Đọc truyện Cuộc Sống Ở Dị Thế Của Mặc Liên – Chương 2: (tt)
“Quỷ ảnh! Là ngươi!” Nữ tử lấy tay che cổ lại, trầm giọng hắn.
Tiểu nam hài mặt mày kiều nộn lúc nãy, đưa tay xé rách mặt nạ xuống trả lời: “Không hổ là Mị Ảnh, đúng là lão phu.”
Người vừa nói là một lão nhân xấu xí mặc hồng bào, mà tiểu nam hài đi theo lão nhân, tựa như một con rối không có linh hồn, tới gần chỗ nàng vẫn không tự chủ được người khẽ đong đưa.
“Ngươi cũng đừng hòng ngụy biện, ta đã hạ độc thần kinh, mau chóng giao ra dược đồng, thúc thủ chịu trói.” Lão nhân giọng khàn khàn nói.
“Mị Ảnh, ngươi là một người thông minh.” Một đám người mặc quần áo màu hồng, không có chút tiếng động nào, ma mị xuất hiện, người nào người đấy hoặc là khôi ngô, hoặc là hắnng bỏng, hoặc là cao gầy, hoặc là thấp bé, bọn họ chính là tám người trong mười đại sát thủ của Mặc gia, thuộc ảnh tổ chức.
Ngoại trừ hồng y nam tử đã chết lúc trước, họ đều dùng ánh mắt như đang nhìn người chết nhìn nữ tử kia.
“Ha ha, chỉ bằng các ngươi?” Nữ tử vẫn cuồng ngạo lên tiếng, đôi mắt đẹp không chứa một tia sợ hãi nào “Các ngươi có khả năng thì thử xem, xem ai chết trước.”
Đối thủ rõ ràng đã mất đi năng lực phản kháng, nhưng tư thái lạnh lùng của nàng, làm cho tám người còn lại sinh ra sợ hãi tận sâu đáy lòng.
Mị Ảnh không có khả năng chạy thoát! họ cố an ủi chính mình.
“Nhanh… Đi…” thanh âm yếu ớt của Mặc Liên truyền đến, Mị Ảnh nghe vậy, xán lạn cười, chậm rãi nói: “Tiểu tử, nguyên lai ngươi có thể nói chuyện a ~ “
Vừa dứt lời, một ánh sáng bạc hiện lên trong đôi đồng tử đen kịt, lúc nào cũng tĩnh lặng của hắn, phía sau lão giả, mặt mày lúc này trở lên tanh tưởi vì bị rỉ máu, nhìn đáng sợ đến cực điểm.
Lão nhân gục ngã trên mặt đất, da thịt rất nhanh cùng máu hòa tan, cuối cùng chỉ để lại một vũng máu nhỏ.
Mà hắn khi bị tiếp xúc với máu đó, trong nháy mắt cánh tay bị ăn mòn, lộ ra tận xương trắng, nhưng trong nháy mắt lại được khôi phục trở lại như lúc ban đầu như không có chuyện gì xảy ra.
Không sai, tiểu nam hài có thể chất kỳ quái này chính là dược đồng. Từ khi thể chất đặc biệt này được phát hiện, đó cũng chính là lúc ác mộng của hắn bắt đầu.
Trong ký ức của hắn, vô luận hắn bị trọng thương như thế nào, đều có thể lập tức khôi phục.
Máu của hắn còn có thể làm thuốc dẫn chữa thương, chữa bệnh, bị trọng thương hay kể cả những bệnh hiểm nghèo, đều có thể khôi phục như lúc ban đầu ngay ngày thứ hai sau khi dùng máu của hắn.
Mặc Liên chính là dược đồng trân quý nhất, không ai biết rằng, hắn bị người lợi dụng như vậy đã đến năm trăm năm. Các quốc gia hay gia tộc thế lực, hắn đã chứng kiến qua nhiều trường hợp phú quý tiêu vong, hưng thịnh bị diệt.
Bất bệnh bất lão, bất suy bất tử.
Đó có thể là ước mơ theo đuổi của nhiều người, nhưng đối với hắn cũng là bất hạnh vì cuộc đời như ác mộng này cứ được kéo dài, không có hồi kết.
Nhóm sát thủ nhìn chằm chằm hắn với ánh mắt tham lam, như hổ đói nhìn con mồi.
Hắn quả nhiên là thế gian chí bảo, máu độc của quỷ ảnh cũng có thể trị hết trong nháy mắt!
Tổ chức đã dùng nhiều khí lực và tài lực để cướp hắn trong tay người khác, nhưng bởi vì Mị Ảnh phản bội mà thất bại trong gang tấc. Ảnh tổ chức vẫn tìm kiếm bọn họ năm năm, trong thời gian đó, bọn họ quả thực sống không bằng chết, cũng may cuối cùng cũng tìm được dược đồng, bằng không bọn họ có khả năng toàn bộ xuống địa ngục.
Nữ tử dùng một chiêu đánh chết một quỷ, thả người nhảy lên, rút ra vũ khí bên hông, trong trời đêm đồng thời xuất hiện vài tàn ảnh.
Nhóm hồng y sát thủ môn tự nhiên cũng không đứng đấy đợi nàng đến giết bọn họ, trong khoảng thời gian ngắn, đao quang kiếm ảnh, cường đại khí lạnh cuồn cuộn kéo tới, ánh sáng bạc ngay tại lúc mọi người không có phản ứng thì đã lặng yên xẹt qua.
Một khỏa cầu bay lên giữa không trung, máu đỏ tươi liền nhiễm đỏ bộ quần áo trắng của Mị Ảnh. Nó không chỉ tấn công địch nhân, mà tấn công chính nàng.
Nhìn màu đỏ tươi của máu trên người, liên tục chảy ra từ những lỗ thủngchi chít trên người, nữ tử nhướng mi, lộ ra ý cười nơi khéo mắt, dáng người linh hoạt, khí thế sắc bén, bàn tay quỷ mỵ hướng nhóm hồng y mà chém, từng sinh mệnh lặng yên ngã xuống.
Mị Ảnh, đệ nhất sát thủ của Mặc gia ảnh tổ chức, sở hữu bàn tay quỷ mị cùng thân thủ cực nhanh, đầu óc nhạy bén thông minh, chỉ cần người nàng muốn giết, không ai có khả năng sống đến ngày thứ hai.
Mặc gia nghĩ như thế nào cũng không nghĩ được, người họ nuôi dưỡng để bảo hộ an toàn của họ, lưỡi dao sắc bén nhất của ảnh tổ chức, cuối cùng lại cắt vào yết hầu của chính họ.
Nhìn toàn quân đã bị diệt, Mị Ảnh thản nhiên cười, thân thể ngay lập tức ầm ầm ngã xuống, màu đỏ của máu tươi chậm rãi tràn ra.
Lúc bảy tuổi, sau khi phụ mẫu của chính mình chết thảm, bởi vì nàng có thiên phú kinh người, nàng bị Mặc tộc an bài vào ảnh tổ chức.
Song song, Mặc gia đoạt đi danh tính của nàng, xóa đi tồn tại của nàng.
Nàng biết phụ mẫu bị chết oan chết uổng, nàng muốn báo thù! Kéo dài hơi tàn liễu mười ba năm, nàng rốt cục làm được! Vốn không hề có chút lo lắng, nhưng bởi vì gặp gỡ một hắn, khiến cho sinh mệnh nàng lần thứ hai gợn sóng.
Nguyên bản, Mặc Liên là con mồi của nàng, rõ ràng nhìn chỉ giống như một tiểu hài tử, thế nhưng cặp mắt kia, lộ ra một loại thần thái như là hắn đã từng trải qua tang thương nhiều đời, tâm tình hờ hững hòa cùng đau thương của hắn, phảng phất như sợi tơ, nhẹ nhàng quấn lấy tâm của nàng, đuổi không đi, cũng không muốn đuổi.