ngươi muốn lĩnh hội chút tư vị hội hồn phách về trời sao?”
Theo
khí thế bức người của hắn, biểu hiện sát ý dần dần dày đặc hơn, tựa hồ
không thể không giết chết một thầy thuốc nhu nhược chân khí mất hết là
chuyện cảm thấy thẹn cỡ nào.
Lực phòng ngự của Miên
Miên giảm mạnh, cảnh giác triệu hồi tiểu phong sinh thú ra, đồng thời ở
trong lòng cân nhắc sách lược chạy trốn. Chỉ cần cô chạy trốn mau, nhận
hai chiêu của hắn hẳn là không bị chết ——
“Ái chà, một thầy thuốc nho nhỏ cư nhiên còn có một linh thú đẳng cấp cao” Người mặc hoàng sam khi mới thấy phong sinh thú hơi hơi sửng sốt, nhưng biểu tình cơ khát tham lam rất nhanh hiện toàn bộ lên mặt, “Con linh thú này, coi như là lộ phí ngươi tặng cho bổn đại gia!” Nói xong, hắn không hề chờ
đợi Miên Miên phản ứng, giơ đại đao màu vàng lên khua về phía cô ——
Ngay tại thời khắc chỉ mành treo chuông này, một dòng khí lưu màu đỏ
sậm như lưỡi dao sắc bén nhanh chóng chặn thế tấn công của đại đao, kim
đao bị chặn xuống trong nháy mắt tung ra vô số hoa lửa, mặt khác một cỗ
khí nhu nhuận khinh xảo màu đỏ không cách nào ngăn cản được khiến cho
người mặc hoàng sam lùi lại mấy bước liên tiếp, thần sắc kinh nghi bất
định.
“Vị đạo hữu này, hôm nay nhàn hạ thoải mái như vậy, dẫn đầu heo ra tản bộ hả?”
Một tiếng nói trầm thấp thuần hậu vang lên ở cửa đại điện, Miên Miên
kinh ngạc xoay người, quả nhiên, Thượng Quan Ám Ảnh mặc đồ đen tóc đỏ
đang nhàn rỗi dựa ở cạnh cửa, tuy rằng đang nói với người mặc hoàng sam, thế nhưng một đôi mắt âm trầm sắc bén lại gắt gao khóa ở trên người
Miên Miên.
Miên Miên nao núng tránh né tầm mắt lạnh
đến tận xương của anh, nuốt nước miếng cũng khó khăn, trong lòng kêu
khổ: Tốt lắm, mãnh hổ và sài lang đều đến đông đủ.
Người mặc hoàng sam từ trong cảm giác chịu công kích đến kinh nghi giãy
đi ra, dùng ánh mắt hằn thù oán hận nhìn chằm chằm Thượng Quan Ám Ảnh:
“Đây là băng hỏa kỳ lân!” Lại có thể nói linh thú cao ngạo của hắn là
heo, không văn hóa thật đáng sợ.
Ánh mắt Thượng Quan
Ám Ảnh rốt cục chuyển qua người mặc hoàng sam, nói ra lời nói như hàn
băng hai tháng: “Ta là đang nói chuyện cùng nó, chen miệng vào làm gì?”
Miên Miên cùng người mặc hoàng sam nghe vậy đều sửng sốt.
…… Ác nhân anh quả nhiên thật hiểm độc. Trán Miên Miên đầm đìa mồ hôi
thầm nghĩ, cô thậm chí bắt đầu có chút đồng tình với người mặc hoàng
sam.
Người mặc hoàng sam phản ứng lại, do chịu nhục
nhã mà hai mắt đỏ rực, cả người run run: “Mẹ nó, lão tử hôm nay để cho
ngươi an nghỉ ở điện Trường Sinh!” Còn chưa nói xong, đại đao màu vàng
cũng đã hóa thành một mũi nhọn màu vàng, hung ác đánh về phía trước
Thượng Quan Ám Ảnh ——
Ba con liệt diễm hỏa điểu xuất
hiện giữa không trung, đều mở cánh đỏ như lửa ra đem chắn ánh sáng màu
vàng ở giữa không trung, cho dù thế đi của cự đao hung mãnh, nhưng cứ
thế bị chặn lại giữa bức tường lửa dẻo dai, lại không có cách nào tiếp
tục đi tới.
Khuôn mặt của người mặc hoàng sam trong
nháy mắt trở nên tái nhợt, Thượng Quan Ám Ảnh ngay cả thân thể thậm chí
cũng chưa chuyển động lành lạnh nói: “Ngươi cảm thấy còn cần phải tiếp
tục sao?”
Không nói đến hai người công lực kém khá xa, liền chỉ bằng điểm hỏa khắc kim này, trận đấu này nhất định không có gì phải lo lắng.
Người mặc hoàng sam cũng ý thức được điểm này, mặt xám như tro tàn thu hồi cự đao màu vàng.
Con ngươi đen tà mị của Thượng Quan Ám Ảnh đột nhiên liếc về phía Miên
Miên ở bên cạnh đang bị kinh sợ, cười như không cười liếc cô một cái,
lại dùng giọng điệu lạnh như băng nói với người mặc hoàng sam: “Hoặc là
cút cho ta, hoặc là lập tức chết”
Đây là đáp lễ triệt để, cũng là nhục nhã hoàn toàn.
Miên Miên ổn định ở một bên, kinh sợ trong lòng, biết anh hiện tại làm
hết mọi thứ, đơn giản là giết gà dọa khỉ: Xem đi, nếu như ta muốn bóp
chết cậu, căn bản không cần tốn nhiều sức.
Ta muốn khiến cậu ý chí chiến đấu càng ngày càng vượng thịnh.
Sau đó để cho ta tự tay.
Từng chút từng chút.
Toàn bộ bóp lấy.
Miên Miên nắm chặt bàn tay trắng nõn, thân thể run rẩy, cảm giác thất bại trong lòng ùn ùn kéo đến.