Cuộc Sống Nhàn Rỗi Của Dược Y

Chương 39


Đọc truyện Cuộc Sống Nhàn Rỗi Của Dược Y – Chương 39

Chưa đến một
tháng phòng ở đã xây xong, Hiên Viên Bách giống như có thiên lý nhãn,
ngày hôm sau sau khi xây xong đã dẫn người đến, nhìn một dàn phòng ở xây nối liền nhau trước mặt liền gật đầu, “Bọn ta có thể thi triển thuật
pháp xây dựng phòng ở, tuy rất đẹp, nhưng không có loại cảm giác tự
nhiên như thế này, Yêu tộc thiếu chính là khuyết điểm đó.”

Chung Ly Tình Nhi không nói, nếu tất cả mọi người đều có pháp thuật, thì sẽ không tốn sức lực vì kiếm cơm manh áo.

“Phòng ở đều chuẩn bị tốt, gia cụ bên trong đều mua mới hết, mọi người xem
thấy thế nào, nếu cần cái gì thì cứ nói, đừng sợ làm phiền ta, ta có
thuộc hạ để giúp đỡ mà, hy vọng mọi người lúc còn ở đây có thể quên đi
mình có pháp thuật, chân chính xem mình là một người bình thường, như
vậy mới có thể dung nhập cuộc sống của nhân loại.”

“Dạ, bọn ta sẽ làm theo lời Tình Nhi tiểu thư nói.” Hiên Viên mỉm cười khom người đáp, mười người sau lưng cũng giống vậy.

Thái dương Chung Ly Tình Nhi nhăn lại, “Hiên Viên tộc trưởng, sao lại đa lễ
như vậy? Ta không dám xem mọi người là thuộc hạ đâu, nếu mọi người cứ
như vậy ta sẽ không thoải mái lắm.”

Thái độ của Hiên Viên Bách
không thay đổi, “Bọn ta thật tâm xem Tình Nhi tiểu thư là chủ nhân của
mình, đương nhiên là thuộc hạ của Tình Nhi tiểu thư, ha ha, ta cũng biết Tình Nhi tiểu thư không quen tục lễ này, nhất định sẽ chú ý. Đúng rồi,
đừng gọi ta là Hiên Viên tộc trưởng, gọi một tiếng Hiên Viên là được.”

“Đi, vậy ta cũng không khách khí, Hiên Viên, có muốn gọi Tham Oa không?
Thằng bé rất muốn gặp ông!” Chung Ly Tình Nhi nhìn vào không gian thấy
Tham Oa, nhìn nó đang bồi Tiểu Ngọc chơi đùa rất vui vẻ, một không gian
rộng lớn như vậy, đương nhiên sẽ có vài nơi nguy hiểm, tuy rằng tất cả
nơi này là của Tiểu Ngọc, nhưng tiểu Ngọc chưa từng đi hết cả không
gian.

Trong mắt Hiên Viên Bách loé lên một tia sáng kỳ lạ, trước
đó có nghe Kê Nghi nói qua Tình Nhi tiểu thư có bí bảo, nháy mắt có thể
làm cho một người đến một nơi bí mật, bọn họ không cảm giác có linh lực
dao động, cho nên cũng đoán ra.


“Ta rất nhớ nó, liệu có gây trở ngại cho nó luyện công không?”

“Sẽ không, thằng bé đang chơi! Nơi đó có một đứa nhỏ rất cô đơn, hai đứa ở đó cùng nhau làm bạn mà.”

“Ha ha, tốt lắm, ta phải nhìn xem tu vi của Tham Oa tụt xuống đến đâu.”

“Chỉ thiếu chút nữa tán hình thôi.” Chung Ly Tình Nhi trả lời, thầm nói với
Tiểu Ngọc, “Tiểu Ngọc, đem Tham Oa ra ngoài một chút, để họ thấy đi.”

“Đã biết.” Tiểu Ngọc ở trong không gian cũng thấy, bình thường cùng Tham Oa chơi đùa, ngẫu nhiên cũng sẽ nhìn thấy thằng nhóc đó cau mày, hẳn là
nhớ thụ yêu kia đi.

“Tham Oa, tỷ tỷ bảo ta đưa ngươi ra ngoài, ngươi phải nhanh chóng quay lại chơi với Tiểu Ngọc nga.”

Tham Oa chớp mắt to, như nước trong veo, “Đã biết, Tham Oa sẽ quay lại nhanh thôi.”

Cảnh tượng trước mắt nhanh chóng biến ảo, khiến cho Tham Oa chớp mắt vài
cái, nhìn một loạt gương mặt quen thuộc trước mặt đang mỉm cười, “Kê
Nghi ca ca, Giao ca ca, Địch ca ca, Mạc Ngữ tỷ tỷ……” Một loạt gọi tên
chín người quen thuộc, lại nhìn sang một người đang mỉm cười nhìn nó, có chút quen thuộc, chẳng lẽ là……

“Bách gia gia?!”

“Ha ha, Tham Oa thật thông minh, có thể liếc mắt một cái liền nhận ra Bách gia gia.”

Tham Oa nhào qua, nắm chặt áo ông, Hiên Viên Bách phối hợp bế thằng bé lên,
ôm nó, nựng gương mặt béo đô đô, “Đứa ngốc này, sao lại sử dụng đến bản
nguyên để cứu Bách gia gia? Nếu Bách gia gia khoẻ lại, Tham Oa lại tán
hình, Bách gia gia sẽ thương tâm đó.”

Tham Oa ôm cổ Hiên Viên
Bách, không muốn rời xa, cọ cọ, “Tham Oa không muốn Bách gia gia xảy ra
chuyện, cho dù về sau không thấy Bách gia gia nữa, Tham Oa có tán hình
cũng không sao đâu.”

Vỗ nhẹ lưng Tham Oa một cái, mới nói, “Ngốc

à, con không biết bọn Kê Nghi sẽ buồn sao? Sau này không được làm vậy
nữa nghe chưa?”

Tham Oa đưa đầu tựa vài vai Hiên Viên Bách, chớp mắt nhìn bọn Kê Nghi, “Nếu bọn Kê Nghi ca ca xảy ra chuyện, Tham Oa
cũng sẽ dùng hết toàn lực đi cứu.”

Kê Nghi vươn tay nựng mặt nó,
cười sủng nịnh, đứa này có bao nhiêu thiện lương bọn họ biết mà, cho nên lúc nó dùng bản nguyên của mình để cứu Bách gia gia, bọn họ đều không
thể ngăn cản, hơn nữa không thể cường ngạnh ngăn cản, bởi vì biết Tham
Oa rất thiện lương, không cho nó cứu người nó sẽ tự trách mình.

Hiên Viên Bách khẽ vuốt lưng nó, Yêu tộc có một đứa nhỏ như vậy đúng là có phúc.

Chung Ly Tình Nhi nghe bọn họ một câu Bách gia gia lại một câu Bách gia gia,
không thể nhịn được nữa, “Các ngươi xác định phải dùng xưng hô Bách gia
gia này sao?”

Hiên Viên Bách sửng sốt, chợt nhớ tới bộ dạng bây
giờ của mình, cười ha ha hai tiếng, “Gọi nhiều năm như vậy, bọn họ đều
đã quen, ta cũng nghe quen, nhất thời không sử được, xem ra bị sét đánh
một lần thật lợi, ít nhất có thể trẻ lại.”

“Ta đề nghị vẫn nên sửa lại cách xưng hô, không có gia gia nào trẻ tuổi vậy đâu.”

“Ha ha, ta xin nhận lời khen của tiểu thư, nhưng mà cũng nên đổi đi? Không
có gia gia nào trẻ như thế thật, không thì tất cả đều gọi ta là Bách
thúc, gọi thúc thúc có vẻ rất được nha.”

Nàng chính là ăn ngay
nói thật mà thôi, Chung Ly Tình Nhi thầm nói, nhìn chúng yêu đều thay
đổi xưng hô, nàng mới dẫn đường dẫn họ đi tham quan một vòng, mọi người
đã chọn xong phòng, Hiên Viên Bách ở phòng giữa, những người khác phân
ra hai bên, có thể nhìn ra được, sự tồn tại của Hiên Viên Bách ở Yêu tộc như là tộc trưởng, là người có địa vị, chúng yêu đều thật tâm tôn kính
ông.


(Bạn đang đọc truyện Cuộc sống nhàn rỗi của dược y – Quỷ Quỷ Mộng Du được edit tại Âm Dương Cung. Chúc các bạn có những phút giây
đọc truyện vui vẻ ^^)

Quay lại nhà chính, bên này cũng không có
thay đổi thêm gì, chỉ có đổi một cái bàn ăn lớn hơn, đây là ý của Chung
Ly Tình Nhi, nếu muốn sống một cuộc sống của nhân loại, nàng cũng không muốn xem họ là thuộc hạ, cứ giống như Tinh Quang Ẩn, tồn tại như một vị khách.

Sắp xếp xong chỗ ngồi, Chung Ly Tình Nhi nói với Tinh
Quang Ẩn: “Tinh Quang tiên sinh, những người này về sau đều là người
một nhà, bọn họ không biết nhiều lắm về chuyện thế tục, nên đối với mấy
tục lễ bình thường không quá coi trọng, nhưng có thể tin được họ, nên
mọi người hảo hảo chung sống với nhau đi.”

“Dạ, Tinh Quang tuân
mệnh.” Tinh Quang Ẩn hơi hơi khom mình hành lễ, sau đó tự giới thiệu
mình với chúng yêu, “Ta là Tinh Quang Ẩn, cũng là tuỳ tùng mới được Tình Nhi tiểu thư thu nhận, xin giúp đỡ nhiều hơn.”

Ông cũng không
phải là ngốc tử, tuy đi theo Tình nhi tiểu thư trước, nhưng quan hệ giữa Tình Nhi tiểu thư và những người này không nhạt, hơn nữa nhìn họ không
giống người thường, phải làm tốt quan hệ mới tốt, Tình Nhi tiểu thư cũng không hy vọng giữa ông và họ có mâu thuẫn gì đi.

Hiên Viên Bách
đứng lên đáp lễ lại, rồi nhìn sang Chung Ly Tình Nhi thấy nàng nhướng
mày, Hiên Viên Bách hẳn từng lịch lãm nhân gian, nên mấy tục lễ này cũng qúa thành thạo đi

“Hiên Viên Bách, sau này xin Tinh Quang tiên sinh chỉ điểm thêm.”

Tinh Quang Ẩn cả thở phào nhẹ nhõm, cũng may, nhìn không giống như người khó ở chung, như vậy cũng tốt.

Những người khác lần lượt tự giới thiệu, đến Tham Oa thì xong “Tinh Quang gia gia hảo,con là Tham Oa.”

Nhìn tiểu hài tử phấn điêu mày ngài trước mặt, Tinh Quang Ẩn tuy rằng bị hai chữ ‘gia gia’ làm cho buồn bực, nhưng nghĩ đến bộ dạng hiện giờ của
mình, quả thật phải gọi như thế..

“Ngoan lắm, gia gia không có chuẩn bị lễ vật, lần sau bổ sung vậy.”

Tham Oa chớp mắt to, cực kỳ đáng yêu hỏi, “Cám ơn Tinh Quang gia gia, có
điều Tham Oa muốn hai phần có được không? Tham Oa còn muốn tặng cho
bạn.”

Tinh Quang Ẩn sửng sốt, rồi nở nụ cười, đúng là hài tử tốt bụng, “Đương nhiên có thể, Tinh Quang gia gia sẽ chuẩn bị hai phần.”


Tham Oa híp mắt cười, “Cám ơn Tinh Quang gia gia, Tiểu Ngọc sẽ cao hứng lắm đây.”

Khoé miệng Chung Ly Tình Nhi nhếch lên nhìn mọi người trong sảnh, “Tiểu
Ngọc, có thấy không? Tham Oa xin quà cho đệ kìa, có vui không?”

Tiểu Ngọc kiêu ngạo hừ một tiếng, cố gắng làm ra vẻ khinh thường, nhưng khoé miệng nhếch lên đã bộc lộ rõ sự vui sướng của nó, “Ai cần thằng nhóc đó nhọc lòng chứ.”

Chung Ly Tình Nhi thiếu chút nữa không nhịn được cười, đây là lời của trưởng bối nói với vãn bối mà, haizz, sao đến lượt tiểu Ngọc nói lại khác vậy a? Cũng không trách được, Tiểu Ngọc còn lớn
hơn Tham Oa một chút thì phải?

“Tình Nhi tiểu thư, bọn ta về phòng trước để sửa sang một chút, về sau Vô Diễm sẽ đi theo hầu tiểu thư.”

“Tốt, vậy Vô Diễm ở bên cạnh ta đi, cạnh phòng ta còn một căn phòng trống, Thanh Liễu, cô và Chỉ Huỷ thu dọn một chút.’

“Dạ.” Thanh Liễu và Chỉ Hủy có chút lo lắng, Tình Nhi tiểu thư về sau còn cần các nàng hầu hạ sao? Sao lại có cảm giác có người đoạt công việc của
các nàng vậy?

Vô Diễm là người tinh ý, cũng nhìn ra lo lắng của hai
thị nữ, chủ động đứng dậy bước vài bước, cùng Thanh Liễu và Chỉ Hủy song song mà đứng, lấy đại vị ngang hàng nói, “Tiểu thư, ta cùng Thanh Liễu
,Chỉ Hủy hai vị muội muội này đi thu dọn phòng ốc được chứ?”

Chung Ly Tình Nhi cười cười, “Đi thôi, Thanh Liễu, Chỉ Hủy, không có cái gì thay đổi, không cần lo lắng.”

“Dạ.” Hai thị nữ nhìn nhau, cúi đầu đáp.

Vẫy tay gọi Tham Oa đến, Tham Oa hiểu ý nhảy từ trên người Hiên Viên Bách
xuống, nhào vào lòng tỷ tỷ, Chung Ly Tình Nhi hướng Hiên Viên Bách gật
gật đầu, Hiên Viên Bách cười cười, “Bọn ta đi trước.”

Mang theo
Tham Oa trở lại trong phòng, lắc mình vào nhà Tiểu Ngọc,Tiểu Ngọc đã
sớm không kiên nhẫn đứng chờ ở đó, vừa thấy đã giữ chặt Tham Oa không
buông tay, “Tham Oa, chúng ta còn chưa chơi xong, Tiểu Ngọc chờ nãy giờ
đấy!”

Tham Oa chớp mắt gật đầu, “Hảo, Tham Oa bồi Tiểu Ngọc.”

Vì thế, hai đứa nhỏ tay trong tay chạy đi chơi, hoàn toàn bỏ quên Chung Ly Tình Nhi nhìn trời, nàng có nên lập một cái quy củ không? Để cho hai
thằng nhóc này biết ai là lớn nhất? Ách, đương nhiên, không quan hệ đến
tuổi tác gì cả.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.