Cướp Lấy Bàn Tay Vàng Của Vai Chính!

Chương 3


Đọc truyện Cướp Lấy Bàn Tay Vàng Của Vai Chính! – Chương 3

Edit: Nì

Beta: Miêu Nhi

Mãi cho đến tối mới có người xuất hiện, Hoa Âm nhìn thấy liền trả lời cô ta:”Không khách khí”.

Mạc Dao sau vài giây mới trả lời: “Đại thần cầu xin ngài trao đổi với tôi.”

[ Hoa âm đạo quân ] :??

Mạc Dao có chút ngại ngùng nhưng vẫn mặt dày hỏi hắn.

[ Mạc Dao ]:Có thể cho tôi một ít mỹ dung đan được không?

Cảm thấy không ổn, cô ta lại vội vàng nói thêm một câu:”Tôi có thể lấy thứ khác ra trao đổi! ”

Vừa nói xong, những người khác trong nhóm lập tức cảm thấy hứng thú.

[ Huyền Thanh đạo quân ] : Mỹ dung đan thì tính cái gì? Ta có Tẩy Tủy Đan, bảo đảm khiến ngươi trong một giây thay đổi da thịt! Tiểu muội định lấy vật gì để đổi?

Nếu có thể lấy ra những thứ giống Tử Thần tiểu muội thì tốt rồi!

[ Hợp Hoan lão tổ ] : Lão đạo chưa bao giờ lừa gạt người khác! Mấy thứ như mỹ dung đan, gầy thân đan, dưỡng nhan đan, trú nhan đan, các loại hương thân ngọc cơ hoàn, mỹ ngực bí phương còn có bảo dưỡng chỗ kín, tất cả đều là bí phương độc nhất vô nhị của Hợp Hoan Tông! Nếu ngươi có yêu cầu, lão đạo có thể gọi rồng đến phục vụ ngươi!

[ Mạc Dao ] : Đại thần cầu trao đổi!

[ Nguyên Chân đạo quân ]: Những thứ đó chung quy là vật ngoài thân, chỉ cần tu luyện thôi da thịt sẽ tự thay đổi.

[ Mạc Dao ] : Tu luyện như thế nào?

[ Thiều Quang ma tôn ]: Tông môn của ta có một quyển Ngọc Nữ Tâm Kinh, chuyên chế tạo tuyệt thế yêu cơ!


[Thanh Nguyên đạo quân ]: Thiều Quang ngươi cút đi! 300 năm trước giáo huấn còn chưa đủ đúng không? Lại tạo ra một Tô Mị Nương tai hoạ người khác, xem lão đạo có phá nát nơi ở của ngươi hay không!

[ Huyền Thanh đạo quân ]: Ngửi thấy mùi gian tình đâu đây!

[ Mạc Dao ]: Đại thần đại thần! Nhìn tôi nè! Cầu đại thần trao đổi!

[ Hoa âm đạo quân ]: Ngươi định lấy thứ gì để trao đổi?

Mạc Dao quả thực vui sướng muốn bay lên, biết được hiệu quả thần kì của mỹ dung đan khiến cô ta vô cùng tin tưởng đám người trong nhóm! Đây tuyệt đối là cao nhân, cô ta có thể vào nhóm chính là cơ duyên trời cho! Mạc Dao biết ông trời không hề vứt bỏ cô ta, trắc trở trước kia đều chỉ là khảo nghiệm! Hiện tại thông qua khảo nghiệm liền khổ tận cam lai! Thánh mẫu Maria, cảm tạ người!

Cô ta đã suy nghĩ kĩ càng từ lâu, Thanh Nguyên đạo quân cố chấp với cánh gà mật ong như vậy chắc chắn đám người này đều là đồ tham ăn, lấy đồ ăn ngon hấp dẫn bọn họ nhất định không sai!

[ Mạc Dao ]: Cánh gà mật ong, cánh gà chiên Coca, thịt viên tứ hỉ,đầu sư tử*,thịt kho Đông Pha, thịt kho tàu, thịt bò sốt tương, vịt nướng, cánh gà,…

…..

Cô ta cho rằng mấy món này có thể khiến bọn họ hỏi han liên tục, nhưng không nghĩ tới những người này đều không có phản ứng gì đặc biệt. Nửa ngày Thanh Nguyên đạo quân mới trả lời một câu: “Được thôi.”

Có Tử Thần phát miễn phí, bọn họ tạm thời không thiếu những thứ này. Chẳng qua tiểu muội này mới gia nhập nên bọn họ không thể không cho mặt mũi, vì thế Thanh Nguyên hỏi: ” Ngươi muốn trao đổi như thế nào? ”

[ Mạc Dao ]: Một đĩa đồ ăn ngon đổi một viên được không?

Lần này, Mạc Dao có chút đau lòng, tiền kiếm được bằng mồ hôi nước mắt, cô ta thật sự không nỡ tiêu.

Những người khác lại cảm thấy có chút vi diệu, ngày hôm qua Tử Thần tiểu muội cho bọn hắn một đống đồ ăn ngon miễn phí, những thứ Mạc Dao nói tất cả đều có. Tử Thần tiểu muội còn nói những thứ này thật sự không đáng giá, nhưng hôm nay người này lại công phu sư tử ngoạm, một đĩa đổi một viên đan dược của bọn họ! Tuy rằng bọn họ không để bụng những đan dược cấp thấp này nhưng bị người khác cho rằng bản thân tiêu tiền như rác, ai mà không khó chịu cơ chứ?

Hiển nhiên, bọn họ không nghĩ tới gia cảnh của Mạc Dao và Văn Khanh vô cùng khác biệt, đối với Văn Khanh có thể không đáng giá bao nhiêu tiền nhưng đối với Mạc Dao thì lại khác.

Đây cũng là lý do Văn Khanh cố ý đào hố cho Mạc Dao nhảy.


Mạc Dao đợi nữa ngày cũng không thấy ai nói gì, có chút nóng lòng, nhịn không được hỏi: ” Có thể chứ?”

Mấy người Thanh Nguyên đều là đại năng quản lý một phương! Bọn họ không thích đổi ý, thế là mỗi người qua loa chọn một phần.

[ Thanh Nguyên đạo quân ]: Một phần cánh gà mật ong.

[ Hoa âm đạo quân ]: Một phần thịt viên tứ hỉ.

[ Thiều Quang ma tôn ]: Một phần đầu sư tử.

…….

Mạc Dao vội vàng ghi nhớ, mang theo 300 đồng tiền cầm chưa ấm tay ra cửa. Hơn nửa tiếng sau mới tay xách nách mang đồ ăn trở về. Buổi chiều cô ta đã nghiên cứu kĩ càng những thứ này, phát lì xì như thế nào cũng rõ ràng. Mạc Dao đặt đồ ăn vào ô phát quà, sau đó phát từng chiếc lì xì một.

[ Thanh Nguyên đạo quân nhận cánh gà mật ong ]

[ Hoa âm đạo quân nhận thịt viên tứ hỷ ]

[ Thiều Quang ma tôn nhận đầu sư tử ]

….

Tất cả đồ ăn đều đã phát xong, Mạc Dao chờ đợi bọn họ đưa lại đan dược.

Nhưng mà đám người nhận được lì xì không hề vui chút nào. Vì cô ta người mới nên dù có công phu sư tử ngoạm bọn họ cũng không thèm so đo, nhưng cô ta đưa cái quỷ gì đây? Khó ăn chết đi được.

Đây chính là sự khác biệt giữa đầu bếp bình dân với đầu bếp ở nhà hàng cao cấp.


Mấy người Thanh Nguyên vô cùng chán nản nhưng người tu luyện đã hứa hẹn thì không để đổi ý, ai nói bọn họ không yêu cầu hương vị của đồ ăn chứ?

Thế nên, Mạc Dao nhận được bảy viên mỹ nhan đan.

Hoa Âm còn tốt bụng nhắc nhở một câu: “Người chưa tu luyện không thể ăn hết 7 viên 1 lần, cách ba ngày uống một viên. Nếu không ngươi không chịu được tác dụng phụ của thuốc đâu.”

[ Mạc Dao ]: Cám ơn đại thần! ^o^

Mạc Dao kịp thời phát hiện điểm yếu của mỹ nhan đan, tuy rằng tiếc nuối không thể lập tức trở nên xinh đẹp nhưng chỉ cần có thứ này, cô ta sớm hay muộn cũng trở thành một đại mỹ nhân! – Cho nên không cần vội vàng làm gì.

Văn Khanh thờ ơ lạnh nhạt quan sát hết thảy, không lên tiếng ngăn cản cũng không nhân cơ hội phát túi đen cho Mạc Dao. Cô muốn để cô ta nếm mùi ngon ngọt, sau đó cô sẽ cướp đi mọi thứ, như vậy mới khiến cô ta khắc cốt ghi tâm!

Hôm sau chính là ngày khai giảng, Quý Văn Khanh rất được chào đón ở trường, vừa bước vào cổng đã có rất nhiều người chào hỏi cô. Văn Khanh dựa theo ký ức đáp lời.

Cô vừa mới ngồi vào chỗ, Mạc Dao đúng lúc này bước vào.

“Ôi chao! Mập mạp gầy đi à?”

“Còn trắng ra!”

“So với trước kia còn đẹp hơn!”

Sự thay đổi của Mạc Dao chưa thực sự rõ ràng, thế nên mọi người liếc mắt một cái liền nhận ra, mồm năm miệng mười nghị luận. Nhưng Mạc Dao không hề quan tâm các cô, lập tức bước về chỗ ngồi của mình, cúi đầu không thấy rõ khuôn mặt. Bị cô ta làm lơ, mọi người đều có chút xấu hổ, nói thầm:

“Quá kiêu căng! Nói chuyện với cô ta cũng không thèm trả lời. ”

“Đồ xấu xí quái dị, không nên để ý cô ta! ”

Mạc Dao nắm chặt tay, móng tay bấu vào thịt, cô ta ghét nhất bị người khác nói là mập mạp, ghét người khác nghị luận khuôn mặt của bản thân, những người này đều đáng chết!

Văn Khanh thu hồi ánh mắt, cười khẽ, một bên thì soi mói xét nét, dùng lời nói khiến người khác bị tổn thương, một bên thì tự ti cực độ dẫn đến tâm lý vặn vẹo – bọn họ đều là mấy con người đáng thương.

Nhưng mà việc này thì liên quan gì đến cô? Cô lại không phải thánh mẫu tới cứu vớt mọi người, cô tới chỉ là để giúp người ủy thác hoàn thành tâm nguyện.

Một học kì mới bắt đầu, Văn Khanh vùi đầu khổ học. Nhiệm vụ của thế giới này xem như đơn giản, xã hội hòa bình ổn định tạo rất nhiều cơ hội tốt cho cô.


Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, ngoại trừ bàn tay vàng của vai chính ra, Văn Khanh không mang đi bất kì thứ gì cả. Thế nên cô quý trọng từng giây từng phút để học tập. Thừa dịp này học thêm nhiều kiến thức, về sau khi làm nhiệm vụ sẽ không đến nỗi luống cuống tay chân.

Chương trình cao tam đối với cô mà nói không hề khó, có nền tảng là Quý Văn Khanh, lại có trí nhớ nhìn là không quên được của cô nên học tập thuận buồm xuôi gió cực kì. Đối với Văn Khanh mà nói – thi đại học hoàn toàn không thành vấn đề. Sau đó cô bắt đầu học tập kiến thức thương nghiệp, ở mấy thế giới trước cô chưa từng tiếp xúc qua lĩnh vực này. Ba của Quý Văn Khanh là tổng giám đốc công ty đa quốc gia, có cơ hội học tập tốt như vậy, cô không thể lãng phí.

Hơn nữa Quý gia chỉ có một cô con gái rượu nên sớm đã có ý định bồi dưỡng cô thành người thừa kế. Bây giờ Văn Khanh chủ động đưa ra yêu cầu muốn học hỏi, ba Quý tất nhiên vui vẻ đáp ứng. Vì thế ngoại trừ thời gian học tập ở trường ra, buổi tối với cuối tuần cô đều đi theo ba Quý học hỏi kinh nghiệm. Ông là tổng giám đốc công ty đa quốc gia, thủ đoạn cùng năng lực tất nhiên hơn người, bởi vì dạy dỗ con gái ruột nên không hề giữ lại mà dốc lòng chỉ bảo. Năng lực học tập của Văn Khanh cũng rất mạnh, việc gì chỉ cần nói một lần là hiểu, điều này khiến ba Quý hết sức vui mừng, vì thế càng dụng tâm dạy dỗ cô.

Cùng lúc đó, Mạc Dao cũng lấy tốc độ kinh người lột xác thành công. Giống như nữ quỷ Quý Văn Khanh nói—— giảm 90 cân trong vòng một tháng, trở nên trắng trẻo lại xinh đẹp.

Chỉ là nhóm lì xì không được như ý nên cô ta không hề giống trong cốt truyện cũ: không có đan dược tăng cường trí nhớ nên thành tích học tập vẫn dậm chân tại chỗ. Cũng không có phương pháp rèn luyện cơ thể giúp gân cốt mềm dẻo để đi học khiêu vũ.

Nhưng cô ta từ một con vịt xấu xí biến thành thiên nga xinh đẹp đã là một kỳ tích rồi. Mạc Dao lại còn dưới mí mắt của mọi người dần dần thay đổi, từng chút từng chút biến hóa nên không có ai nghĩ là đi phẫu thuật thẩm mỹ. Đùa hả, làm gì có bệnh viện nào có kỹ thuật tốt như vậy?!

Chính Mạc Dao cũng vô cùng vừa lòng với sự thay đổi của bản thân. Những thứ đan dược hạ phẩm không đáng tiền của các đại thần đã khiến cô ta thay đổi chóng mặt như vậy, nếu là những đan dược cấp cao thì sao?

Nghĩ thôi cũng khiến lòng người sốt sắng, càng thêm kiên định phải ôm chặt đùi vàng của đại thần!

[ Mạc Dao ] : Mọi người có muốn gọi đồ ăn vặt gì không ạ? Cứ nói với tôi nhé, không cần ngại đâu. *^∆^*

Trong nhóm vốn đang rất náo nhiệt, nháy mắt trở nên im lặng, một lúc lâu sau mới có người lên tiếng.

[ Thanh Nguyên đạo quân ] : Đột nhiên nhớ ra hồi nãy sư đệ gọi ta có chuyện gì ấy.

[ Nguyên Chân đạo quân ] : Bên ngoài lại có đệ tử ầm ĩ, ta đi xem.

[ Hoa âm đạo quân ] : Ta, ta, ta mắc tiểu!

………..

Trong nháy mắt, người trong nhóm đều tìm cớ lảng đi. Mạc Dao trì độn thế nào cũng hiểu đám người này đang tránh né, cô ta xấu hổ cực kì đồng thời cũng không rõ nguyên nhân vì sao.

Có phải bản thân đã làm sai điều gì chọc giận các vị đại thần trong nhóm? Nhưng nghĩ tới nghĩ lui cũng không nghĩ ra điều gì, có lẽ tính tình của những người này quá mức quái dị chăng?

Cô ta cho rằng chỉ cần ôm đùi bọn họ thật chặt thì sẽ không xảy ra việc gì ngoài tầm kiểm soát, dù sao lúc đầu bọn họ đã nói chuyện vô cùng vui vẻ mà!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.