Đọc truyện Cường Giả Vi Tôn: Phúc Hắc Nương Tử, Lãnh Khốc Phu Quân – Chương 4: Tuyết Như Song cuồng vọng
Không khí xung quanh nhất thời bị hạ xuống nhiệt độ thấp nhất. Người xem hoàn toàn bị kinh sợ, đều chạy trối chết. Hiện trường chỉ còn lại Tuyết Như Song, tỷ muội Thượng Quan Nhu và Đám người Hiên Viên Thần. Ánh mắt Hiên Viên Thần sắc bén nhìn Tuyết Như Song, mà nàng, vẫn cuồng ngạo như vậy, không đem hắn để vào trong mắt.
– ” Thượng Quan Song, đừng tưởng mẫu hậu ta quan tâm ngươi, ngươi liền có thể mắt cao hơn đầu, cuồng ngạo vô pháp vô thiên. Ở đây là Hiên Viên quốc, ngươi dám vô lễ với bổn vương như vậy chính là tử tội.” Hiên Viên Thần nhíu mi, giọng nói lạnh lùng mang theo nồng đậm chán ghét. Một nữ nhân không có thực lực, không có dung mạo, vậy mà dám tơ tưởng làm vương phi của hắn, thật nực cười. Hắn là thiên tài bậc nhất Hiên Viên quốc, là thiên hạ đệ nhất mỹ nam tử, sao có thể lấy loại nữ nhân kia được, người có thể đứng bên cạnh hắn chỉ có thể là Nhu nhi.
-” Xem ra Tĩnh vương gia có vẻ là người rất có nguyên tắc nhỉ, nhưng mà ngươi đừng quên, ở Hiên Viên quốc ngươi là kẻ được người khác tôn sùng, bất quá đối với đại môn phái, đại gia tộc ngươi chẳng là cái thá gì cả. Ngươi có từng nghe qua câu chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng chưa?” Tuyết Như Song vô cùng trào phúng nhìn Hiên Viên Thần ngày càng đen mặt. Muốn ra oai với nàng, Tuyết Như Song nàng là loại người nào, há có thể để bọn họ cưỡi lên đầu sao, nực cười. Hiên Viên Thần, ngươi đừng quá đề cao chính mình.
Hiên Viên Thần sắc mặt ngày càng âm trầm, Thượng Quan Song, ngươi dám đùa giỡn tôn nghiêm của bản vương, ngươi là đang muốn chết hay là đang chơi trò lạt mềm buột chặt. Bản vương sẽ để ý đến mấy trò nhảm nhí này sao, Thượng Quan Song, ngươi quá tự tin đi. Hiên Viên Thần trong lòng hừ lạnh, nữ nhân ngu ngốc. Hiên Viên Thần lúc này còn chưa nói gì, Hiên Viên Hy đã tức giận.
-” Tiểu tiện nhân kia, bổn công chúa nói cho ngươi biết, ngươi dám vô lễ với huynh muội chúng ta, ta sẽ nói phụ hoàng xử trảm ngươi xem ngươi còn cuộng vọng được nữa không. Bổn công chúa chỉ chấp nhận Nhu nhi tỷ tỷ làm hoàng tẩu của ta. Nữ nhân ti tiện ngươi đừng hòng đạt được mục đích.” Hiên Viên Hy tức giận chỉ tay vào mặt Tuyết Như Song, hung hăng chửi bới. Nàng ta quả nhiên là công chúa được nuông chiều từ nhỏ, lại thân thiết với Thượng Quan Nhu nên tính cách đúng là điêu ngoa. Nàng ta trước nay chỉ muốn Thượng Quan Nhu làm hoàng tẩu, mà bây giờ giữa đường lại nhảy ra một cái trình giảo kim phá hỏng, bảo sao nàng ta không bực bội.
-” Công chúa vẫn chưa hiểu thế nào là chó cậy gần nhà gà cậy gần chuồng sao?” Tuyết Như Song tựa phi tựa tiếu đáp lời nàng ta, đúng là một công chúa đanh đá, chẳng khác nào mấy nữ nhân chanh chua chửi đổng ngoài chợ.
– ” Ngươi..ngươi..” Hiên Viên Hy tức giận đến đỏ mặt, không nói được lời nào.
-” Hy công chúa, nể tình ngươi là nữ nhi thân sinh của Hoàng hậu nương nương, ta bỏ qua cho ngươi lần này, nếu ngươi còn dám mắng ta một tiếng tiểu tiện nhân thì đừng trách ta hạ thủ bất lưu tình.” Giọng nói của Tuyết Như Song đột nhiên trở nên âm lãnh, ánh mắt lạnh lẽo như muốn đóng băng kẻ đối diện. Hiên Viên Hy đang muốn mắng nàng vài câu nghe thấy lời này liền sợ hãi trốn sau Hiên Viên Thần. Ngay cả Phong vương Hiên Viên Phong cùng Hiên Viên Thần đều bị khí tức trên người nàng làm cho kinh sợ.
– ” Đại tỷ, tỷ không thể như thế được, tỷ mau xin lỗi công chúa và Tĩnh vương đi.” Thượng Quan Nhu đang xem kịch vui lúc này mới ra vẻ lo lắng khuyên nhủ Tuyết Như Song. Thượng Quan Uyển và Thượng. Quan Hồng chân tay sớm đã mềm nhũn ngã xuống đất.
-” Nhu nhi, nàng không cần lo lắng cho ngàng ta. Thượng Quan Song nếu có lá gan cuồng vọng thì phải tự có lá gan lĩnh tội. Còn nữa nàng sau này chính là vương phi của bản vương, nàng không cần phải xa lánh ta, cứ gọi ta Thần ca ca là được.” Hiên Viên Thần quan tâm ôm Thượng Quan Nhu vào lòng, an ủi nàng.
-“Nhưng Hoàng hậu nương nương đã tứ hôn đại tỷ cho ngài.” Thượng Quan Nhu sầu khổ nói. Trong lòng nàng ta sớm đã vui sướng ngất ngây nhưng vẫn cố làm ra vẻ do dự, Thượng Quan Song. Ngươi dám đấu với ta đúng là tự rước lấy nhục.
-” Nhu nhi, không lo, ta sẽ hưu nàng ta.” Hiên Viên Thần trong âm điệu mang theo tia tức giận, hắn nói câu này với Thượng Quan Nhu cũng là muốn để cho Tuyết Như Song nghe được. Để xem, nàng ta có quỳ xuống cầu xin hắn không.
-” Hưu nàng? Ngươi có tư cách đó sao?” Đúng lúc này lam y nữ tử từ xa đi đến, giọng nói tràn ngập ý trào phúng, giễu cợt nhìn đám người Hiên Viên Thần.