Cuộc Tương Ngộ Sai Lầm

Chương 261: Tự tìm đường chết


Đọc truyện Cuộc Tương Ngộ Sai Lầm – Chương 261: Tự tìm đường chết

Editor: Waveliterature Vietnam

Trì Vi a, đệ nhất mỹ nhân thành phố này, đàn ông ai không muốn chiếm lấy.

Ở tiệc khiêu vũ của Lệ gia lần trước, tiểu muội đã đặt bẫy rồi dụ dỗ đối phương,thiếu chút nữa mọi việc đều trôi chảy.

Chỉ tiếc vào thời điểm quan trọng lại có người phá rối.

Người kia tuy ngoài mặt được Trì Vi bao dưỡng nhưng thực tế thân thủ ác liệt, tuyệt đối không phải người bình thường… Sau đó còn chứng minh hắn xuất thân là thuộc hạ của Giang Tứ Gia, vừa hay có thể giải thích.

Quan trọng là ở chỗ bức ép mình đến mức phải nhảy xuống biển, tiểu muội thì bị người ta chê cười… Cuối cùng còn mất đi cơ hội hợp tác với Giang Tứ Gia, làm tổn hại đến lợi ích của Lệ Gia.

Vì điều này mà tiểu muội bị cấm túc đến bây giờ, bản thân thì vẫn không ngừng lo lắng cho đại ca.

Nếu biết từ sớm đã không hồ đồ, tùy hứng nghe theo tiểu muội gây chuyện… Suy cho cùng thì Trì Vi cũng là vị hôn thê của đại ca, tính kế đê hèn như vậy thực sự cũng có chút quá mức!

Chẳng qua bây giờ đại ca đã có Trì Vị Vãn, mờ ám tính kế không được hay là công khai theo đuổi?


Nghĩ đến đây Lệ Bắc Thành nhắm mắt lại, hiện lên một sự tàn nhẫn: “Tiểu Qúy à, bản thân gây ra họa thì tự gánh chịu đi. Trì đại tiểu thư, ngươi giành nổi sao.”

Dứt lời Lệ Bắc Thành ngắt điện thoại, đôi môi mỏng tao nhã cong lên: “Ha, tự tìm đường chết, ai cứu được ngươi.”

Qúy Thiên Trạch và anh ta coi như cũng từng tiếp có tiếp xúc vì hai người đều có sở thích ham mê nữ nhân, chỉ là thủ đoạn không giống nhau.

Tuy rằng Lệ Bắc Thành thay phụ nữ như thay quần áo nhưng cũng có chút chừng mực, ít nhất thì vẫn không hoàn toàn chìm đắm.

Không như Qúy Thiên Trạch, trên giường dùng biết bao nhiêu chiêu trò, còn từng chơi đùa gây chết người!

Từ khi bắt đầu Qúy Thiên Trạch đã tự cho rằng mình thông minh, không ngừng nghĩ cách lấy lòng Lệ Bắc Thành rồi cho hắn thử trò chơi đồng tính… Từ đó Lệ Bắc Thành bắt đầu kiêng dè, kéo dài khoảng cách và âm thầm tránh xa.

Vì lẽ đó khi đối phương cầu cứu thì anh ta đã liền từ, chuyện cũ do Lệ Bắc Thành gây ra còn chưa lắng xuống nên cũng không muốn gây bất lợi thêm cho Lệ Gia!

Nghĩ đến Trì Vi đôi môi mỏng của hắn cong lên: “Tiểu mỹ nhân, chờ ta.”

“Nhị thiếu, không tới sao.”

Cô gái kia thấy Lệ Bắc Thành bị liên lụy liền yểu điệu hỏi.

“Đến, làm sao không đến.”

Lệ Bắc Thành hoàn hồn, tiện tay tắt điện thoại di động, đưa một tay kéo cô ta rồi đè lên giường.

Một tiếng cự tuyệt của Lệ Bắc Thành làm Qúy Thiên Trạch đầy tuyệt vọng, cố gắng gọi lại nhưng điện thoại vẫn tắt.


Qúy Thiên Trạch trở nên sợ sệt, cả người không ngừng run lên rồi bắt đầu kêu rên, chỉ là không ai thèm để ý tới hắn.

Rồi đột nhiên nhớ ra điều gì đó, đáy mắt hắn trồi lên một sự oán hận, lại tiếp tục gọi điện thoại.

Lần này, chính là Phó đạo diễn Lâm.

Phó đạo diễn Lâm dắt Hàn Phương đi, trong một căn phòng khác, hai người đang ngủ sau một phen hoảng hồn.

Nửa đêm nhận được điện thoại của Qúy Thiên Trạch, trong lòng Phó đạo diễn Lâm tràn đầy nghi ngờ.

“Tính toán thời gian thì chắc Quý Thiếu vừa mới xong việc, chắc chắn là chuyện tốt cho chúng ta! Lâm đ*o diễn, việc sắp xếp Trì Vi ngủ đã được sắp xếp…”

Hàn Phương trong thân thể trần truồng một nửa, sượt trên người Phó đạo diễn Lâm, giọng điệu đầy duyên dáng.

Phó đạo diễn Lâm vừa nghe điện thoại, vừa đưa tay trêu ghẹo Hàn Phương.

Trong lòng đang nghĩ, người có dung mạo và tư thái tốt như Trì Vi, một khi đã Qúy Thiên Trạch đã nếm thì chắc chẳng đến lượt bản thân!

Cô gái Hàn Phương này, cảm giác thật nhàm chán, đã đến lúc phải đổi đi.

Trong điện thoại, giọng Qúy Thiên Trạch không rõ lắm, chỉ nói là có việc bàn giao, cần đến ngay.


Nhất thời hai người này đều suy nghĩ, xuống giường mặc quần áo tử tế rồi đến gần phòng khách của Qúy Thiên Trạch.

Trước mặt là mấy tên bảo vệ mặt không cảm xúc đứng canh bên ngoài, nhìn rất lạ mắt.

Đang muốn tiến vào phòng khách thì đột nhiên cánh cửa trong cùng cửa căn phòng mở ra, mấy tên bảo vệ kéo Qúy Thiên Trạch đang không ngừng giãy dụa, từ bên trong bước ra.

“Qúy Thiếu, đây là…”

Phó đạo diễn Lâm có chút lờ mờ, vừa mới mở miệng dò hỏi.

“Oành…”

Ngay lập tức hai con mắt của Qúy Thiên Trạch đỏ hồng lên, mang theo đầy sự thù hận rồi nhấc chân đạp mạnh vào người hắn.

“Tiên sư nó, các ngươi dám hãm hại ta, để ta cưỡng hiếp Trì đại tiểu thư! Muốn chết thì cùng chết… Đừng hòng trốn thoát!”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.