Đọc truyện Cướp Lấy Bàn Tay Vàng Của Vai Chính! – Chương 63
Edit: Đèo
Beta: Linh211 + Miêu Nhi
Văn Khanh vào trong trò chơi lần nữa, phát hiện đồ vật cô gửi bán buổi sáng đã bán được rồi, trừ đi phí giao dịch của hệ thống, tổng cộng bán được 537 vàng. Hiện tại trò chơi đang ở giai đoạn đầu, còn chưa có chức năng quy tiền ảo thành tiền thật, bởi vậy hơn năm trăm vàng đã là một số tiền lớn, cô lập tức leo lên vị trí đầu của bảng tài phú.
Văn Khanh có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới trong trò chơi tiền dễ kiếm như vậy!
Cô một bên đi dạo ở thôn Tân Thủ, một bên chờ Tiểu Phượng Hoàng đăng nhập vào. Trước khi vào trò chơi cô đã bàn xong với hắn rồi, vào thôn Tân Thủ phải chọn Thôn Hạnh Hoa để gặp cô, rồi sau đó cô sẽ dẫn hắn đi. Tiểu Phượng Hoàng nghe lời như vậy, cô tin tưởng nó nhất định sẽ đến đây.
Quả nhiên, không bao lâu sau liền thấy Tiểu Phượng Hoàng từ điểm xuất phát đi đến, chỉ là nét mặt có chút uể oải.
Còn có thể không uể oải sao? Nó bị Văn Khanh uy hiếp tới đây. Trên thực tế nó một chút cũng không nghĩ đến – ở trong không gian bị cô áp chế, ở nhà thì bị cô quản thúc, đi vào trong trò chơi cũng bị cô ràng buộc, còn có Phượng quyền hay không? Nó rất muốn chọn một thôn Tân Thủ khác, thế nhưng Văn Khanh nói nếu nó dám không tới, đợi rời trò chơi cô sẽ đánh nó…
“Sao lại chậm thế? Giằng co với 001 hả?”
Cô click mở danh sách người chơi phụ cận, thêm nó vào danh sách bạn tốt. Lúc nó làm chứng minh, lấy họ của cô đặt tên là Văn Phượng, sử dụng ID là Phượng Hoàng.
“Không phải, hắn không cho em chọn chủng tộc che dấu, em lý luận với hắn một chút, rốt cuộc cuối cùng hắn cũng bị em thuyết phục, cho phép em lựa chọn Thần Tộc. ”
001: “…” Rõ ràng là hắn bị làm phiền gần chết!
Văn Khanh dẫn nó tới chỗ thôn trưởng tiếp nhận nhiệm vụ, nói với nó những việc cần chú ý, sau đó để nó tự đi làm nhiệm vụ. Cô cũng không phải là một bảo mẫu, tuy rằng nói là dẫn nó đi, nhưng cũng không nhất thiết phải làm nhiệm vụ cùng.
Huống hồ, với vẻ mặt muốn nói lại thôi của trưởng thôn vừa nãy, trực giác của cô cảm thấy có một nhiệm vụ quan trọng đang chờ cô.
Chờ mọi người đi hết, cô cười tủm tỉm đi đến gần hỏi: ” Thôn trưởng, có phải ngài muốn nhờ ta hỗ trợ chuyện gì đúng không? ”
Thôn trưởng thở dài một hơi: “Đáng lẽ việc nguy hiểm như vậy ta không nên làm phiền ngươi, nhưng nếu đã bị ngươi nhìn ra, ta đành phải kể cho ngươi nghe. ”
“Từ thời kỳ thượng cổ, sau cuộc chiến giữa thần và ma, hai chủng tộc này cùng biến mất trong thiên địa, thế gian chỉ còn tồn tại bốn chủng tộc là nhân, yêu, tiên, vũ. Ta giấu đi thân phận Ma tộc, vẫn luôn cố hết sức đi tìm bí mật khiến Ma tộc biến mất, ý đồ làm cho Ma Tôn xuất hiện trở lại thế gian, trải qua sự cố gắng của nhiều thế hệ, rốt cuộc cũng tìm ra được một chút manh mối… ”
Văn Khanh nhướng mày, trong nguyên tác mãi cho đến cấp 70 mới xuất hiện nhiệm vụ tìm ma, tại sao bây giờ đã xuất hiện rồi? Nhưng mà nhiệm vụ của cô hình như không giống cho lắm, tìm kiếm Ma Tôn sao?
> có hai nhánh nhiệm vụ chủ tuyến, một là tìm ma, hai là gặp thần. Người chơi bắt đầu từ cấp 70 bắt đầu lựa chọn trận doanh, ma và thần là hai trận doanh lớn. Lựa chọn trận doanh xong sẽ xuất hiện nhiệm vụ tìm ma hay gặp thần, nhiệm vụ thành công thì thành ma hoặc thành thần. Nhưng xác xuất thành công chỉ có một phần vạn. Mà người chơi được chọn chủng tộc che dấu lúc trước, cũng không phải là trăm phần trăm có thể thành công, chẳng qua so với người khác tỷ lệ lớn hơn một chút mà thôi.
Thôn trưởng liên miên giới thiệu một đoạn bối cảnh lớn, sau đó mới nói tới đề tài chính: “Ta thấy ngươi cốt cách thanh kỳ, thân thể mang dòng máu của Ma tộc, định mệnh đã an bài để ngươi đến Hạnh Hoa Thôn, nhiệm vụ phục hưng Ma tộc ta giao lại cho ngươi. ”
Nhiệm vụ che dấu: “Nhận ủy thác của trưởng thôn, tìm kiếm Ma Tôn, có đồng ý hay không? ”
“Đồng ý. ”
Hiện tại trong tay cô đã có hai nhiệm vụ ẩn giấu, làm nhiệm vụ thần tạo sư ở thành Chu Tước, còn nhiệm vụ tìm ma phải thực hiện ở thành Thanh Long, việc này có chút phiền toái. Nhưng mà có thể từ từ làm, tuyệt đối không thể hoàn thành quá sớm.
Sau khi tiếp nhận nhiệm vụ, cô đi ra ngoài chờ Tiểu Phượng Hoàng, sau đó có một vị đại thẩm may vá trong thôn lại gần cô nói: “Dì nói cho con nghe một bí mật, bậc thầy may vá Vô Y đang muốn thu nhận đồ đệ, dì cho con một phong thư, con giúp dì giao cho hắn, nhất định hắn sẽ nhận con làm đồ đệ… ”
Văn Khanh: “…” Cô chính là đứng ở chỗ này chờ người nha! Vì cái gì nhiệm vụ cũng có thể từ trên trời rơi xuống?
Nhưng mà nhiệm vụ đã đưa tới cửa nên không thể không tiếp, hơn nữa đối phương còn là một bậc thầy may vá.
Vì vậy, sau khi Văn Khanh cùng Tiểu Phượng Hoàng làm hết nhiệm vụ ở trong thôn, cô đã nhận được — Thực đơn gia truyền của Lý đầu bếp, bài thuốc gia truyền của Hà đại phu….
Đến cả Tiểu Phượng Hoàng cũng nhìn không nổi nữa: “Còn nói trò chơi không kì thị chủng tộc! Chúng ta đi cùng nhau, vì cái gì mà thứ tốt đều cho chị, em thì lại bị lạnh nhạt? ”
“Em còn không biết xấu hổ nói ra, người của Thần tộc, cơ sở danh vọng so với tộc khác cao hơn 50%, thế nhưng lại bị khấu trừ hết, độ hảo cảm của NPC tất cả đều là giá trị âm, rốt cuộc em đắc tội với 001 như thế nào vậy hả?”
Vẻ mặt của Tiểu Phượng Hoàng mê mang: “Em không có đắc tội với hắn, thời điểm em đi hắn còn rất cao hứng mà. ”
Cuối cùng cũng tiễn được ôn thần đi, có thể không cao hứng sao?
Cô biết nó là một tên đầu gỗ, hỏi cũng như không hỏi.
“Đi thôi, đi giết 3 con Lang Yêu là em lên được cấp mười, sau đó có thể rời khỏi thôn. ”
Lúc này đây, cô cố ý mang Tiểu Phượng Hoàng đi đến một nơi ba mặt đều bị núi bao quanh, là nơi không dễ dàng bị người khác phát hiện ra. Cô đã xem qua thuộc tính của nó, sức mạnh của skill AOE* còn cao hơn cả cô, vì để không dọa đến người khác nên chỉ có thể trốn tránh đi làm nhiệm vụ.
*skill AOE: chiêu thức đánh lan.
Class của Tiểu Phượng Hoàng là chiến sĩ Thần tộc, thần thú rất coi trọng tố chất thân thể, chiến sĩ cũng thế, nên chức nghiệp này rất thích hợp với nó. Nhưng mà chính mắt nhìn thấy Tiểu Phượng Hoàng dậm chân một cái đã đánh chết một bầy Lang Yêu vẫn làm cho cô chịu khiếp sợ không hề nhỏ.
Xong rồi, về sau không thể để nó rời khỏi tầm mắt của mình!
Cô vô cùng phiền muộn, không được, không thể băn khoăn quá nhiều, nếu không sẽ chẳng thể nào chơi trò chơi một cách thoải mái được.
Chơi mà cứ oán trời trách đất, bó tay bó chân thì chơi như thế nào được nữa?
Cô dứt khoát thoát khỏi trò chơi, cũng tiện kéo Tiểu Phượng Hoàng ra ngoài này.
“Chị làm gì vậy? ”
“Phượng Hoàng này, chị cần phải nói cho em biết một chuyện, để cho hai chúng ta không bị phong hào thì tạm thời chúng ta không thể chơi trò này được, chờ người khác chơi tới cấp bậc cao hơn thì tính tiếp, nếu không sẽ tạo ra chênh lệch quá lớn, rất dễ khiến người khác chú ý. ”
Mới đầu Tiểu Phượng Hoàng có chút không vui, nhưng mà cô đã đồng ý dẫn nó đi ăn nên nó cũng không có ý kiến gì, dù sao cũng mới chơi trò chơi được một ngày, chưa tìm ra được niềm vui nào cả.
Vì thế mỗi ngày cô mang theo Tiểu Phượng Hoàng đi ăn chơi bay nhảy, buổi tối trở về lại bận rộn làm việc.
Suy cho cùng cô đã trải qua một đời ở thế giới tương lai, kỹ thuật thực tế ảo ở đó đã hết sức hoàn thiện. Tuy rằng cô chưa từng chơi game online thực tế ảo, nhưng cơ giáp có liên quan đến kĩ thuật đó, cho nên đối với phương diện này cô có thể coi là đã từng xem qua.
Trình độ kĩ thuật ở thế giới này có hạn, một số việc ở thế giới tương lai dễ dàng làm được nhưng ở đây lại rất khó để thực hiện, ví dụ như tài liệu sinh vật có vấn đề. Cho nên cô muốn nghiên cứu một phen để tìm ra phương án thiết kế phù hợp với thời đại này.
Cô cũng không phải là người trong ngành nên khi bắt tay vào làm gặp không ít khó khăn, sau đó Văn Khanh dứt khoát mua luôn một phòng thí nghiệm, chuyên môn dùng để nghiên cứu. Tiền làm nghiên cứu khoa học là do cô chơi chứng khoán mà có, đây cũng coi như là nghề cũ.
Cô tốn gần một năm, cuối cùng thí nghiệm cũng có đột phá, nhưng cô không làm lộ chuyện này ra ngoài mà tiếp tục nghiên cứu để tìm ra phương án khác tốt hơn.
Sau đó, cô mang theo Tiểu Phượng Hoàng vào trò chơi lại.
Thời gian một năm, trong trò chơi đã có rất nhiều chuyện thay đổi đến long trời lở đất, thể hiện rõ ràng nhất chính là việc có thêm rất nhiều người chơi, thôn Tân Thủ hầu như toàn người với người chen lấn nhau, giống như một cái chợ vô cùng nhộn nhịp.
Bởi vì game online thực tế ảo cuối cùng cũng được mọi người hưởng ứng tham gia.
Văn Khanh còn mua cho ba Tịch và mẹ Tịch mỗi người một khoang trò chơi, có thời gian rãnh rỗi thì để cho bọn họ thử một chút.
Văn Khanh với Phượng Hoàng bị người khác chen lấn lạc nhau đến mấy lần rồi mới tìm thấy nhau, mãi sau mới tới được Truyền Tống Trận. Sau khi mỗi người giao mười đồng, bọn họ mới được truyền tống đến thành Chu Tước.
Tình huống ở thành Chu Tước tốt hơn không ít, ít nhất là không bị người khác chen lấn. Cô cùng Phượng Hoàng tách ra, chia nhau đi tìm NPC từng nghề để học kĩ năng.
> thiết lập kĩ năng tương đối đơn giản. Mỗi người sẽ có một kĩ năng căn bản, sau khi tăng lên cấp mười có thể học được một kĩ năng mới. Mà mỗi một cấp có thể gia tăng một điểm thuộc tính, việc thêm điểm thuộc tính như thế nào còn phải căn cứ vào nghề nghiệp từng người chơi mà cẩn thận lựa chọn.
Cô có mười điểm thuộc tính không dùng đến, cho dù cô không cộng thêm vào thì thuộc tính hiện giờ của cô cũng cao hơn thuộc tính của người chơi cấp 100 rất nhiều.
Kĩ năng căn bản của pháp sư là quả cầu lửa, cô còn học thêm kĩ năng phóng tia chớp, tổng cộng chỉ có hai kĩ năng. Mà hiện tại trong trò chơi tối đa chỉ mới có cấp 49, không tính kĩ năng mấy kĩ năng đọc sách khác thì ít nhất cũng phải có năm kĩ năng. Cô cần phải cố gắng hơn mới được.
Văn Khanh lại vào xem bảng cấp bậc, đứng thứ nhất ở bảng là Nhất Kiếm Tây Lai, chỉ còn một chút là cấp 50. Đứng thứ hai gọi là Cô Thành, cũng cấp 49, chỉ kém Nhất Kiếm Tây Lai một chút, đứng ở hạng thứ ba là Vu Quy, vừa mới lên cấp 49, xuống chút nữa chính là những người chơi cấp 48.
> ngoại trừ mười cấp đầu thăng cấp khá mau, càng về sau thì càng khó, có đôi khi mười ngày nửa tháng cũng không tăng thêm được một cấp nào. Dù sao chế tác game online thực tế ảo tốn rất nhiều chi phí, nếu thăng cấp quá nhanh, chờ đến khi mãn cấp, hứng thú của người chơi không còn thì bọn họ còn kiếm tiền như thế nào được?
Ở trên bảng tài phú, cũng bị các đại tài phiệt chiếm lĩnh, động một chút là nghìn vạn, có khi lên tới trăm triệu, Văn Khanh đã từng rất có tiền-nằm trên bảng tài phú, nhưng sớm đã bị đè xuống không nhìn thấy gì. Cô cũng không có để bụng.
Còn ở bảng xếp hạng mỹ nữ, Vu Quy đứng thứ nhất.
Đứng nhất ở bảng mỹ nữ, thứ ba ở bảng cấp bậc, Vu Quy hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu đệ nhất nữ thần của >.
Mà đệ nhất nữ thần này, thỉnh thoảng lại có chút scandal thu hút sự chú ý của người khác. Đầu trang diễn đàn có tin hot, tháng trước xảy ra một vở kịch lớn của năm — >
Bên trong bài post miêu tả vô cùng sinh động, Thiên Hạ Vô Song chính là một tra nam, loại người ăn trong bát nhìn trong nồi, có bạn gái rồi còn muốn đi câu dẫn nữ thần Vu Quy, hơn nữa Nhất Tiếu Khuynh Thành không có ngăn cản mà cùng với tra nam diễn kịch để Vu Quy vì họ mà bán mạng…
Đủ loại bằng chứng hoàn toàn chứng thực tội danh của Thiên Hạ Vô Song cùng Nhất Tiếu Khuynh Thành, vì thế nên thanh danh của hai người ở trong > vô cùng thối nát, những người ở trong bang hội của hắn cũng bị người ta công kích. Cuối cùng không chơi nổi nữa nên Nhất Tiếu Khuynh Thành đã xóa nick rời khỏi trò chơi.
Mặt của Thiên Hạ Vô Song lại dày hơn một chút, chính hắn cũng là một cao thủ trong trò chơi, lại có một nhóm anh em chí cốt ở đây, thế nên vẫn trụ vững trong này.
Văn Khanh hứng thú xem hết một loạt tin tức, cảm thấy thủ đoạn của Vu Quy thật sắc bén, hoàn toàn không cho tra nam tiện nữ có cơ hội phản công nào cả. Đồng thời cũng âm thầm chú ý các đại thần có quan hệ với Vu Quy, về sau cần phải tránh xa ra. Bởi vì những người có liên quan đến cô ta, bất luận là nam hay nữ, chỉ số thông minh toàn bộ offline, 100% biến thành fan não tàn của cô ta, không hề có một chút lí trí nào để nói.
Trong nguyên tác Tịch Văn Khanh chính là bị những người này phá hủy.
Lại nói tiếp, nguyên chủ cũng không làm ra chuyện thương thiên hại lí gì cả, cô tiến vào trò chơi đã là chuyện của hai năm sau, trong trò chơi mỗi ngày đều có drama, vở kịch lớn năm xưa đã trở thành một chuyện xưa cũ.
Bởi vậy, nguyên chủ ở trong trò chơi chỉ là một người chơi mới, tìm được một đại thần dẫn dắt cô, dần dà mới nảy sinh tình cảm. Cô lớn lên lại xinh đẹp, đại thần cũng có ý tứ với cô, vì thế hai người ở trong trò chơi kết duyên với nhau.
Mà vị đại thần này lại chính là Thiên Hạ Vô Song – nhân vật chính của vở kịch năm đó, Tịch Văn Khanh cũng không hiểu rõ tình hình. Thiên Hạ Vô Song mang cô đi thăng cấp còn tặng quà cho cô, tất nhiên cũng thay đổi ấn tượng ban đầu với hắn.
Sau đó, thời điểm nhìn thấy Vu Quy, vì người trong lòng từng thích vị nữ thần này nên cô rất khó chịu. Thế là nguyên chủ đã châm chọc mỉa mai, nói mấy lời khó nghe, rồi các loại tìm đường chết…
Vu Quy đã sớm không phải Vu Quy của lúc trước, bởi vậy không cần cô ta lên tiếng, một đám fan não tàn tự phát của cô ta cũng sẽ tra tấn nguyên chủ hết lần này đến lần khác, ép cô phải cút ra khỏi trò chơi thì thôi đi, thậm chí còn kéo ra ngoài hiện thực…