Cướp đoạt

Chương 33


Bạn đang đọc Cướp đoạt – Chương 33:

“Em không làm gì cả nha.” Giọng nói của Dịch Như Hứa mềm mại, thanh âm nhỏ nhẹ, vô hại và đơn thuần.
 
“Vậy em làm gì mà mới sáng sớm đã không để ý tới anh?”
 
Bộ dáng đáng thương của Dịch Vu Lan khiến gương mặt Dịch Như Hứa ửng đỏ, nhịp tim cũng tăng nhanh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Một cảm giác không thể giải thích được thôi thúc cô quay đầu di dời tầm mắt, Dịch Vu Lan thêm mắm thêm muối nghiêng người đuổi theo tầm mắt của cô, một hai phải bốn mắt nhìn nhau với cô.
 
“Mau nói nha, vì sao?”
 
Dịch Như Hứa nóng nảy muốn chết, cô vội vàng duỗi tay che mặt, kết quả lại bị Dịch Vu Lan nắm lấy cổ tay ấn lên giường, cô không có cách nào chỉ có thể nhìn thẳng vào anh vài giây, nhỏ giọng nói: “Đau, em đau…”
 
Dịch Vu Lan nhớ tới cổ tay hằn đỏ của Dịch Như Hứa, vội vàng nới lỏng tay ra, nhéo ngón tay cô đưa tới bên miệng bắt đầu hôn.

 
“Lần sau nhất định anh sẽ không trói chặt như vậy nữa, bảo bảo, tha thứ cho anh được không?”
 
Ngay cả xin lỗi cũng mang theo hương vị sắc tình, Dịch Như Hứa bị anh liếm ngón tay khiến cả người ngứa ngáy, cô muốn rút tay trở về, nhưng công phu dính người của Dịch Vu Lan thật sự không phải cô muốn là có thể ngăn cản.
 
Anh hôn chốc lát, tựa như là có thần giao cách cảm với cô, anh quay lại hỏi: “Là cổ tay bị đau? Hay là những nơi khác cũng đau?”
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nếu nói cho anh biết, sự tình sẽ luôn được chuyển biến tốt đẹp, Dịch Như Hứa rầu rĩ nhìn anh trong chốc lát, nhỏ giọng: “Phía dưới đau.”
 
Anh cũng phối hợp đè thấp thanh âm, khẽ thì thầm: “Phía dưới đau sao?”
 
“Vâng.” Dịch Như Hứa ấm ức gật đầu, khóe mắt ửng đỏ, Dịch Vu Lan gần như không thể kéo lại con dã thú trong ngực, cảm giác muốn nhào lên xé nhỏ cô nuốt vào bụng đặc biệt mạnh mẽ, nhưng anh chỉ có thể kìm chế.
 
“Bảo bối, tối qua là do anh quá đáng.” Anh dùng ngón vuốt ve tóc mai bên thái dương Dịch Như Hứa, dựa lại gần dùng trán tì lên trán của cô, muốn bế cô lên mà vuốt ve như một con thú nhỏ.
 
Dịch Như Hứa yên lặng để cho anh sờ, một lát sau, Dịch Vu Lan bắt đầu hôn cô, nụ hôn này rất giống nụ hôn khi động dục, ái muội lại triền miên, Dịch Như Hứa có chút không muốn mà né tránh, Dịch Vu Lan dừng lại, cắn nhẹ lên chóp mũi cô.
 
“Không sợ, anh sẽ không làm, anh giúp em bôi thuốc, được không bảo bảo?”
 
“Không được.” Dịch Như Hứa cảm thấy xấu hổ muốn đẩy anh ra, Dịch Vu Lan đuổi theo ngậm lỗ tai cô, mơ hồ nói: “Không sao nha, em sợ cái gì?”
 
Dịch Như Hứa vẫn đỏ mặt đẩy anh ra, nhưng căn bản cô đẩy không nổi Dịch Vu Lan, cô trốn đến đâu anh liền hôn đến đó, hôn tới cuối cùng cả người Dịch Như Hứa nổi đầy da gà, bàn chân và lỗ tai cũng ngứa ngáy tê dại.
 

“Phía dưới của em còn đau, chắc chắn anh không thể tiếp tục làm tình với em được, đúng không? Em sợ cái gì?”
 
Giọng nói khàn khàn của anh trêu đùa cô, Dịch Như Hứa mở đôi mắt ẩm ướt nhìn anh, cuối cùng không còn cách nào, chỉ có thể nhẹ giọng đồng ý, lời này về cơ bản gần như không phát ra âm thanh.
 
Dịch Vu Lan thực hiện được ý đồ, vui vẻ cắn nhẹ lên chóp mũi cô, dòng máu đen trong người bắt đầu cuộn trào.
 
“Chờ một lát, anh đi lấy thuốc.”
 
Sau khi anh rời đi, cuối cùng Dịch Như Hứa cũng nhẹ nhàng thở ra, cô kẹp hai chân lại, vẫn còn đau, tối hôm qua làm tình quá lâu, lên cao trào rất nhiều lần, thời điểm cô từ trên giường của anh bò xuống, hai chân đều phát run.
 
Có đôi khi cô thật sự nghĩ anh trai mình là một tên ác ma, mỗi lần anh dịu dàng quả thực giống như một làn nước từ từ thẩm thấu vào cơ thể cô, những điều đó đủ mềm mại để Dịch Như Hứa quên đi mọi chuyện xấu mà anh đã làm với cô.
 
Dịch Như Hứa vén váy lên, nâng mông cởi quần lót, khi Dịch Vu Lan lấy thuốc mỡ tiến vào, liền thấy em gái đang tách hai chân kéo quần lót xuống, miếng vải nhỏ kia lập tức rơi xuống mũi chân.
 
Bụng dưới của anh căng thẳng, cổ họng cũng giật giật, ánh mắt trở nên u ám, một chút mê loạn bất thình lình xảy ra này nhanh chóng bị anh áp chế.
 
Cô vẫn luôn như vậy, dưới tình huống ngay cả bản thân cô cũng không hề phát hiện, bày ra sự dụ hoặc chết người đối với đàn ông. Rõ ràng thân thể đã phát dục tới mức tận cùng, nhưng cố tình ánh mắt vẫn có thể duy trì sự hồn nhiên trong sáng.
 

Dịch Vu Lan đi qua quỳ một gối bên chân cô, hai tay chống lên ga trải giường, nhẹ nhàng hôn lên đầu ngón chân mượt mà của cô, sau đó di chuyển dần lên mút mát bắp chân thon dài trắng nõn.
 
Dịch Như Hứa thu chân trở về, khó hiểu nhìn Dịch Vu Lan: “Anh, anh làm gì vậy?”
 
Kẹo ngọt trong miệng bất chợt bị lấy đi, Dịch Vu Lan ngẩng đầu nhìn về phía vạt váy của cô, bởi vì nâng chân lên, cho nên âm hộ trần trụi mà cô gắt gao kẹp chặt đang nửa ẩn nửa hiện trước mắt anh.
 
Anh túm lấy váy của cô trùm lên đầu mình, ánh mắt cố chấp trực tiếp tiến vào hôn lên hoa huyệt của cô. Dịch Như Hứa thở dồn dập, cô hoảng loạn muốn trốn tránh, nhưng người trong váy đã ôm chặt lấy eo cô, vì vậy cô căn bản không có cách nào cử động.
 
Chân Dịch Như Hứa chơi vơi trên không trung, ngón chân chạm vào gáy anh, cô duỗi tay chặn miệng mình lại, không muốn để thanh âm phát ra, nhưng phía dưới ấm áp dễ chịu, ẩm ướt lại tê dại ngứa ngáy, cô thật sự nhịn không được.
 
“Anh… Không cần liếm, không phải muốn bôi thuốc sao?”

 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.