Đọc truyện Cuồng Sát Dâm Ma – Chương 14: Không Phải
Dương Thần một đường chạy đi không lâu đến nhà của mình , hắn liền nhanh nhẹ chui qua lổ chó rồi đi lại cái kho nhốt mình , mở cửa đi vào rồi ngón tay từ ở trong dài ra khóa cửa lại , làm xong hết thẩy hắn mới chui vào cái góc cỏ khô mà nằm.
Còn Mai theo chỉ dẫn của Dương Tĩnh Hân cũng không lâu thì cũng đã đi tới cửa nhà , nàng liền nhấn cái chuôn cửa.
“” Tới liền đây “
Hàn Ngọc khuôn mặt thành thục xinh đẹp mặt một bộ đồ ngủ từ nhà bếp chạy ra.
“” Ahhhh , Tĩnh Hân con bị sau thế “
Hàn Ngọc đi ra mở cửa nhìn lấy Dương Tĩnh Hân bị người đở lấy , khuôn mặt có vài chổ đỏ và bầm tím , nàng giật mình mà hỏi.
“” Kệ tôi “
Dương Tĩnh Hân nhìn lấy Hàn Ngọc hừ một tiếng nói.
“” Vậy muội vào đi nha , ta phải về phường bàn giao một tý “
Mai nhìn người nhà của Dương Tĩnh Hân nên liền chuyển qua cho Hàn Ngọc đở rồi nói một tiếng mình đi về phường.
“” Lão gia , Tĩnh Hân bị ai đánh rồi “
Mai đi rồi , Hàn Ngọc đở lấy Dương Tĩnh Hân đi vào nhà , rồi kêu lên.
“” Cái gì “
Từ trên lầu vang lên tiếng bước chân đang chạy xuống và một tiếng quát to của một mỹ phụ.
Không lâu Dương Hối và Diệu Như cùng Dương Tĩnh Hà ba người chạy xuống tới , nhìn lấy khuôn mặt hơi bầm tím của Dương Tĩnh Hân.
“” Đứa nào đánh con , nói ba sẽ đập đầu nó “
Ông Hối nhìn lấy mình con gái mặt âm trầm nói , ở xóm này Ông Hối giàu nhất mà vì đi làm ăn ở tĩnh huyện nên quen rất nhiều quan chức.
“” Con !.
.
“
Dương Tĩnh Hân cũng muốn nói nha , nhưng nhớ lại cảm giác đầu như muốn nứt mà lại ngập ngừng.
“” Con sợ cái gì , có bố đây thằng nào làm “
Ông Hối nhìn không nói Dương Tĩnh Hân liền bực mình hỏi.
“” Còn không nhìn rõ , tối quá vừa đến chổ khúc cua thì bị đánh “
Dương Tĩnh Hân bất đắc dĩ mà nói dối.
“” Ông xã nha , ông phải kêu người tìm ra thằng chó kia nha “
Diệu Như nhìn con gái của mình mà đi lại khóc lóc hướng lấy Ông Hối mà nói.
“” Tao biết rồi , còn ngươi đi luộc lấy trứng vịt tới “
Ông Hối đáp lời Diệu Như một tiếng , rồi quay đầu nhìn lấy Hàn Ngọc mà quát.
“” Vâng “
Hàn Ngọc gật đầu một tiếng chạy vào bếp đi.
“” Còn con Hà nữa , sau này không được đi chơi đêm “
Ông Hối nhìn lấy Dương Tĩnh Hà nghiêm mặt nói.
“” Dạ “
Dương Tĩnh Hà cũng sợ rồi nhìn lấy chị mình bị đánh nên cũng không dáng.
Như thế đợi Hàn Ngọc đem trứng vịt lên tha cho Dương Tĩnh Hân xong , Dương Tĩnh Hà đở lấy Dương Tĩnh Hân về phòng của mình cùng ngủ , còn mấy người ai về phòng nấy mà ngủ.
Sáng sớm hôm sau.
Có một nhóm 5 người phướng hướng nhà Ông Hối đi tới , trong có có Mai , Thắng , mà người đi đầu là ông Liệt còn lại hai người khác.
“” Tối người bị đánh là con ông Hối hả Mai “
Ông Liệt quay đầu hỏi lấy Mai.
“” Vâng , con đưa về đến tận nhà “
Mai đáp một tiếng.
“” Ừ con ông Hối còn thằng nhóc cao cở Mai nói vậy , với chỉ một mắt có khi nào là nó không “
Thắng lúc này cũng đi lên mà nói.
“” Ừ tôi cũng nghe nói , thằng đó sinh ra một mắt mà cũng nghe kiểu như là quái vật , không được xóm yêu thích mà cả nhà ông Hối đều ghét thường chửi và hay đánh đập “
Một trong hai người ở phường nói.
“” Ừ vậy chút đều tra tình huống rồi gặp lấy thằng nhóc đó luôn , Mai ngươi chút phải nhìn kỷ lấy có phải nó không “
Ông Liệt gật đầu rồi hướng lấy Mai dặn dò.
“” Đã biết chú Liệt “
Mai cũng gật đầu , cả nhóm củng đã đi tới cửa nhà ông Hối nhấn chuôn cửa.
Hàn Ngọc mặt một thân người làm đi ra mở cửa , làm cho ba tên phường nhìn đều lé mắt.
Cả nhóm đi vào gặp ông Hối và vợ con ổng làm cho ba người trong phường trong lòng đều chửi thầm lấy , xấu mập mà có vợ con đều xinh đẹp như vậy , đúng là có tiền cưới vợ như tiên đều được.
Ông Liệt và Ông Hối nói chuyện một tý , rồi quay qua nhìn lấy Mai.
“” Hân nha tối qua đi với con thêm một người , tên Nhí hôm qua lại không về nhà , người nhà đều nói là đi cùng con , mà tối hôm qua tới giờ chưa về “
Ông Liệt hướng Hân hỏi.
“” Cái này con !.
con không biết! “
Dương Tĩnh Hân nghe hỏi nhớ đến tình trạng của thằng Nhí , khuôn mặt hiện lên sợ hãi có chút trắng bệch , đáp một tiếng rồi chạy lên lầu về phòng của mình.
Cả nhóm người nhìn đều biết là đang nói dối , mà ông Liệt lại ngại ông Hối nên cũng không dám cứng gắng mà ép hỏi.
“” Như vậy Hối nha , làm sao không thấy thằng nhóc nhỏ của ông đâu “
Ông Liệt hỏi.
“” Thằng quái vật đó à , bị ta nhốt trong kho “
Ông Hối nghe hỏi đến Dương Thần , một bộ căm ghét trả lời.
“” Thế cho ta gặp được không , tại Mai lúc nhìn đến thằng tội phạm , cùng lùn và một mắt “
Ông Liệt nói.
“” Tốt nha , tuy ta ghét thằng đó nhưng mà lần này chắc không phải rồi , đi theo ta “
Cả nhóm người đều đi đến cái kho nhốt Dương Thần , nhìn cái kho bốn cái bức tường và một cánh cửa bị khóa lại , thì biết nếu bị nhốt bên trong , không được bên ngoài mở ra thì đừng hòng ra được.
Ông Hối lấy ra chìa khóa mở ra cánh cửa cả nhóm nhìn vào bên trong , thấy được một thằng nhóc gầy mà ốm đang co ở một đám cỏ khô mà ngủ.
“” Ê thằng nhóc , mẹ mày còn không dậy ra ngoài muốn ta nhốt luôn trong đó à “
Ông Hối đang bức nhìn lấy Dương Thần càng tức đi lại cho Dương Thần một đạp quát.
“” Khụ “
Dương Thần giả bộ kêu đau một tiếng đứng lên vì hắn một bộ áo thun quần ngắn lộ cái một cái chân què , hắn đứng lên mà từng bước cà thọt đi ra ngoài.
“” Thế nào “
Ông Liệt hướng Mai nói nhỏ.
“” Chú Liệt , không phải , thân cao chắc cũng bằng , mà mắt tên kia đỏ rực rất dễ biết , mà điểm khác biệt là tên kia chân bình thường rất là nhanh nhẹ , nếu mà tên này cà thọt như thế làm sau mà chạy được khỏi con “
Mai nhìn Dương Thần một cái lắc đầu nói.
Dương Thần đi ra ngoài cúi đầu liếc hết những người xung quanh , ở trong tận trong con mặt hiện ra tia âm lạnh.
“” Hơi ~ , vậy ông Hối có gì cố gắng hỏi con Hân dùng , nếu có chi tiết thì thông báo dùng tôi nha “
Ông Liệt thở dài một tiếng nói với ông Hối.
“” Được rồi , tôi cũng mong ông là cố gắng đều tra thằng đánh con tôi , đừng làm tôi điện thoại lên tĩnh để nhờ người khác “
Ông Hối trả lời nhưng trong lời nói có chút nguy hiếp.
Ông Liệt và cả nhóm trong phường mặt đều âm trầm lấy rời đi.
.