Đọc truyện Cửu Châu Đại Lục – Chương 93: Trở về
Hường Hường đứng khoanh tay nhìn vụ nổ, sau đó nàng nhìn qua chuột tinh và Quang dư, cả hai vẫn chưa chết như cũng đã trọng thương. Hường Hường nghiến răng nói:
” Giết sư muội ta, ta sẽ giết con chuột này trước!”
Nàng phóng đến nắm đầu chuột tinh xách lên, tay cầm con dao chuẩn bị đâm thì Tửu lê lếch bịt một con mắt lại, con mắt cấy ghép tỏa ra một luồn dị lực đẩy tan các tiên khí xung quanh cơ thể Hường Hường đi khiến cô đột ngột bị mất đi năng lực.
” Chính là lúc này!”- Túy Tửu hét to
Quang Dư liều mạng bay đến vung một chảo, kèm theo chuột tinh cố vẫy ra cắn ngay tay nàng ta một cái”
Do bị mất năng lực nhưng Hường Hường không phải hạng nghiệp dư nhanh chóng kích hoạt bùa phòng thủ. Còn chuột tinh do ở quá gần nên nàng bị cắn đau buôn chuột tinh ra.
Ầm mmmmmm
Nàng bị một chảo của QUang Dư đập mạnh vào tường. Nhưng nhờ kích hoạt bùa nên Hường Hường không sao. Cảm thấy cơ thể vô lực nên cô đành cắn răn bỏ qua cho hai người mà kích hoạt pháp bảo phóng bay đi mất.
Quang Dư chạy đến dìu Túy Tửu cùng chuột Tinh đem cả hai phóng nhanh ra ngoài.
__________
Bên ngoài cấm địa những môn phái vừa và nhỏ đang ngồi tụ họp giao hảo với nhau, Thời gian cấm địa sắp đóng lại nên đây là thời gian hồi hợp nhất, quyết định thu hoạch của những môn phái đó, gia tộc đó.
Lúc này các trưởng môn ban phái lớn đã từ xa bay đến đông đủ chuẩn bị đón đệ tử của mình. Đông Sy đang cùng trưởng môn Kiếm Đao Ổ là Chính Khí cả hai cười đùa vô cùng vui vẻ:
” Đông Sy huynh nghe nói năm nay huynh có ba đệ tử giỏi, ta nghĩ Điểu Nguyệt Tông chắc thua huynh rồi!”
Nghe Chính Khí tân bốc Đông Sy cười nói:” Đâu có, đâu có, nghe nói lứa đệ tử năm nay của huynh cũng khá lắm a!”
Chính khí lắc đầu nói:” Lưa đệ tử của tôi đều dạng sợ chết, không có mạnh mẽ như môn phái của huynh”
Lúc này nhiều người Ồ lên” mở rồi, không gian mở rồi!”
Lần lược nhiều người ngồi trên ghế khoản có hơn trăm cái đáp xuống, khiến cho mọi người trố mắt ra chính là phần đông những người này lại thuộc những người các gia tộc, và những môn phái nhỏ, càng là môn phái lớn càng ít người trở về. Điểu Nguyệt Tông năm người, Yêu Thú Sơn ba người, Kiếm đao Ổ không người, bát quái môn một người, Ám Tông không người, Thiên Thần Bảo hai người, Phong Hỏa Cốc bốn người. Đáng chú ý là những người này đều là những người phần lớn là không được trọng thị.
Thật ra đây là chủ yếu những người sợ chết, hoặc nghi ngờ trong mộ phủ có nguy hiểm nên không vào mà ở bên ngoài lăn lộn truy tìm bảo vật, vì thế những ban phái nhỏ kèm những gia tộc lại trở về nhiều hơn cả, những ai mạnh mạnh tự tin vào chính mình phần lớn đều phơi thây ở động phủ.
Đông Sy cùng nhiều trưởng môn khác đều chờ đợi nhưng không có một ai trở về nữa thì ông gân xanh nổi lên, ba đệ tử yêu quý không một ai trở về, cả môn phái giờ này chỉ có ba đệ tử, đứng đầu là Quang Dư sau đó là Túy Tửu cuối cùng là một đệ tử vô danh tiểu tốt Hoài Nam. Đông Sy mở một kết giới cách âm rồi nói:
” Hãy nói cho ta biết có chuyện gì?”
Hoài Nam nhìn thấy trưởng môn tựa như con thú sắp bùng nổ thì run cầm cập nói:” Dạ đệ Tử vì sợ chết nên lúc vào đã trốn một góc chờ ngày trở ra, chuyện bên ngoài đệ tử không hề hay biết.”
Quang Dư nhìn trưởng môn kể lại toàn bộ sự thật về mộ phủ và cả sự phản bội của Đại Trí. Túy Tửu cũng phụ họa những tình tiết thiếu sót.
Sau khi kể xong Đông Sy diệu lại nói:” Đều do ta, ta vốn đã biết thân phận của Đại Trí nhưng cứ nghĩ ta dùng tình cảm sẽ cảm hóa được hắn nhưng đáng tiếc, uổn cho một thiên tài. Linh Đan được làm đệ tử của một tiền bối Thần thoại là phúc cho môn phái ta chuyện này ta sẽ báo cáo cho các lão tổ, còn Liễu Hà và những người khác e rằng họ chính là những người làm đá lót đường cho những người tu tiên khác.”
Sau khi kiểm tra các tuối trữ vật cả hai thì Đôn Sy nói:” Ta tạm thời thu giữ túi trữ vật các ngươi điều tra.”
Dù rằng có rất nhiều đồ vật không muốn đưa nhưng trước một lão quái kết đan và ông ta có cả yêu thú ngửi mùi, nếu giấu túi trữ vật ông sẽ biết ngay vì thế Túy Tửu không dám vọng động mà giao tất cả, Dù sao chuyện này liên hệ rất lớn nếu có ai đổ lỗi cho hắn thì có trăm cái mạng chết cũng không hết.
Đông Sy sau khi thu xong nói:” Các ngươi yên tâm sau này sẽ được đền bù xứng đáng, môn phái không phụ các ngươi”
Nói xong ông phất mọi người bay đi, ông không còn hứng thú nhắc đến vụ cá cược.
Nhiều môn phái không còn đệ tử trở về thì không biết chuyện gì phải đi hỏi các môn phái khác. Có lẽ Túy Tửu không biết rằng sau này cả toàn tu tiên giới Tinh châu đều biết đến tên của hắn, một trong bốn người rời khỏi được động phủ (đáng lẽ năm mà gã Năm Nổ bị Hường Hường giết nên còn bốn). Và Yêu Thú Sơn có một đệ tử của một thần thoại thì dù ông ta có liên quan hay không mọi người cũng không dám gây hấn Yêu Thú Sơn. Đó là thời gian dài sau này. Còn bây giờ Túy Tửu cùng Đông Sy và hai người Quang Dư đứng trên lưng Đại bàng bay về môn phái.
Các môn phái khác thì bắt đầu điều tra nguyên nhân, nhưng có lẽ đau khổ nhất vẫn là Kiếm Đao Ổ và Ám Tông hơn trăm đệ tử tham gia nhưng không một ai trở về, đây là tràn thảm nhất thám hiểm cấm địa trong lịch sử Tinh châu.
Gió thổi vù vù bên tai Túy Tửu nhớ chỉ mới tháng trước hắn còn luyện khí mà giờ đây đã là trúc cơ, nghĩ đến bao huynh đệ tài cao hơn hắn rất nhiều nhưng trở về chỉ còn hai người, một người vô danh yếu nhất lại còn sống trở về khiến cho Túy Tửu hiểu hơn về con đường tu tiên đầy gian khổ, đôi khi nó không chỉ dựa vào sức mạnh mà còn vào mưu trí và may mắn nữa…..