Cuồng Nhân Tu Chân

Chương 23: Mộng Khả Nhi


Đọc truyện Cuồng Nhân Tu Chân – Chương 23: Mộng Khả Nhi

– Các ngươi rốt cục là ai?

Sắc mặt của cẩm bào nữ tử hơi trở nên tái nhợt, hỏa hệ ma pháp tràn ngập toàn thân nàng, nàng mặc dù là hỏa hệ ma pháp sư tam cấp nhưng có thể nói là vô pháp đối mặt với công kích của bốn người.

– Việc chúng ta làm không cần ngươi phải biết,khôn hồn thì đừng phản kháng.

Vị thất tinh đại đấu sư kia lạnh lùng nói.

– Nằm mơ đi.

Cẩm bào nữ tử lạnh lùng quát một tiếng, nhưng sau đó sắc mặt của nàng
lại trầm xuống, đối với sự vây công của bốn người nàng cũng không biết
cách nào để chống lại phải nghĩ biện pháp thoát thân. Sau đó hỏa hệ ma
pháp của nàng điên cuồng khởi động, toàn thân bị một luồng hỏa diễm bao
phủ.

– Mọi người chú ý đừng để nàng ta chạy thoát.

Vị Đại đấu sư thất tinh có tu vi cao nhất nhắc nhở ba người bên cạnh, hắn nhìn ra đối phương có thể định liều mạng.

– Liệt Diễm Thiên Lý.

Ngọn lửa của cẩm bảo nữ tử ngày càng trở nên nồng nặc, sau đó ngay lập
tức nàng vẽ ra nửa vòng tròn, toàn thân hỏa diễm bao phủ nàng. Sau đó
một hỏa cầu vô cùng lớn xoay tròn, mang theo luồng nóng bỏng lao về phía bốn người, không khí chung quanh hỏa cầu bắt đầu trở nên khô quắt dị
thường.

Bốn người vây công cẩm bào nữ tử hiểu rõ cẩm bào nữ tử có thực lực rất

mạnh cho nên không dám khinh thường, cả bốn người bố trí một vòng phòng
ngự đấu khí, đồng thời thân ảnh lùi nhanh về phía sau, nghênh đón hỏa
cầu lớn kia.

– Rầm rẩm rầm.

Những thanh âm phá hủy vô cùng lớn vang lên, cường đại khuếch tán. Hỏa
cầu khổng lồ trước sự công kích của ba đại đấu sư liên thủ cũng bị chia
năm xẻ bảy, vô số hỏa diễm kích tán, không khí xung quanh liền trở nên
bừa bộn.

Mà lúc này cẩm bào nữ tử nhanh chóng lùi nhanh về phía sau, trước sự vây công của bốn người nàng không thể có phần thắng cho nên chỉ có thể trốn đi.

– Đừng cho nàng chạy, mọi người mau đuổi theo.

Thất tinh đại đấu sư thấy cẩm bào nữ tử lùi về phía sau thì biến sắc nhanh chóng đuổi theo.

Về tốt chất thân thể ma pháp sư không thể so sánh cùng với đấu sư, hơn
nữa nữ tử là ma pháp hỏa hệ chứ không phải là ma pháp phong hệ, một lát
sau đại đấu sư đã kéo gần khoảng cách lại với nàng, càng lúc càng gần.

Sắc mặt của cẩm bào nữ tử trở nên tái nhợt, đại đấu sư vây công đã khiến cho nàng tiêu hao rất nhiều pháp lực. Trước mắt nhìn thấy bị đuổi theo
nàng cũng chỉ có thể bất lực mà cười khổ, sớm biết như vậy lần này đừng
một mình trở về Lập Anh trấn mà hãy chờ sư phụ thì tốt hơn.

– Ầm.

Cẩm bào nữ tử chạy trốn cũng không chú ý tới phía trước, hết lần này tới lần khác đều gặp họa, nàng cũng không biết là đụng phải vật gì, đầu cúi xuống mặt đất, mắt không thấy gì nữa.

– Tiểu thư, cô nương không sao chứ?

Thần Nam đang trên đường trở lại Lập Anh trấn bỗng nhìn thấy phía trước
có một nữ tử dáng vẻ uyển chuyển chạy về phía mình, chưa kịp kêu lên thì nàng đã lao về phía mình, hắn đành phải ôm lấy nàng.

Lúc này Thần Nam mới nhìn rõ khuôn mặt của cô gái mặc cẩm bào tuyệt mỹ
này, một mùi thơm nhàn nhạt xông vào mũi, hai mắt hắn dán vào bộ ngực
của nàng.

– Thần Nam tại sao lại là ngươi?

Cẩm bào nữ tử tưởng rằng mình đã té xuống mặt đất thì bị ôm lấy toàn
thân, cả người cũng tựa sát vào ngực Thần Nam. Nàng khẽ ngẩng đầu lên,
thấy người ôm mình là một nam nhân thì sắc mặt không kìm được mà ửng đỏ, từ trước tới giờ nàng chưa bao giờ bị nam nhân ôm qua, một khí tức nồng đậm của nam nhân xông vào mũi, trong lòng không kìm được mà rung động.

Đánh giá người ôm mình một phen, sắc mặt của cẩm bào nữ tử liền hơi biến đổi, người trước mắt nàng chính là Thần Nam, thiếu chút nữa là nàng
không nhận ra.

– Cô nương là…


Nghe được cẩm bào nữ tử gọi tên của mình, Thần Nam cũng rất nghi hoặc,
mình cũng không nhận ra cô gái này, hắn lập tức dìu cô gái dậy, lúc ôm
người ta hắn cũng không có ý gì.

– Ta là Mộng Khả Nhi, ngươi không biết ta sao?

Cẩm bào nữ tử nói với Thần Nam, bỗng nhiên nàng biến sắc:

– Có người đuổi ta, mau cùng ta bỏ chạy.

– Mộng Khả Nhi, ngươi chạy không thoát đâu.

Mộng Khả Nhi đang tính lôi Thần Nam chạy đi thì lúc này bốn đại đấu sư đã đuổi theo, nhanh chóng vây hai người lại.

– Thật xin lỗi, ta đã làm liên lụy tới ngươi.

Nhìn thấy bốn người đuổi theo, Mộng Khả Nhi cũng không có cách nào.
Chuyện Thần Nam không thể tu luyện đấu khí và ma pháp nàng đã sớm nghe
nói, bốn người này bắt mình nhất định sẽ giết hắn để diệt khẩu.

– Ngươi là Khả Nhi?

Thần Nam từ trong trí nhớ cuối cùng đã nhớ ra tuyệt mỹ nữ tử này là ai.
Thần gia với Mộng gia có quan hệ không tệ, khi còn bé bọn họ cùng chơi
đùa với nhau, hắn nhớ rõ khi đó tiểu hài tử này thích qua Thần gia chơi
trò phu thê, Mộng Khả Nhi so với Thần Nam thì lớn hơn một tuổi, mỗi lần
nàng đều làm tân nương cho Thần Nam. Về sau khi ma pháp học viện chiêu
sinh, Mộng Khả Nhi có thiên phú không tệ cho nên đã tới đó học, từ đó về sau chưa từng gặp mặt.

– Bọn họ là ai?

Thần Nam cũng chú ý tới bốn đại đấu sư mà hỏi Mộng Khả Nhi. Chuyện này đúng là mình không thể không xen vào.

– Ta cũng không biết.


Trong lòng Mộng Khả Nhi cũng không đoán ra người muốn bắt mình là
ai,nàng cũng suy đoán khá nhiều chỉ là hiện tại nàng không muốn liên lụy tới Thần Nam cho nên không muốn nói ra. Mười năm không gặp lại không
ngờ Thần Nam đã từ một tiểu hài tử trở nên một chàng trai tuấn lãng như
vậy.

– Ngươi có thể đối phó với mấy người?

Thần Nam cười khổ hỏi Mộng Khả Nhi, tu vi thực lực của bốn người này
Thần Nam đã sớm nhìn ra, ba người một người là nhất tinh đại đấu sư, một người là thất tinh đại đấu sư.

– Ngươi nói chuyện này làm gì, ta hiện tại nhiều nhất chỉ có thể đối phó với thất tinh đại đấu sư mà thôi.

Mộng Khả Nhi trả lời Thần Nam.

– Ngươi có thể chèo chống một lát không? Chỉ cần có thể chèo chống một lát thì chúng ta không có vấn đề gì.

Thần Nam đánh giá địa hình chung quanh, xung quanh rất bằng phẳng, mình
có thể ngự kiếm mà chạy, tuy nhiên với tu vi hiện tại của mình mà dẫn
theo Mộng Khả Nhi thì không thể làm được.

– Ngươi muốn làm gì nói ta thử xem xem.

Mộng Khả Nhi nghi hoặc nhìn Thần Nam nói, đem hết toàn lực mới có thể chống đỡ một hồi.

– Vậy là tốt rồi, chờ ta một lát.

Thần Nam khẽ cười nói.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.