Đọc truyện Cường Gian – Chương 21
Đỗ Lăng rất nhanh thì phát hiện ra được Vu Vân rất nhạy cảm đối với một số từ, bởi vì mỗi lần cậu gọi điện thoại cho Vu Vân khi cậu cười thân thiết gọi hắn là: “Tiểu Vân Vân”, “Tiểu quai quai”, “Tiểu bảo bối”, “Tâm can bảo bối”,… thì Vu Vân sẽ không do dự mà cúp máy ngay, hơn nữa nếu tâm tình tốt thì hắn sẽ trả lời vài câu rồi cúp đi.
Hôm nay, Đỗ Lăng phát hiện thì ra Vu Vân cũng rất căm thù ba chữ “bé đáng yêu” đến tận xương tủy. Mặc dù cả tuần nay cậu đều bị Vu Vân cúp máy ngang, tuy là mỗi lần trò chuyện hắn đều không quá ba câu. Thế nhưng Đỗ lăng cảm thây rất là —- Thích!! Để điện thoại xuống, Đỗ Lăng lại một lần nữa làm động tác cả tuần nay lặp lại —— ngửa mặt lên trời cười to: ha ha ha ha….
Nếu điện thoại cá nhân không chịu tiếp, tôi đây liền gọi đến Hoành Đồ là được chứ gì. Gọi điện thoại cá nhân chơi không được thì chúng ta đổi trò!. Đỗ Lăng cầm lấy điện thoại gọi đến phòng làm việc của Vu vân:
“Đỗ tiên sinh, vô cùng xin lỗi. Chủ tịch đã đi ra ngoài rồi.” Thanh âm ngọt ngào quen thuộc vang lên.
Cái này đương nhiên, Đỗ Lăng rất minh bạch vì sao Vu vân không ở công ty.
“Tôi tìm cô Tiêu.”
“Tìm tôi??”
“Đúng vậy, mấy ngày nay giọng nói của cô Tiêu cho tôi ấn tượng rất sâu, giọng nói thật ngọt ngào êm tai. Cô Tiêu chắc chắn là một cô gái xinh đẹp nhu mì, không biết là tôi có được vinh hạnh mời cô một bữa cơm trưa không?”
“Đỗ tiên sinh nói đùa, người nào chẳng biết tập đoàn Đỗ Thị là nơi tụ hội nhiều mỹ nhân nhất….”
Lời này cũng đúng…ha ha ha…đều là nhờ công lao của anh hai cả.
“Ha ha… chỉ là tin đồn nhảm thôi mà, làm sao mà có thật được. Thật ra ở Đỗ Thị chỉ có bên bộ phận do anh hai tôi quản lý là hơi nhiều phụ nữ một chút, tôi không có trong bộ phận đó a~~~”
“Thật xin lỗi, nhưng hôm nay tôi đã có hẹn với người khác rồi. Thật xin lỗi, ngày khác được không?”
“A? Sao vậy? Cô Tiêu không tin tưởng tôi sao? Tôi tuyệt đối không có ý tứ khác, tôi tuyệt đối là chính nhân quân tử. Không tin cô có thể hỏi sếp của mình đi.”
“Không phải tôi thật sự có hẹn với người khác! Đỗ tiên sinh thật sự rất xin lỗi!”
“Không sao, chúng ta hẹn một hôm khác vậy!” Đỗ Lăng chào tạm biệt rồi cúp máy.
Hắc hắc… Nếu cô mà lập tức nhận lời đi ăn với tôi, vậy thì còn gì để chơi nữa! Đỗ Lăng quay sang vỗ vai Tiểu Phi đứng bên cạnh, nói:
“Tiểu Phi buổi trưa cậu đi McDonald mua hai phần ăn thiếu nhi đưa đến Hoành Đồ, nói là của tôi đưa đến. Lúc này không được lười biếng đó, nhất định phải đưa đến tay Chủ Tịch Hoành Đồ nghe chưa! Còn nữa lúc đi thì nhân tiện tìm hiểu một chút thư ký kia của Triển Vân Phi. Lúc trở về thì ghé cửa hàng hoa đặt một bó hoa hồng đưa đến cho cô Tiêu.”
“Anh Lăng, cái này rốt cục là anh muốn truy Chủ tịch hay thư ký??”
“Ít nói nhảm! Nhanh chóng đi làm đi ! trước 11: 10 cậu phải đưa đến đó, nếu mà đi trễ không thể giao cho hắn. Tôi liền đá cậu về cho anh hai!” Đỗ Lăng giơ chân đạp Tiểu Phi ra ngoài.
“Đỗ Lăng~~~~ anh thật nham hiểm xấu xa~~~~ Anh hai nhất định sẽ lột da em a~~~~….”Đỗ Lăng đóng rầm cửa lại chặn đứng những lời kêu than của Tiểu Phi.
Gần đây thường có người nói một câu như thế này: “Sự thật là tiêu chuẩn là thứ duy nhất để kiểm chứng chân lý”. Đỗ Lăng gật đầu, cái này không chính xác!
Sự thật chứng minh nếu mỗi ngày đưa hoa hồng đên cho mỹ nữ thì đó là một phương pháp vô cùng hiệu quả, có thể chứng minh mắt nhìn của mỹ nữ không giống người thường. Sự thật chứng minh dươi 1tướng mạnh không có binh hèn, sự thật chứng minh là anh hai hay không anh hai thì: gần mực thì đen gần đèn thì sáng tuyệt đối là chân lý! Sự thật chứng minh…..
Sự thật nói là: Tiểu Phi thành công cua được người đẹp. (sâu: :v…)
Hắc hắc… Tặng hoa chính chủ không chiếm được tiện nghi, lại tiện nghi người phát thơ. Tuy là tự tôn có tý hư tổn nhỏ xíu, nhưng vẫn rất báo cáo thật to nhiệm vụ.
Báo~~~~ Vân chủ tịch buổi trưa hôm nay nhận phần McDonald thiếu nhi rất không hài lòng, đáp trả bằng hai bình hoa vỡ.
Báo~~~~ Vân chủ tịch đạp nát hộp McDinald không đã bị ném vào góc tường, không thèm nhìn tới món đồ!
Báo~~~~ Vân chủ tịch hôm nay đưa đến đáp trả Snoopy của anh Lăng là hai cái điện thoại bị đập nát.
Báo~~~~ Vân chủ tịch không thích nai con Bambi, chuột Micky!
Báo~~~ Vân chủ tịch rất tức giận khi nhìn thấy vịt Donald!
Báo~~~ Vân chủ tịch không thích sữa bột, cháo dinh dưỡng và núm cao su dành cho em bé!
Báo~~~ Điện thoại của Vân chủ tịch có vấn đề, em thấy cái ănten của nó nằm trên đất!
Báo~~~ Vân chủ tịch hình như không thích cái điện thoại màu hồng phấn mà anh Lăng gửi tặng!
Báo~~~ Vận chủ tịch không thích loại mỹ phẩm đó!
Báo~~~ Vân chủ tịch đối với bộ đồ cao trung anh Lăng tặng có chút kì dị!
Báo~~~ Vân chủ tịch rất chướng mắt bộ cô gái thỏ!
Báo~~~ Vân chủ tịch có hành vi không bí mật! (chém!!!!)
Báo~~~ Vân chủ tịch cho là đem keo dán sắc trét lên ghế ngồi trên xe của hắn là có ý xấu!
Báo~~~ Vân chủ tịch cho là đem ổ khóa nhà hắn lén đổi đi là việc rất đáng căm hận!
Báo~~~ Vân chủ tịch nói là nữa đêm gọi điẹn thoại đến phá giấc ngủ là không tốt cho sức khỏe!
Báo~~~ Vân chủ tịch đã chú ý đến nguồn gốc hoa hồng của Tiêu thư ký!
Báo~~~ Vân chủ tịch mỗi ngày buổi trưa nghỉ ngơi vào lúc 11:30
Báo~~~ Bức tranh trên vách tường của Vân chủ tịch hôm nay đã hỏng!
Báo~~~ Vân chủ tịch đã đổi gần 12 bộ chén dĩa!
Báo~~~ máy tính mới của Vân chủ tịch đã được đưa đến!
Báo~~~ Vân chủ tịch đã nhận được bản thiết kế cao ốc tiểu bạch thỏ…
Báo~~~ Tiêu thư ký hôm nay đã gọi đến công ty sữa chữa, phòng làm việc của Vân chủ tịch có nhu cầu sữa chữa gấp….
Há há há… Thống khổ của anh ta là nguồn gốc giúp cậu vui sướng. Đỗ Lăng bỗng nhiên hiểu một chân lý đối nhân xử thế! Há há há… Trách không được vì sao mỗi ngày anh hai đều rất vui vẻ! Hắc hắc… Chờ Tiểu Phi và Tiêu thư ý kết hôn thì cậu nhất định sẽ tặng họ một hồng bao thật lớn! Ha ha ha……
Nếu như nói trước đây Vu vân ở trong tối gây sức ép khiến cậu chịu thiệt thòi thì hiện tại thì hoàn toàn ngược lại….. Hắc hắc…. Cuối cùng thì thắng lợi cũng thuộc về cậu!!! Đỗ Lăng cảm thấy có thêm chút động lực!