Cửu Chuyển Tinh Thần Biến

Chương 29: Đánh chủ ý với tư mã tĩnh di


Đọc truyện Cửu Chuyển Tinh Thần Biến – Chương 29: Đánh chủ ý với tư mã tĩnh di

Có thể nói Sở Lâm Phong đã trở thành một tiêu điểm của gia tộc tỷ thí lần này, biểu hiện hôm nay của hắn cũng đã trở thành đề tài nói chuyện với nhau của mọi người.

Rất nhiều đệ tử trong tổ ba rất oán hận, còn không tỷ thí thì đã trực tiếp bị đào thải một cách vô tình, chuyện như vậy thực sự khiến cho người ta khó có thể tiếp nhận được.

Nếu như muốn trách thì cũng chỉ có thể trách vận khí của mình không tốt, hết lần này tới lần khác lại bị phân vào tổ ba. Bởi vì tổ này có một biến thái như Sở Lâm Phong.

Tỷ thí vẫn đang được tiến hành một cách khẩn trương kịch liệt, những đệ tử tổ khác bởi vì chuyện của Sở Lâm Phong cho nên đều cảm thấy áp lực vô cùng.

Có thể chém giết cao thủ Huyền vũ cảnh cửu trọng thiên, không thể nghi ngờ vị trí quán quân này trừ hắn ra không còn có thể là ai khác được nữa.

Sở Lâm Phong lại rất rõ ràng tình huống bây giờ của mình, nếu như bây giờ đối mặt với Lưu Lang thì nhất định hắn sẽ thua.

Hiệ tại đã không thể nào thi triển ra thức thứ bảy của Truy Phong Kiếm Quyết được nữa, tinh thần lực ở trong người hiện tại đã lác đác không có mấy, giống như là một con cọp giấy, dọa dọa người thì còn có thể.

Không bao lâu, toàn bộ các tổ đã kết thúc tỷ thí, có người vui vẻ có người buồn bã.

Tỷ thí vốn đã tàn khốc, không có thực lực tuyệt đối, cuối cùng cũng chỉ có thể bị đào thải mà thôi.

Lúc này, Tư Mã Tĩnh Di chủ trì gia tộc tỷ thí lần này từ trên khán đài khách quý đi xuống.

– Hiện giờ các tổ đã kết thúc tỷ thí. Kế tiếp sẽ tiến hành đào thải lần thứ hai, tổ thứ ba bởi vì nguyên nhân đặc thù, cho nên Sở Lâm Phong vẫn trực tiếp tấn cấp, người đứng đầu các tổ khác thì vẫn tiếp tục.

Tư Mã Tĩnh Di nói vậy coi như đã đào thải tất cả mọi người ở trong dãy số 300 đến 399, đương nhiên trừ số 354 của Sở Lâm Phong ra.

Đương nhiên những người thu được vị trí đứng đầu trong tổ ba trước đó sẽ không phục, nhưng mà bọn họ giận mà không dám nói gì, sự oán hận trong lòng đối với Sở Lâm Phong lại càng sâu sắc hơn một bậc.

Bây giờ trên lôi đài chỉ có chín mươi người đang tỷ thí, chín mươi người này là người đứng đầu các tổ nhỏ, kỳ thực thực lực cũng rất cường đại, tỷ thí cũng càng ngày càng đáng xem.

Sở Lâm Phong đi tới trên đài, sau đó lại đi xuống. Bởi vì… lần này tỷ thí cũng không cần hắn tự mình tham gia, nói cách khác hắn đã tự động nhảy vào trong nhóm mười người đứng đầu.


– Sở Lâm Phong, ta có lời muốn hỏi ngươi!

Thanh âm của Tư Mã Tĩnh Di đột nhiên từ phía sau lưng của Sở Lâm Phong truyền đến.

– Nàng gọi ta? Không biết có chuyện gì, không phải là hỏi ta vũ kỹ đó chứ? Ta nên ứng phó thế nào đây?

Trong lòng của Sở Lâm Phong mơ hồ có chút lo lắng nói.

Tư Mã Tĩnh Di là nữ nhi của thành chủ, bản thân cũng có thực lực Địa Vũ cảnh nhất trọng thiên. Cho nên đương nhiên Sở Lâm Phong không dám đắc tội.

Dừng bước lại, sau đó hắn xoay người cười nói:

– Không biết Tư Mã mỹ nữ gọi ta có chuyện gì?

– Đi thôi, theo ta vào Phủ thành chủ, ta có lời muốn hỏi ngươi.

Tư Mã Tĩnh Di không nói gì thêm mà trực tiếp bảo Sở Lâm Phong đi theo nàng.

Lời nói như vậy rơi vào trong tai của Sở Lâm Phong cũng không phải là chuyện gì tốt, ngộ nhỡ trong lòng đối phương có quỷ, nổi lên tham niệm đối với vũ kỹ của mình. Như vậy sau khi tiến vào Phủ thành chủ sẽ là có đi mà không có về a.

Thấy Sở Lâm Phong do dự, Tư Mã Tĩnh Di nở nụ cười nói:

– Lá gan của ngươi cũng quá nhỏ a. Ta không có ác ý đối với ngươi, cũng không có hứng thú đối với vũ kỹ của ngươi. Nếu như ta đoán không sai, chắc hẳn vũ kỹ của ngươi là vũ kỹ Huyền Giai trung phẩm a.

Chỉ là ta có thể nói cho ngươi biết, thứ ta tu hành cũng là vũ kỹ Huyền Giai trung phẩm, nói như vậy ngươi đã hiểu chưa?

Sở Lâm Phong bán tín bán nghi gật đầu:


– Xin Tư Mã mỹ nữ dẫn đường!

Tuy rằng thanh âm của hai người không lớn, nhưng người ở gần đó vẫn có thể nghe thấy rất rõ ràng.

Vũ kỹ Huyền Giai trung phẩm, đây quả thực là vũ kỹ cao cấp nhất trong Lưu Vân Thành. Không nghĩ tới tiểu tử này lại có vũ kỹ như vậy.

Nhìn thái độ của Tư Mã Tĩnh Di đối với hắn, rất rõ ràng đã có ý muốn mời chào hắn, người như vậy ngàn vạn lần không thể đắc tội nha.

Đắc tội với hắn chẳng khác nào đắc tội với Phủ thành chủ, hậu quả là gì thì tới kẻ ngu si cũng biết.

Trong lúc nhất thời, trong lòng những người ghi hận Sở Lâm Phong, hoặc là người muốn cướp đoạt vũ kỹ của hắn đều sinh ra ý lui bước. Người như vậy không nên trêu chọc vào hắn thì tốt hơn.

Tư Mã Tĩnh Di đi ở phía trước, lúc này nàng đã không có hứng thú đối với gia tộc tỷ thí lần này nữa. Bởi vì có tồn tại nghịch thiên như Sở Lâm Phong là đủ rồi.

Sở Lâm Phong đi vào trong Phủ thành chủ giống như mê cung, quả thực không biết lớn hơn gấp bao nhiêu lần so với phủ đệ của gia tộc hắn.

Đi được chừng một nén nhang, Tư Mã Tĩnh Di ngừng lại:

– Cảm giác ra sao?

Một câu không giải thích được toát ra từ trong miệng của nàng, thanh âm rất dễ nghe, như hoạ mi hát vậy.

– Rất lớn, so với trong tưởng tượng của ta còn lớn hơn, cũng rất đẹp, so với trong tưởng tượng của ta còn đẹp hơn!

Vẻ mặt của Sở Lâm Phong không chút thay đổi, nói.

– Ha hả! Ngươi nói chuyện thật thú vị, cảnh giới của ngươi thật sự là Huyền vũ cảnh ngũ trọng thiên hay sao?


Sau khi Tư Mã Tĩnh Di cười xong lại bắt đầu hỏi.

Sở Lâm Phong biết Tư Mã Tĩnh Di đã bắt đầu nói ra mục đích thực sự của nàng. Hắn nhìn hoàn cảnh chung quanh một chút, phát hiện ra cách đó không xa có một cái tiểu đình, ngay sau đó hắn cười nói:

– Chúng ta tới chòi nghỉ mát kia ngồi chuyện một chút đi!

Lúc Sở Lâm Phong nói lời này, trong lòng hắn có một loại xung động không rõ, hắn biết là Thuần Dương chi khí trong cơ thể đang tác quái.

– Được rồi! Hy vọng ngươi nói thật!

Trên mặt của Tư Mã Tĩnh Di vẫn tươi cười như cũ. Chỉ là bởi vì cái khăn che mặt cho nên Sở Lâm Phong vẫn không có cách nào nhìn thấy rõ được khuôn mặt của nàng.

Trong tiểu đình có một cái bàn đá, trên mặt bàn là một bộ trà. Sở Lâm Phong tự mình rót cho mình một ly trà, sau đó lại uống một hơi cạn sạch.

– Trà không tệ! Ngươi nói ra dụng ý thực sự của mình đi, ta không nghĩ rằng ngươi gọi ta tới đây là để nhìn phong cảnh trong Phủ thành chủ!

Tư Mã Tĩnh Di nhìn mỗi một hành động của Sở Lâm Phong, nàng cũng tiện tay rót cho mình một ly trà rồi nói:

– Mục đích ngươi tham dự gia tộc tỷ thì là vì tiến vào Thiên Vũ học viện hay sao?

– Không sai, đây là biện pháp tốt nhất để trở nên nổi bật, nếu như ta không đoán sai, Tư Mã mỹ nữ cũng là học viên của Thiên Vũ học viện ah!

Lúc này trong lòng của Sở Lâm Phong xuất hiện một loại cảm giác khô nóng, ánh mắt nhìn thẳng, chăm chú nhìn vào chỗ hùng vĩ của đối phương.

– Ta là đệ tử nội môn, lần này cố ý trở về tuyển chọn người tiến vào Thiên Long học viện, hoặc nói là đệ tử của ta.

– Có ý tứ gì?

Sở Lâm Phong có chút mơ hồ, nàng ta cũng có thể chọn đệ tử hay sao?

– Ngươi còn chưa nói cho ta biết cảnh giới thực tế của ngươi a.


– Huyền vũ cảnh ngũ trọng thiên!

Sở Lâm Phong không hề giấu diếm, mặc dù tinh thần lực của hắn rất lớn, nhưng quả thực còn chưa đột phá lục trọng.

Tư Mã Tĩnh Di có chút giật mình nhìn Sở Lâm Phong. Lúc nàng nhìn thấy tư liệu của Sở Lâm Phong là Huyền vũ cảnh ngũ trọng thiên, khi đó nàng cũng không có để ý.

Về sau thấy hắn lại có thể lấy một địch chín, cho nên mới có chút quan tâm, bởi vì trong chín đệ tử kia có hai người là Huyền vũ cảnh ngũ trọng.

Dưới sự công kích của chín người mà còn có thể thành thạo giết chết mấy người trong đó mà không bị thương tổn. Chuyện này tức thì khiến cho nàng sinh ra hứng thú.

Khi Sở Lâm Phong tỷ thí cùng tên trọng tài kia, nàng cũng muốn nhìn một chút xem thực lực chân chính của Sở Lâm Phong ra sao.

Nếu như hắn có thể chống được năm chiêu ở trên tay của trọng tài. Như vậy đã nói rõ hắn đã có đủ tư cách tiến vào Thiên Long học viện.

Khi đó, nếu như tên trọng tài kia muốn hạ thủ với Sở Lâm Phong thì nàng sẽ lập tức ngăn cản.

Chỉ là, theo tỷ thí giữa hai người càng ngày càng đặc sắc, cho nên nàng đã quên ngăn cản. Chuyện càng làm cho nàng giật mình hơn chính là hắn lại có thể chém giết đối phương, trong khoảng thời gian ngắn khiến cho nàng kinh ngạc tới mức không nói ra thành lời.

Ở trong Thiên Long học viện, chỉ cần thực lực đạt tới Địa Vũ Cảnh là có thể tự mình tuyển chọn học viên. Tư Mã Tĩnh Di đã đạt đến yêu cầu này, vì vậy lại càng chiếu cố tới Sở Lâm Phong hơn.

Đương nhiên Sở Lâm Phong không biết chuyện này, Thuần Dương chi khí trong cơ thể của hắn đã bắt đầu không ngừng tán loạn, cảm giác khô nóng cũng càng ngày càng rõ ràng, lúc này hắn đang nỗ lực khắc chế.

Lúc này Tư Mã Tĩnh Di mới nhìn thấy thiếu niên thiên tài ở phía đối diện đang dùng ánh mắt nóng rực nhìn thẳng vào ngực của mình.

Trong lòng nàng lập tức có chút ngượng ngùng, cũng có chút phẫn nộ. Bởi vì còn chưa có ai dám nhìn nàng như vậy

Sở Lâm Phong lại hồn nhiên không biết tới chuyện này. Trên trán bắt đầu có mồ hôi toát ra, sắc mặt cũng càng ngày càng trở nên khó coi, giờ phút này dường như hắn sắp không nhịn được nữa.

– Tư Mã mỹ nữ, mau mau rời đi, ta đã có chút không khống chế được mình nữa.

– Đã xảy ra chuyện gì?

Tư Mã Tĩnh Di còn chưa nói xong thì hai mắt Sở Lâm Phong đã đỏ lên, bỗng nhiên đứng lên, như một con dã thú động dục, nhào về phía con mồi đứng ở trước mặt…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.