Bạn đang đọc Cướp đoạt – Chương 44:
Ban ngày ở một mình thật tự do, cô có chút thích loại cảm giác này, hơn nữa buổi tối ở lại bệnh viện với anh trai, cô không cần phải ở nhà một mình, cô rất không thích cảm giác ở trong căn phòng trống rỗng, thân thể dễ dàng hư không và muốn làm chuyện gì đó.
Sắc trời đã muộn, khi Dịch Như Hứa tới trước cửa phòng bệnh, nhìn thấy anh trai đang đứng bên cửa sổ nhìn chằm chằm dưới lầu, trong lòng vẫn không nhịn được mà nghĩ tới video tối hôm qua.
Thật muốn ôm anh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cái ôm trần truồng khi cả hai người đều không mặc quần áo.
“Anh.” Dịch Như Hứa đứng cạnh cửa gọi anh một tiếng, Dịch Vu Lan nghe vậy phục hồi tinh thần, quay đầu đối diện với tầm mắt của cô.
Anh chần chờ vài giây mới mở miệng nói: “Sao lại tới đây vào giờ này?”
Trời tối rồi, lát nữa ai sẽ đưa cô trở về? Một mình đi về rất nguy hiểm?
Dịch Như Hứa hơi mỉm cười, ý cười không sâu, nhưng có thể nhìn ra cô đang cười, hơn nữa còn mang lại cho người ta cảm giác vô cùng đáng yêu.
“Ban ngày ở nhà dọn vệ sinh, không có cách nào, em làm những việc này quá chậm, cho nên mới tới muộn.”
Dịch Vu Lan bắt được trọng điểm, dọn vệ sinh, làm việc quá chậm, cho nên tới muộn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Không phải cô chạy ra ngoài chơi, mà là ở nhà dọn vệ sinh, điều này rất tốt.
—— Làm việc quá chậm, không có cách nào, nhưng kỳ thật anh muốn gặp cô sớm một chút.
Não bộ Dịch Vu Lan tự đưa ra một kết luận vừa lòng, vì thế anh gật đầu, tỏ vẻ rộng lượng nhìn cô cười nói: “Không sao, em ngồi đi, đứng làm gì?”
Dịch Như Hứa cũng không từ chối, cô vẫn ngồi xuống chiếc ghế ngày hôm qua, Dịch Vu Lan đang định mở miệng nói gì đó, lại thấy Dịch Như Hứa lấy di động từ trong túi xách ra, sau đó cô bắt đầu… chơi trò chơi.
Dịch Vu Lan còn nhớ rõ hiệu ứng âm thanh của trò chơi này, anh luôn cảm thấy có lẽ trước kia mình không thích em gái chơi trò này, ít nhất hiện tại vừa thấy cô chơi anh liền đau đầu.
“Anh, thật ngại quá, ngày hôm nay bạn bè rủ chơi game mà em chưa có thời gian, hiện tại em muốn chơi một lát.”
Dịch Như Hứa ngoan ngoãn báo cáo thời gian chơi game của mình cho Dịch Vu Lan, lúc này trong lòng Dịch Vu Lan mới cảm thấy thoải mái hơn một chút.
“Ừ.”
Được rồi, muốn chơi cứ chơi đi, không có gì ghê gớm.
Tiếp theo cả đội bật voice chat, giọng nói của những người bên trong khiến Dịch Vu Lan cảm thấy có chút quen tai, dường như bọn họ đều quen biết em gái anh, điều quan trọng hơn chính là, có cả đàn ông!
Lồng ngực của anh bị tắc nghẽn gần như không thở nổi, sao cô có thể chơi game với đàn ông!
Nhưng mà như thế thì sao? Vì sao cô không thể chơi game cùng đàn ông? Cho dù mình có là anh trai của cô thì cũng không có đạo lý quản chặt như vậy? Hơn nữa rõ ràng anh đã nghĩ thông suốt, em gái chỉ có thể là em gái, không thể vấn vương tơ hồng.
Dịch Vu Lan cúi đầu nhìn cánh tay trái bị bao thành cái bánh chưng của mình, tự hỏi mình có thể chỉ dùng tay phải cùng cô chơi game hay không, nhưng cơn chóng mặt buồn nôn truyền đến khiến anh phải từ bỏ ý định này, hơn nữa, hình như anh không tìm thấy di động.
Đối với cô mà nói, chẳng lẽ người đàn ông thô lỗ trong trò chơi còn quan trọng hơn người anh trai ruột thịt này hay sao?
Sao cô có thể bỏ mặc anh ở chỗ này mà ve vãn tán tỉnh người đàn ông khác ở trong trò chơi?
Trong đầu Dịch Vu Lan đều là những ý nghĩ chua lòm muốn rụng răng, anh nhập tâm vào suy nghĩ một hồi, sau đó vội vàng tập trung lực chú ý trở lại.
Rốt cuộc có chuyện gì đang xảy ra với mình, vì sao mình lại có ham muốn chiếm hữu mãnh liệt với em gái như vậy? Điều này cực kỳ không tốt.
Hôm nay chỉ là chơi game, nếu lần sau cô dẫn bạn trai đến thì phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ mình còn muốn chia rẽ bọn họ?
…Vì sao không thể chia rẽ bọn họ, mình có điểm nào không tốt bằng người đàn ông khác?
Dịch Vu Lan càng ngày càng cảm thấy suy nghĩ của mình nguy hiểm, vì thế anh nhanh chóng gạt bỏ những suy nghĩ xấu xa đó sang một bên, cố gắng chỉ dẫn lối suy nghĩ của bản thân theo hướng bình thường.
Em gái hoàn toàn độc lập, cô có quyền làm bất cứ chuyện gì cô muốn, anh không có tư cách ép buộc cô.
Hôm nay cô đến đây thăm anh, như vậy chứng tỏ trong lòng cô vẫn còn người anh trai này.
Sau khi tự an ủi bản thân, tâm trạng Dịch Vu Lan khá hơn một chút, anh cầm tờ báo mà cô hộ sĩ trẻ chủ động đưa cho anh để giết thời gian, sau đó bắt đầu đọc. Cả ngày hôm nay, lần đầu tiên anh có thể nghiêm túc đọc hiểu những dòng chữ đó vào trong đầu.