Cuộc Sống Xuyên Việt Khoái Hoạt Của Nông Phu

Chương 48: Cái ăn


Đọc truyện Cuộc Sống Xuyên Việt Khoái Hoạt Của Nông Phu – Chương 48: Cái ăn

Đỗ vĩ minh tỉnh lại trong tiếng khóc nháo của oa nhi, nghĩ là oa nhi đã dậy, ơ, oa nhi không ở trên giường mình, ngủ bên cạnh là ai, nhìn kỹ mới phát hiện hóa ra là cảnh nguyên, không biết hắn đến đây lúc nào, chắc lại là buổi tối. Ôi, thật không biết nói hắn thế nào mới tốt.

Đỗ vĩ minh nhanh nhẹn giúp oa nhi mặc quần áo, đưa tới phòng giữa, cảnh nguyên đại khái là quá mệt mỏi, tiếng khóc của oa nhi đối với hắn không có ảnh hưởng gì, còn dang vù vù ngủ. Cẩn thận dém chăn cho hắn, nhìn hắn ngủ như chết chỉ đành chờ hắn tỉnh mới gọi đi ăn cơm. Đỗ vĩ minh mặc quần áo rồi cũng đến nhà chính.

“ca ca, ta sao lại chạy đến giường nhỏ, oa nhi rõ ràng là ngủ cùng ca ca mà?”

“oa nhi, đêm qua ca ca bên trong đến, trong nhà không có chỗ cho hắn ngủ, cho nên oa nhi hai ngày này ngủ ở trên giường nhỏ nhé, hai ngày nay để hắn ngủ cùng ca ca nhé?”

Oa nhi lo lắng một chút, gật gật đầu. Chờ ca ca bên trong đi rồi, mình lại đi ngủ cùng ca ca. Hiện tại tạm thời nhường cho hắn, nhưng hắn vì sao không thể ngủ cùng đám thúc thúc, oa nhi chỉ buồn bực trong lòng, chứ không nói ra.

Còn có vài ngày là đến năm mới, lần trước khi cảnh nguyên đi có hứa lần sau đến sẽ làm đồ ngon. Trời lạnh như thế ăn lẩu là tốt nhất nên ăn xong điểm tâm, đỗ vĩ minh bảo vương võ lập tức lên trấn, đưa một điếu tiền cho hắn, bảo hắn đi mua một nồi sắt về, vẽ hình dáng nồi sắt mình cần cho hắn, vương võ liền lập tức chạy đi. Chỉ đạo vương võ thuận tiện thì mua thêm than củi, than củi trong nhà không có nhiều, nếu có thịt dê tốt thì nhớ mua lấy một ít.

Đỗ vĩ minh bắt đầu xử lý đồ hôm qua mua về. Mua năm cân thịt dê là chuẩn bị làm thịt dê kho tàu, nếu ăn lẩu thì không đủ, cho nên bảo vương võ mua thêm về. Thịt dê kho tàu muốn ngon quan trọnng nhất chính là khi đun không thể cho nước, toàn bộ phải dùng rượu, một giọt nướccũng không cho, thời gian nấu thịt dê phải dài, để liên đại trông lửa, mình thì đi làm mì. Đỗ vĩ minh quyết định, giữa trưa sẽ ăn mì thịt dê kho tàu.


Thịt heo trong nhà rất nhiều, thịt lợn rừng lần trước đỗ vĩ minh đã đem đi băm, hôm nay làm sư tử đầu, lại lưu chút thịt làm thịt sợi, thịt cắt lát gì đó. Chuyện chặt thịt giao cho chu văn, đỗ vĩ minh nhào bột chuẩn bị làm mì ăn bữa trưa. Đỗ vĩ minh khi làm mì có cho thêm hai quả trứng chim, làm vậy mì sẽ càng thơm càng dễ ăn. Cảnh nguyên thích ăn hồn đồn, ngày mai sẽ gói hồn đồn cho hắn.

Chu văn hôm nay làm rất nhiều thịt băm, phỏng chừng đến mười cân, đỗ vĩ minh bảo hắn phân ra hai lần ăn. Trong nhà vì băm thịt heo còn đặc biệt làm một cái thớt gỗ lớn, hiện tại đã triển lộ tác dụn. Thịt heo tẩm rượu, muối, hành, gừng, trực tiếp đặt ở trong chậu gỗ. Đỗ vĩ minh đặc biệt mua hai cái chậu gỗ dung tích nhỏ, có thể để thức ăn.

Chờ khi đỗ vĩ minh làm xong mì, lưu cảnh nguyên đi ra từ trong phòng.

“cảnh nguyên, tỉnh rồi à?”

“chào buổi sáng, vĩ minh.”

“không còn buổisáng đấu, đã ăn cơm trưa đến nơi rồi đó. Nhanh đi rửa mặt đi, hôm nay giữa trưa sẽ ăn mì thịt dê.”

Lưu cảnh nguyên nghe thế liền đi rửa mặt, chu văn bưng nước ấm tới cho hắn. Bếp lò ở nông thôn thiết kế khá là hay, ở giữa hai cái nồi sắt lớn có một chỗ hình tròn chuyên để đun nước. Như vậy khi dùng nồi nấu ăn, ngươi thêm chút nước vào đó, chờ cơm chín, nước cũng nóng. Cho nên chỉ cần nấu cơm, trong nhà không đun nước riêng cũng có để dùng.


Thịt dê trong nồi đã sắp được, nước canh nồng đậm, dùng đũa khuấy thử, ừ, da đã đủ mềm liền múc ra hơn nửa chén thịt dê. Chỗ này mấy ngày sau cứ muốn ăn thì hâm nóng lên là được, cho chút rau xanh vào trong thì hết sẩy. Thịt dê còn thừa là bữa trưa thêm thức ăn.

Lấy nước ấm rót vào bát, đỗ vĩ minh chuẩn bị làm bữa. Khi quay đầu lấy mì, đỗ vĩ minh phát hiện cảnh nguyên đang chơi cùng oa nhi, nhìn hai người chơi đùa cao hứng, đỗ vĩ minh cũng không nói gì. Oa nhi ngửi được mùi thịt đã sớm kêu muốn ăn, đỗ vĩ minh giáo huấn hắn vài câu nên đang mất hứng, có cảnh nguyên chơi cùng hắn cũng tốt.

Sợi mì nhỏ dai, them vài miếng củ cải và rau xanh, phía trên là thịt dê chín nhừ. Đỗ vĩ minh bưng lên trước cho oa nhi và cảnh nguyên, cảnh nguyên là 1 chén lớn, oa nhi là 1 chén nhỏ. Sau đó là chu văn và liên đại, cuối cùng còn lại trong nồi là của mình. Đến khi hắn ngồi vào ban, bát mì của lưu cảnh nguyên đã sắp bị chén sạch bách.

“cảnh nguyên, ăn chậm một chút mới tốt cho tiêu hóa. Trong nồi vẫn còn mì, muốn ăn thêm chút nữa không?”

“được.”

Đỗ vĩ minh lại múc cho cảnh nguyên, liên đại và chu văn mỗi người thêm một chút, thêm một chén như vậy chắc là đủ rồi.


“ca ca, thịt này ăn ngon thật.”

“oa nhi, thịt này không thể ăn nhiều, ca ca nấu rất nhiều, ngày mai cũng có thể ăn.”

“dạ.” Oa nhi biết ca ca không keo kiệt, ca ca vừa nói đây thịt dê, trẻ nhỏ không thể ăn nhiều. Lưu cảnh nguyên xử lý hai chén mì, cộng thêm nhiều khối thịt dê, mùa đông ăn đồ nóng thật là đã đời.

Chu văn thu thập bát đĩa, đỗ vĩ minh tiếp tục làm việc. Cảnh nguyên thì quên đi, giao cho hắn việc dạy oa nhi viết chữ. Hai ngày nay có hơi bận nên không có thời gian dạy. Lưu cảnh nguyên lĩnh mệnh mà đi, oa nhi mỗi ngày đều phải ngủ trưa, đỗ vĩ minh bảo bọn họ học mệt thì nghỉ, có chuyện gì thì gọi hắn.

Nhiệm vụ chính buổi chiều là rán thịt viên, và sư tử đầu. Đem một nữa chỗ thịt đã băm ra, thêm lòng trắng trứng, lấy tay nặn một cái viên thịt liền xuất hiện. Nồi đun không thể quá nóng, bằng không viên thịt sẽ vỡ ra. Đỗ vĩ minh vô cùng nhớ nhung bếp ga, độ lửa to hay nhỏ đều do mình, bếp lò thì hoàn toàn dựa vào kỹ thuật. May mà trình độ của liên đại coi như không tệ, khống chế độ lửa cũng khá, ngoại trừ hai cái đầu tiên có hơi vỡ, còn lại đều hoàn hảo. Đỗ vĩ minh làm hai loại, thịt viên hơi nhỏ có thể ăn luôn hoặc dùng đề ăn lẩu, lớn hơn một chút chính là đầu sư tử, chiên chín, muốn ăn thì kho tàu là được.

Chu văn nhận việc rán thịt viên. Đỗ vĩ minh đem thịt băm còn lại cất cho kỹ, giữ lại ngày mai gói hồn đồn. Thịt và xương đang đun trong một cái nồi, đầy 1 bát, đây sẽ canh lẩu để. Đun xương heo không có yêu cầu gì, xương heo rửa sạch cho hành, gừng và rượu, nấu lửa lớn rồi giảm dần độ lửa để đun, phải đun một buổi chiều mới được.

Nhân lúc rãnh rổi, đỗ vĩ minh qua phòng nhìn thử, cảnh nguyên và oa nhi đã ngủ. Thấy mí mắt nặng nề của cảnh nguyên, trong lòng đỗ vĩ minh lý có chút chút xót, ôi, không biết hắn bao nhiêu ngày chưa nghỉ ngơi cho tốt. Dém lại chăn cho hai người, đóng kín cửa phòng, đỗ vĩ minh mới đi ra tiếp tục làm việc.


Có thịt viên, đỗ vĩ minh nghĩ có thể làm chút cá viên. Cứ dùng chỗ cá trắm đen mua hôm qua là được. Cá trắm đen đem chặt đầu và đuôi, đầu cá nấu canh, đuôi cá kho tàu. Chỗ cá này có hơn mười cân, làm cá viên đương nhiên không dùng đến nhiều như vậy, lấy khoảng một nửa là được. 

Đem da cá lọc đi hết rồi đến xương cá, làm cá viên phiền nhất chính là lọc xương, chỉ lọc xương không thôi cũng mất gần một canh giờ. Sau khi lọc hết xương thì dùng sống dao giả thịt cá, cho thêm hành thái, gừng giã, rượu, muối trộn đều. Kkhi trộn phải chú ý lấy đũa quấy theo một hướng, nhất định phải là một hướng, như vậy cá viên mới dính mà không vỡ ra. Chờ thấy đã sắp đủ dính thì thêm nước, sau đó lại quấy theo hướng ngược lại, lặp lại mấy lần, chất thịt sẽ cực kì đàn hồi.

Xử lý xong thịt cá, đỗ vĩ minh bảo liên đại đi nấu nước, không cần chờ nước sôi mà ngay khi đáy nồi có bọt khi, lập tức cho thêm rượu vào, đảm bảo nướckhông phí, tay trái nặn viên cá, tay phải lấy một cái muỗng nhỏ nhúng nước, sau đó dùng muỗng nhỏ thả viên cá vào trong nước, cứ như vậy từng bước từng bước, rất nhanh có thể làm xong. Đương nhiên mỗi lần trước khi muỗng nhỏ lấy viên cá, phải nhúng một chút nước, như vậy viên cá mới không dễ dính vào thìa. Lần trước làm viên cá hình như đã là rất lâu, đỗ vĩ minh thử vài lần, rất nhanh liền quen tay

Kỳ thật khi đỗ vĩ minh đang làm cá viên, lưu cảnh nguyên và oa nhi đã rời giường, thấy hắn đang bận nên không quấy rầy hắn. Oa nhi luyện chữ xong thì đi tìm bạn chơi, dặn hắn trước khi ăn cơm trở về là được. Lưu cảnh nguyên cứ như vậy đứng ở phòng bếp nhìn đỗ vĩ minh bận ra bận vào. Diện mạo vĩ minh kỳ thật chỉ có thể được coi là thanh tú, chỉ là ở trên người hắncảm thấy thực ấm áp, như là trước đây ở cùng mẫu phi. Lưu cảnh nguyên lâm vào suy nghĩ sâu xa, bị động tác của vương võ lay tỉnh. Vương võ từ trấn trên trở lại, nồi hôm nay chưa xong được, nhanh nhất cũng phải mai mới lấy được. Mai chính là vãn niên, lấy về vừa lúc có thể ăn lẩu.

Đỗ vĩ minh bảo vương võ đi nghỉ, còn mình thì bắt tay làm cá viên. Đừng thấy thứ này làm dễ mà hiểu nhầm, kỳ thật là rất khó, phải rất chú ý, hơi làm không tốt, viên cá sẽ tan ngay. Chờ làm xong một chậu cá viên lớn, đỗ vĩ minh thấy cánh tay mình đã có chút tê rần.

Cơm chiều là chu văn làm, chứ đỗ vĩ minh có muốn còn khí lực mà làm. Lấy vài quả trứng vịt muối ra, đỗ vĩ minh đem thịt băm cho vào đáy bát, phía trên là trứng vịt muối, cho vào nồi chưng chín, một chén thịt bằm trứng muối là xong. Còn lại thì để chu văn tự xem xét mà làm.

Thịt bằm trứng muối, cải trắng chua cay, củ cải kho tàu, thịt khô chưng măng, và hai bát tam tiên canh lớn cùng với cơm. Trong tam tiên canh thả cá viên đỗ vĩ minh hôm nay làm cũng với mộc nhĩ đen, khuẩn cô và cải trắng, được mọi người nhất trí khen ngợi. Nhất là cá viên, mọi người đều là lần đầu tiên ăn, cảm thấy phi thường không tệ. Cơm là cơm tẻ, chu văn nào dám để vương gia ăn cơm gạo lứt, hắn lại không biết vương gia nhà hắn đã ăn cơm gạo lứt không ít lần.

Sau bữa chiều, đỗ vĩ minh pha một bình trà, đương nhiên là trà bạc hà, bạc hà ở cửa nhà khi vào thu đều hai xuống phơi nắng, được 1 đống lớn, phỏng chừng có thể dùng một năm. Điểm tâm mua ở trấn trên cũng cầm ra, mọi người ngồi quanh bàn, uống trà, ăn điểm tâm, nói chút chuyện nhà, ai cũng ấm áp.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.