Cửu Chuyển Ma Kinh

Chương 54: Chiến Thẩm Phong


Đọc truyện Cửu Chuyển Ma Kinh – Chương 54: Chiến Thẩm Phong

Thẩm Phong hiện đang đứng trước một hang động lớn, đây là ổ của Bạch Mao Hùng, nơi này đã ra ngoài địa phận Thần Long tông, thuộc về bìa rừng của U Ám Sâm Lâm, Thẩm Phong hắn hành động đương nhiên là đã tính kỹ mọi hướng, hôm nay là ngày diễn ra thịnh yến ở đỉnh phong trưởng lão cả tông cơ bản đều tham gia, hắn lại lừa ả kia đến sát biên giới Thần Long tông mới ra tay, nơi này không chỉ vắng vẻ mà còn là nơi ở của đệ tử tạp dịch mới nhập môn, cho dù có bị phát hiện cũng có thể đơn giản xử lý. Nheo mắt nhìn ánh trăng trên đỉnh đầu, Thẩm Phong cười lạnh:

“Có vẻ tới lúc rồi nhỉ, đám các ngươi cũng đừng trách ta, hi sinh vì Thẩm gia là trách nhiệm của các ngươi mà”

Thẩm Phong tay cầm một dây pháo, đang lúc định đốt pháo dụ dỗ Bạch Mao Hùng xuất hiện thì đằng sau vang lên thanh âm hô gấp gáp, vừa quay đầu hắn liền bắt gặp bộ dáng thở dốc của A Tứ xuất hiện trước mặt

“Không ổn rồi Thẩm thiếu gia, ả đàn bà kia trốn thoát rồi”

Thẩm Phong mở to mắt, tức giận không kìm nén một quyền đấm vỡ một tảng đá bên cạnh, lớn tiếng mắng:

“Cái gì, một đám các ngươi mà để một con đàn bà đến sức trói gà còn không chặt trốn thoát”

Thẩm phong càng nghĩ càng tức giận, đưa chân đạp mấy phát lên người A Tứ, đánh cho A Tứ kêu cha gọi mẹ luôn miệng giải thích:

“Không phải đâu thiếu gia, là có người tập kích chúng thuộc hạ cứu ả ta đi”


“Nói mau, chuyện gì xảy ra”

Bình tĩnh được một chút, Thẩm Phong mới bình tâm nghe A Tứ kể rõ đầu đuôi mọi chuyện, A Tứ vẻ mặt vô tội không ngừng kể lể:

“Tên kia cũng quá bỉ ổi, nhân lúc huynh đệ thuộc hạ không để ý liền đánh lén làm bị thương A Nhất sau đó nhân lúc hỗn loạn, cứu đi ả đàn bà kia”

Thẩm phong giọng hơi khó chịu lên tiếng:

“Vậy hắn đâu, đừng nói bốn người các ngươi còn không vây bắt được một tên đấy chứ”

A Tứ vẻ mặt như trái mướp hoa, có vẻ xấu hổ cúi đầu xuống:

“Bọn thuộc hạ đã tận lực rồi, tên đó cảnh giới luyện thể tầng bảy ngang với thiếu gia, bọn thuộc hạ không phải đối thủ của hắn, ngoài A Nhất bị thương ra, ba người thuộc hạ chỉ đánh ngang tay với hắn, do đó A Nhị mới bảo thuộc hạ tìm thiếu gia, hai người kia đang cố gắng kìm chân hắn, nếu thêm thiếu gia thì sợ gì không bắt được tặc nhân kia”

Nghe rõ tình hình, thẩm Phong cũng không quan tâm dụ bọn Bạch Mao Hùng, tay ném dây pháo trở lại túi áo, thúc dục A Tứ đi trước, còn mình đuổi theo sau:


“Nhanh, dẫn đường cho ta, ta phải xem tên nào có gan dám xen vào chuyện của bổn thiếu gia”

Nhìn Thẩm Phong đuổi sát phía sau, A Tứ âm thầm cười lạnh trong lòng:

“Thẩm Phong ngươi cũng đừng trách ta, ta cũng là bất đắc dĩ thôi, phải nhanh lên mới được, nếu để chất độc phát tác còn không phải chết uổng cái mạng này sao”

Trong lòng hắn vô cùng oán hận Lý Thiên, tên kia không ngờ cẩn thận như thế trước khi bảo hắn lừa Thẩm Phong còn bắt hắn uống thuốc độc, làm kế hoạch chạy trốn ban đầu của A Tứ hoàn toàn phá sản, đành thành thành thật thật làm con chó cho Lý thiên sai bảo.

Không mất mấy phút A Tứ đã dẫn theo Thẩm Phong xuất hiện trên một bãi đất trống, nhìn A Tứ đã dừng lại, Thẩm Phong đưa mắt nhìn quanh khó hiểu hỏi:

“Tên đó đâu, ngươi sao lại dẫn ta đến đây, khoan đã, ngươi dám lừa ta”

Nhìn thấy nụ cười mỉa mai mà vĩnh viễn hắn cũng không nghĩ tới sẽ xuất hiện trên người tên thuộc hạ này, Thẩm Phong thầm hô không ổn vừa mới định xoay người chạy đi thì bên kia A Tứ hô lớn một câu đã chạy trước hắn một bước:

“Cá đã cắn câu”


Chân Thẩm Phong vừa bước một bước, dưới chân hắn bỗng xuất hiện một họa đồ cổ quái bao trùm dưới chân, cước bộ của hắn cũng không ngừng chạy tiếp một lúc cho đến khi va vào một bức tường vô hình mới dừng lại, đưa tay sơ thử, Thẩm Phong xuất thân trong gia tộc lâu đời cũng có chút kiến thức, liền phát giác đây là gì, kinh hô một tiếng:

“Trận Pháp”

“Ha ha, Phong huynh đúng là biết nhìn hàng, đây là Khốn Linh trận, chuyên dành tặng Phong huynh đấy”

Thân hình Lý thiên dần dần hiện ra từ trong bóng tối, hắn mỉm cười nhìn Thẩm Phong như cá nằm trên thớt, lòng cũng âm thầm tiếc của, cái Khốn Linh Trận sơ cấp này làm hắn hao hết toàn bộ số linh thạch hạ phẩm còn lại, nhưng cũng đành phải chịu, hắn tuy mạnh hơn tên Thẩm Phong này nhưng ai biết được tên kia lại có thuật đào mạng nào đó, nếu để hắn thoát được Lý Thiên phải đối mặt với phiền phức không ngừng, hắn còn có ước định ba năm, nào rảnh thời gian chơi đùa với tên này.

Thẩm Phong nhìn thanh niên xa lạ kia, lòng âm thầm cảnh giác, kẻ có thể thiết lập trận pháp vây khốn hắn tất không phải kẻ đơn giản, hít sâu một hơi bình tĩnh lại, thẩm Phong mới mở miệng nói:

“Vị huynh đệ này, ta với ngươi hình như không có thù oán gì, huynh đệ cứ nhất thiết phải xen vào sao, hay là chúng ta cứ hòa giải, nếu huynh đệ có hứng thú với mĩ nhân thì huynh đệ ta cũng sao không biết sức mình, tất cả đều nhường cho huynh đệ”

Thẩm Phong cũng không phải tên ngu ngốc không biết tình thế trước mắt, hắn âm thầm tính toán rút lui trước từ từ nghĩ cách trả thù sau, lòng âm thầm thề:

“Tên khốn khiếp kia, tuy không biết ngươi là ai, bối cảnh ra sao, nhưng dám động tới Thẩm Phong ta, sớm muộn cũng cho ngươi nếm mùi vị đau khổ là thế nào”.

Lý Thiên vẫn bình thản nhìn Thẩm Phong cười:


“Đúng thế, ta và ngươi không có thù oán gì, chẳng qua là ta nhìn ngươi không thuận mắt, như thế không được sao”

“Cái gì, nhìn không thuận mắt, ngươi đang đùa ta sao”

Thẩm Phong bị cái lý do của Lý Thiên làm bất ngờ, lúc đầu hắn cứ tưởng tên này nhìn trúng nhan sắc của Thượng Quan Uyển nên mới xuất thủ làm anh hùng cứu mĩ nhân, không ngờ tên này nói ra cái nguyên nhân buồn cười này, biết đối phương bày ra đủ trò thế này tất không có ý định buông tha mình, Thẩm Phong lạnh lùng nhìn Lý Thiên cười lạnh, hai mắt tràn đầy sát khí

“Ngươi xem ta là thằng ngu hay sao, muốn động thủ thì ta chiều, vẫn chưa biết hưu chết về tay ai đâu”

Lý Thiên từ A Tứ biết được ít nhiều chiêu thức của Thẩm Phong nhìn tên này tự tin như thế hắn cũng bất ngờ, chẳng lẽ còn bài ẩn nào, cẩn thận thì cẩn thận nhưng nhìn Thẩm Phong lao tới, Lý Thiên cất tiếng cười to:

“Dám chính diện đối chiến với ta, xem ra ngươi bận bày mưu bẫy người mà không xem trận chiến chiều nay rồi”

Một quyền ẩn chứa thủy nguyên tố của Thẩm Phong đánh vào người Lý thiên lại đánh vào khoảng không, ngay lúc hắn còn đang bất ngờ thì một bóng người xuất hiện sau lưng, cảm nhận nguy hiểm từ phía sau, Thẩm Phong cũng tính là có chút kinh nghiệm chiến đấu, phản ứng rất nhanh vội xoay người lại, đồng thời hai tay che trước ngực đỡ lấy một trảo của Lý Thiên chụp tới, nhưng luyện thể tầng bảy của hắn sao so được với luyện thể tầng chín của Lý thiên, lực đạo cực mạnh kia đánh bật hai tay của Thẩm Phong dư lực chụp vào ngực hắn đánh bay Thẩm Phong kia đi, trên đường bay kéo theo một dải máu thật dài, cả người Thẩm Phong đập mạnh vào kết giới xung quanh, miệng phun một búng máu tươi, ngã người nằm thẳng ra đất.

Cố ngước đầu lên, hai mắt Thẩm Phong giờ đây tràn đầy sợ hãi nhìn Lý Thiên đang tiến tới gần, lòng trăm mối phiền muộn:

“Kế hoạch của ta vốn hoàn hảo như vậy, từ đâu lại xuất hiện một tên quái thai như thế, đây là khu vực đệ tử tạp dịch mới nhập môn, tên này sao lại ở đây được, không được, không thể chết ở đây, ta không thể chết, ta là gia chủ Thẩm gia tương lại, ta phải sống, ta phải sống”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.