Cưỡng Đoạt Ái Tình Nhan Tổng Xin Dừng Lại!

Chương 1: Lộ Rõ Bản Chất


Bạn đang đọc Cưỡng Đoạt Ái Tình Nhan Tổng Xin Dừng Lại! – Chương 1: Lộ Rõ Bản Chất


Không gian não nề, làn khói trắng phảng phất, mùi nhang vương vấn khắp căn nhà quạnh hiu.

Dòng người đến viếng tang lễ đông đúc.

Những vòng hoa tang đặt trải dài hai bên lối ra vào, khung cảnh buồn nhất để khép lại một kiếp người.

Bên cạnh bàn thờ, cô gái khoác trên mìnhh bộ quần áo màu đen hệt như khung cảnh buồn bã thấu tâm can người ở lại.

Gương mặt xinh đẹp kiều diễm đang cố kiềm nén những giọt lệ chực chờ đọng trên khóe mắt.

Đầu quấn khăn tang, phải gồng mình mạnh mẽ để làm điểm tựa cho mẹ, vì hôm nay, ba cô đã ra đi mãi mãi.

Cúi đầu quỳ rạp xuống đất để đáp trả những cái lạy của người đến tang lễ.

Ngọc Túc Kỳ vẫn chưa thể tin được ba cô đã ra đi đến cõi vĩnh hằng một cách đột ngột bởi cơn hen suyễn dù ông luôn mang theo thuốc bên mình.

Một lúc sau, người bác, anh trai của ba cô cùng nhiều cấp dưới và đối tác kinh doanh trong và ngoài công ty đến viếng người đã khuất.

Ba cô và người anh trai là bác Ngọc Cẩn Khôi cùng làm việc tại công ty cơ khí Trí Thắng do bác hai cô thành lập đã hơn mười ba năm qua.

Hai anh em ruột vốn rất thân thiết và đồng hành, sát cánh bên nhau trong công việc.


Sự ra đi của cố phó tổng giám đốc Ngọc Cẩn Danh (ba cô) là một mất mát quá lớn đối với bác Cẩn Khôi và cả Trí Thắng.

Mẹ cô (Liên phu nhân) nức nở trước linh cửu chồng, bác Cẩn Khôi liên tục an ủi bà ấy.

– Em dâu, dẫu sao Cẩn Danh cũng đã ra đi, em hãy mạnh mẽ để Cẩn Danh yên lòng nơi chính suối.

Cô vỗ vai mẹ trấn an, dẫu rất đau lòng nhưng vẫn cố nén sự yếu đuối để bình tĩnh lo chu toàn tang lễ cho ba mình.

——————————————
Hơn một tháng sau,
Trước khi ba cô mất, Túc Kỳ đã có dự tính sẽ làm việc ở Trí Thắng, vì cô vừa tốt nghiệp đại học ngành tài chính doanh nghiệp được bốn tháng, nào ngờ ba cô đột ngột qua đời.

Trước đây khi còn sống, ông ấy rất mong sau khi cô tốt nghiệp có thể làm ở Trí Thắng.

Dù bây giờ ba đã mất, nhưng chú của cô rất muốn cháu gái có thể đầu quân cho công ty, trở thành nhân viên chính thức của Trí Thắng.

Ngày đầu tiên đến Trí Thắng nhận việc, mọi thứ nào ngờ đã diễn ra hoàn toàn trái ngược so với những gì cô tưởng tượng.

Công việc mà người chú Cẩn Khôi giao cho cô khiến Túc Kỳ sốc đến không thể tin vào sự thật!
– Bác nói sao chứ? Không được, cháu không thể làm chuyện như vậy được.

Cô ngồi đối diện Ngọc Cẩn Khôi trên ghế sofa, một mực nói lời từ chối công việc không thể chấp nhận mà người bác vừa giao cho cô.

– Chuyện này là vì lợi ích chung của công ty, sao cháu phải phản ứng mạnh như vậy?
Cô thật sự rất sốc trước quyết định của người chú mà mình tôn kính bấy lâu này.

.

Xin ủng hộ chúng tôi tại — ТгumTruуeЛ .V Л —
– Trở thành nội gián để đánh cắp hồ sơ mật của đối thủ là vi phạm đạo đức trong kinh doanh.

Sao bác lại nói như thể chuyện này chẳng có gì to tát?
Trước thái độ có phần gay gắt của cô, Ngọc Cẩn Khôi vẫn vô cùng bình tĩnh, ông ta hoàn toàn không ngẫm nghĩ lại cô nói mà vẫn chắc nịch điều bản thân muốn làm là đúng.

– Cháu gái à, cháu thật ngây thơ.


Trong kinh doanh cần có thủ đoạn và mưu mô.

Cháu tôn thờ sự trung thực thì chỉ nhận thiệt thòi về mình thôi.

Cô không đáp lời vì đang bàng hoàng trước bộ mặt làm ăn nhơ nhớt của người bác mà cô hết lòng kính trọng bấy lâu nay.

Ông ta nhếch mép, dường như đang chắc nịch phần thắng trong tay:
– Để bác nói cho cháu biết chuyện này, mẹ của cháu đang nợ chú một khoảng tiền lớn.

Nếu cháu không làm theo lời chú thì đừng trách vì nước biển lại mặn.

Cô sững sờ vì không ngờ còn có chuyện khủng khiếp này.

Ông ta đang uy hiếp cô sao? Muốn nói chuyện tgeo luật rừng à? Thật quá tồi!
Ba cô mất chưa được bao lâu thì người bác này đã lộ rõ bản chất cáo già độc địa đến vậy.

– Mẹ cháu vay tiền từ bác sao? Bà ấy vay để làm gì?
Ngọc Cẩn Khôi bày ra vẻ mặt gian xảo:
– Làm gì thì cháu tự đi mà hỏi lại mẹ mình.

Bác cho cháu ba ngày để suy nghĩ.

Cháu nên nhớ, an toàn của mẹ cháu nằm hoàn toàn trong tay cháu.

Trước sự việc đang dần nghiêm trọng, đi lệch hoàn toàn ngoài tầm kiểm soát và suy nghĩ của cô.

Túc Kỳ đã hỏi rõ mẹ của mình, cô thật sự sốc khi bà ấy thừa nhận vì thiếu tiền bài bạc nên đã mượn của Ngọc Cẩn Khôi vì khi ba cô còn sống ông ấy cấm tuyệt việc bà ấy bày bạc khi vừa phát hiện ra vợ dính líu đến trò đỏ đen có nguy cơ bán gia bại sản.


Suốt bốn năm đại học cô du học ở Singapore nên nào hay biết chuyện mẹ nợ nần.

Tồi tệ hơn khi bà ấy đã nghiện bài bạc nhiều năm qua, từ khi cô vừa đi di học không bao lâu nên số nợ bây giờ mới kết xù đến nông nỗi này.

Thật không ngờ chỉ vừa trở về nước vài tháng đã xảy ra quá nhiều biến cố đến vậy.

– Con à, mẹ…mẹ xin lỗi…do Cẩn Khôi bảo sẽ cho mẹ mượn, còn nói không tính lãi, khi nào có mẹ trả cũng được.

Nào ngờ bốn mươi chín ngày của ba con vừa xong, hắn ta đã gọi điện thoại đòi lại mẹ về khoảng nợ, còn kê khai thêm lãi.

Cô đau đầu trước sự việc éo le đang ập xuống đầu mình, đôi vai nhỏ bé thật quá mỏi mệt trước sự việc đột ngột xảy ra theo chiều hướng tiêu cực đến thế này.

– Mẹ thừa biết cờ bạc nguy hại như thế nào nhưng vẫn dấn thân vào.

Bây giờ bác hai trở mặt thì người thiệt là chúng ta thôi.

Ba cô là anh cả trong gia đình, Ngọc Cẩn Khôi là anh trai cả, ngoài ra còn có một người em gái út nhưng bà ấy đã mất cách đây vài năm vì bệnh tật.

Nào ngờ người bác này giờ đây lại lộ rõ bộ mặt thật khiến người trong cuộc khiếp sợ đến mức này..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.