Cuộc Sống Nhàn Nhã Của Nhạc Tư Trà

Chương 6


Đọc truyện Cuộc Sống Nhàn Nhã Của Nhạc Tư Trà – Chương 6

Ngày hôm sau, Lâm Thanh Nhã mang tới một vài kịch bản, đều là những bộ kịch COS kinh điển.

Mọi người cùng nhau chọn lựa, đầu tiên là loại bỏ kịch dựng từ hoạt hình, không phải không thích, mà thể loại này chắc chắn không qua được vòng sơ khảo.

Cuối cùng còn lại cũng chỉ là mấy bộ COS cổ trang.

“Thất Hiệp Ngũ Nghĩa, Nghịch Thủy Hàn, Phích Lịch Bố Đại. Mấy kịch bản này khá được, nhưng thời gian biểu diễn rất lâu, nhà trường quy định không được quá ba mươi phút.” Sau khi mọi người đã chọn lựa xong, chủ nhiệm lớp nói.

Nhìn mấy kịch bản được lựa chọn, lại nhìn mấy kịch bản khác bị loại như Bleach, Naruto, Hunter x Hunter, Code Geass. Cậu thật chẳng biết nói sao. Những người này không biết, không có nghĩa là cậu cũng không biết, dù gì cũng đã ở trong câu lạc bộ một năm, tính tình của đội trưởng nhà mình thế nào cậu rất rõ ràng, chính là hủ nữ a~, bảo mấy kịch bản này không bị bóp méo, đánh chết cậu cũng không tin, chẳng nhẽ mọi người không thấy những bộ này trên internet đều bị YY tới cực điểm sao!!

“Tư Trà, cậu nghĩ thế nào?”

“… Chọn xong rồi có thể nhờ học tỷ sửa lại, thu lại thành ba mươi phút chắc là có thể.” Hi vọng chị ấy không làm gì thái quá.

“Vậy chọn kịch bản nào?”

“Thất Ngũ cùng Ngịch Thủy Hàn nếu có thể biểu diễn được trên sân khấu thì rất tốt, nhưng thời gian lại khá dài, Phích Lịch truyện mặc dù dài nhưng diễn xuất phần lớn là đi qua đi lại, thỉnh thoảng xen kẽ vài phần vũ đạo, vấn đề thời gian không cần lo lắng. Mọi người chắc chắn đã từng xem qua kịch này, hơn nữa, Phích Lịch mấy năm trước rất nổi tiếng, không cần lo mọi người xem không hiểu.” Nhạc Tư Trà cố ý đem sự chú ý của mọi người hướng vào Phích Lịch, dù sao nếu chọn bộ này, khả năng bị bóp méo thấp hơn những bộ khác.

“Phích Lịch mình đã được xem rồi, rất nhiều nhân vật, mà ai cũng đặc sắc.”

“Mình cũng thế, trên mạng có không ít COS, đều rất được.”

“Các nhân vật đều đa tài đa nghệ, là dịp tốt để mọi người thể hiện.”


“Ừm, quả thật không tồi.”

“Trang phục và những thứ khác có thể nhờ thành viên của câu lạc bộ dạy chúng ta làm.” Nhạc Tư Trà không ngừng cố gắng.

“Được, nếu tất cả mọi người đồng ý thì chọn nó đi.”

Lúc báo kết quả cho học tỷ, chị ấy có chút tiếc nuối, nhưng dẫu sao cũng biết đây là hoạt động do nhà trường tổ chức, không thể làm quá quái đản, nên cũng không quá thất vọng.

“Diễn Phích Lịch cần chuẩn bị rất nhiều thứ, bọn em dự định có bao nhiêu người tham gia diễn?”

“Mọi người đều có thể lên diễn. Chỉ là, em không nghĩ sẽ lên.”

“Sao vậy được, kĩ thuật đánh đàn tranh của em giỏi vậy, chị không chấp nhận chuyện em không lên diễn.”

“Chị, chị cũng biết em không thích vô giúp vui, mấy chuyện như thế này không hợp với em.”

“Chị mặc kệ, em không tham gia thì chị sẽ không giúp. Chị cũng đang bận rộn nhiều việc”

“…Vậy … được”

“Chuyện phân vai chị quyết định.”

“Chị à ~ “

“Ngoan, chị sẽ không để cho em chịu thiệt đâu. Chị vì em mà không tham gia cùng với lớp đấy.” Thật ra thì trong lớp quyết định làm dàn nhạc, mà cô học đàn tranh, sao tham gia được.

Vâng, chị không cho em chịu thiệt, chỉ cho em chịu phiền toái thôi.

Lâm Thanh Nhã phân vai đúng là không làm khó cậu, nhân vật quả thực rất thích hợp với cậu, giỏi đánh đàn, chỉ là ….

“Em có thể được đổi vai không, nhân vật kia phải xuất hiện trên sân khấu rất nhiều” Từ đầu tới đuôi đều có cậu a.

“Không được, chị đã hỏi rồi, trong lớp chỉ có em biết chơi đàn tranh, những người khác không thích hợp.”

“Không thể dùng CD sao?”

“CD làm sao có cảm giác chân thực được, cam đoan có thể được thêm không ít điểm. Hơn nữa, em đâu có phải đàn suốt vở kịch đâu.”

“Chỉ có lúc đi lại mới được nghỉ, cùng cả vở có gì khác nhau?” Mà cậu cũng phải đi trình diễn nha~


“Ai nha, con trai đừng có so đo nhiều như vậy, ai bảo lớp em chỉ có em biết dùng cổ nhạc khí, giờ mang ghi-ta, dương cầm lên có thể nhìn được sao.”

“…”

“Chị đã cùng chủ nhiệm lớp nói rồi, thầy cũng đồng ý.”

“…”

“Khúc cũng đã chọn được rồi, em về cố gắng luyện tập, những thứ khác cứ để chị lo.”

“…” Chị a, chị có thể đừng bá đạo như vậy được không a!!!

Kế tiếp là cả lớp tổng động viên, mọi người ai nấy đều bận rộn, cũng may chương trình học của năm hai không nặng, thời gian rảnh của mọi người cũng nhiều, nên mới không bị ảnh hưởng tới học tập.

Nhiệm vụ phân công cho Nhạc Tư Trà cũng không nhiều, chỉ cần tập khúc thật tốt, đôi khi luyện tập là được. Coi như là tham gia hoạt động của câu lạc bộ. Dù sao thành viên trong câu lạc bộ cũng tới giúp vui, thuận tiện dụ dỗ thêm thành viên mới (vì vậy trong lớp không ít người đã gia nhập), vậy không cần lo nhân số không đủ sẽ bị giải tán nữa.

Vì giữ bí mật, bọn họ xin một gian phòng học âm nhạc trống, người đại diện đi xin là chủ nhiệm để cho Nhạc Tư Trà đi, nhờ nể mặt cậu, trường học rất nhanh liền phê chuẩn. Cũng chọn một chỗ thật tốt – khu lầu của hội học sinh. Nơi đó ngoài thành viên hội học sinh thì không còn ai đi lại.

“Woa, phòng này có thể nói là thuộc về hội học sinh mà, không ngờ nhà trường lại phê chuẩn cho chúng ta.” Tranh thủ những lúc rỗi rãi trong khi diễn tập, Cao Dương cùng Nhạc Tư Trà giúp mọi người làm đạo cụ, Nhạc Tư Trà vốn khéo léo, mấy chuyện này đối với cậu rất đơn giản.

Để giữ bí mật, bất kể là việc tập luyện hay chuẩn bị đạo cụ đều là trong phòng âm nhạc này, theo ý định của Lâm Thanh Nhã chính là, để tất cả diễn ra trong âm thầm rồi bỗng nhiên tỏa sáng, chiến thắng bất ngờ. Khiến cho mọi người dù đã biết cũng phải ngạc nhiên, cho nên yêu cầu tất cả giữ bí mật.

“Cùng cần phải xem là ai ra mặt a, đối với các thầy cô thì Tư Trà của chúng ta rất nổi tiếng đó.” Gần đây, chỉ cần có thời gian là Lâm Thanh Nhã lại qua giúp đỡ, tính cách cô vốn hướng ngoại, lại am hiểu giao tiếp, nên không bao lâu liền có thể hòa đồng với mọi người.

“Trước kia không phát hiện ra a, chị Lâm, chị biết chuyện này là vì sao không?”

“Đó là vì….”


“Vì gì?”

“Đó là… bí mật O(∩_∩)O ha ha ~ “

“Hứ”

“Hứ cái gì mà hứ, còn không làm nhanh lên, không thấy Tư Trà sắp xong rồi à.”

“Em nói không lại chị, nhưng mà chị, chọn tên đấy, thật sự không sao chứ?” Cao Dương nhìn nhìn bìa kịch bản.

“ , có gì không được sao?”

“Không phải, chỉ là, vở kịch này phân nửa các nhân vật đều là nam mà.”

“Nam thì sao? Nam sẽ không phải là mỹ nhân? Như Khí Thiên Đế, Tô Hoàn Chân, Mạc Triệu Nô, Tịch Mịch Hầu, …. chẳng phải đều là mỹ nhân sao?”

“…”

“Cậu nên cảm ơn nữ sinh trong lớp đi, nếu không vì các bé quá nhiều, tôi đã cho cậu giả nữ rồi.”

“…”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.