Đọc truyện Cuồng Đồ Tu Tiên – Chương 154: Đi Nhầm Phòng
Diệp Không cũng thông minh, tựa ở hai bên cửa nghe ngóng, nếu như là phòng Phong Tứ Nương thì nhất định là không có âm thanh, nếu là phòng cô nương khác, nói không chừng trong đó có khách nhân, phát ra âm thanh do giường dao động khẳng định không phải phòng Phong Tứ Nương.
Diệp Không đúng là vô cùng thông minh, Phong Tứ Nương đang ngồi ở bên giường tưởng nhớ tới người, khó tránh khỏi thứ giữa hai chân khó chịu, liền động đậy thoáng một phát, phát ra một tiếng.
Điều này lại làm cho Diệp Không hiểu lầm, cảm thấy bên phải nhất định không phải là phòng Phong Tứ Nương, vậy thì nhất định là bên trái rồi, hơn nữa gian phòng bên trái có thể xem thấy sân khấu kịch bên dưới, nằm ở trên giường xem kịch, Phong Tứ Nương này đúng là người biết hưởng thụ.
– Chính là chỗ này rồi.
Diệp Không gõ lên cửa, không có động tĩnh, liền đẩy cửa đi vào.
– Vị huynh đài này…
Bên trong có một suất nam ( đẹp trai) anh tuấn tới cực điểm ngồi đó, huynh đài vừa ra, cảm thấy không đúng, tiểu tử này cũng quá nhỏ, mới mấy tuổi đã tới Tàng Xuân Lâu đi dạo.
– Vị tiểu ca này, có việc?
Suất nam sửa miệng hỏi.
Diệp Không đi vào mới biết được, vì sao gian phòng này không có thanh âm, thì ra tên suất nam này ngồi một mình bên cửa sổ xem kịch.
– Ah, thật có lỗi, đi nhầm phòng rồi.
Diệp Không mặt già đỏ lên, liền vội vàng chạy ra ngoài.
Đi ra ngoài mới thầm nghĩ, nam tử kia đúng là đủ soái ( đẹp trai), đừng nói mình nhìn cũng ghen ghét, coi như là nữ tử thấy hắn đẹp trai như vậy, cũng sẽ sinh lòng ganh tị.
Bên phải không đúng, vậy thì chính là bên trái rồi, lần này Diệp Không đã có kinh nghiệm, gõ gõ cửa, nghe thấy câu hỏi của Phong Tứ Nương vang lên:
– Ai đó?
Lúc này hắn mới đẩy cửa vào.
– Làm sao bây giờ mới đến?
Phong Tứ Nương đã vài năm không có làm loại chuyện này, trên mặt rõ ràng đỏ ửng như một tiểu cô nương vậy.
– Tỷ nói gian cuối cùng, cũng không nói là bên trái hay bên phải, vừa rồi đi nhầm phòng bên kia.
Diệp Không một bên bất mãn nói, một bên liền giơ tay đến chỗ cao ngất trên người Phong Tứ Nương, từ cái sườn núi kia bắt đầu văn vê xuống, cảm thụ được độ đàn hồi kinh người trong lớp vải vóc kia.
– Ha ha, lúc ấy bị ngươi sờ làm cho tỷ có chút bối rối, nào có tâm tư nghĩ đến những thứ này.
Phong Tứ Nương chờ mong đã lâu, bị hắn nhẹ nhàng văn vê một hồi, đã cảm thấy ăn không tiêu, giọng mũi XIU…XIU…, ánh mắt đung đưa, ở bên trong muốn chảy ra nước rồi.
– Tỷ không biết, vừa rồi tiểu tử kia thật đúng là rất đẹp trai, bộ dáng kia, môi hồng răng trắng, thiếu chút nữa đệ đã tưởng là một cô nương, nam nhân lại đẹp như vậy, thật sự là không còn thiên lý, cũng không biết hắn đẹp trai như vậy còn cần đến Tàng Xuân Lâu tìm nữ nhân sao?
Diệp Không vừa nói vừa di chuyển, vừa cởi bỏ hai khỏa nút áo của Phong Tứ Nương, da dẻ Phong Tứ Nương càng lúc càng lộ ra nhiều hơn.
Phong Tứ Nương lôi kéo hắn đến bên giường, cười nói:
– Ai nói hắn đến tìm cô nương chứ? Không thể tới xem kịch sao? Nói không chừng đó chính là nữ nhân, rất nhiều nữ tử gia đình giàu có muốn xem vở tuồng này, lại sợ bị người phát hiện, chỉ còn cách giả làm nam nhân.
Nghe Phong Tứ Nương nói như vậy, Diệp Không ngẫm lại, cảm thấy cũng đúng, tên suất nam kia thật sự có điểm giống với nữ nhân, hơn nữa hắn một mình ở trong phòng, căn bản không có gọi cô nương…Đáng tiếc mới vừa rồi không có chú ý xem nàng có yết hầu hay không, cái khác có thể làm giả, thế nhưng đồ chơi chỗ này là không thể làm giả được.
Nhìn xem Diệp Không trầm tư, Phong Tứ Nương không vui, sẳng giọng:
– Làm gì, vừa ý người ta? Hừ!
Diệp Không cười nói:
– Chẳng qua là có chút kỳ quái mà thôi, vừa rồi cảm giác được có một chút chấn động của linh lực…Được rồi, nói với tỷ tỷ cũng không hiểu.
– Linh lực chấn động là cái gì?
Phong Tứ Nương hỏi.
– Nói tỷ không hiểu.
Diệp Không không muốn cùng Phong Tứ Nương nói những thứ này, nhanh tay cởi mấy cái nút áo còn lại của Phong Tứ Nương, lập tức một mảnh màu đỏ xuất hiện trước mặt hắn, hắn tới gần bên tai Phong Tứ Nương, nhẹ giọng cười nói:
– Là cái yếm đỏ thẫm nha, ha ha, còn thêu lên một đôi uyên ương nữa chứ.
Phong Tứ Nương xấu hổ sẳng giọng:
– Nội y của nữ nhân gia, không phải đều là thêu cái này sao? Cũng không phải mình ta thêu.
Diệp Không thường nhìn theo quan điểm của người trên đại lục, đến Thương Nam đại lục mấy năm, cơ bản cũng hiểu một chút cái yếm này, đặc biệt là cái yếm có chút địa điểm không được may dày, cách tầng vải vóc kia, có thể nhìn thấy rõ ràng có gì nhô lên bên trong.
Hiện tại, ngón tay Diệp Không liền ngắt lấy nó.
– Không nên, rất xấu.
Phong Tứ Nương xấu hổ nói nói.
– Ha ha, đây coi là cái gì, còn có thứ tệ hơn nữa.
Diệp Không không để cho Phong Tứ Nương chui vào trong chăn, đem đầu của nàng đặt ở mép giường, sau đó đã nhìn thấy quần của hắn rơi xuống dưới gót chân rồi.
– Ai nha, không nên, miệng người ta…A….
Thương Nam đại lục ở phương diện này vẫn là phi thường lạc hậu, cách chơi chỉ có một, cũng không lưu hành những thứ này, tuy Phong Tứ Nương là lão bản của thanh lâu, thế nhưng rất nhiều cách chơi nàng đều chưa được nghe nói, thế nhưng buổi chiều này đều bị nàng thấy được.
Trong phòng Diệp Không đả thương lão bản xinh đẹp, trong phòng đối diện đã có động tĩnh,
Tên nam nhân đẹp trai đến độ trời đất không dung kia, một mình ngồi xem kịch, ngắt mấy quả nho, cong cong đôi mi thanh tú: ” Mình không nhìn lầm a, là một Tu Tiên giả, mới luyện khí tầng ba, không nghĩ tới, Nam Đô thành này không ngờ lại có Tu Tiên giả tồn tại, cũng không biết là hậu nhân của nhà ai?
Diệp Không vừa bước vào Tu tiên đại môn, cho nên cũng không có thói quen gặp người liền mở Thiên Nhãn xem đối phương có phải là Tu Tiên giả hay không, là Tu tiên cấp độ gì, nhưng người khác lại không giống với hắn…., đặc biệt là Tu Tiên giả xuất ngoại lưu lạc, mặc kệ gặp ai, điều đầu tiên làm là, khai Thiên Nhãn, xem thực lực đối phương.
Tên soái nam này âm thầm thầm thì, suy đoán phụ cận Nam Đô thành này có mấy thế gia tu tiên, nhưng nghĩ hoài cũng không có, gần nhất là Hoàng Châu Vạn gia cũng cách nơi đây rất xa, sẽ không bỏ mặc tu tiên giả cấp thấp trong gia tộc tới Nam Đô này.
Soái nam lai nghĩ, không đúng, khoảng cách của gia tộc tu tiên gần nhất, không phải Vạn gia, là Tu sĩ Man tộc!
Tuy thiếu niên này có lông mày xanh đôi mắt đẹp, thế nhưng cũng không thể vì vậy mà suy đoán hắn không phải là Tu sĩ Man tộc!
Trong đôi mắt suất nam lóe lên sát cơ, đưa tay, trong tay áo duỗi ra một cánh tay trắng như tuyết, trên cổ tay có một cái vòng tay khắc đầy ký hiệu, một vật màu tròn lóe sáng kim quang liền xuất hiện ở trong tay.
Nếu như lúc này có một tu tiên giả khác ở chỗ này, nhất định sẽ kinh ngạc,cái này dĩ nhiên là một cực phẩm pháp khí.
Nếu là suất nam tới đây sớm một chút, trông thấy cuộc giằng co giữa Diệp Không và Hồ Tài Kiền, nói không chừng sẽ được biết thân phận của Diệp Không, cũng sẽ không phát sinh những sự tình sau này.