Cướp đoạt

Chương 21


Bạn đang đọc Cướp đoạt – Chương 21:

Em gái lại cự tuyệt anh một lần nữa, thời điểm anh tỏ tình với cô, cô không những không muốn nghe mà còn muốn né tránh.
 
Dịch Vu Lan im lặng nhìn cô, khóe mắt đỏ lên, trong ánh mắt cũng ẩm ướt, chẳng qua anh cũng không nói chuyện, ngược lại khóe môi dần dần cong thành ý cười.
 
Anh bước xuống giường, đi tới bên cạnh Dịch Như Hứa, bế cô và đưa cô rời khỏi phòng, sau đó tiến vào phòng ngủ chính của anh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Dịch Như Hứa bị anh dọa sợ, khi vừa được anh đặt xuống cô liền bò dậy muốn chạy ra ngoài, nhưng Dịch Vu Lan lại khóa trái cửa phòng, giữ chặt cánh tay cô, đẩy cô ngã trên giường của mình.
 
Anh thuận tay lấy sợi dây thừng từ trong ngăn kéo ra bắt đầu trói cô lại, Dịch Như Hứa sợ hãi rơi nước mắt, cô liều mạng giãy giụa, nhưng không thể thắng nổi sức lực của anh. Người nọ hoàn toàn có thể khống chế cô bằng một tay, càng miễn bàn tới việc anh trực tiếp lên giường, sử dụng cùng lúc cả khuỷu tay và đầu gối để tách thân thể cô ra và trói cô lại.
 

Rất nhanh, Dịch Như Hứa đã bị trói chắc chắn, hai chân cô mở rộng, đôi tay bị buộc lên chân mình, đây là một tư thế cực kỳ hở hang và khêu gợi.
 
Cả chân và tay đều có chút tê dại, khi cử động sẽ cảm thấy đau đớn, anh không bận tâm tới việc cô khóc lóc hay ồn ào, anh chỉ im lặng không nói một lời, thuần thục dùng dây thừng quấn vài vòng tại mắt cá chân của cô, sau đó cố định trên đầu giường.
 
Lúc trước mỗi lần đều bị lột sạch sẽ mới trói lại, Dịch Như Hứa thấy trên người mình vẫn còn váy áo chỉnh tề, không biết có phải do anh tức giận tới choáng váng đầu óc, quên cả việc lột sạch mình hay không.
 
Nhưng hiện tại không phải lúc để lo lắng chuyện này, thời điểm Dịch Như Hứa còn đang khóc nức nở suy nghĩ tới chuyện váy áo, thì ngay sau đó anh lại lấy ra một mảnh vải màu đen, bịt kín hai mắt cô lại.
 
Thế giới trở nên tối tăm mịt mù.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tầm nhìn bị che khuất, chỉ có thể dựa vào các giác quan còn lại để cảm nhận, trong phòng tràn ngập mùi hương của anh, sạch sẽ lại kéo theo một chút hương thơm thoang thoảng, cô cũng thường xuyên ngửi thấy mùi hương này ở trên người anh, đặc biệt là vị trí mà cô đang ngồi, chính là nơi tập trung mùi hương nồng nàn nhất.
 
Dịch Như Hứa theo bản năng di chuyển thân mình, kết quả lập tức mất thăng bằng, nhưng cô cũng không bị nghiêng người ngã xuống, bởi vì hai chân vẫn đang bị dây thừng cột vào đầu giường, sức kéo chỉ có thể khiến cô nằm ngửa ra giường mà thôi.
 
Cô cảm nhận được dường như anh rời khỏi mép giường, Dịch Như Hứa nghẹn ngào hai tiếng, cẩn thận nghe ngóng động tĩnh trong phòng.
 
Tiếng bước chân kia đại khái dừng lại bên cạnh bàn học một chút, sau đó đi về phía ngoài cửa, anh tắt đèn rời khỏi phòng, hơn nữa không nói một lời.

 
Giờ khắc này Dịch Như Hứa cảm thấy vô cùng bất lực, cho dù anh muốn bắt nạt cô cũng được, ít nhất anh còn lưu lại nơi này. Hiện tại anh bịt kín hai mắt cô, bỏ mặc cô một mình trong phòng, bầu không khí cực kỳ đáng sợ, khiến cả người cô nổi hết da gà ớn lạnh.
 
“Anh! Anh…huhu… anh muốn đi đâu? Anh …anh…”
 
Dịch Như Hứa , người mới vừa rồi còn kháng cự, hiện tại bắt đầu sợ hãi, cô cảm thấy trái tim đập thật sự rất mạnh, đè ép khiến cô gần như không thở nổi. Rõ ràng là đêm hè, nhưng hai cánh tay lại lạnh run, cả người nổi hết da gà trong bóng tối.
 
Nếu cô cứ bị trói như vậy suốt một đêm thì phải làm sao? Nếu anh không trở mà bỏ mặc một mình cô ở lại nơi này tự sinh tự diệt thì phải làm thế nào? Anh sẽ giết cô sao? Có phải cô đả kích anh quá mức hay không? Cô thật sự làm sai sao?
 
Xung quanh yên lặng đến rợn người, nỗi sợ hãi hòa quyện với bóng tối, không ngừng tiến vào tâm trí cô. Cô bắt đầu tưởng tượng liệu có rắn hay sâu bọ đang bò lúc nhúc xung quanh mình hay không, thậm chí bởi vì cọ chân vào chăn mà cô còn hoài nghi là chuột từ trên trần nhà rơi xuống, hoặc có con gián bò qua người mình.
 
“Anh… huhu anh, cầu anh, anh trở về đi, em rất sợ, lạnh quá…”

 
Khi Dịch Vu Lan cầm nửa chai rượu vang đỏ từ trong phòng ngủ của cô bước ra ngoài, anh thấy Dịch Như Hứa đang kích động khóc lóc gọi tên mình. Anh phát hiện mình vô cùng xấu xa, bởi vì nghe thấy cô khóc nhưng anh lại nghẹn cười, nghẹn cười tới mức không nhịn được mà phát run.
 
Em gái anh đáng yêu như vậy, chỉ có anh mới có thể bắt nạt.
 
Dịch Vu Lan cố ý hạ thấp nhiệt độ điều hòa, sau đó cầm kéo và rượu vang đỏ ngồi xuống mép giường, kéo sáng chiếc đèn bàn ở đầu giường lên.
 
Cô gái trên giường yên lặng một cách thần kỳ, cô dường như đang ngơ ngẩn, một lát sau lại sụt sịt nghẹn ngào hai tiếng, đôi môi khẽ run, ấm ức muốn khóc nhưng lại chịu đựng không để mình bật khóc thành tiếng, bộ dáng chán ghét anh biết bao nhiêu.

 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.