Cuồng Sát Dâm Ma

Chương 31: Mày Là Thứ Gì


Đọc truyện Cuồng Sát Dâm Ma – Chương 31: Mày Là Thứ Gì


” Mẹ mày thằng chó “
Dương Hối nghe đến Dương Thần nói thì càng giận dữ , thân thể mập mạp chạy lại nắm đấm đưa lên hướng Dương Thần đấm tới.

” Rác rưởi “
Dương Thần khinh thường nhìn thân thể mập mạp chậm chạm chạy lại Dương Hối , hắn liền nhanh nhẹn nhào lên , một cước được tăng thêm Dị năng đá tới.

” Bịch “
Một tiếng , thân thể hơn trăm ký của Dương Hối bị Dương Thần một cước đá bay đụng vào vách tường.

” Phốc “
Một tiếng , Dương Hối miệng cũng tràn ra máu tươi , thân thể vô lực nằm dưới đất hai mắt giận dữ trợn lên nhìn lấy Dương Thần.

” Đau không , chắc mày không đau vì mày chưa kêu rào mà “
Dương Thần đi đến nhe ra hàm răng nhọn đầu lưỡi rắn phun ra nuốt vào đầy dữ tợn nói , một ngón tay hóa thành lưỡi dao nhỏ sắc bén.

” Phốc “
Một tiếng vang lên , ngón tay lưỡi dao phong ngay đùi của Dương Hối đâm xuyên qua.

” Ahhhh! “
Dương Hối bị cú đá mạnh làm bụng vẫn còn đau nhưng cố nhịn , bây giờ một cái đùi bị đâm xuyên liền chịu không nỗi , trán hiện lên gân xanh mà hét thảm.

” Cha “
Lúc này Dương Tĩnh Hân và Dương Tĩnh Hà cùng Tây Na nghe động tĩnh mà chạy xuống , hai nữ thấy được Dương Hối kêu thảm một tiếng , còn Tây Na thì không thèm ngó ngàng.

” Thần mày làm gì nha , tha cho cha đi , ổng cũng là cha của chúng ta “
Dương Thần nghe hai nữ kêu liền quay đâu nhìn , Dương Tĩnh Hân nhìn lấy con mắt đỏ rực của hắn mà thân thể run lên vì sợ hãi , nàng không muốn nếm thử lại cảm giác lúc trước như trong đầu có con gì đang bò , mang lại đau đớn làm nàng khó mà quên được , mà Dương Tĩnh Hà thì chạy lại Dương Thần bên người nói.


” Kêu tao tha hắn “
Dương Thần khuôn mặt có chút âm lạnh nhìn lấy Dương Tĩnh Hà mà nói từng chữ một.

” Ừ ! dù sao hắn cũng là cha của chúng ta “
Dương Tĩnh Hà nhìn Dương Thần có chút sợ hãi nhưng nhìn đến Dương Hối hét thảm bộ dáng mà nói.

” Ba “
Một tiếng vang lên , Dương Tĩnh Hà bị Dương Thần tát một cái vào mặt , với lực đạo của hắn bay giờ đừng nói thân thể nhỏ bé như nàng , dùng là một tên nam tử cũng bị tát bay.

” Mày là thứ gì , chuyện của tao cần mày xen vào , thường ngày tao không nói mà làm tới à “
Dương Thần tát mạnh một cái làm cho Dương Tĩnh Hà té ngã qua một bên , hắn con chưa buôn tha một tay dài ra quấn lấy cổ của Dương Tĩnh Hà , đưa lên cao làm chân nàng cũng rời khỏi mặt đất.

” Ô!.

ô!.

ô! “
Dương Tĩnh Hà khuôn mặt bị tát mà sưng lên , cả thân thể treo lên không , cổ bị siết khó thở khuôn mặt trắng bệch , hai mắt trợn lên tứ chi không ngừng giãy dụa ở trên không.

” Cha của chúng ta à “
Dương Thần âm tàn nhìn dưới chân Dương Hối một chân nâng lên , dùng thêm Dị năng nhắm ngay đầu gối của Dương Hối dậm mạnh xuống “
” Rắc “
Một tiếng , xương đầu gối của Dương Hối vỡ nát.

” Ahhhhh!.


Dương Hối lần nữa hét thảm cả người mồ hồi ướt đậm , khuôn mặt vì đau đớn mà có chút vặn vẹo.

” Ô!.

ô!.

ô chủ nhân thả cho Hà ! đi ! ô! ô!.

nó còn nhỏ nên không biết !.

.

ô!.

.

ô! không nó chết!.

ô! ô! bây giờ “
Diệu Như nhìn con gái mình Dương Tĩnh Hà bị treo trên không , khó thở mà khuôn mặt trắng bệch , thân thể trần truồng cũng từ cao trào vô lực mà bò qua ôm lây Dương Thần một chân gào khóc nói.


” Ô! ô!.

ô! chủ nhân tha em nó ô! ô! nó sắp chết !.

.

ô! ô.

.


Dương Tĩnh Hân cũng nhào đến ôm lấy Dương Thần cách tay đang siết cổ Dương Tĩnh Hà vừa khóc nói.

” Hừ “
Dương Thần nhìn Dương Tĩnh Hà nghẹt thở giãy dụa cũng đã yếu đi , thì hừ một tiếng thu tay lại cũng thả ra Dương Tĩnh Hà.

” Ahh Tĩnh Hà con không sao chứ “
Diệu Như nhào qua ôm lấy Dương Tĩnh Hà có chút xụi lơ thân thể mà hỏi , Dương Tĩnh Hân cũng đi lấy nước cho nàng uống.

” Ồ mày biết đau à “
Dương Thần lại quay đầu nhìn lấy dưới thân Dương Hối mà âm lạnh nói.

” Thằng chó tao biết như vậy , đã cho người đánh chết mày “
Dương Hối cố nhịn đau mà rống lên.

” Ha ha “
Dương Thần nghe cười lên một tiếng một chân dậm mạnh lên một bàn tay của Dương Hối , chân kia nâng lên nhắm ngay cù trỏ dậm xuống.

” Rắc “
Lại một tiếng gãy xương vang lên.

” Ahhhhh!.


.

thằng chó mày chết không được yên lành “
Dương Hối vô lực hai mắt trợn lên đỏ ngầu vì đau đớn , từ đầu gối và cù trỏ gãy xương mang lại , nhưng hắn cũng rất lỳ miệng vẫn chửi lấy Dương Thần.

” Khà khà , mày như thế tao càng thích đâu “
Dương Thần nhìn ở dưới đất không ngừng đau đớn la hét thống khổ mà lăng lộn Dương Hối , mà cảm giác sảng khoái mà cưới to.

Một chận cũng đạp lấy một bàn tay còn lại của Dương Hối , chân kia tiếp tục đưa lên.

” Không không ! đừng ah!.

Thần ! tao là cha mày nha “
Dương Hối sợ rồi nhìn một chân kia đưa lên nhìn đến cánh tay mình bị đạp , thì sợ hãi mà lắc đầu kêu lên.

” Ha ha , mày biết tao là con của mày à , từ nhỏ đến lớn mày có coi tao là con mày chưa “
Dương Thần nghe Dương Hối mà nói thì cười khinh thường , chân kia dùng Dị nặng dậm mạnh xuống.

” Ahhhh!.


Dương Hối lần nữa hét thảm một tiếng ngất đi.

Dương Thần nhìn đã ngất Dương Hối rồi liếc xung quanh chúng nữ , chúng nữ bị hắn nhìn qua cơ thể đều run lên , chỉ có bà Tư và Dương Tĩnh Hà thì không sợ mà thôi.

.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.