Đọc truyện Cuộc Sống Thản Nhiên Của Cố Ninh – Chương 3
Edit & Beta: Cửu Trùng Cát
Thẩm Lan giật mình, nhìn Cố Ninh, mỉm cười nói:
– “Đứa nhỏ này, nói cái gì đó? Cha con sẽ không làm ra loại chuyện này đâu.”
Dứt lời, bà lại đem tầm mắt chuyển hướng đến trước TV. Cố Ninh cúi thấp đầu xuống, trong ánh mắt linh quang chớp động, miễn cưỡng nở một nụ cười, làm ra vẻ thoải mái nói:
– “Con chỉ nói là nếu như… chỉ là giả thiết thôi mà.”
Thẩm Lan xem TV, thanh âm giống như không thể nghe thấy, trả lời:
– “Nếu thật như vậy, hẳn là mẹ không được kiên cường giống như nữ chính kia…”
Lòng của Cố Ninh trầm xuống. Lại nghe thấy tiếng Thẩm Lan nói:
– “Bất quá, không tới cái loại tình trạng này, ai biết sẽ thế nào đâu?”
Cố Ninh đem đầu tựa vào vai Thẩm Lan đáp:
– “Mặc kệ thế nào, mẹ còn có con mà.”
– “Đứa nhỏ này, hôm nay thế nào lại nói lung tung như vậy?” Thẩm Lan cảm thấy là lạ hỏi lại.
Cố Ninh cười cười đáp:
– “Không có gì.”
***
Cố Ninh nhìn bóng mình trong gương, tối qua ngủ không ngon, cho nên lúc này dưới hốc mắt có một vòng màu xanh, cô dùng nước lạnh rửa mặt, dù sao cũng là tuổi trẻ có sức khỏe tốt, ngày hôm qua ngủ muộn như vậy, bây giờ vẫn còn có thể mạnh mẽ chuẩn bị tinh thần.
Lúc đến trường, lớp học không sai biệt lắm đã đến đông đủ hết rồi. Còn có một tháng nữa đã bắt đầu thi tốt nghiệp, cho nên không khí học tập tương đối nồng đậm. Cố Ninh đi tới vị trí ngồi của mình, từ trong túi rút ra quyển sách đặt lên trên bàn, ánh mắt lại nhìn ra bên ngoài.
Tri thức của cấp 2 so với cô mà nói không có gì khó khăn, tuy rằng bởi vì đã nhiều năm không tiếp xúc nên cô cảm thấy có chút mới lạ, nhưng nhìn qua một lần, cô có thể đem tất cả các tri thức đều nhớ lại hết, giống như cô có máy gian lận vậy. Cố Ninh vẫn như cũ, cuộc sống của cô vẫn là từng bước làm học sinh trung học, vì để cho Thẩm Lan yên tâm, hơn nữa, cô cũng không muốn thiếu suy nghĩ mà đả thảo kinh xà. Lại nói, Cố Huyên không phải cũng học ở đây sao, hai người cuối cùng cũng sẽ gặp lại.
Bây giờ Cố Ninh suy nghĩ một chút, tuy rằng đời trước tính cách của cô không được sáng sủa cho lắm, nhưng chưa bao giờ gây chuyện sinh sự, nhưng đại đa số người trong lớp học đều không thích cô, thậm chí còn cô lập cô nữa. Trong đó, chắc chắn không thiếu công lao của người em gái Cố Huyên này.
Chuyện này, cũng là về sau Cố Ninh mới biết được, Cố Huyên ở sau lưng cô làm những trò bỉ ổi kia, cho dù là sau khi Cố Xuân Sinh cùng Thẩm Lan ly hôn, Cố Huyên cũng làm cho cuộc sống trung học của cô biến thành cơn ác mộng. Dương Mộng Đình cùng Cố Huyên đối với tổ tiên nhà cô mà nói, giống như là một trận tai nạn, phá hủy hết thảy mọi thứ của cô.
Nhưng đây là như thế nào a, ông trời chung quy đối với cô không tệ, cô được trở lại, đứng ngay ở chỗ này. Lúc này đây, những người đó nợ cô, cô nhất định phải đòi lại cho đủ số.
La Mẫn vào phòng học, ánh mắt quét qua một vòng, cuối cùng lập tức đi tới trước bàn Cố Ninh, từ trong lòng bàn tay lấy ra một khối bánh ngọt, cười nói:
– “Ninh Ninh, đây là mình cố ý mang từ nhà đến cho bạn nè.”
Cố Ninh ngẩng đầu đáp:
– “Cám ơn bạn.”
La Mẫn ngẩn ra, trong ánh mắt lóe qua một tia nghi hoặc, từ sau khi xảy ra chuyện kia, Cố Ninh đối với cô ta vẫn không có sắc mặt tốt, như thế nào hôm nay đột nhiên đổi tính vậy? Tuy rằng La Mẫn cảm thấy không thích hợp, nhưng trên mặt cô ta vẫn mang theo ý cười, nói:
– “Bạn thích thì tốt rồi.”
Vài người ngồi chung quanh sôi nổi ghé mắt, trước kia La Mẫn tặng đồ cho Cố Ninh, cùng Cố Ninh nói chuyện, Cố Ninh đều bày ra một gương mặt lạnh nhạt, nói chuyện cũng thập phần khắc nghiệt, mấy người cùng La Mẫn giao hảo cũng có khuyên La Mẫn, nếu người khác không thấy cảm kích, thì cần gì phải làm như vậy. Mỗi lần như thế, La Mẫn đều cười vì Cố Ninh giải thích:
– “Mình cùng Ninh Ninh là bạn tốt, tính tình cậu ấy không tốt, mình khiêm nhượng một chút cũng không có gì.”
Cứ như vậy, người trong lớp vừa mắng La Mẫn ngốc, một bên cảm thấy Cố Ninh thật quá đáng, đối với bạn bè mà lại có thái độ như vậy, tự nhiên càng thêm không thích cô.
Hiện tại, Cố Ninh nhớ lại mới hiểu được. Kiếp trước cô không biết diễn trò, nếu La Mẫn muốn diễn, cô liền cùng cô ta diễn đến cùng!
Ninh Ngật đạp lên tiếng chuông vào lớp bước vào phòng học, đã hơn một tuần lễ hắn chưa từng tới trường học, vừa vào cửa đã hấp dẫn không ít tầm mắt. Ninh Ngật mới vừa ngồi xuống, La Mẫn ngồi trước mặt hắn liền nhìn qua, cười hỏi:
– “Ninh Ngật, hôm nay ngọn gió nào thổi tới, sao bạn lại tới đây vậy?”
Ninh Ngật cười cười, lộ ra hàm răng chỉnh tề, nghiêm trang nói:
– “Gió đông nam.”
Những lời này khiến cho mấy bạn nữ ngồi chung quanh đều nở nụ cười, mãi cho đến khi giáo viên đi vào, mọi người mới ngồi nghiêm túc lại.
Một khóa học buổi sáng đều là giảng giải đề thi của mấy ngày hôm trước, tất cả mọi người đều có chút hỗn loạn, đến giờ nghỉ trưa, người trong lớp học tốp hai tốp ba cùng nhau rời khỏi. Cố Ninh cất sách xong, chậm rì rì đứng lên, vừa mới chuẩn bị đi, Ninh Ngật bước dài một bước đến trước mặt cô, cười hỏi:
– “Giữa trưa ăn cái gì?”
Cố Ninh có chút không rõ đầu đuôi, hình như cô không mời hắn đi ăn cơm a! Ninh Ngật có chút ủy khuất nói:
– “Hôm nay không phải bạn kêu mình đi học sao?”
Cố Ninh càng thêm nghi ngờ, cô có nói với hắn mấy lời này hả?
– “Tối qua, trước lúc bạn rời khỏi, có nói với mình ‘hẹn gặp lại’ đó!”
– “…” Được rồi, đúng là cô có nói như vậy, nhưng đây không phải là lời khách sáo sao? Hiện tại từ miệng Ninh Ngật nói ra, như thế nào lại biến thành như vậy, mấy người không đi đến căn tin vẫn còn ở lại trong lớp, đã bắt đầu nhìn về phía này.
Lúc này Ninh Ngật ra vẻ tội nghiệp nói:
– “Mình không có phiếu cơm của trường học, căn tin lại không thu tiền mặt, mình đói.”
Cố Ninh giật mình:
– “Được rồi.”
Bất quá chỉ là một bữa cơm thôi, hơn nữa, về sau cô còn có chuyện yêu cầu Ninh Ngật. Cô hi vọng Ninh Thanh Dương có thể làm luật sư biện hộ cho Thẩm Lan khi bà ly hôn.
Cố Ninh nhớ rõ kiếp trước, Ninh Ngật xem như thừa kế sự nghiệp của cha hắn, là một luật sư rất giỏi, từ hải ngoại du học trở về, có được văn phòng luật của chính mình, cũng chuyên môn giải quyết chuyện ly hôn, trò giỏi hơn thầy, đặc biệt nhận thụ lý một số vụ án lớn, cũng có chút danh tiếng trên toàn quốc, đặc biệt có một vụ án, là một minh tinh điện ảnh cùng với một ông chủ làm ăn lớn ly hôn, Ninh Ngật giúp đương sự cầm một số tiền bồi thường rất lớn, cơ hồ là một nửa tài sản của vị ông chủ này, đây là một trận chiến thành danh.
Cố Ninh ở trong lòng cười cười, đáng tiếc thời cơ không đúng, bằng không tìm Ninh Ngật làm luật sư thì tốt hơn. Hai người cùng nhau đến căn tin, lúc này một đám phía trước đã ăn xong rồi, cho nên trong căn tin không còn cảnh chen chúc nữa, hai người ngồi một bàn, không có người khác tới làm phiền, giống như vô tình bị ngăn cách.
Cố Ninh rất ngoài ý muốn, cô vốn cho rằng Ninh Ngật hẳn là rất khủng hoảng, không nghĩ tới đối phương ăn uống vô cùng ngon miệng, là một đứa nhỏ không kén ăn. Rất tốt, nếu như chung quanh không có nhiều người hướng về phía Cố Ninh xem xét, vậy thì càng tốt, cô cũng sẽ ăn ngon miệng hơn. Ninh Ngật ăn xong, đứng lên nói:
– “Bạn muốn uống gì, mình đi mua, bạn mời mình ăn cơm, mình mời bạn đồ uống.”
Cố Ninh sửng sốt nói:
– “Không cần đâu.”
Ninh Ngật nhìn Cố Ninh còn nói thêm:
– “Vậy cũng được, uống giống như mình cũng tốt.”
Sau khi Ninh Ngật đi mua đồ uống, tầm mắt nam nam nữ nữ chung quanh đánh giá Cố Ninh càng thêm càn rỡ, tầm mắt kia phảng phất như có thể lột trần mọi thứ, Cố Ninh bất đắc dĩ buông đũa xuống.
Cố Ninh quay sang bên phải xem xét, cô vốn muốn nhìn một chút xem Ninh Ngật đã trở lại chưa, nhưng ngoài ý muốn thấy được Cố Huyên cùng La Mẫn.
Lúc này, ánh mắt La Mẫn nhìn cô cũng chẳng tốt đẹp gì, về phần Cố Huyên… ánh mắt Cố Ninh tối sầm lại, cô giương lên khóe môi đối với hai người bọn họ cười cười. Tầm mắt ba người giao nhau, ai cũng không chịu dời mắt đi trước. Ninh Ngật rất vui vẻ mua đồ uống trở lại, đẩy đẩy bả vai Cố Ninh nói:
– “Đồ uống của bạn nè.”
Từ tầm mắt của Cố Ninh, Ninh Ngật thấy được hai người đối diện, thời điểm tầm mắt La Mẫn cùng Ninh Ngật giao nhau, cô ta mất tự nhiên nên không nhìn nữa. Lúc này, Cố Ninh mới thu hồi tầm mắt, nói:
– “Cũng không có gì.” Khiêu khích cầm lấy đồ uống từ trong tay Ninh Ngật, cô vẫn liếc nhìn La Mẫn.
Sau khi hai người Cố Ninh và Ninh Ngật rời khỏi căn tin, ánh mắt La Mẫn rất nhanh liền phát hỏa, phẫn hận đối với Cố Huyên đang ở một bên nói:
– “Cố Ninh cho rằng cô ta là cái gì, mình còn không biết sao, ở chỗ nào cô ta cũng giả dạng dễ nhìn, làm bộ như lạnh lùng câu dẫn người khác, như thế nào từng người một đều chú ý đến cô ta chứ?”
Cố Huyên cười cười, cô biết La Mẫn thích Ninh Ngật từ lâu rồi, thời điểm hai người ở cùng một chỗ, đề tài mà La Mẫn hay nhắc tới phần lớn là về Ninh Ngật.
– “Cô ta là người như thế nào, ngày đầu tiên bạn mới biết sao?” Cố Huyên bất động thanh sắc châm ngòi thổi gió.
La Mẫn căm giận khó bình tĩnh được, cũng có chút sốt ruột nói:
– “Tiểu Huyên, mình đi trước nhìn một chút, xem cô ta cùng Ninh Ngật nói những gì.”
Cố Huyên gật gật đầu đáp:
– “Cùng nhau đi đi, mình cũng trở về phòng học.”