Bạn đang đọc Cướp đoạt – Chương 4:
Vừa trở lại căn nhà thuê ở cạnh trường học, Dịch Như Hứa vội vàng nhốt mình trong phòng, cô khóa cửa lại, biết rõ anh có chìa khóa của tất cả các phòng trong nhà, nhưng cô vẫn muốn làm như vậy để tự an ủi chính mình.
Cô cởi chiếc quần lót bị anh làm bẩn ra, thay quần lót và váy ngủ sạch sẽ, tìm khăn ướt lau dọn thân dưới hỗn độn của mình, cả người có chút tự bế mà rúc vào trong ổ chăn.
Hiện tại mới là hai giờ chiều, đúng thời điểm mặt trời chói chang nhất, Dịch Như Hứa che đầu trốn tránh, cơn buồn ngủ bắt đầu nổi lên, cô mơ mơ màng màng chìm vào giấc ngủ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trong lúc nửa mộng nửa tỉnh, dường như Dịch Như Hứa đã có một giấc mộng, cô được quay trở lại thời kỳ thơ ấu của mình, khi đó ba mẹ còn chưa ly hôn.
Kỳ nghỉ hè năm đó, mỗi ngày ba mẹ đều cãi nhau, Dịch Như Hứa nhát gan, nghe thấy những lời đó liền phát run, sau đó cô đáng thương trốn tránh trong góc nhà, mỗi lần anh trai tìm được xách cô ra ngoài, cô đều ôm anh vùi đầu vào eo anh mà khóc.
Công việc của cha mẹ rất bận rộn, không rảnh lo cho bọn họ, Dịch Vu Lan trưởng thành tương đối sớm cũng không muốn để cô ở lại căn nhà đó, sợ tính cách của cô bị ảnh hưởng, vì thế anh liền chủ động dẫn theo Dịch Như Hứa về nông thôn sống cùng ông nội.
Đó là lần đầu tiên Dịch Như Hứa rời khỏi thành phố, mà những đứa trẻ sinh trưởng tại nông thôn đều bạo dạn và có phần hoang dã.
Bọn họ nhìn thấy Dịch Như Hứa mềm mại trắng nõn, cả đám đều bắt sâu tới trêu đùa cô, nếu không sẽ giật tóc cô, động tay động chân với cô. Khi đó anh trai đã một mình đánh đuổi nhiều tên vô lại như vậy, cũng là anh vẫn luôn nắm tay cô, bảo vệ cô không cho bất cứ kẻ nào bắt nạt cô.
Anh ngắt hoa dại và cành liễu bện thành vòng hoa cho cô, dẫn cô tới bờ ruộng dùng cốc nhựa bắt nòng nọc, leo cây hái quả dại cho cô, đạp xe đưa cô ra ngoài hóng gió, thậm chí còn giúp cô làm bài tập hè.
Cô muốn thứ gì, anh đều có thể làm cho cô, mà cô cũng vô cùng ỷ lại vào anh, trước kia rõ ràng bọn họ là song bào thai thân mật khăng khít nhất.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trong mộng Dịch Như Hứa tràn ngập niềm vui, cô muốn đi theo anh trai mọi lúc mọi nơi, giống như chỉ cần đi theo anh là có thể có được cả thế giới.
Nhưng khi tỉnh lại từ trong mộng, thời điểm mở to mắt cô mới ý thức được đó đều chuyện từ rất lâu trước kia, hiện tại anh đối với cô tràn ngập dục vọng khống chế, tựa như ma quỷ đầy một bụng nước đen ngòm.
Cô phát hiện chiếc chăn trên người mình không biết đã được điều chỉnh từ lúc nào, khi xoay người mới chạm phải người bên cạnh, cô mở to hai mắt, phát hiện anh trai đang nằm đối diện cô, nhắm mắt ngủ thiếp đi.
Một người khi tỉnh dậy luôn khiến người ta phẫn nộ lúng túng, nhưng khuôn mặt lúc ngủ lại dường như quá mức vô hại, làn da mềm mại, diện mạo tuấn tú, trên hàng mi dài lấp lánh ánh vàng do mặt trời chiếu xuống, gương mặt được bao phủ bởi những thay đổi sâu sắc về ánh sáng và bóng tối hình thành từ ngũ quan lập thể.
Dáng người anh rắn rỏi mà gợi cảm, sống mũi và đôi môi mỏng ám chỉ mạnh mẽ về giới tính, diện mạo của anh khiến người ta có rất nhiều những suy nghĩ miên man bất định.
Cô sẽ không nói, cô vẽ anh còn quen thuộc hơn so với việc vẽ bản thân mình hay bất cứ kẻ nào.
Đồ đạc trong phòng đều đã được thu dọn sạch sẽ, Dịch Như Hứa thấy giá vẽ của mình bị lấy ra, đặt tại nơi mà ngày thường cô hay đặt nhất, đoán chừng quần áo gì đó, cũng đều được anh gấp gọn cất vào trong tủ rồi.
…Nếu anh không chăm sóc mình cẩn thận tỉ mỉ như vậy thì tốt rồi, nếu như thế Dịch Như Hứa có thể dễ dàng tìm được lý do, bởi vì loạn luân mà cực kỳ cực kỳ chán ghét anh.
Cô nhắm mắt lại, xuất phát từ bản năng thân thể muốn tới gần anh hơn một chút, đoán chừng động tác của cô làm thức tỉnh người bên cạnh, Dịch Vu Lan hơi nhíu mày, sau đó chậm rãi mở mắt ra, phát hiện em gái đang dựa vào vai mình, yên lặng lại ngoan ngoãn.
Anh giật mình, vươn tay ôm cô vào lòng, cúi đầu hôn liên tiếp vài cái lên trán cô.
“Như Như.” Giọng điệu của Dịch Vu Lan rất tốt, mỗi lần em gái chủ động tới gần, tâm tình của anh đều sẽ không tồi “Tối nay muốn ăn gì?”
Dịch Như Hứa không muốn nói chuyện với anh, bởi vì mỗi lần nói chuyện, từ khi bắt đầu cho tới khi kết thúc bầu không khí luôn bị anh dẫn dắt theo một hướng không thể giải thích được.
Nhưng mà hiện tại không nói lời nào cũng không được, anh nhất định sẽ nghĩ cách khiến cô phải mở miệng nói gì đó, Dịch Như Hứa suy nghĩ một chút, cuối cùng nói: “Khoai tây và cải thìa, còn có canh cá.”
“Anh trai làm những món khác ăn không ngon sao?” Khả năng nấu nướng của Dịch Vu Lan rất xuất sắc, thậm chí có thể so sánh với các đầu bếp nổi tiếng, nhưng làm tới làm lui, mỗi lần hỏi Dịch Như Hứa muốn ăn gì, cô đều suy nghĩ và nói ra ba món ăn đó, khoai tây và cải thìa, còn có canh cá, khiến cho người ta có cảm giác trì độn, còn có chút ngây ngốc.
“Những món khác cũng rất ngon.” Nhưng cô chỉ thích ăn ba món kia, ăn hoài không thấy chán.
“Được rồi, Như Như muốn ăn gì anh trai đều sẽ làm cho em ăn.” Anh làm xong nghĩa vụ của anh trai rồi, sau đó liền bắt đầu đòi hỏi nhu cầu của người yêu, cúi đầu xuống muốn hôn lên đôi môi phấn nộn của cô.
Cảm nhận được hơi thở của anh đang dần tới gần, Dịch Như Hứa chỉ cảm thấy cả người khó chịu, cô nghiêng đầu muốn trốn tránh, nhưng lại bị anh dùng tay giữ cố định, cuối cùng cô vẫn bị cưỡng chế cùng anh thực hiện nụ hôn ướt át.
Bàn tay Dịch Vu Lan đặt trên eo cô không an phận mà sờ tới sờ lui, một đường kéo dài xuống phía dưới, dừng lại trên bờ mông tròn trịa, mềm mại đầy tính đàn hồi, khi xoa nắn xúc cảm hoàn toàn khác với bầu ngực no đủ.
Bàn tay anh càng thêm dâm tà, anh kéo váy cô cao lên một chút, cuối cùng dò xét tiến vào, vuốt ve đùi cô, cách lớp quần lót chọc chọc vào âm đạo và hậu môn của cô.
Dịch Như Hứa muốn trốn tránh, bàn tay chống lên ngực anh ý đồ muốn đẩy anh cách xa mình một chút, nhưng cô càng trốn thì sức lực trên tay anh lại càng mạnh mẽ. Tới cuối cùng, anh trực tiếp thu tay lại, kéo cô vào trong ngực, giọng nói khàn khàn đến dọa người.
“Sao thế? Không muốn để anh trai chạm vào sao?”
Ý tứ của lời nói này tuyệt đối không đơn giản, Dịch Như Hứa muốn gật đầu nhưng lại không dám, mỗi lần cô thể hiện sự kháng cự rõ ràng với anh, rất có khả năng anh sẽ dùng thủ đoạn càng mạnh mẽ quả quyết hơn để thuần phục cô. Hơn nữa, thủ đoạn dạy dỗ kia sẽ khiến cho từ tâm hồn cho tới thân thể cô đều không thể không phục tùng, cô thật sự không muốn trải nghiệm điều đó.
“Không phải, anh ơi.” Cô ép dạ cầu toàn, trên gương mặt viết đầy chữ em không muốn, nhưng ít ra cô không dám chủ động phản kháng anh.