Bạn đang đọc Cướp đoạt – Chương 79:
Hai dòng máu chói lọi, một dòng chảy từ bắp đùi trắng nõn của cô xuống đầu gối, một dòng khác lại không ngừng uốn lượn chảy xuống mắt cá chân mảnh khảnh của thiếu nữ.
Cô mặc váy ngủ, trong tay cầm chiếc quần lót bị dính máu, sau khi Dịch Vu Lan mở cửa đã nhìn thấy một màn như vậy, mái tóc đen của thiếu nữ lộn xộn, làn da trắng như tuyết, gương mặt hoảng hốt và đôi môi đỏ như màu mật đào.
Cả người đều tản ra một hương vị thơm ngọt no đủ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trái tim anh bắt đầu đập nhanh và dữ dội.
“Anh, anh… hình như em…” Cô bất lực nhìn anh, giọng nói nho nhỏ, Dịch Vu Lan rất muốn bế cô lên, nhưng cuối cùng anh chỉ kéo cô vào trong phòng mình, tìm rất nhiều giấy vệ sinh ngồi xổm xuống giúp cô lau chùi sạch sẽ vết máu trên đùi.
Động tác của anh nhanh nhẹn không chút ướt át bẩn thỉu, mãi cho tới khi bàn tay anh chạm tới gốc đùi của cô.
Ngừng một chút, sau đó anh ném tờ giấy kia vào sọt rác.
“Em tự mình lau bên trong đi.” Anh xoay người đi vào phòng tắm, lấy chiếc khăn lông mà ngày thường Dịch Như Hứa hay dùng, nhúng vào nước nóng, sau khi vắt khô, lại quay về ngồi xổm xuống lau chân cho cô.
Dịch Vu Lan phản ứng nhanh, thoạt nhìn vô cùng lạnh lùng, giống như thật sự chỉ là người anh trai xử lý kinh nguyệt cho em gái, anh bảo Dịch Như Hứa đi vào toilet, tìm một vòng trong phòng ngủ chính, cuối cùng tìm được ít bông mẹ để lại trong nhà.
Cũng không thể nhét thứ này vào phía dưới của cô… Dịch Vu Lan mặc áo khoác kéo khóa lên, nói với cô một tiếng, sau đó dưới thời tiết âm mười mấy độ và gió lạnh thấu xương, ra ngoài mua băng vệ sinh cho cô.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Siêu thị bên dưới tiểu khu đã đóng cửa từ sớm, giờ này còn mở cửa cũng chỉ có cửa hàng tiện lợi 24 giờ cách đó hai con phố. Anh vừa cảm nhận gió lạnh thổi quét, vừa cố gắng sửa sang lại bảy tám suy nghĩ hỗn loạn trong đầu.
Cô đã có kinh nguyệt lần đầu tiên, nhưng cô mới chỉ mười bốn tuổi.
Thật ra anh có năng lực đó, nhưng mười bốn tuổi vẫn là một độ tuổi quá nhỏ, tuy rằng cô đã cao 1m65, mà mình còn cao hơn cô một cái đầu…
Hơn nữa sau này bị bắt, khi toà án tra hỏi, anh nói với mọi người mười bốn tuổi mình đã làm tình với em gái, như vậy cũng quá ghê tởm đi.
Khi Dịch Vu Lan xách theo băng vệ sinh về tới nhà, dán băng vệ sinh vào quần lót đưa cho cô, anh đã tìm được một lý do mới.
Chờ một chút, dứt khoát chờ cô thành niên là tốt rồi.
Hơn nữa thói quen của Dịch Như Hứa thật sự không ổn, cô đứng trước mặt anh với cặp mông trần trụi mà không hề có một chút cảm giác thẹn thùng nào, tốt xấu gì anh cũng là đàn ông, có phải cô cho rằng mình sẽ làm tình với cô cho nên bắt đầu đắc ý vênh váo hay không?
Nhưng đó chỉ là những suy nghĩ vụn vặt trong lòng Dịch Vu Lan, buổi tối ngày hôm đó Dịch Như Hứa ngủ trên giường của anh, băng vệ sinh dán không chuẩn, máu vẫn làm bẩn giường anh.
Anh tưởng tượng đó là máu xử nữ của em gái, tối hôm qua bọn họ vừa ôm nhau triền miên.
Nghĩ như vậy, anh giải quyết xong dục vọng vẫn luôn nhẫn nhịn từ đêm qua cho tới hôm nay, sau đó anh cắt bỏ phần dính máu trên chiếc ga trải giường, đặt cùng những món đồ nhỏ mà anh tích cóp được, ví dụ như đôi tất nhỏ in hình dâu tây bị rách ngón chân của cô.
Trong suốt khoảng thời gian nhẫn nại đó, Dịch Vu Lan vẫn luôn trầm mặc, thoạt nhìn có vẻ anh không có bất cứ chỗ nào không thích hợp, Dịch Như Hứa vẫn thích vào phòng anh ăn kem vào mùa hè thứ bảy chủ nhật, mặc chiếc váy hai dây mà anh thích nhất, nằm bò trên mặt đất vừa đọc sách vừa liếm que kem trong tay.
Có lẽ hình ảnh kia thật sự khiến anh ấn tượng quá sâu, nếp gấp ngực màu trắng, anh đào đỏ trên váy, hai bím tóc tinh khôi được cố định bằng chiếc dây chun nhỏ, còn có ánh nắng ấm áp từ bên ngoài cửa sổ tiến vào chiếu lên người cô.
Bờ mông đầy đặn no đủ ở trước mắt khiến anh rất muốn duỗi tay nhẹ nhàng chạm vào, thật sự giống như lướt qua hai miếng đậu hũ non mềm.
Ngay cả khi không thể nhịn được nữa, Dịch Vu Lan cũng không làm ra chuyện gì đặc biệt, anh chỉ gọi cô tới, cắn một miếng lên đầu que kem cô vừa mới liếm, dùng lòng bàn tay dịu dàng lau chất lỏng ngọt ngào bên khóe môi cô, sau đó trộm bỏ vào trong miệng mình.
Thật sự rất khó để chịu đựng, nhưng mấy ngày này cũng không thể tránh khỏi việc gia tăng lòng quyết tâm nhất định phải có được Dịch Như Hứa trong tương lai.
Mười lăm tuổi, chuẩn bị lên cao trung, thành tích của Dịch Vu Lan càng thêm loá mắt, đồng thời cũng trở thành gương mặt đại diện của trường học. Cái tên của anh thuộc loại sẽ được phát đi phát lại bằng biểu ngữ đỏ tại cổng trường vào khoảng từ 3 đến 5 giờ.
Thầy cô và phụ huynh đều biết đứa nhỏ này ưu tú trầm ổn tới mức nào, trước đó không lâu anh còn đạt điểm cao trong cuộc thi Toán THCS cấp quốc gia, đọat giải nhất trong một số cuộc thi nổi tiếng, thậm chí còn tham gia các cuộc thi ở nước ngoài.
Tất cả mọi người đều thích anh, trong trường học nữ sinh theo đuổi anh càng ngày càng điên cuồng, nhưng số chiêu trò mà Dịch Vu Lan dùng để cự tuyệt bọn họ cũng ngày càng đa dạng, mọi người không tìm thấy điểm đột phá, vì thế đối tượng lấy lòng của bọn họ lại dừng trên người cô em gái sinh đôi của anh.
Mỗi ngày Dịch Như Hứa đều mang về rất nhiều đố ăn cho anh, ngay cả thư tình cũng mang trở về, mỗi lần tiếp nhận những phong thư hoặc tờ giấy kỳ quái đó từ trong tay em gái, Dịch Vu Lan đều sẽ ảo tưởng đó đều là thư Dịch Như Hứa viết cho anh, sau vài giây cảm thụ cảm giác hạnh phúc, anh liền xoay người ném những thứ rác rưởi đó vào thùng rác.
Anh không biết Dịch Như Hứa nghĩ như thế nào, nhưng từ khi anh đảm nhận sự sắp xếp của trường học, làm người dẫn chương trình cho bữa tiệc Nguyên Đán cùng một nữ sinh thập phần ưu tú, Dịch Như Hứa bắt đầu không nghe lời chạy tới dính lấy anh, thậm chí cô còn bí mật tìm ra chìa khóa dự phòng leo lên giường cùng anh và ngủ với anh lúc nào không hay.
Thời điểm Dịch Vu Lan không bị cô đánh thức còn có thể nhẫn nhịn, một khi ý thức được cô đang ở trên giường của mình, về cơ bản đêm hôm đó sẽ không ngủ được.
Anh đã nhiều lần yêu cầu cô không được lén lút lẻn vào phòng anh và ngủ với anh, mỗi lần Dịch Như Hứa đều ấm ức gật đầu đáp ứng, nhưng không lâu sau lại vẫn tiếp tục bò lên giường.
Kết thúc tiệc tối, Dịch Vu Lan cự tuyệt lời tỏ tình của bạn nữ vừa hợp tác dẫn chương trình cùng mình, trong đầu đều là hình ảnh Dịch Như Hứa đóng vai người đẹp ngủ trong rừng trong tiết văn nghệ của lớp.
Cô trang điểm, làm tóc, kết hợp với chiếc váy lộng lẫy, tất cả đều ưu nhã mỹ lệ khiến người ta nhịn không được mà ngạt thở. Cô giống như một vị công chúa dịu dàng xinh đẹp, khí chất xuất chúng, gương mặt xinh đẹp đến mức không biết phải bắt đầu nhìn từ đâu.
Khi nụ hôn của hoàng tử dừng lại trên sườn mặt cô, tiếng thét chói tai từ hội trường gần như phá vỡ nóc khán phòng, anh không cần phải nghi ngờ, sau này chắc chắn mọi người sẽ bắt đầu gán ghép tên của em gái với cậu nam sinh kia.
Cậu nam sinh kia là lớp trưởng lớp cô, thành tích tốt nhất lớp, nghe nói cậu ta vẫn luôn lấy anh làm mục tiêu để vượt qua, nhưng trước nay trong mắt Dịch Vu Lan chưa từng nhìn thấy người này.
Nhưng hiện tại anh đã thấy.
Đối phương thế tới rào rạt, mục đích là kết giao với Dịch Như Hứa, điểm chết người chính là, Dịch Như Hứa không nói một lời với cậu ta trong suốt buổi luyện tập, mãi cho tới khi tiết mục bắt đầu, anh mới nhìn thấy cảnh cậu ta hôn lên má cô.
Lúc ấy Dịch Vu Lan có chút suy sụp, anh không còn tin rằng sự tự do mà anh trao cho Dịch Như Hứa là hợp lý, và anh cũng không còn tin rằng việc anh chịu đựng cho đến năm mười tám tuổi là thực sự đúng đắn.
Nếu một lần nữa xảy ra chuyện như thế này, dưới tình huống anh hoàn toàn không hiểu rõ đột nhiên đi tới, vuốt bụng nhìn anh, dùng giọng điệu tràn ngập sự bất lực nói: “Làm sao bây giờ, anh, em có thai rồi.”
Lúc đó anh nên làm gì?
Tựa như một người anh trai tri kỷ, gạt ba mẹ, trộm dẫn cô tới bệnh viện phá thai không đau?
Sau đó còn vừa an ủi vừa giáo huấn cô, đừng nghĩ tới người đàn ông đã làm tổn thương cô nữa, cậu ta không hề xứng đáng?
Vậy anh thì sao? Hiện tại anh nên làm gì?