Cuồng Nữ Bắt Phu: Cưỡng Bức Lãnh Thái Tử

Chương 72: Quả Trường Thọ


Bạn đang đọc Cuồng Nữ Bắt Phu: Cưỡng Bức Lãnh Thái Tử: Chương 72: Quả Trường Thọ


EDITOR: Tiểu Song
Viên Tiểu Điệp mở to hai mắt, trái tim bị đánh thủng, nàng mở to mắt té xuống đất, trên đất một vũng máu.
Cái chết như thế khiến Vũ Văn Nhân nhìn thấy sợ hãi, “Không, ta không thể chết được, đừng giết ta.” Vũ Văn Nhân không bình tĩnh được nữa, biết kế tiếp là đến lượt hắn.
Tôn Hồng không phải là một người chỉ nói đàu, thấy Viên Tiểu Điệp vừa chết, xoay người đối phó với Vũ Văn Nhân, nàng vận công hướng tới Vũ Văn Nhân đánh, Vũ Văn Nhân sợ đến tiểu đầy đất, nước tiểu rơi trên mặt đất tích tích vang lên.
Tôn Hồng không khỏi nhăn lại mày, đang ở lúc chưởng phong đánh về phía Vũ Văn Nhân, một nam tử mặc áo đen che mặt đột nhiên xuất hiện, đưa Vũ Văn Nhân rời khỏi nguy hiểm, xoay người bỏ chạy.

Tôn Hồng cả kinh, xoay người đuổi theo, đuổi theo ra Tam vương phủ, ở một chỗ rẽ nam tử đeo mặt nạ cùng Vũ Văn Nhân đã không còn bóng dáng.Edit duy nhất tại di◕ễn♠đà‿n♠lê♠q◕uý♠đôn.
Tôn Hồng tức giận đằng đằng mắng: “Mẹ, thật là xuất sư bất lợi.” Không thể lấy được mạng vợ chồng Viên Tiểu Điệp, chỉ là nghĩ lại Viên Tiểu Điệp chết rồi, ác khí trong lòng nàng cũng coi là tạm giảm đi một chút.
Vũ Văn Nhân không thể tin được hắn chỉ trong chớp mắt đã đến một nơi khác, ở chỗ này rất đẹp, giống như là Tiên cảnh, nhìn lão giả trước mắt, hắn nhanh chóng quỳ trên mặt đất, “Tạ tiền bối ơn cứu mạng.”
“Không cần tạ ơn! Đứng lên đi!” Lão giả âm thanh vang dội, “Ngươi trở về đi !”
“Không, không trở về, tiền bối, ta không muốn chết! Người kia thật kinh khủng.” Vũ Văn Nhân trong lúc nói chuyện cả người đều run bần bật, hắn không muốn trở về chịu chết.
“Nếu như vậy, lão phu cho ngươi một bảo vật, người đó sẽ khó có thể đả thương tới ngươi.” Lão giả nói xong trên tay không duyên cớ xuất hiện một thanh quạt giấy, “Cầm đi đi! Cái phiến này có thể phá bất kỳ kết giới nào, như vậy ngươi cũng sẽ không cần cầu cứu.”

Vũ Văn Nhân nhận lấy chiếc quạt, quỳ xuống lạy vài cái, mừng rỡ như điên, “Tạ tiền bối, Tạ tiền bối.”
“Tạ cũng không cần dùng, nếu có người của Tiêu Dao tới tìm ngươi, ngươi nên nghe lệnh cùng hắn là được.” Chỉ có ở diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn. Lão giả nói xong vung tay lên, Vũ Văn Nhân liền trở về trong Tam vương phủ.
——
Tôn Hồng trở về, mọi người đang chuẩn bị đi Thần Tiên đảo, nàng vừa vào thái tử điện liền nói: “Chiêu Quân vi sư thay ngươi báo thù, Viên Tiểu Điệp chết rồi.”
“Có thật không? Viên Tiểu Điệp chết thật rồi sao? Thật sự là quá tốt.” Quả Khế vui mừng kêu lên, hiện tại Viên Tiểu Điệp chết rồi, tiểu thư cũng có thể được cứu rồi, muốn nàng không vui cũng không được.
Viên Chiêu Quân nghe xong, trên mặt không có biểu hiện gì, cũng không thấy có được vui vẻ, chỉ nói: “Sư phụ, có phải giết lầm người hay không ?” Theo cách nói của bọn họ, Viên Tiểu Điệp không phải muội muội Viên Chiêu Quân sao? Thế nào lại là nàng trộm thuốc hại nàng đây?
“Tiểu thư, ngươi là không nhớ rõ, Viên Tiểu Điệp thế nhưng lại rất xấu xa, trước kia còn thường khi dễ người, có một lần còn đánh cho người toàn thân đầy thương tích. . . . . .” Quả Khế huyên thuyên liền bắt đầu nhớ lại những chuyện trước kia, vẫn luôn nói chuyện, chỉ sợ Viên Chiêu Quân không biết Viên Tiểu Điệp là người xấu, việc hại chết tiểu thư là điều có thể.
Viên Chiêu Quân cũng không phải là thấy Quả Khế đáng ghét, tuy nói không thế nào nghe, nhưng là biết nàng nói Viên Tiểu Điệp là người xấu, thấy Quả Khế hình như nói xong, nàng đột nhiên hỏi một câu, “Nếu hư hỏng như vậy, ngươi tại sao lại không sớm trừng trị nàng ta?” Edit bởi Tiểu Song, tại dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.